10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

90 1518

My Vampire System (WN)

(Đang ra)

My Vampire System (WN)

Jksmanga

"Thanh HP của bạn sẽ tiếp tục giảm cho đến khi nhiệm vụ được hoàn thành."

12 81

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

209 3655

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

(Đang ra)

Cô nàng người Anh xinh đẹp được mệnh danh là đoá hoa cô độc, muốn được tôi nuông chiều sau khi trở thành em gái kế

Nekokuro (ネコクロ)

Một cô em gái người Anh lạnh lùng mà lại đáng yêu đến mức khiến trái tim cậu run rẩy và cũng là một câu chuyện tình lãng mạn đầy chờ đợi và ngọt ngào sắp được bắt đầu!

11 143

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

174 2500

Vol 1 - Chương 9 - Tạm thời cứ như vậy đi!

1

Rốt cuộc, tôi vẫn đến quán cà phê ấy.

Nhìn lên bảng hiệu <Moon Night Terrace>, tôi lấy lại nhịp thở của mình.

Tôi là khách quen thường ghé quán hai đến ba lần một tuần, nhưng hôm nay thì khác.

Phía bên ngoài có một cặp vợ chồng già đang ngồi đón ánh nắng, họ trò chuyện tâm tình và thưởng thức cà phê một cách thong thả với nhau. Tôi cũng muốn cảm nhận sự thư thái và thoải mái đó.

“X-xin thất lễ!”

Keng keng, tiếng chuông cửa vang lên. 

“Ara~, Miya-chan đến chơi đấy à!”

Dì Aritsuki Sayaka, hiện đang dọn bàn phía trước cười nói với tôi.

Dì hiện đang đeo trên người một chiếc tạp dề màu đỏ, cùng mái tóc đen dài được buộc lại phía sau. Mặc dù năm nay đã ngoài năm mươi nhưng vẻ ngoài của dì lại cho tôi cảm giác như dì mới ngoài 30 vậy.

“Con chào dì ạ.”

Khi ngồi vào quầy, Aritsuki Shun - cha của Yuu-nii và cũng là chủ quán này, nói một câu bằng giọng điệu trầm ấm.

“Chào cháu.”

Chú có kiểu tóc ôm sau pha chút màu trắng của tóc bạc, râu ria được được chăm sóc khá gọn gàng. Chú tuy rằng ít nói, nhưng vẫn toát lên khí chất lịch lãm.

“Dạ con chào chú. Cho con một cốc cà phê đá ạ.”

“Chú hiểu rồi.”

(Yuu-nii… hình như anh ấy không có ở đây.)

Tôi nhìn quanh cửa hàng nhưng không thấy Yuu-nii đâu cả.

Một cảm giác thoải mái, tiếc nuối thêm chút phức tạp trỗi lên trong tôi… 

“Yuu đi ra ngoài rồi con ạ.”

Sayaka nói trong khi ngồi lên chiếc ghế cạnh Miya.

“Hả?”

“Yuu đang đi tìm việc tại Trung tâm việc làm. Hôm qua, Miya-chan đã trả lại ví cho nó đúng không?”

Lộ rồi sao?

“Dạ, à thì. Tình cờ, ở nhà ga…”

“Từ hôm qua nó tò mò vì được một cô gái xinh đẹp và bí ẩn trả lại ví đó.”

Cô gái xinh đẹp… Cô gái xinh đẹp sao!?

“C-con không phải…”

Mặc dù nói vậy, nhưng mặt tôi đã đỏ bừng lên. 

“Ê hê hê.”

“Cà phê đá của cháu đây.” Shun-san nói— 

Tôi nhăn mặt vì vị đắng của cà phê. 

“Khi dì hỏi nó cô bé đó trông như thế nào, thì nó nói rằng cô bé ấy có mái tóc màu nâu, ngây thơ, trong sáng, giọng nói nhẹ nhàng nữa đó. A- , dì nghĩ điều này giống với Miya-chan nè!”

“Dì ơi…, về chuyện đó, l-liệu Yuu-nii đã biết…?”

Có thể dì Sayaka đã tiết lộ cho cho anh ấy biết rồi.

Nếu là như vậy thì những lo lắng của tôi đều là vô ích cả rồi.

“Không, dì chưa có nói.”

“Vậy ạ.”

“Bởi vì nó sẽ thú vị hơn nếu dì không nói ra.”

Mou, dì này…

Dì Sayaka cười như một đứa trẻ tinh nghịch.

“Nó sẽ không bao giờ nghĩ rằng cô nhóc Tomboy ngày đó lại trở thành một cô gái xinh đẹp đến vậy, vì vậy dì rất muốn xem phản ứng của nó khi biết chuyện.”

Nhưng— 

“Cháu đã thay đổi rất nhiều từ hồi đó. Nên nếu có thể, cháu muốn anh ấy chú ý đến mình thay vì chính cháu phải nói ra.”

“Ừm, cháu đã thay đổi rất nhiều.”

Dì Sayaka nhìn đi chỗ khác—

“Vào lúc đó cháu lúc nào cũng quấn quýt: ‘Yuu-nii… Yuu-nii’ không phải sao!?”

“D-dì không cần phải nhớ lại những thứ đó đâu.”

“Không phải cháu từng nói: ‘Nếu không có ai chịu nhận nó, cháu sẽ lấy nó sao!?’” 

“Hm!? Khụ, khụ.”

Tôi nhanh chóng lau sạch cà phê bằng khăn tay.

“Thật là hoài niệm.”

“C-chờ ch-chờ chút đã ạ. Những lời đó là sao? C-cháu đã nói những lời đó sao?”

“Cháu không nhớ sao?”

“Không hề ạ!”

"Đó là một cách tiếp cận đầy nhiệt huyết.”

Thế này là sao chứ? Liệu lời đó có phải một lời tỏ tình không?

 Tôi không biết mình đã tạo ra bao nhiêu kỷ niệm xấu hổ nữa.

(Tôi là một đứa trẻ ngu ngốc)

Mặc dù điều hòa không khí rất thoải mái, nhưng mồ hôi cứ tuôn ra một cách kì lạ.

(Nếu Yuu-nii nhớ những lời đó…)

“Awaaaaaaaaaa.”

Bàn tay tôi đang cầm ly cà phê không ngừng run lên, âm thanh của những viên đá không ngừng va vào ly vang lên không đều.

"Nghe này, khi Yuu đưa con mèo con về, dì đã từ chối vì không thể nuôi ở nhà, nhưng Miya-chan đã nói rằng sẽ nhận nuôi nó ở nhà mình."

“A.”

Nghĩ lại thì đúng là đã xảy ra chuyện như vậy.

“Dì nhớ rằng… cuối cùng, nó đã được người khác nhận nuôi. Hm~? Tại sao cháu lại đỏ mặt vậy?

“Dì trêu cháu đấy à!”

“Ahahaha.”

“Mou.”

Tiếng cười của dì vang vọng trong làn nhạc pop của cửa hàng.

Editor: Xem anime tôi hay để ý đến mấy bà mẹ... Nhìn thấy mẹ main cười như vậy tôi... Cháu yêu dì <3