Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1312

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5578

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Tập 19: Hai chị em bí ẩn - Chương 204: Nhìn trộm

Sau khi tận hưởng những trận đấu giả chiến, Setsuna quay về phòng trong nhà trọ. 

Nayuta đã hoàn thành công việc, đang ngồi đợi ở đây.

“Ồ, Onee-chan, chị lại đấu tập nữa à? Chị phải dùng [Tẩy Sạch] hoặc người chị sẽ bốc đầy mùi mồ hôi đấy?”

“Eeeeh? Nhưng phải dùng rất nhiều… nnn~. Nayuta, em làm đi~”

“Vâng, vâng. [Tẩy Sạch], [Tẩy Sạch] và thêm lần nữa, [Tẩy Sạch].”

Em gái cô dùng [Tẩy Sạch] như con sóng nước. Sau ba lần, cô hoàn toàn sạch sẽ. 

“Onee-chan, ai đấu với chị thế? Chó Mun-senpai?”

“Nkyuu, Trưởng Làng-san. Giờ chị đã đánh sạch hạng C của ngôi làng này! Tuy là chị thua. Tehehe.”

“… Khiến Onee-chan thua… chuyện gì xảy ra?”

Thấy Setsuna cười khó hiểu, Nayuta nghiêng đầu sang một bên. 

Khả năng của Setsuna là hạng B, nên cô không thể tưởng tượng chị gái thua một mạo hiểm giả hạng C, chưa kể người đó hạng C chỉ tại hầm ngục này và thực ra là hạng D. Anh ta đã dùng cách nào cơ chứ?

“Đúng vậy ha, chị thua thẳng tay trong một pha đấu vật!”

“Đấu vật!? Không phải giáp lá cà sao? Em nghe tin đồn từ người dân, nhưng Trưởng Làng-san là kiếm sĩ mà?”

“Trưởng Làng-san tự nhận là pháp sư. Thể lực của anh ấy chính xác là pháp sư, nhưng kĩ năng là của võ sư hàng đầu. Anh ấy trông cực kì đuối sức và mệt gần chết nhưng chuyển động không thay đổi tí nào, cảm giác cơ thể anh ta biết toàn bộ cách di chuyển và tuyệt đối tuân theo ý chí!”

Những gì Setsuna cảm thấy, theo mặt nhất định, rất gần với sự thật. 

“Tóc và mắt anh ta màu đen, nên chắc có dòng máu Anh Hùng trong người? Hoặc chính là Anh Hùng?”

“Anh ta phản ứng tinh tế với boke của Onee-chan, nên khả năng là khá lớn. Nhưng vậy thì thứ hạng đó là để che giấu danh tính chăng? Hoặc dưới vỏ bọc thực ra là hạng S? Em có thể hiểu Onee-chan thua nếu anh ta là Anh Hùng. Anh Hùng có khả năng thể chất điên rồ và kỹ năng như gian lận nhận từ thần… Anh ta đã luyện tập cơ thể hay đó là một kỹ năng? Nếu là kỹ năng, thì hiệu ứng là gì—” 

“Ahh, Nayuta? Em nói xong chưa? Ca của chị sắp tới.”

“Ấy chết.”

Nayuta dừng lấy hơi và bắt đầu lại lần nữa. 

“… Vậy còn về ma thuật của Trưởng Làng? Anh ta sẽ dùng phép nếu là pháp sư đúng không?”

“Hmmm.”

Setsuna nghĩ lại về ma thuật Kehma dùng. Ấn tượng mạnh của những thứ khác lấn át ma thuật, nên cô mất chút thời gian nhớ lại.

“Anh ta dùng [Nước] vài lần. Bởi đây là trận đấu tập, anh ta chỉ dùng đánh lạc hướng chị.”

“Heeh… Chà, chúng ta nên báo cáo rằng anh ta rất hứa hẹn không? Rõ ràng anh ta biết các ma thuật khác. Sẽ không ai tự nhận là pháp sư nếu chỉ biết duy nhất một ma thuật—ah.”

Nayuta nhận ra cô lại tiếp tục nói nhiều, nên tự ngắt lời. 

“Xem như tình cờ, chúng ta đã phát hiện ra khá nhiều nhỉ?”

“… Nhân tiện, em nghĩ cô bé đó là một Đồ Chơi.”

“Chó Mun-senpai? Em ấy quả thật mạnh bất thường ở độ tuổi đó. Hơn nữa, với mái tóc đen, mắt đen, tai đen, và da nâu… khả năng em ấy là Đồ Chơi càng cao hơn.”

“Nếu đúng vậy, chúng ta nên làm gì?”

Nayuta nghĩ một lát trước khi đáp lại. 

“… Chúng ta sẽ báo cáo và chờ đợi chỉ thị sau này. Thu thập thêm chút thông tin là cần thiết.”

“Chúng ta truyền tin ngay chứ?”

“Ừ.”

Quyết định tiếp cận an toàn trong lúc này. Nayuta bắt đầu viết tin nhắn. Setsuna thay sang đồ hầu gái và đi làm việc. 

Có vẻ họ đã trò chuyện cùng nhau. 

Tôi nhờ Rokuko dùng chức năng giám sát của menu ghi hình lại. Cuộc trò chuyện diễn ra trong lúc tôi kiệt sức và ngủ, nên đã một ngày trôi qua. 

Tôi tắt màn hình bởi không định nhìn trộm họ thay đồ… ah, đã tắt rồi sao? Chẹp. Rokuko đã có thể suy nghĩ tới chuyện như vậy từ trước nhỉ. 

Báo cáo, tin nhắn… và chờ đợi chỉ thị hử. Bỏ qua dính dáng tới Anh Hùng, thì Đồ Chơi họ nói là gì? Họ bảo Thịt có khả năng cao, nhưng đó là danh hiệu giống Anh Hùng chăng? Hay tên của một cá nhân cụ thể? Thịt không thể nhớ nhiều về quá khứ… như vậy? Liệu có liên quan không… Ờm, với sự xuất sắc của em ấy, không hẳn là không thể.

… Tiện kể, tôi đã nhìn trộm nội dung bức thư, nhưng nó chỉ giống báo cáo hoạt động của mạo hiểm giả thông báo vẫn an toàn. Bức thư thậm chí không viết bằng Tiếng Nhật. 

Tuy nhiên tôi không biết tên của người nhận. Lá thư biến thành con chim khi viết xong và bay đi đâu đấy. Chim bồ câu đưa thư? Có vẻ cô ấy dùng ma cụ, nhưng hay thật.

“Làm sao đây… làm sao đây…”

Thú thật, càng ngày tôi càng không biết phải làm gì. Bí ẩn càng đào càng sâu. Tôi cứ bỏ qua và quay về ngủ được không? 

Tôi đã hoàn thành khá nhiều phần việc giao thiệp với họ, nên bước tiếp theo là của họ. Và bởi họ cũng đợi chỉ thị, chúng tôi đều chờ cùng nhau. Tôi sẽ được biết nếu chim đưa thư bay tới.

Tôi sẽ giám sát họ qua màn hình.

Với một tẹo tìm kiếm, tôi thấy Setuna đang làm phục vụ bàn trong nhà ăn. Công việc cô ấy rất đơn giản, cô ấy chỉ cần nhận vé gọi món của khách và mang thức ăn được làm bởi Kinue-san. Dường như cô ấy đã quen công việc, nụ cười rạng rỡ của Setsuna rất được lòng khách hàng.

“Nkyuu, bữa ăn hạng D của quý khách đây~”

“Ohh, cảm ơn Setsuna-chan. Tối nay cưng bận không?”

“Ahahaha, em sẽ xem xét nếu quý khách thắng. Muốn làm kèo chứ?”

“Haha, chẳng ai trong làng này đánh thắng được Setsuna-chan đâu. Đến cả Mun-chan còn thua em nhỉ? Mun-chan là người mạnh nhất làng rồi đấy.”

Setsuna thường đối xử thân thiện với khách mạo hiểm giả, nhưng cô nghiêng đầu bối rối trước câu nói của anh ta.

“Ể? Nhưng người mạnh nhất làng là Trưởng Làng-san mà?”

“Tất nhiên, Mun-chan không thể đánh lại Kehma-san, do cậu ta là Chủ Nhân của Mun-chan.”

“Trưởng Làng-san rất mạnh. Em thua anh ấy.”

“… Hả?”

Sảnh nhà ăn đột nhiên náo động vì lời nhận xét của Setsuna.

Những mạo hiểm giả khác chen vào cuộc trò chuyện. Họ thách đấu Setsuna trước đây—đúng hơn là bị cô thách đấu—và đều thua chóng vánh.

“Oi từ từ, Kehma-san không thua, mà ngược lại là Setsuna-chan ư!?”

“Không phải do cá cược, chơi chữ hay đại loại nhỉ?”

“Ừ, trong một trận đấu tập. Anh ấy rất mạnh…”

“Thật á? Kehma-san, mạnh!? Cậu ta suốt ngày ngủ thôi!”

“Giờ nhắc đến mới nhớ, Trưởng Làng Kehma thuộc top đầu thám hiểm hầm ngục này… phải rồi, từng có lời đồn ai đó đang huấn luyện Mun-chan đúng không?”

“Này, cậu ta thắng là thật à? Trưởng Làng-san… xét vẻ bề ngoài, đến tôi còn thắng được Trưởng Làng-san…”

“Anh cứ hỏi Mun-senpai nếu nghĩ em đang nói dối? Em ấy đây~”

Đồng loạt, mọi ánh mắt hướng về Chó Mun Thịt, người cũng làm việc ở đây.

Thịt gật đầu đáp lại… Tuy nhiên, dù khả năng cao Thịt sẽ nói bất cứ điều gì có lợi cho tôi, bởi cộng thêm lời Setsuna tự nhận thua, độ tin cậy của tin tức này khá cao.

“E-em ốm đúng không? Em gái nào chẳng bị chị hằng ghé thăm mỗi tháng một lần?”

“Đó là quấy rối tình dục! Mou, biến thái!”

“Hebuogu!?”

Setsuna đấm người khách với tiếng pùm.

Người khách-hiện giờ đã bị thương bay đi.

Đây chỉ như đùa cợt thường ngày giữa các mạo hiểm giả, nên không phải vấn đề. Tuy sẽ là vấn đề khá nan giải ở Nhật.

“Ah, xin lỗi nhé.”

“K-không do anh. Ha, haha…”

“Ờm, em trong điều kiện hoàn hảo. Sau khi đấu Trưởng Làng-san, em đánh tiếp với Mun-senpai và thắng~”

“Em sẽ không thua lần sau…”

“Hooh, chị tiếp nhận mọi lúc!”

Hai người bưng khay và liếc nhìn nhau. Tia lửa điện xoẹt xoẹt giữa họ.

“Hai em, đều ngưng tay rồi à?”

Giọng nói Kinue-san vọng ra từ trong bếp, kết thúc chủ đề tại đây.

Tuy nhiên, tin đồn tôi thắng Setsuna lan truyền trong sảnh nhà ăn tức thì, cuối cùng truyền khắp làng.

… Chết tiệt. Bọn tôi thống nhất là hòa, và giờ cô ấy nói thua tôi...

Tuy nhiên, Setsuna diễn rất tự nhiên như thể không có âm mưu gì cả. Nếu cô ấy có âm mưu, mục đích sẽ là gì? Để điều tra hầm ngục? Hay để điều tra những gì liên quan tới Anh Hùng? Hay như trong cuộc phỏng vấn, cô ấy đang truy đuổi [Sói Đen]…? Mà, rốt cuộc Đồ Chơi là gì? Cô ấy đang tìm kiếm họ chăng?

Bất kể ra sao, nếu họ đang báo cáo cho ai đó và chờ đợi chỉ thị, tôi sẽ nhận ra nếu quan sát kĩ. Có lẽ.

Cuối cùng, tôi đoán không còn lựa chọn nào khác ngoài chờ đợi xem vở kịch diễn ra...