Vampire gục đầu xuống.
Cô ấy đau buồn khi phát hiện sự thật nghiệt ngã. Và khóc nức nở trong cơn sốc. Nguyên do là khi kiểm tra sức mạnh, cô gần như không có. Đến mức thua cả một con goblin.
“Đ-đây là… kuh—, em là vampire mà còn còn yếu hơn con người… yếu hơn cả goblin…! Thật nhục nhã!”
Cô ngồi trên sàn và đập sàn. Nhưng do méo có sức mạnh cô chả làm được gì.
Silky nhẹ nhàng an ủi cô ấy… như người mẹ hiền.
“… Hơn nữa chủ nhân là con người… chắc chắn anh ấy không muốn em làm quái vật, em yếu là để làm đồ chơi của anh ấy!”
Anh không có ý định đó! Nhưng, anh chắc chắn không dùng em như quái vật.
Tuy nhiên, thật tệ nếu cứ để họ thế. Tôi có chút lưỡng lự nhưng phải bật mệnh lệnh tuyệt đối lên. Họ là quái vật, tôi là cấp trên của họ với tư cách Chủ Hầm Ngục.
“Giờ chúng ta bắt đầu trò chuyện được chứ? Đây là mệnh lệnh.”
“””Vâng.”””
Tôi chờ ba người tụ tập lại.
‘Anh muốn em là nhân viên quán trọ.’ Cô ấy sẽ chỉ ngồi xuống nếu tôi nói vậy. Nhưng tôi vẫn sẽ nói.
“Đầu tiên, anh sẽ không giao việc phòng thủ hầm ngục cho các em… Các em sẽ là nhân viên nhà trọ.”
“… Nhà trọ?”
Vampire khó chịu hỏi lại.
Chà, nếu thông minh, cô ấy có thể kết nối thông tin tôi không có ý định sử dụng cô ấy chiến đấu vì triệu hồi quái không có khả năng tấn công.
“Hầm ngục chúng ta quản lý một nhà trọ cho con người. Anh cần nhân viên để phục vụ họ… À, các em là người học việc để quản lý nó.”
Cô nàng vampire nhìn như đang suy nghĩ gì đó, silky vẫn bình tĩnh mỉm cười, và phù thủy tập sự có vẻ không hiểu tôi nói gì… cô ấy ổn không ta?
Ngay sau đó, Ichika đến do tôi gọi cô ấy từ vừa nãy.
“Chủ Nhân~, anh gọi em à~”
“Ồ vừa đúng lúc. Đến đây.”
Tôi gọi Ichika tới trước ba người họ.
“… Chị gái này là Ichika. Cô ấy là nô lệ của anh. Cô ấy là senpai, nên hãy nghe lời cô ấy.”
“V-vâng? … Eh? Con người? Eh, và là nô lệ…?”
“Nhất định rồi, em mong được làm việc cùng chị senpai.”
“Ah~, thật chứ~?”
Xem ra vampire khá cứng đầu. Silky là nhân viên tốt nhất… Chuyện gì với phù thủy tập sự này vậy? Thật đấy?
… Mặc dù cả ba sinh vật đều được tạo từ DP, có một sự khác biệt lớn. Có lẽ do chủng tộc khác biệt?
“Chào nhé, ba em’… Xem nào, tên gì nhỉ?”
“… Em là vampire. Không Tên.”
“Em là silky. Em là Không Tên.”
“Em là phù thủy tập sự~. Tên em là Không Tên~!”
“… Vậy mọi người đều là quái vật? Chị đ’ã nghĩ các em’ đều là mạo hiểm giả cơ đấy.”
“Mm, nhắc mới nhớ anh chưa đặt tên cho các em.”
Ba nữ quái vật nhìn tôi khi tôi nói vậy. Đặc biệt là vampire trông rất ngạc nhiên.
“Bọn em sẽ được đặt tên ư?”
Đặt tên. Có ý nghĩa gì à.
Được đặt tên có gì đặc biệt chăng? Thử hỏi Rokuko vậy.
“Nn? Đúng rồi, tên mang cảm giác đặc biệt. Chủ nhân chỉ ban tên cho quái vật để biểu dương họ, tên là thứ đặc biệt nhận được khi họ có nhiều vai trò tích cực… Gobsuke cũng đóng góp rất nhiều đấy?”
Vậy ra Gobsuke được xem là quái vật có tên… thằng bé có công lao rất lớn với chúng tôi.
“Ừm, anh sẽ nghĩ sau. Bây giờ sẽ là kì thực tập. Anh sẽ ban tên chính thức nếu các em làm việc tốt… Nên tên tạm thời cho đến khi đó… vampire là Alpha. Silky là Beta. Phù thủy tập sự là Gamma. Nghe được không ba em?”
“””Vâng!”””
“Đến đặt tên cũng lười… Mặc dù dễ gọi hơn cả ba là Không Tên.”
Tôi không biết chúng dịch ra là gì với Rokuko, nhưng tôi nghĩ sẽ bịa ra cả đống tên như thế nếu nhận thêm người trong tương lai.
Tôi dùng DP để nhận vài thứ cho nhà trọ, đồng phục [Lầu Búp Bê Nhảy Múa], [Đồ Hầu Gái] và đưa cho họ… Một bộ cho silky nữa, chỉ để phòng trường hợp dùng tới. Tôi lựa size cho họ bằng mắt.
“Ừm tiếp đó Ichika. Đầu tiên hãy dạy họ tiếp khách ở quầy lễ tân.”
“Đã rõ~. Vậy thì bắt đầu với cách xử lý tiền~”
Ichika đưa ba nữ quái vật đi.
Ichika sẽ tới phòng ăn sau khi họ học xong việc ở quầy lễ tân… Có lẽ tôi nên cho Ichika học [Kho Đồ]? Nghĩ tới lượng DP còn lại, chắc tôi phải chuyển đồng vàng thành DP?
Vào lúc này, cứ giao huấn luyện họ cho Ichika. Ichika biết cả bảng cửu chương, nên có lẽ cô ấy đủ để dạy họ… Được rồi, ba nữ quái vật sẽ nhận được tên nếu có thể làm việc ở quầy lễ tân. Tôi sẽ chỉ tạm nghĩ đến đó.
“Giờ mới nhớ, Kehma. Ba cô gái đó sẽ ngủ trong nhà trọ à? Hay trong hầm ngục?”
“… Anh quên mất. Tốt lắm Rokuko, quả là cộng sự của anh. Cô bé ngoan.”
“Này—, ta không vui vẻ gì nếu được ngươi xoa đầu đâu, ta không phải Thịt biết không hả! Ta không phải trẻ con!”
Bé loli tóc vàng ánh này nói gì thế? Nhóc vẫn bé tẹo kìa.
Giờ thì, một phòng cho nhân viên huh… Để thêm phòng.
Hãy chuẩn bị trong khi Ichika dạy mấy bé mới đến.
☆
“Đây sẽ là phòng ba em.”
Dẫn theo Rokuko và ba bé mới đến, tôi đi ra ngoài khách sạn. Đối diện với lối vào, gần hầm ngục.
“Ngủ ngoài trời à? Cơ thể họ có lẽ an toàn vì họ là quái vật… nhưng ngươi đang đeo mặt nạ gì thế?”
“Không, để nhân viên ngủ ngoài trời có hơi quá. Ý anh là anh sẽ tạo phòng ở đây.”
Mặt nạ Narikin để che dấu danh tính khi tôi thực hiện những việc như này về sau. Có chi nhánh hội ở đối diện nhà trọ, nên cần có những biện pháp bổ sung giúp chúng tôi an toàn ngay cả khi họ chưa bắt gặp… Nên xin đừng nhìn anh với ánh mặt thương hại như thế, Rokuko.
“Anh sẽ dùng DP vì bọn em sao? Cảm ơn anh rất nhiều.”
“Eh? Thế là lãng phí. Em biết đấy, anh triệu hồi vì mọi người không tốn kém nhiều.”
“Eh—”
Tôi bắt đầu công việc ngay trước mặt Rokuko và ba nữ quái vật.
Tôi sẽ làm đường đi đến nhà trọ đầu tiên. Thao tác vật liệu thô bằng [Tạo Golem], tôi tạo lỗ ở trên tường và xây lại phần đó.
Kế tiếp là xây phòng… Mặc dù tôi nghĩ lắp ráp chúng với nhau như xây nhà bình thường, tôi nhận ra chỉ có thể kết nối nó với nhà trọ bằng chức năng dịch chuyển của hầm ngục nếu tạo đường đi và phòng bên trong hầm ngục từ đầu. Nên tôi đã tạo tường và sàn trước.
Nói cách khác, tôi đã lắp từng phần riêng biệt thành một khối (mô đun). Giống như trạm không gian.
Do đó, tôi đã tạo phòng trong hầm ngục khi Ichika đang dạy người mới. Nội thất à? Mỗi phòng rộng hai tấm tatami với một giường và tủ. Tất nhiên, chúng cũng được tạo bằng [Tạo Golem]. Người anh em, thật tiện.
[Cài Đặt] mô đun phòng bằng bảng chức năng của hầm ngục, tôi dùng [Tạo Golem] để liên kết vật liệu với nhau. Dù là phần được xây thêm, trông như nó được xây cùng ngay từ đầu… và xong việc.
Mất khoảng 3 phút tất cả. Có lẽ là nhanh nhất từ trước tới nay
“… Được rồi, hoàn hảo.”
Tôi tự hỏi mặt nạ là vô nghĩa?
Như này, xem ra chúng tôi sẽ không phải dừng hoạt động với hệ thống mô đun.
“Kehma tiện dụng như mọi khi~… Thế mặt nạ đó là gì?”
“Thứ tiện dụng là [Tạo Golem].”
Lại nữa, nguyên bản đây là ma kỹ chỉ dùng để tạo golem đất, tôi chỉ sửa đổi ma thuật theo cách riêng nhờ vào tưởng tượng khi lớn lên ở Nhật và khả năng dịch tự động nhận được từ Thần. Cũng không sai nếu nói tôi tiện dụng.
“Bây giờ, anh là Narikin. Khi còn đeo mặt nạ này, đó là nhân diện của anh…”
“… … Un. Hiểu hiểu.”
Ah, thôi đi. Xin đừng nhìn anh như đứa dở nữa.