Trăng sáng, chỉ có ánh trăng tỏa sáng ngời ngợi.
Một chiếc hỏa xa chở hàng đang chạy nhanh, trên tuyến đường sắt đâm xuyên qua cánh đồng hoang vu dưới ánh trăng soi tỏa.
Đầu máy hơi nước, xe chở than, xe chuyển hàng. Chiếc hỏa xa nhỏ chỉ bao gồm có ba toa tàu đây, ở thời đại này, đang lao nhanh với vận tốc tối đa được khoa học kĩ thuật của năm 189x cho phép – tức 150 kilômét/giờ.
Từ ga tàu vô danh tại Arizona, cho tới thành phố Arkham, bang Mikastonic. Đoàn tàu này chỉ mất hai ngày chạy thẳng một mạch trên tuyến đường sắt xuyên lục địa, mà chuyến tàu thông thường phải mất bảy ngày để bắt đầu băng qua.
Kì lạ thay những người biết đến đoàn tàu này, vốn được ưu tiên cho chạy trước những chuyến tàu khác bất chấp năng suất kinh tế, không phân biệt ngày đêm lại rất ít, những người biết về nội dung của đống hàng này thì càng ít hơn nữa.
---Trên thực tế, có nhiều kẻ trong số ấy còn chẳng phải là người.
*
Phía trước đoàn tàu vận chuyển hàng hóa siêu tốc đang chạy đi chở theo đống hàng tuyệt mật, cách vị trí khoảng 20 kilômét---chính xác mà nói, có một bầy đàn sinh vật không phải người ở trên không chỗ đó.
Không chỉ không phải là người, mà còn rất giống với loài dực long của kỷ trung sinh, chúng là sinh vật căn bản không thể tồn tại ở thời đại này. Hơn thế nữa, thân thể của chúng to lớn hơn bất cứ chủng loài thuộc tính cổ sinh vật học nào có thể tưởng tượng được, tốc độ bay lượn của chúng cũng nhanh nhẹn hơn. Chỉ trong nháy mắt, chúng có thể vượt qua chiếc xe lửa hơi nước đã kể trên. Có thể nói rằng đấy là những sinh vật nhanh nhất trên địa cầu.
Những con dực long đang bay thành bầy hàng chục lứa. Mỗi một điểm (Dot) cấu thành nên bầy đàn của chúng một cách linh hoạt và nhanh chóng, đều là các con quái vật có sải cánh trải dài đến 15 mét. Đó là một quân đoàn ma long, gieo rắc nỗi sợ tới bất kỳ người nào.
Tuy nhiên ngay lúc này, chúng---bản thân bọn chúng---lại đang cảm thấy sợ hãi.
Bọn chúng đang bị truy đuổi. Từ xa xa phía sau, căn nguyên của nỗi khiếp sợ đang ngày một đến gần lấy tốc độ dị thường.
Thứ đang đuổi theo bầy dực long, là một con chim khổng lồ. Đó là một con chim khổng lồ bằng sắt thép, sở hữu thân hình to lớn hơn gấp mấy lần so với con dực long.
Đôi cánh sắt thép xé tan mây mù, chém bay bầu không khí, chém đứt cả bản thân luân lý của thế giới, đồng thời thúc đẩy cơ thể khổng lồ bằng vận tốc không thể tin nổi, tiếp theo, lấy góc độ bất khả thi rồi bất ngờ bay vút lên.
Ngay lập tức, ánh trăng bị che lấp đi.
Sóng xung kích và bạo âm từ trên không, đánh tan hàng ngũ của bầy dực long.
Con chim khổng lồ đã vượt qua bầy đàn ở trên cao từ xa, liền bổ nhào xuống nhằm chặn đứng lối đi của chúng, phát ra tiếng rầm mà tiếp đất ngay tại không trung.
---Đấy không phải là một con chim.
Sải ra đôi cánh sắt thép, khoanh hai cánh tay sắt thép lại, lấy đôi chân sắt thép đứng chắn ngang một cách vững chãi ở trên không---đó là người khổng lồ sắt thép. Chính là vị thần cơ giới, mang tên “Aeon (Vĩnh Kiếp)”.
*
(Đừng nóng vội, Azrad)
Ma Đạo Thư [Al Azif], liền bảo với chủ nhân của chính mình.
(Tuy ta và Aeon đều là những tồn tại bất tử và bất diệt, nhưng bản thân người chỉ là người trần mắt thịt không hơn không kém mà thôi. Nếu quên việc này dù chỉ trong chốc lát, thì người sẽ về chầu trời ngay)
“Ờ, tôi biết rồi.”
---Triệu hồi Deus Machina (Quỷ Giới Thần), đem lại một nguồn sức mạnh khổng lồ, cũng như đi kèm với mối nguy hiểm trầm trọng.
“Master of Necronomicon (Chủ Nhân Của Tử Linh Bí Pháp)” Azrad, tự thân mình hiểu rõ sự thật này.
Ngay cả trong giây phút này, một cảm giác dị thường giống như cơn đau vô hình lan tỏa khắp dây thần kinh của toàn thân, ở bên trong hộp sọ có một thứ tiếng không phải thanh âm vang vọng như thể linh hồn của chính mình đang bị gặm nhấm. Việc đồng hóa cùng thân thể sắt thép khổng lồ được thúc đẩy bởi tri thức nằm ngoài nhân loại, dần dần, nhưng lại chắc chắn ăn mòn tâm trí lẫn thể xác của người điều khiển, mà dồn ép ông đến vực thẳm của tử vong và sự điên loạn.
Thế nhưng, dẫu cho biết như vậy, nhưng ông vẫn---
Azrad truy cầu thêm nhiều sức mạnh hơn nữa, ông thêu dệt ra thuật thức mới, hai tay kết thành Dấu Ấn Voor.
“Hãy trao cho ta sức mạnh đi!”
“Hãy trao cho ta sức mạnh đi!”
“Hãy trao cho ta sức mạnh đi!”
Hai bàn tay sắt thép của Aeon, rèn đúc ra một cặp uy lực cường đại ở không trung.
Lưỡi đao nóng rực hiển hiện ra trong khi đang được ngọn lửa bao phủ, để lại một đường chú văn phát sáng ở trên bề mặt của nó một cách chậm rãi, đồng thời nhanh chóng nguội đi. Đây chính là “Yển Nguyệt Đao Barzai”, vừa là vũ khí kiêm pháp cụ mang tên vị hiền giả của Ulthar.
“---Ia! Ia!”
“Ia! Zs-awia!”
Bầy dực long đổ xô tới, phát ra tiếng kêu có vẻ giống người quái dị. Trông chúng cứ hệt như là một đàn kiến cánh, đang khiêu chiến với một con chim khổng lồ vậy.
Thế nhưng, hãy chớ vội coi thường. Lũ dực long của “D∴D∴ (Darkness Dawn)”, không phải chỉ là những con thằn lằn biết bay mà thôi đâu. Chiếc mỏ và cặp vuốt của bọn chúng mang theo chú lực, có thể xé rách, đâm xuyên qua tấm thép dày nặng, thậm chí đánh chìm được ngay cả con tàu hơi nước lớn nhất.
Aeon đạp vô không trung, một bên đem hai cẳng tay giao nhau, một bên vác hai thanh Yển Nguyệt Đao lên vai như đã sẵn sàng tư thế. Toàn thân bằng sắt thép ngày càng tích tụ nhiều lực lượng hơn nữa, chú văn trôi nổi ở trên thân đao màu đen cũng tiếp tục gia tăng cường độ ánh sáng. Ánh sáng này, nhiệt lượng này, tiếng gầm này---tất cả đều là thuật thức trung tâm của Aeon “Đèn Lồng Alhazred”, lấy linh hồn của người điều khiển làm nhiên liệu, làm phát sinh ra lực ảnh hưởng mang tính siêu vật lý đối với không gian xunh quanh.
Thân thể sắt thép khổng lồ liền uốn cong đi giống như một tấm lò xo sở hữu uy lực siêu thường, khoảnh khắc tiếp theo, nó vung mạnh hai thanh đao xuống. Lưỡi đao chú lực dài rộng kéo dài ra từ thân đao, chặt đứt một loạt những con dực long cùng lúc, phân tán bầy đàn đông đúc thành bốn con.
Bầy đàn đã trở nên dao động, khả năng dẫn dắt đã bắt đầu bị hỗn loạn.
Aeon mở rộng đôi cánh thép của mình, hướng về phía bên kia xông vào. Nó vừa vung tới vung lui cây Yển Nguyệt Đao sáng lóa, vừa xoay vòng, lao thẳng đi. Trảm, chặt, chém liên tục không ngừng---hằng hà sa số đóa hoa sắc đỏ đen đều nở rộ ở xung quanh, như thể là nhuốm màu vũ kịch tử vong ở không trung.
Đột nhiên, bầy dực long rải rác sang tứ phía.
Phải chăng chúng đã từ bỏ tiến hành tấn công lên Aeon---lấy một vài con để làm hậu thuẫn, vài con khác thì làm mồi nhử, bầy còn lại bổ nhào xuống một cách nhanh chóng.
Trên mặt đất tại đường đi của bọn chúng, có một điểm sáng đang di chuyển. Là ngọn đèn pha của chiếc xe lửa hơi nước. Chiếc xe lửa chở hàng hình thành từ ba toa tàu chạy xình xịch, phun ra một dải khói đen xẹt qua mặt đất.
Aeon vung thanh Yển Nguyệt Đao xuống. Chú văn trên thân đao được hoán đổi thành con ấn dùng cho mục đích ném mạnh.
(---Mặc kệ chúng đi, Azrad!)
Azrad phớt lờ lời quở trách của Al.
Một cú vung, rồi lại thêm một cú vung khác nữa, thanh Yển Nguyệt Đao được ném đi về phía bầy dực long. Hai lưỡi đao xoay vòng kéo theo một vết đuôi phát sáng, bay qua bay lại tựa như sinh vật sống, phanh thây thân thể của lũ dực long từ rìa đã chém trúng, biến chúng thành những khối thịt dính đầy máu. Chỉ trong khoảng vài giây, hơn hai chục con dực long đã bị chém giết, mà rơi xuống mặt đất.
Tuy nhiên, một con đã bị xổng mất. Con dực long cuối cùng tăng tốc độ nhanh hơn nữa, bay thẳng về phía đoàn tàu.
Azrad = Aeon trút sức mạnh vào đôi cánh thép của mình. Chiếc cánh phát sáng một cách chói lòa, nổ vang lên, đem linh lực của Azrad chuyển hóa thành động lực mang tính chất siêu thường. Aeon đột nhiên gia tốc bộc phát hướng tới con dực long cuối cùng.
Thế nhưng, khoảng cách lại quá xa vời. Ngay trước khi Aeon có thể đuổi kịp, con dực long nhảy vồ lên đoàn tàu, vung mạnh xuống chiếc móng vuốt sắc bén từ chi sau chứa đựng chú lực của mình.
Đúng lúc ấy---
Một cú đấm sắt thép phóng ra, đục xuyên qua trần của chiếc xe chở hàng.
Khổng lồ---quá sức khổng lồ là đằng khác. Nắm đấm đó mang kích cỡ lớn gấp đôi chiều cao của con người, ngay cả so với cái của Aeon, thì vẫn đem đến một cảm giác thô thệch và cục mịch. Tỉ lệ giữa nó cùng với chiếc xe chở hàng lại thật khôi hài hết sức.
Một cẳng tay và một chiếc xe chở hàng, gần như là đều có kích cỡ ngang nhau. Hay nói cách khác, chiếc xe lửa này đang chạy chỉ để vận chuyển duy nhất một “cánh tay”---sự thật đúng là như vậy.
“Khcie, EeeerOooooh!!”
Phải chăng là nó căm hận, hay cảm thấy sợ hãi. Con dực long phát ra một tiếng kêu gào quái dị, đúng lúc bị nắm đấm siết chặt.
Không, chính là nắm đấm đã chộp lấy nó lại. Năm ngón tay sắt thép xòe rộng ra hết cỡ, đem thân thể của con dực long đã nhảy bổ tới lòng bàn tay của mình mà nắm thật chặt, rồi bóp nát chỉ trong một hơi.
“---!?”
Aeon đột nhiên dừng lại ở trên không.
Ánh mắt nhạy bén của nó, bắt được một người đàn ông đang đứng trên chiếc xe chở than đá.
Trông ông ta có vẻ như khoảng chừng bốn mươi tuổi. Bên tay phải có cầm lấy mũ, bên tay trái là một quyển sách được mở ra---có bìa ngoài làm bằng da---khả năng đấy là một Ma Đạo Thư.
Người đàn ông nhìn lên phía trời---
*
---Đoàn tàu rời đi hướng về phía bên kia của đường chân trời, kéo theo một vệt còi xe lửa.
(Azrad, ông đã đến giới hạn rồi. Hãy giải trừ thuật thức đi)
“…Ờ.”
Azrad kết ra pháp ấn, lẩm bẩm khẩu quyết phong ấn cơ thần. Thứ văn tự (mật mã) sáng chói lưu chuyển quanh khắp toàn thân của Aeon, giải trừ, làm áp súc thuật thức duy trì sự vật chất hóa của cơ thể máy móc, biến thành một dãy chú văn chỉ có vỏn vẹn vài chục hàng và phong ấn vào bên trong trang sách của Ma Đạo Thư (Al Azif).
Tấm bìa bằng da liền đột ngột khép lại, ổ khóa rơi xuống dải dây niêm phong.
Thân thể sắt thép khổng lồ cao chọc trời bị tan biến như thể ma pháp đúng theo nghĩa đen, tại vùng đất hoang ngập tràn sao trời này, chỉ có bóng dáng của một người thanh niên mang theo Ma Đạo Thư---Azrad là đứng ở nơi đó.
Azrad hít thở một hơi thật sâu. Tuy thời gian ông làm hiện hình Aeon chỉ mất có vài phút, nhưng lượng thể lực và linh lực đã bị tiêu hao đi trong khoảng thời gian ấy, là quá đủ để đe dọa đến tính mạng của ông.
(Nghỉ ngơi một chút nào)
“…Vẫn chưa được.”
Azrad bắt đầu bước đi vu vơ. Giữa đường đi của ông, là một con dực long đã bị rơi xuống, cùng đôi cánh đã bị chặt đứt. Azrad đứng sang bên cạnh con dực long khổng lồ, kết xuất Dấu Ấn Voor ở trên tay phải mình.
(Đừng sử dụng ma thuật nữa)
Phớt lờ những lời lẽ của cô, Azrad bắt đầu vịnh xướng thần chú. Từ không trung ông lấy ra Yển Nguyệt Đao Barzai---giống y như đúc thứ đã được Aeon vung, tuy nhiên đấy là một thanh có kích cỡ người.
Ánh mắt u ám của Azrad, nhìn xuống về phía vẻ mặt của con dực long.
Cơ thể của con dực long nhỏ bé đến đáng kinh ngạc, so với chiếc cánh da khổng lồ, cùng lắm chỉ lớn bằng cỡ con bò hay con ngựa là cùng. Phần đầu tuy có hình thù mang nét đặc trưng đó là dài cả trước lẫn sau, nhưng con mắt của nó trông có cảm giác rất giống người một cách kì lạ. Nếu nhìn vào kĩ hơn, thì cấu trúc bắp thịt xung quanh bả vai cũng sặc mùi con người đến mức quái lạ.
Ngay khi thanh Yển Nguyệt Đao đâm mạnh vô bả vai của mình, con dực long cất lên tiếng kêu gào thảm thiết.
Cùng lúc với giây phút chú văn của lưỡi đao màu đen thay đổi con ấn tới tấp, thân thể của con dực long cũng bắt đầu phát sinh ra biến hóa quái dị. Đôi cánh bị teo nhỏ, cái đuôi bị teo nhỏ, cơ thể và tứ chi bị teo nhỏ, chiếc đầu dài dài bị teo nhỏ---trong nháy mắt nó liền biến thành hình dáng một người đàn ông đầu trọc – trần như nhộng. Azrad sử dụng cây Yển Nguyệt Đao, nhằm để hóa giải thuật thức “Biến Thân”.
Làn da màu đen, đôi môi thì dày, thế nhưng, ông ta có điểm khác biệt nho nhỏ với cái gọi là chủng tộc người da đen---người đàn ông không thuộc về bất cứ loại chủng tộc nào được biết đến tại thế giới bên ngoài, trái lại sở hữu vẻ bề ngoài giống như là tập hợp những bộ phận xấu xí của loài chim và loài bò sát, và chủng tộc trung gian của con người và con khỉ (Missing Link). Cơn đau đớn gây ra bởi lưỡi đao, càng làm vẻ mặt của ông ta ngày càng trở nên gớm ghiếc và méo mó hơn.
Azrad vừa nhìn về phía bộ dạng người đàn ông đang đau đớn giãy giụa, vừa chất vấn bằng cái nhìn lạnh như băng.
“Rovdy đang ở đâu.”
Ấy vậy, người đàn ông không hề trả lời. Mà ông ta chỉ không ngừng lặp đi lặp lại kêu gào, rên rỉ câu chú tràn đầy tai ương.
“…Ia… Ia… Zs-awia… Ia…”
Đó là lời ca tụng đến vị thần dị giới được thờ phụng bởi bọn họ “Zs-awia”---tuy nhiên đối với Azrad, đây chỉ là một tràng âm thanh chói tai không hơn không kém. Chúng không phải những lời, mà ông thực sự muốn nghe.
“Tao hỏi cái tên đầu sỏ của lũ chúng mày đang ở đâu.”
Thế là, ngay lúc này---thân hình người đàn ông bắt đầu bị biến dạng thêm nữa. Bắp thịt của toàn thân đều phơi bày ra chuyển động ngọ nguậy khác thường, những chiếc xúc tu mỏng lồi ra từ hốc mắt và trong miệng.
Azrad người sắc mặt vẫn không mang một chút biểu cảm viết lại con ấn của chú văn, trút thêm nhiều hơn ma lực vào cây Yển Nguyệt Đao. Lưỡi đao nóng cháy làm ức chế đi, sự biến đổi của người đàn ông, trong khi càng mang lại đau đớn vào xác thịt ông ta hơn nữa.
“Tên thủ lĩnh của D∴D∴, Raal Rovdy---hắn ta đang ở đâu!”
“…I… a… Iaaaaaa… !!”
Khoảnh khắc ấy, nằm trong tay của Azrad, một hiện tượng kì lạ khác liền xảy ra.
Ổ khóa của Ma Đạo Thư tự nhiên bị mở, những trang giấy bị thổi bay bởi cơn gió văng tứ tán ở không trung. Đống trang giấy hình thành nên vòng xoáy giống như một vòi rồng nho nhỏ ngay tại chỗ---chẳng mấy chốc sau tạo thành hình dáng của một người thiếu nữ nhỏ xinh.
Người thiếu nữ---hóa thân của Ma Đạo Thư [Al Azif], nhẹ nhàng đặt tay lên cánh tay của Azrad.
“Có tra hỏi thêm nữa cũng vô ích thôi.”
Azrad nhìn vào Al Azif một cái, rồi rút về thanh Yển Nguyệt Đao không một chút cảm xúc nào.
Đường nét của người đàn ông lập tức bị rụng rời, biến dạng sang thành một khối dịch nhầy và mớ xúc tu quằn quại. Thứ sinh vật quái dị này, chính là bản chất thực sự của bọn chúng.
“…I… a…”
Sau khi thốt ra tiếng rên rỉ cuối cùng từ cơ quan phát âm nằm giữa kẽ hở của những xúc tu, con quái vật run lẩy bẩy khắp xung quanh, xong ngừng hẳn chuyển động của mình.
“Khéo bị lãng phí sức lực ở trận chiến kế tiếp lắm.”
Al Azif nhìn vào gương mặt của Azrad, lấy giọng điệu chỉ trích mà nói.
“---Người săn đuổi bọn tép riu quá đà rồi.”
Azrad đáp lại bằng sự im lặng.
Ông công nhận rằng có rất nhiều khía cạnh bất hợp tình hợp lý xét về hành vi của chính mình. Thực tế là ngay cả hiện tại, mặc dù ông truy đuổi bọn long nhân của D∴D∴ đã đến tận nước này, nhưng cuối cùng vẫn chẳng đáng công đi tí nào cả.
Nhưng mà, Azrad là một kẻ báo thù. Trả thù vốn dĩ đã là một loại hành động không hợp với lẽ thường.
Có lẽ đọc được suy nghĩ trong lòng của ông, Al Azif tiếp tục lời nói.
“…Ta không có bảo ông phải biết giữ gìn tính mạng và sống cho nó thật lâu để làm gì. Nhưng Azrad, hỡi Người được Chọn bởi Định Mệnh này. Nếu như lãng phí sinh mạng của mình một cách vô ích, vậy thì hãy nên biết là người sẽ không thể nào đạt được sự trả thù của bản thân đâu.”
Azrad gật gật đầu.
“Tôi hiểu rồi.”
“…Nếu đã vậy, thì tốt.”
Bàn tay nhỏ nhắn của Al Azif, nắm lấy bàn tay trái của Azrad.
Nối theo tiếng múa bay và bó giấy kêu lả tả, người thiếu nữ lại lần nữa biến hình thành thành một quyển Ma Đạo Thư, rồi quay trở về trên tay trái của vị chủ nhân.
Đem quyển Ma Đạo Thư thu vào trong lòng của chiếc áo khoác, Azrad bắt đầu bước chân đi. Lấy ma thuật để cường hóa thể lực cũng không phải là không có giới hạn. Ông cần phải nghỉ nghơi tại một thành phố lân cận.
---Nên đi theo tuyến đường sắt ở trước mặt, đi theo hướng đông, hay là đi theo hướng tây đây.
Dù gì thì hiện tại đã để sổng mất manh mối của kẻ thù không đội trời chung, có đi bên nào cũng chẳng thành vấn đề gì---Azrad nhớ lại, chiếc xe tàu hỏa chở hàng lạ lùng vừa rồi.
Cái thứ mà Raal Rovdy phái lũ long nhân tập hợp về một chỗ mà đang cố tập kích, đấy là---
“Còn có Deus Machina (Quỷ Giới Thần) nào khác, ngoài Aeon ra sao?”
Đối với câu hỏi giống như là độc thoại, Al Azif trả lời.
(Nếu ông hỏi “Còn có sao”, thì ta sẽ trả lời là “Có”. Đúng là có tồn tại những Ma Đạo Thư hùng mạnh ngoài ta ra, thậm chí một vài trong số chúng còn sở hữu cả Deus Machina (Quỷ Giới Thần). Cơ mà, cái thứ kia của khi nãy ấy, tiện nhắc về nó thì---)
Al Azif đáp lại sau một vài phút trầm ngâm, tựa như chỉnh đốn lại suy nghĩ của mình.
(---Nó trông quá là thô thiển, để có thể được xưng tên là Deus Machina (Quỷ Giới Thần) – tuyệt đỉnh của thuật thức)
“Thế cô nghĩ tại sao D∴D∴, lại đang nhắm mục tiêu vào thứ đó.”
(Đành chịu… Có lẽ là một loại Artifact (đồ thủ công mang tính chất ma thuật) mang ý nghĩa quan trọng đối với bọn chúng… Hoặc là, chúng đang nhắm tới chính người đàn ông nọ leo lên chiếc xe lửa cũng nói không chừng. Ta có cảm thấy thoáng qua khí tức của một ma thuật sư)
Azrad nghiêng đầu, gợi nhớ lại bóng dáng người đàn ông đứng trên chiếc xe chở than.
Khoảnh khắc ánh mắt ở song phương giao nhau, người đàn ông nhẹ nhàng vẫy vẫy chiếc mũ về phía Aeon---không, đúng ra là hướng về phía Azrad, và nở ra một nụ cười. Vui sướng và không biết sợ là gì. Ấy là một nụ cười sáng sủa, từa tựa như ánh nắng gay gắt của mùa hè.
Azrad hơi tỏ vẻ cau mày.
Đối với ông người sống ở trong thế giới bóng tối, thì đó lại là một thứ tia sáng vô cùng khó chịu.
Cho dù vậy, đây vẫn chính là một đầu mối.
Azrad chuyển sang hướng đoàn tàu đã rời xa---tức tới hướng phương đông, mà bước chân đi.
Bầu trời nơi ông tiến bước, đã bắt đầu ngả thành màu trắng.
Chú thích: Ulthar là tên của ngôi làng tại xứ sở giấc mơ – Dreamlands trong trái đất đồng thời cũng là tên của một trong những Elder God, vị thần này được phái đến địa cầu nhằm để canh chừng các Great Old One, còn tên của vị hiền giả kia là Barzai the Wise