Yuusha-sama no Oshishou-sama

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

(Đang ra)

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

Aminohada

Tựa như từ hư không xuất hiện, người mẫu mới Hikari tạo nên cơn sốt trong giới thời trang, trở thành siêu sao chỉ sau một đêm. Thế nhưng, ẩn sau gương mặt xinh xắn ấy là một bí mật động trời - danh tí

8 31

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

253 5341

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

269 9174

Dù tôi có lựa chọn gì đi chăng nữa, những cô gái xinh đẹp cấp SS sẽ hoàn toàn chú ý đến tôi

(Tạm ngưng)

Dù tôi có lựa chọn gì đi chăng nữa, những cô gái xinh đẹp cấp SS sẽ hoàn toàn chú ý đến tôi

Kasukabe Takeru

(1) Trở thành một con lợn.(2) Trở thành con lợn bị nữ hoàng dẫm lên.

17 131

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

5 31

Vol 2 - Chương 40 (phần 1)

[Thế, có gì bất thường không?]

Toàn bộ khu vực xung quanh đây trước đã từng là địa bàn của một nhóm cướp.Tên đàn ông có vẻ là thũ lĩnh của nhóm này hỏi một thuộc hạ của mình, tên đã trèo lên một cành cây cao lớn trước mặt.

[Không có gì bất thường xảy ra kể từ khi bọn chúng cắm trại ở đây cả, một số trong bọn chúng đã đi ra ngoài trinh sát hoặc cái một cái gì đó tương tự, nhưng em vẫn chưa thấy chúng quay trở lại.]

Một khu đất trống được cắm trại bởi các hiệp sĩ Hoàng Gia. Khu đất được mở ra xung quanh cách những tên cướp khoảng một trăm Rools. (1 rool bằng khoảng 1m)

Bởi vì các hiệp sĩ sử dụng lửa trại để nấu ăn, cho nên dù khu rừng đã được bao phủ bởi một bức màn bóng tối nhưng vẫn có thể nhìn rõ sự hiện diện của chúng.

Người đàn ông đang theo dõi các hiệp sĩ Hoàng Gia từ phía trên cành cây này đã từng kiếm sống bằng nghề thợ săn nên là người có thị lực tốt nhất nhất trong cả băng.

(Mà….mọi chuyện chắc sẽ ổn thôi.)

Khoảng cách một trăm Rools tuy không thể nói là một khoảng cách an toàn nhưng vào lúc đêm tối thế này, thì nó lại là một chuyện khác. Nếu là vào ban ngày, đây có thể là một khoảng cách mà hắn có thể dễ dàng bị một người phát hiện nếu người đó có đôi mắt đủ sắt bén, và đương nhiên đây là khoảng cách có thể dễ dàng nhìn thấy trong lực lượng trinh sát, và nếu bất cẩn hắn ta sẽ bị phát hiện bởi những người trinh sát trong khu vực.

(Thật vậy, nếu chúng ta biết trước những hành động của bọn chúng ngay từ đầu, thì đây có lẽ sẽ là một nhiệm vụ dễ dàng.)

Trong khi đang mơ màng, hắn đảo mắt xuống một mảnh giấy mà hắn đang cầm trên tay nhờ vào ánh trăng.

Hai ngày trước, một chỉ thị chính thức được đưa ra bởi Trụ Sở Đoàn Hiệp Sĩ Hoàng Gia. Nói chính xác hơn, đây chỉ là một bản sao. Bản thật sự vẫn nằm trong tay của Tướng Feyl và các phụ tá của ông ta.

Không, cũng không đúng lắm khi nói rằng đó là bản thật. Bởi vì tờ giấy mệnh lệnh mà lên cướp đang cầm chắc chắn được ban hành bởi lực lượng chính, lực lượng mà đã xuất phát muộn đến hai ngày sau đội tiên phong.

[Có đơn vị nào tiếp cận đến đây không?.]

[Em hoàn toàn không thấy gì hết. Bọn hiệp sĩ đã di chuyển theo đúng như đại ca nói.]

[Hiểu rồi, những gì viết ở đây có vẻ là thật.]

Các động thái của Hiệp Sĩ Đoàn đã hoàn toàn bị rò rỉ .

Tướng Feyl, là một người đàn ông đã thăng chức bằng cách mua chuộc cấp trên, và nghe nói rằng hắn hoàn toàn không đủ khả năng để làm một vị tướng. Hắn ta sẽ không hành động chống lại lực lượng chính, nói đúng hơn hắn sẽ không chống lại các mệnh lệnh đến từ Trụ Sở Đoàn Hiệp Sĩ Hoàng Gia và sẽ thực hiện theo đúng như mệnh lệnh.

Trên thực tế, những tên cướp đã theo dõi nhóm tiên trong một thời gian dài kể từ khi đội quân tiên phong hành quân từ Đế Đô Hoàng Gia, nhưng cả nhóm chỉ hành động trong phạm vi chỉ thị của mệnh lệnh.

Những tên từng là cướp này đã thực sự nổi giận về việc liệu họ có bị theo dõi bởi lực lượng quân sự áp đảo của Hiệp Sĩ Đoàn ngay từ đầu hay không, và liệu chúng có bị coi là những con tốt sẽ bị bỏ rơi cùng với nỗi sợ hãi hay không. Tuy nhiên, vì ở một vị trí hoàn toàn khác nên chúng cũng không còn cách nào khác ngoài nghe theo vì mạng sống của bản thân. Những tên cướp bắt đầu miễn cưỡng theo dõi các hiệp sĩ, nhưng nhờ thực tế rằng mọi chuyện diễn ra dễ dàng hơn những gì chúng đã nghĩ, nên bây giờ chúng đã hành động một cách năng nổ hơn.

Bất cứ nơi nào nhóm cướp đi, nhiệm vụ ngụy trang và tạo dấu vết giả mạo của nhóm trại cũng dần trở nên quen thuộc.

Dù sao thì, những tên cướp cũng sẽ đảm bảo giữ một khoảng cách an toàn đến mức mà dù cho đội quân hiệp sĩ kia có đi đến đâu cũng không thể gây nguy hiểm cho họ.

[Đại ca, bọn chúng có thật sự là hiệp sĩ không vậy? Thậm chí những kẻ tay mơ cũng có thể dễ dàng đánh bại và giết toàn bộ chúng.]

[Bọn chúng có vẻ đang ngủ hoặc uống rượu, tao có thể nhìn thấy rõ ràng qua ngọn lửa trại.]

[Đại ca, chúng ta có thể tấn công chúng bây giờ không ?]

Nghe báo cáo từ đồng bọn đang ở trên cây, những tên côn đồ khác đi cùng thủ lĩnh băt đầu kêu la.

[Bọn ngu này. Chúng ta chỉ làm những gì được bảo thôi! Đừng làm nhiều hơn những gì ngoài công việc mà chúng ta đang được trả tiền này bảo. Biết quý cái mạng của chúng bay đi.]

[…đúng thế nhỉ, đại ca.]

Tuy nhiên, cũng không có gì lạ khi bọn cướp có cái suy nghĩ ấy nếu đã thấy mức độ cảnh giác của các hiệp sĩ Hoàng Gia lỏng lẻo như thế nào.

(Nếu bọn chúng cảnh giác hơn chút nữa…)

Với những kẻ cướp, lực lượng hiệp sĩ Hoàng Gia thực sự là một sự tồn tại hoàn toàn áp đảo.

[Dù sao thì, chúng ta hãy làm như những gì đã bàn, chỉ cần dụ dỗ bọn chúng như mệnh lệnh bảo là được.]

[…Chúng ta thực sự có thể tin tưởng chúng không?]

[Cho dù chúng ta có tin tưởng chúng hay không, chúng ta không thể không nghe lời chúng.]

Khi tên đội trưởng trả lời, hắn nở một nụ cười cay đắng.

Mặc dù bọn cướp đã được mệnh lệnh phải làm như đã nói, nhưng những người đó chắc chắn không hoàn toàn tin tưởng những kẻ cướp như họ. Nếu tình hình trở nên tồi tệ, không còn nghi ngờ gì nữa, họ chắc chắn sẽ tàn sát cả nhóm cướp, bao gồm cả tên thủ lĩnh và thuộc hạ của hắn. Đó là mức độ mối quan hệ giữa họ.

Trong bất kì trường hợp nào, những tên cướp chỉ có thể vâng lời những gì họ nói. Không còn lựa chọn nào khác vào lúc này.

[Nếu có bất cứ điều gì khác thường, hãy báo cho ta biết ngay lập tức.]

Hiện tại, thông tin các hiệp sĩ Hoàng Gia được báo cáo từ họ đã được cho là đáng tin cậy. Trừ khi báo cáo nhiều hơn những thông tin cân thiết. Công việc của lũ cướp sẽ được coi là thành công.

(Sau khi cái công việc chết tiệt này kết thúc, mình thật sự muốn uống rượu và phụ nữ)

[Ngài vừa nói gì à, đại ca?]

[Không có gì cả.]

[Ồ, một trong những đơn vị hiệp sĩ đi trinh sát đã quay trở lại.]

Trong khi gật đầu trước báo cáo của tên thuộc hạ, tên thủ lĩnh ngồi phịch xuống gốc cây mà thuộc hạ của hắn đã trèo lên.

Nếu bọn chúng đến đây, hắn sẽ phải chuẩn bị.

Tuy không thể coi là cẩu thả, nhưng những tên cướp cũng phải hoang mang trước sự cảnh giác lỏng lẻo của các Hiệp Sĩ Hoàng Gia.

Cũng chính vì vậy, đến bây giờ những hiệp sĩ vẫn chưa phát hiện ra họ.

Một đội trinh sát vừa quay trở lại, và người dường như là đội trưởng của đội đang tiến về phía lều chính của đội tiên phong để báo cáo. Những người còn lại đi một con đường khác để đi về phía trại.

Theo sắp xếp, có sáu hiệp sĩ trong mỗi đội trinh sát, nhưng có thể nhận thấy có thêm một người nữa đã tham gia cùng họ.

[Đó là một thường dân chạy nạn à ?]

[Ừ, cô ấy có vẻ là một người sống sót từ một ngôi làng bị tấn công, chúng tôi thấy cô ấy lang thang trong rừng nên đưa cô ấy theo.]

[Tuy điều này nghe có vẻ ích kỉ…nhưng ngay cả khi chúng ta để cô ấy lại phía sau, vẫn có khả năng giao tranh vào ngày mai, vì sức chiến đấu của chúng ta rất có giá trị, nên không thể để một thường dân như thế trở thành gánh nặng được.]

[Dường như không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc đưa cô ấy theo cùng. May mắn thay có vẻ cô ấy có kinh nghiệm săn bắn, đi bộ đường dài và có một số hiểu biết đối với vùng đất xung quanh nơi này. Chúng ta có thể để cho các kị sĩ nữ chăm sóc cô ấy.]

[Nếu có bất kì chuyện gì xảy ra…Ngài nghĩ ngài có thể thoát khỏi chuyện này chỉ với việc giáng chức thôi sao. Trung Úy Royce,]

[….Ngoài việc là một hiệp sĩ chính thức, ngay cả khi tôi bị phế truất, tôi cũng không quan tâm lắm.]

Feyl làm một vẻ mặt chua chát khi nghe Royce nói.

[Được thôi, hãy bảo vệ thường dân đó như ngài muốn.]

[Mà, tôi không nghĩ rằng sẽ có một hiệp sĩ nào đủ ngu ngốc để dám chạm một ngón tay vào cô gái đó, nhưng chúng tôi sẽ bảo vệ cô ấy cẩn thận.]

Royce giữ một vẻ mặt nghiêm túc rồi chào trong khi rời khỏi căn lều trụ sở với cái bụng phúng phính lắc qua lắc lại của ông.

Feyl tiễn ông trong khi giữ một ánh mắt khinh bỉ.

[Hắn dám ăn nói như vậy trước mặt ngài, thật vô lễ.]

Một trong những phụ tá bên cạnh Feyl thì thầm.

[… Tàn dư từ nhóm Zaunas có vẻ đã để lại cảm hứng trong bọn chúng.]

[Tướng Quân Royce,…không, phải là Trung Úy Royce mới đúng. Ông ta là một mối đe dọa tiềm tàng. Mặc dù hắn không tham gia đảo chính, nhưng tại sao đến giờ hắn vẫn chưa bị sa thải nhỉ.]

[Bởi vì hắn ta là một mối đe dọa, chúng ta không thể thả hắn tự do ngoài tầm mắt được. Chúng ta cần theo dõi hắn ta từ trong Đoàn Hiệp Sĩ. Hoặc đó là những gì ta nghĩ.]

Feyl trả lời tên phụ tá.

[Nếu chúng ta sa thải hắn, hắn sẽ trở về lãnh thổ của mình. Và ở đó, ta sẽ không biết hắn đang lên kế hoạch gì.]

[Tôi hiểu rồi.]

(Tất nhiên, sẽ ổn thôi nếu hắn chỉ quay lại với công việc Bá Tước của hắn)(?)

Feyl nhấm nháp thứ rượu vang cao cấp, thứ chỉ được cung cấp cho các sĩ quan cao cấp.

(Tại sao ta, một Hầu Tước vĩ đại như ta phải sợ một tên Bá Tước nghèo hèn, đầy nợ nần như hắn chứ? Mặc dù hắn đã không tham gia vào cuộc đảo chính nhưng nếu chúng ta tìm một cái cớ để đè bẹp hắn. Với tiếng xấu đã có sẵn của hắn, hắn ta sẽ không có một đồng minh nào hết. Hắn cũng không thể thuê một lính đánh thuê nào hết, vì hắn làm gì đào ra tiền nữa. Lúc đó hắn không thể làm bất cứ điều gì nữa.

[Mà, sao cũng được. Có thường dân trong nội bộ sẽ cản trở những hoạt động quân sự của chúng ta. Từ giờ trở đi, đội của hắn sẽ chỉ đóng quân ở hậu phương. Ngay cả khi xảy ra giao tranh với kẻ địch đi chăng nữa. Với việc này, chúng sẽ không có thành tích quân sự. À, để cho bản báo cáo càng thêm vững chắc, anh không cần phải đề cập đến việc chúng đã bảo vệ một thường dân. Chúng ta chỉ cần báo cáo rằng đội của Royce tỏ ra ích kỉ và tự ý hành động gây ra nhiều rắc rối và cản trở đội tiên phong. Chúng ta cũng sẽ nêu ý kiến tới việc hạ cấp bậc của Royce.]

Các phụ tá cúi đầu chào Feyl, và sau đó nhanh chóng đi triệu tập các cấp dưới của họ. Feyl chỉ liếc nhìn họ, rồi nhanh chóng rời ánh mắt đen láy của mình xuống đống tài liệu.

Feyl cuối cùng cũng trở thành một vị tướng khi ông tròn năm mươi tuổi. Mặt khác, Royce trở thành một vị tướng ở tuổi ba mươi.

Có lẽ Royce đã vay nợ và mua được vị trí của mình. Bản thân Feyl xuất thân từ một gia đình Tử Tước và tích lũy được một số tiền lớn để có được cấp bậc Tướng Quân.

Đó là lý do tại sao Feyl ghen tị với việc Royce được thăng chức sớm hơn ông khi còn trẻ.

Họ đã gặp nhau trong nhiều lần họp bàn chiến lược, nhưng mỗi lần như vậy Royce luôn nhìn vào Feyl với đôi mắt như chỉ nhìn thấy một thường dân vậy.

(Ngươi lúc nào cũng coi thường ta. Nhưng giờ hãy chờ xem ta sẽ lấy đi cái chức vị Trung Úy của ngươi.)

Trong khi nở một nụ cười đen tối. Feyl nhẹ nhàng nghiêng cốc rượu của mình.