Yuusha no Furi mo Raku Janai -- Riyuu? Ore ga Kami Dakara --

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7122

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Tập 01 - Kỳ Sát hạch Anh hùng - Chương 09

Ôn luyện cho Bài thi tại Thư viện

◇◆◇◆◇

Thư viện Hoàng gia tọa lạc tại trung tâm của thành phố, kế bên tòa lâu đài.

Trái ngược với tòa lâu đài với nhiều tháp chuông theo kiểu cung điện, Thư viện Hoàng gia là một tòa nhà hình chữ nhật được làm bằng đá. Nó được phủ màu xám và trông khá là vững chãi.

.

Celica và tôi tiến vào bên trong. Rất nhiều kệ sách được đặt gần sát nhau một cách tỉ mỉ.

Mùi của những cuốn sách cũ lan tỏa khắp bên trong tòa nhà. Những cánh cửa sổ thì nhỏ, có lẽ là để ngăn ngừa phai màu bởi ánh mặt trời. Nó được thắp sáng lên với ánh đèn ma thuật mặc dù vẫn còn đang là buổi trưa.

Có rất nhiều những cuốn sách minh họa và hướng dẫn thực tế rất nổi tiếng ở gần lối vào.

Khu nhà tầng hai là sách văn học.

Dường như những ghi chép và v.v được lưu giữ dưới mặt đất. Tôi không biết có bao nhiêu tầng bên dưới mặt đất, nhưng xem ra chỉ những người nào có địa vị xã hội cao mới có thể bước xuống tầng hầm thứ hai hoặc thấp hơn mà thôi.

.

Chúng tôi đi xuống tầng hầm thứ nhất để kiểm tra về con quái vật sẽ xuất hiện trong bài thi, Bạch tuộc Tấn.

Nhân tiện, Bạch Tuộc Tấn là một con quỷ với sừng bò, tay nhện và chân bạch tuộc.

.

Chúng tôi liền tìm kiếm những cuốn sách có liên quan đến những thần thoại.

Thần thoại của thế giới này tương tự như những thần thoại khác. Thần Khởi Nguyên đã tạo ra thế giới, và để cho những Vị Thần con cái của mình cai quản nó. Thần Bầu trời, Thần Đất, Thần Cây cối, Nước, Lửa và v.v.

Trong số họ, Vị Thần mới khai sinh Vanus, vị thánh thần đã lan rộng tầm ảnh hưởng của mình, thu thập rất nhiều tín đồ. Xem ra ông ta có quyền năng để đánh bại quái vật và quỷ vương.

Những linh mục và hồng y của đất nước này cũng đều thuộc tín đồ của Vanus.

.

Gạt chuyện đó sang một bên, chúng tôi không thể tìm thấy Vị Thần được gọi là Lapisia.

"Chẳng có gì ở đây cả."

Celica liền thở dài một hơi với tay ở trên gò má của mình.

"Em chưa bao giờ nghe nói về nó... Keika-sama đã biết điều đó từ đâu vậy ạ?"

"À thì, ta vừa mới nghe lỏm được tại một quán rượu mà thôi."

"Đúng vậy sao. Chúng ta có nên tiếp tục điều tra không vậy ạ?"

"Ta muốn kiểm tra qua những nghi lễ dành cho Thần Linh."

Nếu tôi không thể đánh bại nó, tôi không còn bất cứ lựa chọn nào ngoài việc làm bình tĩnh linh hồn kia lại.

Dù sao tôi cũng không chắc liệu nó sẽ lắng nghe một lời kêu gọi đến từ một người ngoài như tôi hay không.

.

Ngay từ đầu, tôi có khả năng sẽ bị biến thành đá trong nghi lễ mất.

Bởi tôi đã được bảo là đừng nhìn vào nó, có lẽ nó có thể xong phần nào nếu tôi chỉ việc không nhìn vào thân ảnh kia. Giống như thần thoại về Gorgon của Hy Lạp vậy.

.

Tôi vô tình ngừng tay và lẩm bẩm.

"Gương huh..."

"Có chuyện gì vậy ạ?"

"Ta đang nghĩ cách để đối phó với những đòn tấn công hóa đá."

"Hẳn sẽ không có một con quái vật nguy hiểm đến thế trong kì thi đâu ạ."

"Mặc dù nó sẽ xuất hiện theo tin đồn mà ta đã nghe được đấy. Haa."

"Một điều khủng khiếp như vậy..."

"À thì, dẫu rằng trong trường hợp xấu nhất, ta vẫn còn có một cách để giải quyết nó mà."

.

Tôi không còn lựa chọn nào ngoài việc sử dụng con át chủ bài của mình.

Tôi sẽ giở trò với những tấm rút thăm và chọn lấy bất cứ cái nào ngoại trừ số 3.

Nếu nó sẽ được quyết định theo một phía thay vì rút thăm, tôi sẽ xé tất cả giấy ở trên các lối vào của tòa tháp ra và tráo đổi chúng khi mà những lính gác đang không quan sát.

Chúng tôi có thể vượt qua nó một cách an toàn nếu tôi làm vậy.

.

... Nhưng rồi, tôi sẽ không thể cứu được đứa trẻ Thần Linh kia, người đã bảo tôi đừng có nhìn.

Và điều đó có nghĩa là tôi đang chạy trốn khỏi mưu đồ của Gaff.

Với tư cách một vị thần, tôi không thể chịu đựng được điều đó.

Chiến thắng thực sự là phải bằng việc hoàn toàn giành chiến thắng trước lũ cặn bã kia.

.

"Họ có bán Địa Thánh Thủy để chữa trị hóa đá đấy ạ. Tuy nhiên, những vật phẩm có thể ngăn chặn hóa đá rất là đắt đỏ. Số tiền hiện có thì..."

Celica liền cúi xuống. Một ánh nhìn buồn bã xuất hiện trên khuôn mặt duyên dáng của cô ấy.

Không có tiền quả là đau đớn thật.

.

Tuy nhiên, hoá đá thậm chí còn đau hơn nữa đấy.

Bạn sẽ không thể di chuyển một khi trở thành một tảng đá, bạn cũng không thể quay trở lại hình thái ban đầu của mình nếu tảng đá đó bị vỡ.

"Không, đợi đã?"

"Keika-sama?"

"Chúng ta nên chỉ việc trở thành đá ngay từ đầu thôi mà!!"

"N-ngài lớn tiếng quá rồi đó, Keika-sama."

Cô ấy túm lấy và kéo ống tay áo bộ Wafuku của tôi.

.

Một vị thủ thư đang mặc một chiếc áo choàng dài liền đi về phía những kệ sách có liên quan tới những thần thoại nơi mà chúng tôi đang đứng. Cậu ta đang mỉm cười, nhưng đôi mắt của cậu ta thì không.

"Chuyện gì xem ra là vấn đề vậy? Ngài không thể tìm thấy được những tài liệu mà mình muốn sao?"

"Uh, rất xin lỗi vì đã lớn tiếng, chúng tôi đang điều tra về một Vị Thần được gọi là Lapisia, song chúng tôi không có chút thành công nào cả."

"Lapisia? -- Ah, thứ đó không ở đây đâu."

"Eh, cậu biết về nó sao!?"

"Phải, đó là một trong những huyền thoại nhỏ. Nếu tôi không nhầm thì tiêu đề hẳn sẽ là 『Tình Mẫu tử』. Đứa trẻ đó không thực sự là một Vị Thần, mà là một người được sinh ra giữa con người và Thần Linh."

"T-ta có thể đọc nó ở đâu vậy?"

"Tôi nghĩ là nó ở tầng một tại nơi có sách dành cho trẻ em đấy."

"Cảm ơn cậu! Chúng tôi được cứu rồi!"

Tôi hiểu rồi, đó là một bán thần cho nên nó không nằm trong những thần thoại.

Trong khi mỉm cười, những gân máu của vị thủ thư nổi lên.

"Và còn nữa, làm ơn hãy hạ giọng nhỏ xuống bên trong thư viện nhé."

"Ta rất xin lỗi."

"Chúng tôi rất xin lỗi ạ."

Celica và tôi bèn đi lên tầng một sau khi xin lỗi vị thủ thư kia.

.

Chúng tôi đi ra khỏi tầng hầm tối tăm, và cảm thấy ấm áp chỉ với những tia sáng đến từ những cánh cửa sổ nhỏ kia.

Khu vực với sách dành cho trẻ em.

Tôi lấy ra cuốn 『Tình Mẫu tử』 từ kệ sách tranh hình.

Tôi bèn đọc nó ngay lập tức. Câu chuyện là như thế này.

.

Nữ Thần Đất đã phải lòng một nam giới loài người.

Họ sống thật hạnh phúc bên nhau và một đứa trẻ đã được sinh ra.

.

Tuy nhiên, đó là một hành động không thể dung thứ đối với một Vị Thần.

Thần Khởi Nguyên, người đã biết về tình hình, liền ra lệnh cho nữ thần giết chết đứa trẻ đó.

.

Nữ thần đã định sẽ giết chết đứa trẻ.

Tuy nhiên, tình yêu của cô ấy dành cho đứa con của mình là quá mạnh mẽ, cô ấy không thể thực hiện điều đó được.

Cô ấy thậm chí còn nghĩ đến việc hiến dâng mạng sống của chính mình thay vì cầu xin tha thứ.

Tuy nhiên, nếu cô ấy chết, đất cũng sẽ chết theo.

.

Đột nhiên, người chồng của nữ thần đã nghĩ về một ý tưởng hay.

Họ sẽ nói dối về việc giết chết đứa trẻ, và giấu đứa trẻ bên trong một cỗ quan tài được chôn vùi trong lòng đất.

Thần Khởi Nguyên không còn nổi giận nữa, nữ thần và người chồng của cô ấy đã sống bên nhau trong một quãng thời gian dài.

Đứa trẻ vẫn đang ngủ cho đến tận bây giờ, được ôm ấp bởi Đất Mẹ.

Và họ sống thật hạnh phúc mãi về sau.

.

... Vậy ra đó chính là Lapisia.

Câu chuyện có lẽ đã được vặn vẹo kha khá, tuy nhiên có rất nhiều trường hợp khi mà những phần thuộc về một huyền thoại là sự thật.

Nói cách khác, thay vì chặn lại chính cơn thịnh nộ của Lapisia, tôi nên mượn sức mạnh của người mẹ thì hơn.

Chôn vùi cỗ quan tài có lẽ là biện pháp nhanh và dễ dàng nhất.

.

Với một ánh nhìn phấn khởi trên khuôn mặt của mình, tôi liền nói với Celica, người hẳn phải ở gần đây.

"Được rồi. Triển vọng trông có vẻ tốt đấy. Hãy quay về thôi nào."

"Fe, ah, vâng ạ."

Celica gần như đã làm rơi cuốn sách trong tay của mình. Cô ấy đang đọc một cuốn sách tranh hình khác.

"Cô thích những cuốn sách tranh hình sao?"

"Mẹ của em thường đọc cho em về cuốn sách này. Em thích câu chuyện này nhất đấy ạ."

"Hee."

"Đó là một câu chuyện về một cô gái, người đã mệt mỏi với cuộc sống thảnh thơi mà chẳng có gì xảy ra của mình, cô ấy bèn tiến hành một chuyến phiêu lưu và tìm kiếm chàng hoàng tử-sama của chính mình."

"Hee."

"Nó rất là tuyệt vời luôn, ngài thấy đấy!"

Với đôi mắt xanh lam đầy lấp lánh, cô ấy nói ra một cách thật hùng hồn hệt như một cô gái hay mộng mơ vậy.

"Hmmm. Tốt với cô thôi. Giờ thì, hãy quay về thôi nào."

"Ah, ngài chưa hiểu được sự tráng lệ của câu chuyện này phải không, đây là ~"

.

Cô ấy cứ tiếp tục khăng khăng suốt quãng đường quay trở về quán trọ của chúng tôi.

Tôi có thể ghi nhớ nó bằng cách đọc chỉ một lần bởi tôi có tăng cường trí nhớ, song bởi Celica trông có vẻ như đang cảm thấy rất vui vẻ, tôi thành ra chỉ gật đầu với cô ấy mà thôi.

Chỉ việc nghe thấy giọng nói trong trẻo tựa như chuông reo của cô ấy thôi cũng đã rất vui rồi.

.

Ngày kế tiếp. Chính là ngày thi.

Nó là một buổi sáng trong lành.

Sau khi ăn sáng nhẹ, tôi ngay lập tức đi tới nơi đăng ký anh hùng.

Tôi liền băng qua căn sảnh tầng hai.

.

Rất nhiều bàn đơn được xếp thành hàng. Tôi đã đếm được khoảng 100 chỗ ngồi.

Nửa trong số chúng đã được chiếm bởi những ứng cử viên anh hùng. Những gã này xem ra đã quen với nó rồi.

Tôi bèn chọn một chỗ ngồi ở phía sau. Cuối cùng có khoảng 80 người sẽ tham gia.

.

Gaff đã đến vào phút chót.

Hắn ta đang trong bộ thường phục và cư xử một cách uể oải như thể hắn ta sẽ không làm bài thi vậy. Hơi thở của hắn ra thì đầy mùi rượu.

Hắn ta có lẽ sẽ đỗ ngay cả khi chỉ viết vài thứ linh tinh mà thôi.

Tôi đành đợi nó bắt đầu trong khi khinh bỉ nhìn hắn ta.

.

Sau một lúc, một ông già đang mặc trang phục linh mục liền bước vào căn phòng.

Có vẻ như ông ta chính là giám thị.

Ông ra bèn nói với một chất giọng khàn khàn.

"Ee, buổi sáng tốt lành thưa mọi người, những người đang hướng tới việc trở thành anh hùng. Chúng tôi giờ đây sẽ bắt đầu bài thi về 『Trí tuệ』 đòi hỏi đối với một anh hùng. Địa lý, lịch sử, vũ khí, giáp trụ, ma thuật. Điểm yếu của quái vật. Toàn bộ trí tuệ cần thiết đối với một anh hùng với tư cách một lãnh đạo, người sẽ chỉ huy tổ đội của mình. Chúng tôi sẽ chọn ra 32 người với điểm số cao nhất từ bài thi này. Bài thi sẽ kết thúc khi mặt trời nghiêng sang phần bầu trời phía Tây."

.

"""HUH?"""

Mọi người liền phản đối ầm ĩ.

"Chẳng phải nên để cho tới hoàng hôn mới đúng hay sao!?"

"Như vậy là quá ngắn rồi đấy."

Có vẻ như nó ngắn hơn so với bài thi của năm ngoái.

Họ hẳn đang nghĩ rằng việc kéo dài chuyện này sẽ chỉ lãng phí tiền bạc bởi Gaff, người đã trả cho họ rất nhiều, sẽ trở thành anh hùng dù sao đi chăng nữa.

.

Vị giám thị trông hoàn toàn không hề lúng túng.

"Những người nào mong muốn trở thành một anh hùng cần phải có khả năng đối phó với bất kỳ tình huống gì. Và chúng tôi sẽ công bố kết quả của bài thi hôm nay vào hoàng hôn."

"Cái quái gì vậy!"

"Như thế là quá nhanh rồi đấy!"

Ngay lúc đó, một người đàn ông liền giơ tay lên.

"Năm ngoái, những người nào đã vượt qua bài thi đã rút thăm để quyết định lượt bước vào tòa Tháp Thử thách, nó sẽ như thế nào vào năm nay vậy?"

.

Vị giám thị bèn trả lời như thể nó là lẽ tự nhiên.

"Lần này họ sẽ được ấn định theo thứ tự từ 1-32, từ điểm số cao nhất cho đến thấp nhất."

Căn phòng lại ồn ào lên lần nữa.

Họ đang làm hệt như ý mình muốn. Vậy thì của tôi rõ ràng sẽ là thứ ba rồi.

.

Tuy nhiên, không một ai phản đối lại nó cả.

Bởi mọi người đều đang ở trong cùng tình hình, họ đành chấp nhận một cách không can tâm.

.

Giấy được phân phát, và rồi nó liền bắt đầu.

Căn phòng bị lấp đầy bởi tiếng ồn của những chiếc bút đang lướt đi trên giấy.

Khi ai đó muốn đi vệ sinh, họ sẽ bị bịt mắt và đưa đi.

.

Bài thi kết thúc vào buổi tối.

Tôi đã trả lời được toàn bộ chúng. Hẳn sẽ không có sai sót nào đâu.

Nó có lẽ đã là một nỗ lực vô nghĩa, song tôi cũng nghĩ về nó như một cách để đánh giá kiến thức của anh hùng.

.

Điểm số đã không được công bố, chỉ thứ bậc mà thôi.

À thì, rốt cuộc họ không thể chính xác công bố điểm số của Gaff mà.

.

Vị giám thị cất lời trong khi đang nhìn vào một tờ giấy trong tay của mình.

"Người đầu tiên vượt qua bài thi viết, Gaff."

"Không thể nào..." "Tại sao gã đó lại..."

Căn phòng liền bị lấp đầy bởi kinh ngạc, và những lời lẩm bẩm đầy phẫn uất.

Gaff bèn đứng dậy và bật cười gahaha.

"Thất bại trước những vấn đế cỏn con này huuh. Lũ chúng mày không đủ tư cách để trở thành anh hùng đâu."

"Kuh...!" "Chết tiệt...!"

Bầu không khí bên trong liền tồi tệ dần đi.

.

Người thứ hai là một gã khác.

Người tiếp theo chính là tôi.

"Thứ ba, Keika."

À thì, tôi đã liệu trước việc này rồi mà.

Và rồi, bầu không khí bên trong phảng phất thay đổi.

"Oy, anh chàng đó là..."

"Chẳng phải Keika chính là anh chàng đã tống cổ tên Gaff đó đi hay sao?"

"Cậu ta mạnh mẽ đến thế cơ à."

"Cậu nghiêm túc đấy chứ. Tôi muốn xem cảnh đó lắm đấy."

Nó đã trở thành một lời đồn trong thành phố rồi huh.

Có vẻ như tên Gaff đó thực sự bị căm ghét. Hắn ta có lẽ đã cư xử một cách bạo lực tại những cửa hàng khác ngoài của ông chú kia.

Cùng với những ánh nhìn ngưỡng mộ đến từ mọi người, tôi liền nhìn vào Gaff với đôi mắt đang cười tự mãn.

"Tch!"

Gaff bèn đàng hoàng tặc lưỡi và bước ra khỏi căn phòng sau khi nhìn trừng trừng vào tôi với đôi mắt đầy thù hằn.

Ngươi mới là kẻ xấu ở đây đấy. Gã đó thực sự làm tôi phải phát cáu mà.

.

À thì dù sao đi nữa, giờ thì nó đã kết thúc theo kế hoạch --.

Ngay khi tôi nghĩ vậy.

.

Vị giám thị, người đang đứng trước mặt chúng tôi, liền cất lời với một chất giọng khàn khàn.

"Đó là toàn bộ về thông báo. Xin chúc mừng những người nào đã vượt qua. Đối với những người nào đã trượt, hãy thử lại lần nữa vào năm tới và nỗ lực thật chăm chỉ để đánh bại quỷ vương. -- Vậy thì, thứ lỗi cho tôi."

Vài người liền đứng dậy. Một số thở ra một hơi dài đầy nhẹ nhõm, một số thì cắn môi lại.

.

Tuy nhiên, vị giám thị lại thốt ra những điều không hề ngờ tới ở sau cùng.

"Còn nữa, bài thi về 『Lòng can đảm』 sẽ được tổ chức trong vòng ba ngày nữa kể từ bây giờ. Những người nào đã trượt bài thi này không thể tham gia tổ đội. Làm ơn hãy tham dự với tư cách một anh hùng vào năm tới."

"""EEEH!"""

Tôi cũng theo phản xạ hét lên.

.

Những người đàn ông đang hối thúc nhau.

"Tôi đã định sẽ thuê những người nào đã trượt rồi mà!"

"Chúng ta bây giờ sẽ không làm được nó kịp lúc mất!"

V.v và v.v.

Tuy nhiên, bởi chúng tôi đều đang ở dưới cùng tình cảnh lần nữa, họ đành khuất phục.

.

Tôi đang suy nghĩ.

Gaff, người đã ở trong một tổ đội với những gã tay chân của mình rồi, sẽ chiếm lợi thế một cách lấn át.

Kỳ sát hạch lần này thực sự được đặt ra để Gaff giành chiến thắng mà.

Chúng đã trả cho họ đến bao nhiều tiền vậy cơ chứ.

.

Hơn nữa, hắn ta lại bỏ đi mà không lắng nghe điều này.

Hắn ta có lẽ đã biết về nó rồi. Nó đúng hệt theo kế hoạch huh.

.

Tôi đang suy nghĩ với đôi tay khoanh lại. Những nếp nhăn được hình thành trên trán của tôi.

Tôi đã hỏi ông chú quán rượu để tìm kiếm người song ông ta đã nói là sẽ mất một tuần.

Hơn nữa, không thể thuê những người nào đã trượt kỳ sát hạch anh hùng.

.

Điều đó có nghĩa là, những người có kĩ năng tại Thủ đô Hoàng gia này sẽ được đòi hỏi rất cao.

Họ có lẽ sẽ khước từ nếu chúng tôi không trả cho họ.

Tôi muốn thuê một đạo tặc hoặc linh mục, song điều đó có lẽ sẽ bất khả thi thôi.

-- Giờ thì, mình nên làm gì đây.

.

Tôi liền rời khỏi căn sảnh, nơi mà đã bắt đầu ồn ào lên, và quay trở về quán trọ trong khi đang chìm sâu trong suy nghĩ.

thao thao bất tuyệt