Thật dai dẳng, đây là một cuộc chiến “dai nhách” đến mức khó tin
Họ đang đánh nhau và lấy mạnh sống của chính bản thân ra đặt cực trận chiến sinh tồn này.
Những thanh kiếm xé nát bầu trời. Những chiếc rìu xẻ đôi mặt đất.
Những vụ nổ lớn được tạo ra bởi pháp thuật. Những ma thuật sư bậc thầy của quỷ giới đang tạo nên những lá chắn chống lại những công kích mãnh liệt của ma thuật công kích.
Tại nơi chính điện của một tòa lâu đài nguy nga , đầy tráng lệ dồng thời cũng là nơi tăm tối nhất thế giới này, đó là cung điện Qủy Vương.
Những con người, mang theo niềm kiêu hãnh và ý chí của toàn thể nhân loại trong tim, họ tiếp tục chiến đấu.
Thứ ẩn chứa trong mắt họ là quyết tâm.
Thứ những trái tim đó mong muốn là hòa bình.
Thứ những nắm đấm đó phá hủy là tham vọng.
Thứ những linh hồn đó khao khát là chiến thắng.
Đó là một trận chiến sinh tử.
Đó là một trận chiến mà sẽ được khắc ghi vào lịch sử của loài người mãi mãi về sau.
Bức tường của lâu đài của chúa quỷ đã bị phá hủy và bây giờ chỉ còn là một đống đổ nát.
Có một người đàn ông đang dựa vào một trong những cây cột bị đổ đó.
“Bây giờ… Không thể cử động, dù chỉ một ngón tay …”
Anh ta là người đứng đầu của tất cả chiến binh trên lục địa.
Mái tóc đỏ của anh ta đã bị nhuốm bởi máu.
Nếu ai đó nhìn những vết thương của anh ta , họ sẽ cảm thấy sợ hãi và tự hỏi tại sao anh ta vẫn chưa chết.
Người đàn ông đó – Bậc thầy chiến binh đã phải nhận một đòn vào chính giữa cổ họng của mình.(Edit : Rip nhân vật phụ)
“Đừng đùa chứ … Mặc dù người đó , vẫn đang chiến đấu…..”
Kể cả khi lúc đang mất dần đi ý thức của mình , anh ta vẫn nhìn trừng trừng vào kẻ thù không đội trời chung của mình.
Mọi thứ xung quanh đều bốc lửa.
Nó là ngọn lửa của ma thuật, ngọn lửa không cần đến mồi lửa.
Cô gái gục xuống như một con rối đứt dây.
“…Không…Tại sao, Mình ,vẫn ….”
Cô pháp sư đứng đầu của lục địa loài người.
Người cô ấy bởi bao phủ bởi bụi bẩn đến nỗi mà không còn dấu vết nào của làn da trắng của cô ấy nữa. Cô ấy đang hút mana từ xung quanh, nhưng thế vẫn không đủ. Kể cả cô đang hút mana từ trong sâu thẳm tận linh hồn mình nhưng nó vẫn chẳng thể nào đủ.
” Xin hãy …. thành công đi … Xin hãy …”
Cô không thế làm gì khác ngoài cầu nguyện. Nước mắt chảy ra từ mắt của cô gái.
Xung quanh có một kết giới rộng bao phủ mọi thứ.
Đó là kết giới mạnh nhất dùng để để giam cầm Quỷ Vương, thế nhưng đổi lại thì nó cũng giam cả những anh hùng.
Nó là một bức tường ngăn cản thế giới bên trong và thế giới bên ngoài.
Thế nhưng từ bên ngoài nó, những tiếng hét xung trận vẫn còn đang vang lên, nó to đến mức mà người bên trong vẫn có thể nghe thấy được.
Kể cả bây giờ những thanh kiếm của con người và loài quỷ vẫn đang chạm vào nhau.
Những anh hùng dũng cảm và quỷ vương, những người đi theo họ đều mong muốn chiến thắng.
Quỷ vương bắn ra một viên đạn ma thuật bằng tất cả sức mạnh của mình, nhưng bị làm chệch hướng bởi lá chắn phép thuật
“Ha,haha… Có vẻ như , mình không thể làm được gì nữa rồi , ha?…”
Anh ta là một người đàn ông trẻ nhưng lại đứng trên tất cả các tu sĩ trên lục địa
Nụ cười đó , nó mang đậm sự kiệt sức mà người ta chỉ có thể tưởng tượng được cái chết đang dần đến với người thanh niên trẻ tuổi ấy . Anh ta quỵ xuống và ho ra máu . Anh ta đã vượt quá giới hạn của mình lâu lắm rồi. (Trans : Thanh tẩy ! Thanh tấy đâu!?)
“…Không còn , cách nào nữa rồi , nhỉ?… Tôi để lại. tất cả mọi thứ , cho cậu đấy …”
Đến tận lúc cuối thì anh cũng không nằm xuống trước kẻ địch của mình, người đàn ông trẻ đó – Anh chàng tu sĩ nhắm mắt lại giống như đang ngủ.
Quỷ vương mặc trên người một bộ áo giáp màu đen. Hắn hoàn toàn chắc chắn về chiến thắng của mình .(Trans : Nhìn thế này là biết thua rồi )
Mặc dù đó là một trận 4vs1, nhưng không ai có thể ngăn cản được hắn ta.
Hắn ta vượt qua cái thứ gọi là lẽ thường . Từ mạnh không đủ để diễn tả hắn
Hắn chính là sức mạnh.
“Có vẻ như chỉ còn mỗi mình người thôi nhỉ .”
“…..”
“Người vẫn muốn chống cự à ? Anh hùng ”
“…Ha~”
Đại sảnh của lâu đài giờ chỉ còn là đống đổ nát. Cậu thở dài một cái.
Và sau đó, hình ảnh quỷ vương được phản chiếu trong đôi mắt chán chường đó.
“Ba năm vừa qua, là một quãng thời gian dài cực kì dài đấy, ngươi biết không?”
Cậu là người đứng đầu tất cả loài người trên lục địa (Trans: Ý là boss cuối đó)
Thanh kiếm cậu đang cầm trên tay phát ra ánh sáng, người cậu phát ra một hào quang màu đỏ.
Cậu, một người đến từ một thế giới khác, với sức mạnh điều khiển một trong những nguyên tố cấm dùng để đánh bại Quỷ Vương.
Đó là sự dũng cảm. Là tái sinh của sự hủy diệt, là người phán quyết tối cao.
“Khi ta nghĩ cuối cùng lúc này cũng đến, ta rất vui và cực kỳ hạnh phúc”
Con mắt trái của cậu, người mà có tóc đen và mắt đen bỗng đổi màu.
Nó chuyển thành màu đỏ như ngọc bích . Nó phát ra một ánh sáng rực rỡ.(Edit : Siêu saiyan biến hình ‘tèn tèn ten’)
Và cậu lao thẳng vào Quỷ Vương
“Ngốc nghếch!”
Một lần nữa quỷ vương lại tạo ra những viên đạn phép thuật
Nhưng lần này là 16 quả.
Mỗi quả có đủ sức mạnh để phá hủy một lâu đài.
Và chúng bay đến từ mọi hướng.
Nó không phải là thứ mà mắt của con người có thể nhìn thấy.
Nhưng.
Mắt trái của cậu đang sáng lên.
“… Ta đã thấy được Ending của ngươi.”
Và ngay đúng lúc đó,
Ngay trước khi cậu bị bao trùm bởi những viên đạn đó.
Thì tất cả 16 viên đạn biến mất giống như bọt bong bóng xà phòng vậy.
“CÁ-”
Quỷ vương trở nên “cạn lời”.
Ngay lặp tức hắn bắt đầu niệm một phép thuật khác, nhưng
Nhưng, vào lúc đó thì người chiến thắng và kẻ thua cuộc đã được định đoạt rồi.
Cậu ta nhảy lên trên không trung.
Vung kiếm xuống.
Tốc độ bay xuống của nó.
Không phải là thứ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
“Không thể nào —”
Cơ thể của Quỷ Vương,
Bị chia làm hai chỉ bằng một cú vung kiếm đó.
Hắn bị cắt làm hai theo đường chéo.
“Tai, tại sao — – nhưng ta là — ta là —”(Trans : Cái tội thích raise flag)
Người anh hùng đáp xuống mặt đất.
Cậu thả lỏng thanh kiếm trong tay.
Và thở một hơi dài
“Đây là Ultimate (chiêu cuối) của mình …phù… thật may mà đi tới tận đây vẫn chưa lộ ra.”
Xác của Quỷ Vương bị thiêu cháy bởi ngọn lửa ma thuật
“Không thể tin là, chúng ta thực sự đã đánh bại hắn” Cô gái nói với nụ cười nhẹ nhõm đầy tỏa nắng
Kết giới sẽ vẫn còn hiệu lực một thời gian nữa
Trong lúc đó thì hãy nghỉ ngơi để phục hồi thể lực đi
“Nó thực sự đã kết thúc rồi phải không?”
Cô gái nở một nụ cười.
Mái tóc vàng dài như một dải lụa và một làn da trắng như được làm bằng sứ.
Thân hình thon thả, đôi tai hơi nhọn và cặp mắt tròn to với vẻ đẹp riêng của nó.
Tất cả mọi thứ về cô đều đẹp.
Nó giống như là một phép màu đang tỏa sáng vậy.
Và hơi thở của cậu bị lấy đi.
“…Không , nó vẫn chưa kết thúc đâu”
“He?”
“Cậu biết là tớ vẫn còn ước mơ của mình mà ”
“Aa, Đúng rồi nhỉ”
Cô híp mắt lại, đặt tay trước mồm mình và cười. (Edit : xin phép được giữa nguyên cho tên trans đọc, cười cái đã “hahahahah”)
“Tớ vẫn luôn nói về nó phải không. [Hội mạo hiểm giả]”
“Un, đúng vậy.”
Sau khi đánh bại Quỷ Vương , họ đều cảm thấy phấn khích.
Kể cả các thứ mà luôn làm họ cảm thấy xấu hổ thì bây giờ họ cảm thấy họ có thể nói nó ra mà không vấn đề gì.
“Mặc dù chúng ta đã đi khắp vòng quanh thế giới rồi.
Và quả nhiên một chiến binh đơn độc không thể nào có thể bảo vệ tất cả mọi người.”
“Un”
“Đó là vì sao , để giúp đỡ những người mà đang đưa tay van xin sự giúp đỡ, tớ đang nghĩ đến việc lập một tổ chức đáp lại sự khẩn khoản cầu xin ấy, đưa tay cứu giúp mọi người.”
“Un”
Với một khuôn mặt thoải mái giống như đang nghe một bài hát ru.
Có gái ngồi bên cạnh chàng trai gật đầu
“Nhìn này, với kho báu của Quỷ Vương và khi chúng ta nhận được phần thưởng từ bệ hạ. Chắc chắn chúng chúng ta có thể thành lập được nó.”
“Với số tiền đó cậu có thể ăn uống vui chơi cả đời , thế nhưng cậu sẽ dùng nó vào việc này ư ?”
“Không , cái đó thì”
Một giọng nói cất giọng hỏi,
Với một nụ cười ranh mãnh.
Bởi vì trông như cậu không hề nghiêm túc nói những lời đó.
Nhưng trái lại cậu lại đáp lại câu hỏi đó bằng sự nghiêm túc không hề pha loãng bởi sự hời hợt.
“…Un. Tớ nghĩ sau truyện này, thế giới sẽ trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết.
Có lẽ những con quỷ mất đi người lãnh đạo của chúng sẽ làm loạn,
Đó là vì sao khi điều đó xảy ra thì sẽ cần những người đủ sức mạnh để bảo vệ những con người yếu duối không có khả năng chiến đấu.
Đó là lý do vì sao tớ muốn thành lập một tổ chức như vậy.”
Khi cậu nắm chặt bàn tay mình lại thành nắm đấm,
Bàn tay nhỏ bé của cô gái đã bao trùm lên bàn tay cậu,
“Nếu như là cậu thì mọi chuyện là có thể , Isagi” (Edit : câu này quen quen)
Nhịp đập của trái tim cậu trở nên nhanh hơn một cách nhanh chóng,
Cô nở một nụ cười ngọt ngào.
Nụ cười đó thật là rạng rỡ.
Mình thực sự không thể nhìn vào mắt cô ấy,
Mình nên làm gì đây,
Mình có nên nói nó ra không nhỉ.
Un
Nói thôi
“…Nhưng, nếu chỉ có một mình tớ thì nó sẽ rất khó cậu biết không?”
“Eh?”
“Tớ đang hỏi cậu đấy , Plea”
Mình đã quyết định rồi
Mình sẽ nói nó nếu mình đánh bại được Quỷ Vương.
“Từ giờ trở đi , cậu có muốn đi cùng tớ không?”
Mặt cô ngày càng đỏ hơn,
Plea quay mặt đi khỏi Isagi.
“Eh, umm, đó là , nó có phải là …”
Cô, người mà chưa bao giờ mất đi sự bình tĩnh bất kể tình huống nào,
Vậy mà bây giờ cô trở bối rối và không thể nói được một từ nào cả.
“Cái đó , bỗng nhiên , nó , cậu nói với tớ , những từ đó,…”
“Nói hay lắm !”
Bỗng nhiên một cái bóng lao xuống.
“Kya~!”
Đó là một người đàn ông mặc áo giáp.
“Balzdo-san… Tôi vừa mới niệm phép chữa thương cho anh , xin đừng di chuyển nhiều như thế.”
Trong khi bóp hai thái dương của mình, một cậu bé mặc chiếc áo choàng đi theo anh ta,
Thế nhưng người đàn ông mặc áo giáp vẫn giữ nguyên nụ cười tươi đó.
“Đừng nói những thứ cứng nhắc như vậy chứ , Sel! Vừa này Isagi vừa trở thành một người đàn ông đấy cậu biết không!?
Chúng ta phải ăn mừng chứ”
Kể cả Selder, người mà đang thở dài và lắc đầu cũng nở một nụ cười.
“Chúng ta đã đánh bại Quỷ Vương vây mà Isagi đã có thể tỏ tình với cô ấy ngay được! Còn gì hay hơn chuyện này không chứ ! Gahahaha!”
“N,Nó không phải thế , em vẫn chưa nói đồng ý anh biết không!”
Plea bắt đầu hét to với khuôn mặt đỏ bừng,
Nhìn thấy vậy, Balzdo nở một nét mặt ngạc nhiên.
“Ch, chả nhẽ , em định , nói không ư….? nếu, nếu vậy thì…”
“E,eeeeeeeeh? Đ, đó là …”
Mặt của cô đỏ tới tận tai.
“Haa!… mà dù thế nào đi nữa thì tớ cũng không thể nghĩ có thể nào mà cậu từ chối Isagi được.”
“Câ, Cậu ồn ào quá đấy , Sel!”
Selder người nghe cuộc đối thoại giữa hai người nhún vai một cái,
Nhưng đúng lúc đó.
Isagi bỗng ôm chặt ngực mình.
“Guh…”
Người phát hiện ra có chuyện không ổn là Selder
“…Câ, Cậu có ổn không ? Isagi-san.”
“Chỉ huy!?”
Nét mặt của Balzdo cũng biến sắc.
Plea vẫn tiếp tục nháy mắt , cô vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.
“Có lẽ , đây là một phép thuật của Quỷ Vương…?
Một phép thuật mà sẽ ảnh hưởng đến người kết liễu hắn ta…”
“O,Oi, Sel ! Mau chữa cho cậu ta đi !”
“Tôi đã đang làm rồi đây!”
Một đốm sáng nhỏ xuất hiện trong tay Selder
Biểu cảm của Plea như bị đông cứng lại
“…Isagi?”
Isagi vẫn tiếp tục rên rỉ.
“Anh chỉ đang đùa thôi phải không, Đâ,Đây là , Isagi ,Isagi…!”
Plea nắm chặt tay của Isagi
Nhưng đối với giọng nói đó, cậu không thể trả lời được.
Cậu quỵ xuống
(Không phải , đây là…)
Những, cảm giác này là,
Một thứ mà Isagi vẫn nhớ
(Plea,Balzdo,Sel… Thứ này, không phải do Quỷ Vương…!)
Mặc dù cậu có nói bao nhiêu lần đi nữa thì nó cũng không có tác dụng.
Không gian xung quanh cậu bắt đầu biến đổi
Thế giới trở nên mờ ảo.
(Nó giống hệt, với lần đó …!)
Cậu không thể đi ngược lại với số phận
Kể cả cậu có mạnh đến đâu đi chăng nữa
(Đây chỉ là nói dối thôi phải không, mặc dù tất cả chỉ vừa mới bắt đầu!)
Cậu hét lên
Trong cái thế giới mà giống như trong gương.
Cậu vẫn luôn đang nhìn Plea
“Plea,Anh , Anh sẽ luôn , yêu em —-”
Tiếng hét đó , cô không thể nghe thấy
Nó đã quá muộn rồi
(Trans: đùa chứ , dịch đến đây ức chế thật đấy)(Edit: hạnh phúc nhất là thấy main bị thế ^_^)
◆ ◇ ◆ ◇ ◆
Lúc cậu mở mắt ra lần nữa , tất cả là một màu đen.
Nó giống như mùi mốc vậy. Có lẽ đây là một căn hầm
Ngọn lửa trên cây nến vẫn đang bập bùng
Cậu cảm thấy sự hiện diện của con người.
“ … Nó có thành công không….?”
Đây là đâu ?
Isagi cảm nhận được xung quanh khi đang nằm trên sàn
Căn phòng nay rất rộng
Có lẽ là khoảng 15m về mỗi hướng
“…….etou, Nhưng bọn họ vẫn chưa tỉnh lại…”
Giọng nói của một cô gái bỗng vang lên,
Ngoài ra còn có thêm 6 người khác nữa.
Bao gồm 3 người nằm bên cạnh Isagi.
(Không có thương tích nào … huh)
Có vẻ như tất cả vết thương từ trận chiến với Quỷ Vương đã biến mất rồi.
Thế nhưng chuyện này là không thể nếu như không có sức mạnh đặc biệt của 4 nguyên tố “Resurrection”(phục hồi)
“U,umm…xin chào… có ai không…”
Giọng của cô gái giống như đang khóc vậy
…….Bây giờ thì cứ đứng dậy đã.
Nếu như Isagi đoán đúng thì những người này không hề có ác ý với cậu.
Kể cả là có thì bây giờ cậu đã khác với 3 năm trước.
Vậy nên không cần phải quá cẩn thận.
Với suy nghĩ như vậy, cậu đứng dậy.
“D,d d, r, ồi , cậu ấy tỉnh dậy rồi !”
Một giọng nói vui vẻ vang lên.
Khuôn mặt của người đó được chiếu sáng bởi ngọn nến và như cậu đoán , là một cô gái
Quả như mình nghĩ,
Minh mệt quá,
Dưới chân cậu là một ánh sáng mờ, số mana còn lại sau phép thuật triệu hồi vẫn còn đọng lại tạo nên ánh sáng này.
(Đây có phải thật ko vậy …)
Và cậu vô tình thở dài 1 tiếng,
Vì một lí do nào đó, cậu lại bị triệu hồi một lần nữa.
Tàn nhẫn quá
(Đáng nhẽ sau đó phải là kết thúc phải không ? Đáng nhẽ cậu sẽ được nghỉ hưu và ăn chơi một cách thoải mái)
Quyết định về hội mạo hiểm giả và các thứ khác, và sau đó…
Sống hạnh phúc với Plea
Sau khi nghĩ đến đây
Cậu lắc đầu.
(Mình quả là không may mắn nhỉ ….)
Cậu chạm nhẹ vào mắt trái của mình
Và cậu biết chắc sau đó họ sẽ nói gì sau khi triệu hồi cậu,
Như mọi khi, cậu bị triệu hồi mà chẳng quan tâm gì đến hoàn cảnh của cậu.
(Nó đã được định sẵn rồi, nhỉ )
Đây sẽ là những gì họ sẽ nói sau khi triệu hồi những người ở thế giới khác như Isagi.
“X,Xin người, Quỷ Vương-sama…..
Xin hãy cứu lấy loài quỷ chúng con khỏi bàn tay độc ác của các mạo hiểm giả” ( Trans: ._. sau này anh main mà phải đánh nhau với Plea thì ta ………)(Edit : hiển nhiên thôi)
….eh?
Isagi nhìn chằm chằm vào cô gái,
Cơ thể của cô,
Một mái tóc bồng bềnh màu hổ phách. Một làn da trắng giống như có thể nhìn xuyên qua vậy.
Cô mặc một chiếc váy trắng tao nhã. Từ lưng của cô mọc ra một chiếc cánh giống như cánh dơi.
Một cặp sừng giống như sừng cừu. Có lẽ là vì cô đang lo lắng, cái đuôi cứ quẫy sang trái rồi sang phải.
Đó là một cô quỷ,
Cực kỳ ngây thơ.
Đó là một cô gái quỷ xinh đẹp đủ để làm mê lòng bất kì người nào.
Cô chấp tay lại với nhau và giống như đang cầu nguyện.
“Xin, xin hãy chỉ dẫn cho chúng con…. Thưa Quỷ Vương-sama”
Isagi chìm vào suy nghĩ.
(Cái này, chẳng phải hơi dị sao?)