-Nhưng tại sao chị lại tiết lộ điều đó lúc này khi mà đã che giấu nó như một bí mật từ đầu?
Dù không nói ra, nhưng tôi cũng hiểu rằng cái thân phận Succubus đó thực tế là một cái gông cùm nặng trĩu cho cuộc sống của Kyune. Còn với tôi, chắc chắn điều đó không quan trọng, ấn tượng duy nhất của tôi đối với Kyune chính là việc nhờ có cô ấy mà tôi đã được cứu mạng, chỉ thế thôi…à quên, còn cả cơ thể rực lửa và cái cảm giác mềm mại của đôi môi kia nữa.
-Trước khi nói chuyện đó, hãy để tôi nói lại cho cậu biết tình trạng của Yukina khi được đưa vào nơi này như thế nào.
Qua những lời kể của Kyune, khi được đưa tới phòng khám này, cơ thể này đã tàn tạ và lặt lìa đến mức khó mà tưởng được.
Và dù có dùng ma thuật phục hồi cỡ nào cũng không thể cứu được vì sức sống đã cạn kiệt.
Mặc dù lúc đầu tôi đã mong rằng cô ấy chỉ đang nói quá mọi chuyện lên, nhưng trong ánh mắt trong veo kia không hề có chút đùa bỡn, và sự thật là tôi đã trong trạng thái thập tử nhất sinh.
Trước khuôn mặt tái mét vì sợ hãi của tôi, Kyune tiếp tục.
-Succubus chúng tôi có khả năng hút lấy sinh lực của người khác là bởi có thể cảm nhận được và điều khiển nó.
Tôi chẳng hiểu những điều cô ấy mới nói cho lắm. Nhưng đoán rằng nó cũng khá liên quan đến việc này nên vẫn im lặng lắng nghe.
Kyune, khi làm công việc gái điếm của mình, sẽ nhận được tinh trùng từ những khách hàng, nhưng cô ấy có quyền quyết định có hay không hấp thụ nó. Nếu không có ý định chuyển hóa nó thành sinh lực, quá trình đó cũng không xảy ra và cô ấy cũng có thể thụ thai như thường.
Từ đó, cô ấy đã nhận ra rằng, việc chuyển hóa đó chính là điều kiện để kích hoạt khả năng của bản thân mình.
Dựa vào điều đó, Kyune đã sử những hiểu biết và năng khiếu với ma thuật phục hồi của mình vào việc nghiên cứu nó.
Ma thuật hồi phục là thứ vốn có của Kyune, nhưng nhờ vào quá trình chuyển hóa và hấp thụ sinh lực mà nó dần dần trở nên mạnh mẽ.
Năng lực phục hồi vượt trội đó đã giúp cô ấy mở ra phòng khám này để cứu chữa cho những người dân trong khu vực và cũng là để tạo cơ hội cho quá trình nghiên cứu sâu và chi tiết hơn.
Cuối cùng, nhờ những nghiên cứu của mình, Kyune đã tìm ra một phương thức để đảo ngược khả năng hấp thụ sinh lực của bản thân và biến nó thành một phép thuật độc quyền có thể truyền lại sinh lực cho nạn nhân.
-[Hồi chuyển sinh lực], như cái tên của nó, là thứ phép thuật có thể mang lại sinh lực cho một người khác.
-Và chị đã dùng nó để cứu tôi?
-Đúng thế, tôi đã chuyển một phần sinh lực cho cậu…
Vậy là tôi đã được Kyune truyền cho một lượng sinh lực để hồi phục cơ thể đủ cho quá trình hồi phục bằng ma thuật điều trị chấn thương bình thường.
Cô ấy nói rằng, chỉ có những Succubus, những người nắm được lý thuyết và quen thuộc với sinh lực như bản năng thì mới có thể làm được. Nếu không thì dù có là Pháp sư Hoàng gia cũng đành bó tay bất lực.
-Vì sự hiệu quả và đặc biệt của nó mà tôi không thể để lộ thân phận Succubus của mình, nếu không sẽ có rất nhiều rắc rối tìm đến.
-Ừm…tôi cũng phần nào hiểu được điều đó.
Và một nhược điểm khác nữa của [Hồi chuyển sinh lực], cũng chính là thứ đã tạo ra hình dạng hiện tại của Kyune.
Sừng của Succubus có thể được điều khiển bằng lý trí, dù không dễ dàng gì nhưng nếu tập trung thì cô ấy vẫn có thể giấu nó đi được, kể cả trong quá trình hấp thụ sinh lực. Và để cho an toàn thì cô ấy phải sống ở những nơi khuất bóng và tránh xa khỏi xã hội con người.
Nhưng để tạo ra được hiệu lực tối đa của [Hồi chuyển sinh lực], Kyune sẽ phải tập trung toàn bộ tinh thần và lý trí của mình, và việc kiểm soát cái sừng kia sẽ không thể thực hiện nổi nữa.
Nói cách khác, để sử dụng được [Hồi chuyển sinh lực], việc [Quỷ hóa] của Kyune là không thể tránh khỏi.
-V…Vậy thì tại sao chúng ta lại phải n…ngủ cùng nhau?
-Ừm, thực ra sau khi dùng nó, tôi cần phải đảm bảo tình trạng của Yukina thật ổn định nên đành phải khỏa thân để cảm nhận được toàn bộ diễn tiến của sinh lực thông qua việc tiếp xúc cơ thể.
Ra là việc cô ấy khỏa thân cũng là một phần của việc điều trị.
Và đó cũng là lý do Kyune đã tiết lộ sự thật đó với tôi.
Chắc chắn là cảm thấy rất bất ngờ, nhưng tôi cũng vô cùng vui mừng ngay lúc này.
Tôi đã được nghe từ chính miệng Kyune về những bí mật của cô ấy, điều mà ngay cả cô ấy cũng chưa từng chia sẻ với bất kì ai. Và vì nó mà tôi nghĩ rằng cô ấy thật đặc biệt.
Vô cùng đặc biệt nữa là khác…
-Kyune…
-Có chuyện gì vậy?
-Thế còn…lời tỏ tình ban nãy?
Nghe câu hỏi của tôi, Kyune chống tay lên bàn, nhìn tôi với gương mặt hơi đỏ và chậm rãi gật đầu.
-L…Lẽ nào, chị thực sự thích tôi…như một người phụ nữ và đàn ông bình thường?
Một lần nữa, Kyune lại chỉ im lặng gật đầu, với gương mặt và cả đôi tai đã đỏ bừng.
Cô ấy đã thực sự tỏ tình với tôi sao? Không phải là do tôi xấu hổ quá mà nhớ lộn đúng không?
-Chuyện đó….cậu có phiền không??
Kyune hỏi với ánh mắt vô cùng lo lắng và xấu hổ.
-T…Từ một cô gái như chị…lại còn là lần đầu tôi được tỏ tình như vậy nên nói thật là tôi có chút bối rối….
-Thực ra tôi cũng vậy. Từ trước đến giờ đây giống như một chuyện viễn tưởng với tôi vậy. Cũng bởi vì mặc cảm với “nó”…
Cũng biết làm sao được. Như tôi đã nói đó, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại được một mĩ nhân như Kyune tỏ tình.
Dù đã được nghe một câu chuyện không lấy gì làm vui vẻ, nhưng ngay lúc này, nếu có ai đó nói rằng “tôi chỉ đang mơ” có lẽ đó là giấc mơ kì lạ nhất mà tôi không hề muốn tỉnh lại.