Tôi là Chớp bạc. Dù tên thật của tôi không phải vậy, nhưng gần đây mọi người lại dùng cái tên đó nhiều hơn. Mặc dù đột nhiên bị gán cho một cái biệt danh mà không xin phép, nhưng tôi cũng chẳng quan tâm đến nó lắm.
Tôi, một thành viên của gia tộc với truyền thống và lòng tự hào của các samurai, đã từ quê hương xa xôi hẻo lánh của mình tới vùng đất Ark này được một thời gian rồi. Hiện tại, tôi đang là một lính đánh thuê, nhưng đó chỉ là cách để tôi thực hiện mục tiêu của mình, trở thành người đồng hành với Anh hùng.
Là một võ sĩ đạo, tôi không chỉ theo đuổi con đường võ học mà còn là đi tìm “lý tưởng” của bản thân mình. Cả ông nội và cha tôi đều là những người anh hùng với lý tưởng bảo vệ quê hương, nhưng tôi thì không được xuất sắc như họ. Thậm chí, tôi còn suýt bị gả cho một nhà quý tộc khác bằng một cuộc hôn nhân chính trị.
Thật là khó chịu, tôi cảm thấy cái thân phận phụ nữ này thật đáng nguyền rủa.
Nhưng rồi tôi nghe được một tin đồn.
Rằng thời điểm Quỷ vương hồi sinh đang tới gần, và một người Anh hùng sẽ xuất hiện để tiêu diệt hắn.
Nếu tôi có thể tham gia cùng với tổ đội của Anh hùng để chinh phạt Quỷ vương, đó sẽ là một chiến công hiển hách để tôi có thể tự hào suốt đời.
Với ý định đó, tôi bỏ nhà ra đi, chỉ để lại một lá thư cho gia đình. Tôi nói rõ với họ rằng dù tôi có bị ai đó bắt giữ hay giam cầm thì cũng chẳng khác mấy so với cách đối xử như bị cầm tù của gia đình hiện tại.
Suốt một thời gian dài, tôi đi du hành đó đây, đồng thời tìm kiếm những thông tin về vị Anh hùng ấy. Và qua một vài người, tôi biết được rằng Anh hùng sẽ được Giáo hội lựa chọn và đưa về Brestia, Kinh đô của Vương quốc Ark.
Dù không biết mình có đủ khả năng để đồng hành với Anh hùng hay không, nhưng sống là phải biết hi vọng, vì thế tôi đã tới Brestia.
Và để trở thành một thành viên của tổ đội Anh hùng, tôi đã đăng kí trở thành Lính đánh thuê để vừa có thể kiếm được tiền sinh hoạt, vừa đưa danh tiếng của mình lên cao để nhận được sự chú ý của Anh hùng.
Hơn một năm sau, tôi đã trở thành một Lính đánh thuê Cấp 2 nổi tiếng với danh hiệu “Chớp bạc”
Và cuối cùng, tôi cũng gặp được Anh hùng.
Đó là trong một cuộc diễu hành ăn mừng việc tìm được Thánh kiếm. XUất hiện trên một cỗ xe được trang trí lộng lẫy, một người đàn ông khôi ngô trong bộ giáp phục hào nhoáng giơ thanh kiếm thánh tỏa sáng rực rỡ lên trời. Quả đúng như những gì tôi đã tưởng tượng về Anh hùng.
Nếu có thể đồng hành cùng người đó và đánh bại Quỷ vương, cha và ông nội sẽ phải nhìn nhận lại về tôi.
Với suy nghĩ đó, tôi tích cực tìm kiếm những nhiệm vụ khó khăn hơn để nâng cao sức mạnh và thứ hạng cho mình.
Và đó là lúc mà tôi gặp [Gã dùng thương] đó.
Lần đầu gặp mặt trong trụ sở Hiệp hội, tôi nhớ như in ánh mắt kinh tởm của hắn nhìn chằm chằm vào bộ ngực của tôi. Dù không nói ra, nhưng tôi thực sự cảm thấy khó chịu với cái ánh mắt đó.
Hơn thế nữa, hắn còn là con người đối lập hoàn toàn với phương châm và mục đích sống của tôi.
Bỏ lại cuộc gặp gỡ chẳng lấy gì làm vui vẻ đó, tôi nhận một nhiệm vụ đặc biệt: Điều tra những sự kiện bất thường đang xảy ra ở khu rừng gần Kinh đô và xử lý nguyên nhân của nó nếu có thể.
Khu rừng gần Kinh đô, đó là một nơi có độ khó không cao với vài loại quái vật yếu xuất hiện, thích hợp cho đám Lính mới kiếm tiền. Nhưng nó lại chẳng hề phù hợp với mục tiêu nâng cao danh tiếng của tôi.
Tôi thực sự muốn từ chối, nhưng miễn là còn trong sự quản lý của Hiệp hội, tôi phải tuân thủ đầy đủ những gì họ yêu cầu. Ngoài ra tôi cũng cần nâng cao danh tiếng trong tổ chức để có thể được Anh hùng chú ý.
Và thế là, tôi đành miễn cưỡng chấp nhận nó và đi đến khu rừng.
Vừa đặt chân vào rừng, tôi đã cảm thấy một chút gì đó không bình thường, giống y như những gì Hiệp hội đã thông tin.
Thoạt nhìn, những cây cối tươi tốt xung quanh chẳng có gì bất thường, nhưng vấn đề là ngoài chúng ra, tôi chẳng nhận thấy bất kì dấu hiệu của bất kì sinh vật nào.
Và không biết là may hay không may, tôi đã gặp lại [Gã dùng thương] đó.
Hắn vẫn nhởn nhơ như thường lệ.
Ngoài việc sử dụng thứ vũ khí dị thường là cây thương, hắn chỉ cố gắng kiếm tiền một cách an toàn bằng việc nhắm vào những loại quái thú yếu đuối như đám chuột khổng lồ.
Và mặc dù bị dị nghị đến mức nào, thậm chí là bị tôi nói thẳng vào mặt là một tên hèn nhát, hắn lại chẳng mảy may tỏ ra quan tâm gì đến nó. Nếu đặt tôi và vị thế của hắn, tôi sẽ khiến kẻ xúc phạm kia phải hối hận vì đã nói ra những lời đó.
Có thể nói rằng, hắn chính là sự tồn tại trái ngược hoàn toàn với tôi. Hắn hoàn toàn phủ định những gì tôi đã và đang phải cố gắng bằng mọi giá.
Nhưng tôi lại không ngờ rằng, cuộc gặp gỡ này đã trở thành điểm khởi đầu cho cuộc hành trình của tôi.
Trở lại hiện tại, một khoảng thời gian sau cuộc gặp gỡ đó, tôi đụng phải một con Kobold to hơn đáng kể so với đám kobold bình thường.
Hẳn nó chính là nguyên nhân của sự kiện bất thường này, được gọi là Kobold King.
Hiện tại, tôi đang là một Lính đánh thuê Cấp 2, nên việc Hiệp hội gửi tôi tới đây là có lý do cả.
Kobold King vốn dĩ không mạnh lắm, nhưng đó không phải là thứ mà một lính đánh thuê cấp 5 hay 4 có thể xử lý được.
Ngoài sức mạnh cơ bắp, nó còn có một tốc độ khủng khiếp không hề phù hợp với vẻ bề ngoài. Bộ lông trên cơ thể cứng đến nỗi những lưỡi dao kiếm bình thường không thể xuyên qua.
Để đánh bại một con Kobold King cỡ này sẽ cần ít nhất một tổ đội gồm toàn các thành viên cấp 3, còn nếu muốn tự mình giải quyết, ít nhất cũng cần hạng hai như tôi.
Thêm vào đó, trong bối cảnh hiện tại của khu rừng này, đám kobold nhỏ chắc chắn sẽ tham gia vào cuộc chiến.
Nhưng nếu tôi có thể tự mình xử lý tình huống khó khăn này, xác suất được Anh hùng và tổ đội của mình chú ý là rất cao. Nghĩ vậy, tôi quyết định sẽ tự mình đánh bại Kobold King ngay tại đây.
Và đó là khoảnh khắc tôi sẽ không bao giờ quên trong cuộc đời mình, khi để những danh tiếng, thành tích làm mờ mắt.
Lúc đầu tôi hoàn toàn có lợi thế trước Kobold King, nhưng thế trận bất ngờ đổi chiều khi con Kobold king hú lớn và kéo đám kobold nhỏ điên cuồng nhảy vào vòng chiến.
Tôi đã quên mất, nó là “King” của đàn này.
Nếu chỉ có một mình Kobold King, tôi có thể dễ dàng xử lý nó mà không gặp khó khăn gì. Nhưng với số lượng kobold nhỏ cùng tham gia quấy nhiễu, tôi mới không phải là đối thủ của chúng.
Sau một lúc tuyệt vọng chống trả, tôi trúng phải một đòn đánh của con Kobold King và văng ra xa.
Với vết thương ở đùi, tôi hoàn toàn không thể di chuyển trong khi trước mặt là rất nhiều kẻ địch.
Tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho cái chết của mình.
Là một samurai, tôi luôn được dạy không bao giờ buông bỏ ý chí chiến đấu giữa chiến trường.
Nhưng ngay cả như vậy.
Khi cánh tay cầm kiếm run rẩy giơ lên, tôi cảm thấy thực sự sợ hãi và tuyệt vọng.
Chỉ còn vấn đề thời gian trước khi tôi bị chúng xé xác.
-Kyaaaaa!!!!
Một tiếng hét của một kẻ đáng ra không nên ở đây vào lúc này vang lên giữa chiến trường, thu hút sự chú ý của toàn bộ đám Kobold.
Đó chính là [Gã dùng thương hèn nhát].