Sau khi kết thúc công việc, tôi trở về nhà, và bất ngờ gặp lại Relix ngay tại phòng khám.
Bên cạnh cậu ta còn có một cô gái ăn mặc như một Pháp sư. Đó là một cô gái xinh đẹp với khuôn mặt trẻ trung, đáng yêu, nhưng không may một điều là phần thể hiện sự hiện diện như một người phụ nữ ở phía trước kia thậm chí còn không thèm gợn sóng lên chút nào.
Cô gái pháp sư ngực phẳng liếc sang tôi một cái cho có lệ rồi lại tập trung vào Mikage đằng sau tôi, ánh mắt kia lập tức bị ghim vào bộ ngực.
Đơ ra mất mấy giây, cô ấy đưa tay khẽ chạm vào ngực mình, sau đó nhìn sang ngực của Mikage và giờ là cả Kyune nữa, rồi đột ngột ngã gục xuống.
-Mình ghét…bộ ngực này…
(((Đáng sợ quá)))
Những tiếng rên rỉ của cô nàng như vọng lên từ địa ngục, những âm thanh mà khó ai tin được lại phát ra từ miệng một cô gái đáng yêu như vậy, nó khiến mọi người trong phòng, trong đó có cả tôi đều phải thốt lên kinh ngạc.
…..
Giữa lúc đó, tôi đột nhiên cảm nhận được một điều kì lạ khác, đó là từ Gram. Lần đầu tiên kể từ khi sở hữu ông ta, tôi mới thấy một sự im lặng đáng sợ như vậy đến từ người bạn đồng hành của mình.
Cùng lúc đó, ánh mắt của tôi dừng lại trên thứ đeo trên hông Relix, Thánh kiếm.
Nhân tiện thì tôi đã không gặp mặt cậu ta một cách đàng hoàng kể từ sau lần Relix đi tới đền thờ cổ đại để nhận lấy Thánh kiếm.
Lần gần nhất hai chúng tôi gặp mặt là sau trận chiến với Kobold King và tôi được kể lại là chính cậu ta đã đưa tôi tới phòng khám này, nhưng khi đó tôi đang trong trạng thái bất tỉnh nên cả hai không nói được với nhau câu nào.
Vì thế đây là lần đầu tiên tôi được tận mắt nhìn thấy Thánh kiếm.
Bên ngoài một chiếc bao kiếm được trang trí đẹp mắt nhưng không quá màu mè, thứ mà thậm chí một tên nghiệp dư như tôi chỉ cần nhìn cũng biết được tạo ra bởi một nghệ nhân hàng đầu là một lưỡi kiếm, dù tôi còn chưa nhìn thấy, nhưng cũng đã cảm nhận được phần nào “sự thần thánh” của nó bằng cái hào quang tỏa ra xung quanh. Quả không hổ là Thánh kiếm.
….
Hm?
Đột nhiên, tôi cảm thấy có cái gì đó đặc biệt cũng xuất hiện từ thanh kiếm kia. Nó cũng tương tự như thứ áp lực khủng khiếp mà Gram đang tạo ra trên tay tôi.
Có cảm giác như hai món vũ khí đang nhìn nhau bằng ánh mắt tràn đầy tức giận và hận thù.
Sau đó, Relix chợt lên tiếng kéo tôi lại thực tại.
-Ra là thế…tôi đã hiểu câu chuyện rồi. Xin lỗi đã làm phiền cô.
Nói lời chào tạm biệt một cách khó hiểu, cậu ta rời khỏi phòng khám.
Tất nhiên là cả cô gái pháp sư kia nữa. Dù vẫn mỉm cười lịch sự khi cúi chào, nhưng khoảnh khắc ánh mắt cô nàng lia qua hai bộ ngực của Kyune và Mikage lần nữa, tôi lại thấy nó giống như đang nhìn những kẻ thù đã giết hại cha mẹ mình vậy.
-Ủa? Relix, cậu ta tới đây làm gì vậy?
-Yukina không cần phải lo lắng đâu.
-Kyune-san, lẽ nào là chuyện đó?
Tôi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, nhưng Mikage dường như lại biết cái gì đó và hỏi ngược lại Kyune.
Nhưng trước khi Mikage kịp nói gì thêm, Kyune đã mỉm cười tinh nghịch, giơ ngón tay trỏ lên trước môi và nháy mắt ra hiệu gì đó. Cô gái cáo cũng chẳng nói thêm gì nữa mà chỉ lặng lẽ gật đầu.
-Ừm…cho anh hỏi, hai em đang nói chuyện gì thế?
-Fufufu..cái đó là bí mật giữa phụ nữ với nhau nhé~
Và tôi cũng chỉ biết lắc đầu bất lực trước cả hai cô gái.
À phải rồi, có vẻ tôi đã bỏ qua hơi nhiều chuyện nhỉ. Hãy cùng tóm tắt ngắn gọn mọi thứ đã xảy ra nhé.
Đầu tiên là về Mikage.
Sau đêm hôm ấy, cô ấy cũng như tôi, quyết định sẽ ở lại phòng khám này. Cũng vì thế mà chúng tôi luôn đi cùng nhau để làm nhiệm vụ từ sáng cho tới tối.
Nhờ đó mà mối quan hệ giữa tôi và cô ấy càng thân thiết hơn và nhận được nhiều sự chú ý hơn mỗi lần cả hai tới Hiệp hội.
Không chỉ vậy, khi biết tôi và Mikage đều đang sống ở chỗ của Kyune, đám đồng nghiệp nam cũng thường lườm tôi bằng ánh mắt như muốn giết người.
Dù sao thì cũng chẳng có cách nào khác, cứ coi như đây là một loại thuế nào đó cho việc tôi được hai cô gái xinh đẹp và tuyệt vời theo nhiều lĩnh vực yêu mến đi.
Tiếp đó, mối quan hệ giữa ba chúng tôi cũng ngày trở nên thân thiết và khăng khít hơn. Đúng thế, nó bao gồm cả mối quan hệ giữa Kyune và Mikage. Cũng trong đêm hôm đó, Kyune đã để lộ cặp sừng và thân phận thực sự của mình cho Mikage nghe.
Lúc đầu có chút bị sốc, nhưng rồi cô ấy cũng gật đầu chấp nhận sự thật đó một cách nhẹ nhàng và bình thản đến đáng ngạc nhiên.
-Quả nhiên là Yukina-sama! Sự tuyệt vời của anh có thể thu hút cả những người đặc biệt như chị ấy. Em thực sự bị ấn tượng về điều đó.
Mikage đã nói vậy.
Dù tôi không cảm nhận mình có được thứ năng lực nào như cô ấy nói. Nhưng dù sao thì chuyện hai người họ nhanh chóng thân thiết và thấu hiểu về nhau khiến tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm.
Tôi sẽ không nói về cuộc sống của cả ba về đêm. Chỉ có thể tiết lộ rằng Mikage đang ngày càng trở nên bạo dạn và dữ dội hơn sau khi được một “chuyên gia” như Kyune “thị phạm” mỗi ngày.
-Ta thực sự kinh hoàng vì cậu có thể làm thỏa mãn cả hai cô gái đó cùng một lúc mỗi ngày đấy…
Gram đã nhận xét như thế.
Rồi, tiếp theo là đến công việc Lính đánh thuê.
Cũng chẳng có gì đặc biệt lắm. Như đã đề cập, thứ tôi thu được nhiều nhất có lẽ chính là những ánh mắt căm thù từ đám đàn ông xung quanh.
Thứ thay đổi lớn nhất chính là những suy nghĩ và dự định bên trong tôi.
Sau khi đón nhận Mikage, dù có phải là “Anh hùng” thực sự như cô ấy nói hay không, tôi cũng phải cố gắng hết sức để xứng đáng là một người đàn ông, một trụ cột để cả hai cô gái có thể dựa vào. Vì thế tôi không thể cứ yếu đuối mãi được.
-Cộng sự của ta, cậu thực sự có khả năng nhìn nhận bản thân và ý chí phấn đấu rất tốt đó.
Từ trước đến giờ, tôi là kiểu sẽ từ chối mọi thứ mình không muốn làm, nhưng với tư cách một người đàn ông, giờ tôi sẽ phải làm được những gì mình cần phải làm.
Do đó, mục tiêu ban đầu “trở thành một người hạng ba” đã được củng cố bởi Mikage và chuyển hóa thành “hạng hai”.
-Lỡ rồi sao không phấn đấu lên Hạng nhất luôn đi?
-Này nhé, tôi mới nghiêm túc học dùng thương chưa tới một năm đâu đấy, mấy chuyện như thế chỉ là mơ tưởng hão huyền thôi.
Chỉ mình Mikage đã có thể đấu 1 chọi 1 với Kobold King và dễ dàng giành chiến thắng, mà đó là cô ấy mới chỉ Hạng hai. Vậy thì mấy người Hạng nhất sẽ khủng bố đến mức nào? Theo mấy lời đồn đại tôi nghe được, họ có sức mạnh và kĩ năng của ngang ngửa với những vị Danh tướng của quân đội hay giống như mấy Siêu nhân vậy.
Mặc dù trong tay tôi là một cây thương cũng không hề bình thường, nhưng sau cùng tôi cũng chỉ là một dân làng. Càng không phải người có tố chất được lựa chọn bởi Thần thánh như Relix. Do đó chuyện đến được hạng Nhất sẽ chỉ là một giấc mơ mà tôi chắc phải tốn cả đời vẫn không thực hiện được.
Việc đạt được Hạng hai như Mikage hiện nay, cũng đã là một thành tựu rất ít người có được. Với tôi thế là quá đủ.
Và đó là lý do cho mục tiêu mới và là động lực để tôi càng chăm chỉ hơn nữa.