Khoảng 30 phút sau khi gặp mặt Chớp bạc.
-Kobold ở đâu ra mà lắm thế???
Tôi gào lên và vung mạnh cây thương. Chỉ trong vài phút vừa rồi, tôi đã tàn sát hơn chục con kobold và đẩy lùi hàng chục con khác.
Nhưng đó chưa phải đã hết.
-Oi Gram, đám tiếp theo đâu?
-Một từ phía trước bên phải, một từ bên cạnh.
Liền sau đó là tiếng sủa của lũ kobold và hai cái bóng nhào ra tấn công tôi. Dù là một loài yếu và thường khắc phục nhược điểm đó bằng cách đi theo bầy, nhưng tôi chưa từng chứng kiến cảnh kobold xuất hiện liên tục như sóng biển thế này.
-Khốn kiếp, không ngờ ta mới quyết tâm được một tiếng thì lại phải vất vả thế này.
-Giờ ông mới hối hận thì muộn quá rồi. Giờ phải tìm đường chạy đã, tôi sẽ đi theo đường mòn để ra ngoài bìa rừng.
Xung quanh tôi là một cảnh tượng chết chóc, máu của đám Kobold chảy tràn ra đỏ cả mặt đất. Tuy nhiên xác của chúng thì lại không có nhiều.
Lý do là bởi những con không may thiệt mạng dưới tay tôi đều bị những con kobold tới sau kéo xác vào sâu trong rừng.
Lúc đầu tôi chẳng hiểu chúng đang làm cái gì, nhưng khi chạy được một đoạn và nhìn thấy một đám kobold đang tụ tập….
Trước mắt tôi là cảnh tượng một cái xác đã chết của con kobold đang bị chính đồng loại của nó xâu xé như miếng thịt chuột.
Ra là sau khi kéo xác đám đồng loại thiệt mạng vào đây thì chúng đã ngấu nghiến những cái xác đó chẳng chừa lại thứ gì, từ da lông đến cả xương. Hay nói dễ hiểu hơn, đám kobold này đang bất chấp tất cả để ăn thịt đồng loại của mình.
Chỉ nhìn cảnh tượng đó cũng đủ khiến tôi cảm thấy lợm giọng buồn nôn.
-C…c….cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?
-Thì chúng đang ăn thịt lẫn nhau thôi mà… Sao mà cậu có vẻ kinh ngạc thế?
-Thôi mà cái búa ấy, nhìn tởm quá.
-Hah, không phải con người các cậu thi thoảng vẫn ăn thịt chúng sao...
Trong lúc đang tranh cãi, chúng tôi tiếp tục chứng kiến đám kobold nhai thịt đồng loại của mình thêm một lúc nữa.
Sau khi bữa tiệc máu kết thúc, những đợt sóng kobold cuối cùng cũng chấm dứt.
Khắp một mảng rừng nhuộm đỏ màu và tanh xộc lên vì máu, chạy vội đến một khoảng không có máu, tôi tựa vào một thân cây, ngồi bệt xuống mà thở.
-C…c…cho tôi nghỉ một chút….kinh khủng quá…
-Nghỉ ngơi đi, có thể sắp có thêm một đợt kobold nữa tới đó. Cậu sẽ không có nhiều thời gian đâu.
-Ặc…
Trong khi nghe lời nhắc nhở của Gram, tôi cố gắng điều hòa nhịp thở lại. Khứu giác của tôi đã gần như không còn ngửi thấy gì, dạ dày thì đang quặn lên vì cơn buồn nôn với cảnh tượng vừa được chứng kiến.
-C…chuyện này rốt cuộc là gì vậy?
-Có lẽ sự kiện “Cuộc chạy loạn” sắp bắt đầu rồi.
-“Cuộc chạy loạn”?
Tôi nghiêng đầu khó hiểu trước mấy lời của Gram.
Theo ông ấy thì “Cuộc chạy loạn” đề cập tới hiện tượng số lượng sinh vật trong một hệ sinh thái nhất định tăng trưởng một cách bất thường và bắt đầu tràn ra khắp nơi theo nhiều hướng khác nhau.
Khi đó, “Cuộc chạy loạn” sẽ xảy ra. Sinh vật ở đây không chỉ là động vật mà còn là cả quái vật nữa.
Nghe lời giải thích ngắn gọn đó, tôi lại nghiêng đầu.
-Chạy loạn? Ý là chúng bỏ chạy khỏi nơi ở hiện tại ấy à?
Lẽ nào là việc mấy con nhỏ tuổi phải tự đi tìm nơi sinh sống mới?
-Nguyên nhân cho việc đó chính là….”thức ăn”
Đám quái vật có tốc độ gia tăng dân số đăng biệt nhanh. Tuy nhiên tỷ lệ nghịch với đó sẽ là sự suy giảm nhanh chóng lượng thức ăn và cuối cùng dẫn đến thiếu hụt.
-Ban đầu, khi số lượng tăng quá cao, đó chỉ là vấn đề tạm thời, sau đó nó sẽ được giải quyết khi một lượng lớn chúng chết vì đói. Nhưng gần đây ở chỗ này lại xuất hiện quá nhiều đồ ăn ngon cho chúng.
-Lẽ nào là….đám chuột.
-Chính xác.
Khu rừng này rộng tới mức có thể nuôi sống toàn bộ đám kobold bằng thức ăn là lũ chuột. Và đám kobold đáng ra phải chết vì đói lại khỏe mạnh và tiếp tục sinh sản. Kết quả là hiện tượng gia tăng đột biến của chúng hiện tại.
-Và Cuộc chạy loạn này chính là của lũ kobold thiếu ăn để đi tìm thực phẩm.
Do số lượng của chúng đã quá nhiều mà số chuột cứ hụt dần đi, nên không chỉ thể trạng của lũ kobold cứ yếu dần đi mà tính tình của chúng cũng dữ tợn hơn nhiều.
-Vậy nên chúng mới…
-Đúng thế, vì quá đói nên chúng sẽ chẳng thể giữ được tỉnh táo nữa.
Nghĩ lại cảnh tượng kinh hoàng ban nãy của lũ kobold, tôi không khỏi rùng mình. Nếu lũ này lên cơn đói thì có khi cả tôi chúng cũng không tha đâu.
-Vậy chẳng phải chúng ta nên chạy khỏi đây ngay sao?
-Lũ kobold do cậu giết trở thành mồi cho đám kobold khác rồi, vì thế tạm thời chúng ta sẽ không phải lo chuyện bị chúng tấn công nữa.
-V…vậy à…
Đừng có tới đây nhé, ta chỉ là một tên nông dân gầy còm, ốm đói thôi~