Nhận được câu trả lời thản nhiên của Karan, sát khí của Mikage cũng giảm xuống đáng kể.
-Cô không đồng ý với chuyện đó sao?
Mikage, người đã lấy lại vẻ lạnh lùng thường ngày, đáp lại.
-Không. Tôi tới đây, chỉ để xác nhận rằng chuyện ông giao nhiệm vụ kia cho Yukina-sama không nhằm mục đích kì lạ nào khác.
Nhiệm vụ đánh bại một băng cướp, đồng thời cũng là lần đầu tiên phải hợp tác một cách có giao tiếp với những người lạ mặt khác. Cả hai đều là những trải nghiệm hoàn toàn mới cho Yukina.
Tuy nhiên, điều đáng lo ở đây, cũng là điểm khác biệt nhất so với tất cả những nhiệm vụ mà cậu ấy đã nhận trước giờ.
Đó chính là việc…đối phương là con người.
-Đúng như cô nói, Chớp bạc. Nếu muốn đặt mục tiêu vượt qua hạng Ba để tiến xa hơn nữa, cậu ấy cần phải đón nhận được trải nghiệm tấn công, thậm chí là lấy mạng kẻ nào đó bằng chính bàn tay mình.
Khác hẳn với quái thú, những sinh vật chỉ tấn công theo bản năng.
Con người là những sinh vật có trí khôn, mưu mẹo, có khả năng giao tiếp.
Và khi phải đối diện với những kẻ địch đó, điều mà Karan muốn thấy là liệu Yukina có thực sự đủ bản lĩnh để vượt qua ranh giới cuối cùng đó hay không.
-Những người từng vượt lên cấp hai, tất cả đều đã từng, dù bằng cách vô tình hay cố ý, đã trải qua trải nghiệm giết người bằng chính đôi tay mình.
-Đúng như ông nói.
Mikage lạnh lùng trả lời.
Thuở sơ khai, Lính đánh thuê vốn dĩ là công việc hình thành do những xung đột giữa con người với con người.
Dần dần về sau, những nhiệm vụ của họ mới được thay đổi, chuyển sang việc đàn áp quái vật nhiều hơn là đối đầu giữa người với người. Nhưng bản chất của công việc này từ bao đời nay vẫn không hề thay đổi.
-Ta đã nghe nói rằng Yukina từng đối diện với một Quỷ tộc trong cuộc chiến mới đây, nhưng mặc dù hắn có nhân dạng, Quỷ vẫn không thể xem là người. Cậu ta có thể lấy lý do đó để bào chữa cho bản thân nếu ra tay sát hại hắn. Nhưng nếu phải thực sự đối mặt với một con người và kẻ đó đang đe dọa tới an toàn sinh mạng của chính bản thân và những người mà cậu ta yêu thương, liệu Yukina có dám ra tay tiêu diệt hắn hay không? Đó chính là điều ta đang muốn kiểm chứng.
Cho dù có tài năng đến đâu, nếu muốn vượt lên được hạng Hai, tầng lớp cao hơn hẳn trong giới Lính đánh thuê, đó sẽ là ranh giới mà nhất định bất kì ai cũng sẽ phải vượt qua.
Trong hầu hết mọi trường hợp, Lính đánh thuê luôn được yêu cầu phải tuân thủ tất cả những quy định của Hiệp hội và pháp luật của nơi mình làm việc. Tuy nhiên cái gì cũng có ngoại lệ của nó.
Và có nhiều người trong số họ đã chạm vào cái ngoại lệ đó, thậm chí là trước cả khi trở thành Lính đánh thuê hoặc được thăng cấp. Nhưng không phải là tất cả.
Có những người đã cho thấy bản thân cực kì hứa hẹn về mặt sức mạnh, nhưng lại không đủ vững vàng để vượt qua những thử thách. Đó chính là điểm khác biệt nhất giữa những Lính đánh thuê tiềm năng và Lính đánh thuê tài năng thực sự. Với nhiều năm kinh nghiệm của một Lính đánh thuê kì cựu, Karan đã chứng kiến không ít những trường hợp như vậy xảy ra.
-Tuy nhiên, ta nghĩ, Yukina sẽ không phải kiểu người đáng thất vọng như vậy.
Mặc dù đang trầm tư, nhưng Karan không hề tỏ ra chút lo lắng nào.
Từ kinh nghiệm của mình, Karan có thể thấy được rằng, Yukina dù không phải loại người sẽ có thể chủ động làm tổn thương ai đó. Nhưng ngược lại, cậu ta sẽ sẵn sàng đánh bại tất cả mọi đối thủ nếu cảm thấy cần phải làm như vậy.
Tựa vào lưng ghế, Karan nhìn sang Mikage.
-Cô hài lòng rồi chứ?
-Ừm…như đã nói trước đó, tôi tới đây chỉ để làm rõ ý định của ông mà thôi.
Cử chỉ của Mikage cũng không hề có chút lo lắng nào, giống như thể cô hoàn toàn tự tin rằng Yukina sẽ dễ dàng vượt qua điều đó.
-Cô dường như rất tin tưởng cậu ta nhỉ?
-Một thuộc hạ như tôi tin tưởng Chủ nhân của mình là điều đương nhiên. Hơn nữa, tôi cũng sẽ nỗ lực bằng tất cả những gì mình có để giúp đỡ anh ấy vượt qua thử thách này.
Mặc dù giọng nói vẫn lạnh lùng như thường lệ, nhưng những lời nói đó lại tràn ngập lửa quyết tâm và tự tin.
Đáp lại câu trả lời đó, Karan bật cười.
-Có gì buồn cười sao?
-Không…không phải vậy, chỉ là ta thấy rằng cô bây giờ đã thay đổi quá nhiều. Không còn là Mikage mà ta biết ngày xưa nữa.
Mikage mà Karan biết trước đây luôn luôn cho thấy một bầu không khí sắc bén và lạnh lùng như một lưỡi kiếm thép lạnh. Cô nàng luôn cực kì nỗ lực và khắc nghiệt với bản thân trong khi luyện tập, nhưng lại vô cùng lạnh nhạt với thế sự xung quanh nếu không liên quan tới những điều mình đang mưu cầu. Giống như một lưỡi kiếm sắc sẵn sàng làm bị thương mọi kẻ không xứng đáng cố gắng chạm tới.
Mikage của hiện tại vẫn lạnh lùng, nhưng không còn lạnh nhạt với thế giới nữa.
Nếu phải so sánh, cô ấy giờ giống như một thanh kiếm sắc đã tìm được chiếc bao kiếm phù hợp. Những lúc không cần thiết, nó luôn nằm gọn trong bao và khi cần thì sẽ sẵn sàng được rút ra mà không chút do dự nào.
Và người đảm nhiệm vai trò chiếc “bao kiếm” là ai, có lẽ khỏi cần nhắc lại.
-Tôi có thể xem đây là một lời khen không?
-Ít nhất thì cô đã dễ nói chuyện hơn trước đây đó.
-Thế sao? Tôi không thấy mình đã thay đổi nhiều như ông nói.
-Đó là bởi cô không bao giờ chú ý tới nó thôi.
Và một điều nữa mà Mikage không bao giờ chú ý, đó là việc cô ấy đang ngày càng trở nên nổi tiếng tại nơi này.
Mới đầu, có rất nhiều người muốn tiếp cận cô nàng vì vẻ bề ngoài xinh đẹp và kĩ năng vượt trội so với đa số những người mà Hiệp hội có. Nhưng dần dần, khi họ nhận ra cô ấy luôn quá lạnh nhạt với mọi thứ, những ham muốn kia cũng dần lụi tàn, chỉ trừ vài kẻ có sở thích kì lạ khi bị kích thích bởi cái ánh nhìn coi mọi thứ như cỏ rác của cô ấy.
Nhưng gần đây, khi tìm được vị chủ nhân đích thực của mình, sự hấp dẫn của Mikage dường như đã trở lại và khiến cho số người hâm mộ muốn tiếp cận cô nàng lại tăng lên. Đặc biệt là những lần cô ấy xuất hiện cùng với Chủ nhân của mình, rất nhiều kẻ đã hoàn toàn bị hạ gục bởi vẻ nữ tính đến bất ngờ đó.
Mặc dù đó cũng là một chuyện rất thú vị, nhưng Karan không cảm thấy mình nên nói ra nó ở đây.
-Vậy thì, nếu không còn gì, tôi xin phép.
-À, phải rồi, ta quên mất, còn chuyện….
-Nếu Yukina-sama đồng ý, tôi cũng sẽ tham gia, cả Aina-sama và Kyune-sama cũng vậy.
Không cần nghe hết câu hỏi của Karan, Mikage đáp gọn rồi nhanh chóng rời đi.