Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Eiyuu Densetsu wo Tsukurimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7115

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 108

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 140

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Tập 04 - Chương 112: Dường như cần phải thám thính trước

Chuyến hành trình bằng xe ngựa tiếp tục, trên đường, dù gặp phải vài cuộc đụng độ với đám quái vật, nhưng vì hầu hết đều là hạng Ba nên chúng tôi đã quá quen với chúng. Đám quái vật xuất hiện cũng không quá mạnh nên cả đoàn dễ dàng đẩy lui chúng mà không gặp vấn đề gì.

Năm ngày đã qua kể từ sau khi rời Kinh đô, đoàn chúng tôi cuối cùng cũng tới đích, một thị trấn lớn.

Vì vị trí nằm khá xa Kinh đô nên nơi này không có quá nhiều điều đáng chú ý. Điểm đặc biệt duy nhất của nó là nằm trên con đường giao thương huyết mạch, là điểm trung chuyển giữa Kinh đô với các vùng đất khác, do đó nơi đây tập trung rất nhiều thương nhân và có vô vàn nhà trọ. Một thị trấn tương đôi phát triển.

Nhưng đó chỉ là bề ngoài, thực ra, ngay lúc này, thị trấn đang đứng trên bờ vực của một cuộc khủng hoảng trầm trọng.

Nguyên nhân của nó chính là băng cướp đang ẩn náu gần đây.

Xào huyệt của chúng nằm cách thị trấn này khoảng nửa ngày đi bộ, trên một ngọn núi đá trơ trụi.

Do nơi này hiếm khi có quái vật và khí hậu cũng quá khắc nghiệt để những thứ thảo mộc có thể mọc được, nên nơi này rất hiếm khi có Lính đánh thuê ghé qua. Vị trí địa lý cũng quá xa xôi nên dù nằm trên tuyến giao thương quan trọng, nơi này lại rất ít được quan tâm về an ninh.

Và đó chính là một trong những điều kiện lý tưởng cho lũ trộm cướp hoành hành.

Rất nhiều thương nhân và khách du lịch đã bị chúng tấn công, thiệt hại cả về tiền bạc lẫn con người đều đã có. Vài người bị giết, số khác lại bị bắt đi làm nô lệ.

Tiếng lành đồn xa mà tiếng dữ đồn càng xa hơn, các thương nhân ngày càng sợ phải đi qua nơi này, kéo theo đó là hoạt động của những nhà trọ, ngành dịch vụ mạnh nhất ở thị trấn này dần trở nên khó khăn.

Nghe qua thì cách giải quyết vấn đề đó ai cũng có thể nhìn ra được, đó là xử lý đám cướp.

Nhưng vấn đề cũng nằm ở chỗ đó.

Một lính đánh thuê giỏi trinh sát đã được phái đi trinh sát để xác định lực lượng sơ bộ của toán cướp. Kết quả là số lượng của chúng vượt xa cả sự mong đợi ban đầu của họ. Thị trấn hầu như bất lực vì dù có quy tụ đủ Lính đánh thuê ở lân cận, họ cũng khó mà đối đầu thắng được chúng.

Thường thì, khi chuyện đã tệ đến mức này, quốc gia và quân đội sẽ can thiệp, nhưng không may cho họ là cùng lúc đó, Kinh đô lại vừa trải qua cuộc tấn công của đám quỷ, mọi nguồn lực đều được huy động cho công cuộc tái thiết.

Vì thế họ chẳng còn cách nào khác là phải cầu cứu những Lính đánh thuê ở Kinh đô.

-Mikage, thế nào rồi?

-…Um…em không đếm được chính xác số người, nhưng có vẻ những thông tin của Hiệp hội không sai.

-Có vẻ phức tạp đấy nhỉ?

Hiện tại, tôi và Mikage đang quan sát nơi ẩn náu của đám cướp trong khi ẩn dưới bóng của một ngọn núi đá cao gần đó. Việc này nhằm kiểm tra xem thông tin về lực lượng của chúng so với thông tin của Hiệp hội có xác thực hay không.

Tuy nhiên vì ở quá xa nên tôi chỉ thấy mấy tên cướp nhỏ như mấy hạt đậu hoặc hầu như chẳng thấy gì. Chuyện thám thính đều đang dựa cả vào những giác quan nhạy bén nổi danh của cô gái Thú nhân tộc bên cạnh tôi đây, Mikage.

Trong số những người tham gia nhiệm vụ này, Mikage là người có khả năng nghe và nhìn tốt nhất. Và tôi đi cùng cô ấy để bảo đảm an toàn trong quá trình quan sát.

Có một thứ khác tôi có thể nhìn thấy ngoài mấy “hạt đậu” kia là chúng đang chui ra chui vào những thứ giống như lều hay lán gì đó.

-Đúng đó ạ. Dù em không chắc là có gì trong đó do quá xa, nhưng có một cái lều rất lớn, có lẽ đó là lều của tên thủ lĩnh.

-Nó lớn cỡ nào?

-Ừm….anh nhìn kìa, cái thứ hai từ bên phải đó.

-Anh chịu thôi…

Khả năng nhìn của tôi làm sao theo kịp được Mikage.

Đó là còn chưa kể kinh nghiệm của cô ấy trong mấy nhiệm vụ kiểu này hơn đứt so với tôi.

Dù gần đây đã cải thiện được một chút khả năng của mình, nhưng tỷ lệ thắng của tôi trong những cuộc đấu tập với Mikage chỉ dừng ở mức không đến 20%. Thậm chí có những ngày tôi chỉ thắng được 1 hay 2 trận.

-Nhưng cũng nhờ có Yukina-sama bên cạnh em mới có thể yên tâm hoàn thành nhiệm vụ.

-Ừm…cảm ơn em vì đã an ủi anh.

Mikage quay sang như thể an ủi tôi, nhưng đột nhiên lại như nhớ ra điều gì đó.

-Nhân tiện, gần đây hình như anh và tên lính đánh thuê đó…phải rồi, tên là Rudel, dường như khá thân thiết nhỉ?

-Làm gì có chứ, hắn nhận là fan hâm mộ rồi cứ bám theo anh đấy.

Tôi kể vắn tắt về cuộc trò chuyện tối hôm đó với Rudel cho Mikage nghe, cô nàng có vẻ thất vọng.

-Em cũng ước gì mình có thể nói hết ra những điều đó…

-Anh nghĩ là không nên đâu..

-Không thể nào. Đó là cách tốt nhất để cho tất cả thấy được sự dũng cảm của Yukina-sama. Nếu hắn thực sự có mục đích đó, em cũng không ngại kết bạn đâu.

Tôi không biết có thể vui nổi nếu Mikage có một người bạn như Rudel…

-Ngoài tính cách có hơn bị vấn đề một chút thì Rudel cũng là một Lính đánh thuê khá xuất sắc đó ạ. Theo em nhớ thì vào thời điểm tham gia cuộc chiến đó, hắn cũng đã là một trong những người hàng đầu của hạng ba.

Đúng là cậu ta tài năng thật, dù thậm chí có thể chỉ ngang tuổi với tôi.

-Cơ mà em cũng còn nhớ hắn à?

-Đôi mắt cũng là một trong những vũ khí của em, giống như hôm nay vậy.

Trên chiến trường hôm đó, Mikage có nhiều cơ hội để ý xung quanh hơn tôi. Liệu ngày nào đó, tôi có thể học được khả năng quan sát bao quát đó của cô ấy không nhỉ?

-Đừng vội thất vọng như thế. Vào lúc đó, chẳng phải cậu đang rất lo lắng cho Aina-chan sao, nên cũng chẳng trách được nếu không thể để ý được mọi thứ xung quanh.

Gram động viên tôi.

Đột nhiên, khuôn mặt vui vẻ khi nói chuyện của Mikage trở nên căng thẳng hơn rõ rệt.

Tôi vội đảo mắt theo hướng cô nàng đang nhìn và căng mắt hết cỡ để nhìn xem có chuyện gì, nhưng kết quả là vẫn chẳng thấy cái gì cả…

Hình như có vài người đang ra khỏi lều kéo theo một chuỗi dài gì đó.

-Bình tĩnh đi, đợi cô ấy xem sao.

Gram dùng Thần giao cách cảm giao tiếp với tôi.

Sau một hồi quan sát với gương mặt rất nghiêm trọng, Mikage mới quay lại tôi.

-Có vài phụ nữ đang bị xích tay và dắt ra khỏi lều. Có lẽ họ đã bị bắt làm nô lệ.

Mẹ kiếp….sao chúng dám!!!

Không biết từ bao giờ, tay tôi đã nghiến chặt vào ngọn thương trên tay, Mikage cũng nhận ra điều đó nên vội giữ tôi lại.

-Yukina-sama….em hiểu cảm giác của anh. Nhưng tạm thời chúng ta hãy rút lui đã.

Mặc dù đang đứng cạnh nhau, nhưng có cảm giác như cô ấy đang phải dùng hết sức để giữ bàn tay tôi lại, giống như chỉ cần lỏng tay một chút, tôi sẽ giằng ra để chạy tới khô máu với chúng vậy.

Không được….Không được….

-Bình tĩnh lại đi cộng sự.

Được nhắc nhở, tôi mới giật mình tỉnh lại và thả lỏng cơ thể mình.

-Anh xin lỗi…anh mất bình tĩnh quá…

Tôi vội xin lỗi Mikage, có lẽ để giữ tôi lại, bàn tay cô ấy đã phải chịu không ít đau đớn.

-Không sao ạ. Đây cũng là nhiệm vụ của một thuộc hạ như em.

-Cảm ơn em. Nhưng mà, em có thấy được có tất cả bao nhiều người bị bắt không?

-Em không thấy rõ lắm, nhưng chắc là khoảng ba hay bốn người. Tình trạng của họ ra sao em cũng không chắc, nhưng có vẻ không hề thoải mái.

-Chết tiệt, mau lên, chúng ta mau quay về.

Mikage cũng gật đầu rồi chạy theo sau tôi. Hai chúng tôi trở lại vị trí những người khác đang chờ đợi.