Nhân sự: như cũ.
Note: hết bom
Chap thứ 30 mình đăng trên đây, cùng với hy vọng được 30 điểm
Chap thứ 12 của bộ này, mình cũng học 12, báo hiệu mùa thi thptqg sắp đến.
___________________________
“———Rồi, chuyển số này qua bên đây, và thế là bài toán được giải quyết.”
『“Uầy! Quả không hổ danh là chúa tể toán học”』
“Nah, tôi không phải chúa tể toán học.”
Atsushi đáp lại lời bông đùa ấy và tiếp tục kèm Toán cho Yuri.
Học ở đâu ư? Đương nhiên là ở nhà của Atsushi rồi.
Một ngôi nhà hai tầng dành cho một gia đình, một ngôi nhà bình thường mà bạn có thể tìm thấy ở bất cứ nơi đâu. Và bọn họ đang học ở phòng khách.
Chỉ có hai người.
Không còn một ai khác nữa hết.
Yeah, bố mẹ của Atsushi hiện đang đi công tác xa nhà.
Theo lệ thường, một đứa con gái sẽ lo lắng hoặc đề cao cảnh giác khi nghe thấy điều đó, nhưng Yuri lại thở phào nhẹ nhõm nói, 『“Mừng quá.”』
Cô có vẻ rất căng thẳng khi trò chuyện với ai đó trong lần đầu tiên gặp mặt. Nếu có thể, cô không muốn tiếp xúc quá nhiều với những người khác. Vì vậy, đối với Yuri, việc bố mẹ Atsushi vắng nhà là một chuyện tốt.
…Tuy nhiên, không sai khi nói cô ấy đã bất cẩn khi đã đi đến một căn nhà mà ở trong đó chỉ có duy nhất một đứa con trai.
Hoặc, có lẽ cô đang xem thường Atsushi chăng…? Hiện giờ, không ai khác biết được suy nghĩ của cô cả.
『“Mà dù sao tớ cũng rất bất ngờ khi biết rằng Atsushi-san lại giỏi toán đến vậy đó.”』
“Tôi không giỏi đến vậy đâu. Bố của tôi… ông ấy là giảng viên đại học. Ông ấy thỉnh thoảng hay dạy cho tôi, thế nên là tôi có thể xử được môn Toán…”
『“Eh, vậy bố của Atsushi-san là giáo sư đại học sao? Không phải ông ấy tuyệt vời lắm sao!!?”』
“Tuyệt vời ấy hả… tôi cũng không biết có phải như vậy không nữa… Ông ấy trông giống một giáo sư đại học bình thường thôi.”
『“???”』
Yuri nghiêng đầu.
Atsushi tiếp tục nói với một khuôn mặt nghiêm túc.
“… Ở trường đại học, bố tôi dạy một thứ được gọi là tâm lý học. Đặc biệt là những gì liên quan đến siêu năng lực. Ah, nhưng không phải ông ấy đang nghiên cứu về siêu năng lực đâu, mà là về tâm lý của những người tin vào những thứ ấy và môi trường sống của những người đó như thế nào.”
Bố của Atsushi không tìm kiếm siêu năng lực, mà là cảm xúc của những người tin rằng siêu năng lực thật sự tồn tại.
Nghe thấy vậy, Yuri càng lúc càng nghiêng đầu sang một bên, như thể có một dấu hỏi lớn được đặt ở trên đầu của cô ấy vậy.
『“Ehmm, ở đâu đó ngoài kia vẫn còn những siêu năng lực gia như chúng mình, có đúng không?”』
“Yeah. Năng lực gia vẫn tồn tại… Bố của tôi cũng hiểu điều đó. Mặc dù hiểu, những với chuyện này, ông ấy có thái độ tiêu cực. Xét cho kỹ, công chúng không hề công nhận siêu năng lực. Trong hoàn cảnh như vậy, điều gì có thể khiến mọi người tin vào chúng được cơ chứ? Những tiến triển trong suy nghĩ của con người… ông ấy đang nghiên cứu về điều đó.”
『“Umm… Mà, đi nghiên cứu một đề tài kì lạ như vậy…”』
“Kẻ lập dị, nói ông ấy như thế cũng chẳng sai. Ông ấy cũng nhận thức về bản thân như thế mà thôi. Cho đến tận bây giờ, cùng với mẹ tôi, ông ấy vẫn đang điều tra về một nhóm tôn giáo..”
『“Một nhóm tôn giáo sao?”』
Yuri lại tiếp tục hỏi thêm khi nhận được những câu trả lời kỳ quặc.
『“Tại sao giáo sư đại học lại đi điều tra một nhóm tôn giáo thế?”』
“Như tôi đã nói lúc nãy, bố tôi đang nghiên cứu những tiến triển trong suy nghĩ của những người tin vào siêu năng lực. Trong số rất nhiều những nhóm tôn giáo ở ngoài kia, có một vài nhóm có những thành viên sở hữu sức mạnh như tạo ra những hiện tượng siêu nhiên. Nhưng hầu hết trong số họ đều là lừa đảo, và vì vậy, những nạn nhân dính bẫy cũng là đối tượng nghiên cứu của bố tôi.”
『“Aaah, tớ hiểu rồi.”』
Đối với một người đang nghiên cứu về suy nghĩ của những người tin vào siêu năng lực, có thể đây là một cơ may khi tồn tại những nhóm tôn giáo như vậy.
『“Nhưng tại sao mẹ của cậu lại đi cùng với ông ấy?”』
“Mẹ của tôi là một cựu ‘phù thủy’. Phép mà bà ấy thi triển chỉ thuộc hàng đơn giản, nhưng bà là một thiên tài có thể nhìn thấu được thủ thuật của người khác.”
『“Aaaah, vậy bà ấy sẽ đánh giá xem chúng có phải là hàng thật hay là không, đúng không?”』
“Đúng vậy. Vì thế, dựa vào các manh mối đã tìm ra, họ có thể triệt hạ nhóm tôn giáo đó. Thực tế thì, bố và mẹ của tôi đã từng cùng nhau tiêu diệt một vài nhóm tôn giáo đáng ngờ. Và từ đó, những tin đồn kỳ lạ được lan truyền. Và những người tiếp cận được những tin đồn ấy gửi những yêu cầu như thế cho họ. Đó là lý do tại sao họ thường phụ trách điều tra các nhóm tôn giáo. Thậm chí bây giờ, họ còn bí mật nhận ủy thác phía cảnh sát nữa.”
Thông thường, đó là công việc của bên cảnh sát mới đúng, nhưng khi những lời trình báo đến từ các nạn nhân hay là người quen theo đạo, cha mẹ của tôi sẽ lên đường đi điều tra, và đôi khi họ sẽ xử nhóm đó luôn.
Tuy nhiên, cũng có những “trường hợp hiếm” xảy ra, đó là lý do tại sao mẹ tôi đồng hành với ba tôi.
Atsushi nhận thấy rằng Yuri đang có một gương mặt đăm chiêu.
“Cô sao vậy?”
『“Ah, không có gì đâu… chỉ là, tớ muốn đưa chuyện này ra để nói đùa thôi, nhưng chắc chắn rằng bọn mình đang sống ở một thế giới chứa đầy rẫy sự bất thường…”』
“Hửm, bất thường… đối với một người có thể bị xem như một kẻ khác lạ à. Một mỹ nhân đáng hổ thẹn khi sử dụng phòng câu lạc bộ đa phần cho mục đích của riêng mình, thích ru rú trong đó nữa. Ngoại hình thì không chê vào đâu được, nhưng sự thật thì, người con gái ấy lại sở hữu một tích cách siêu rụt rè, không hơn không kém. Còn nữa, cô ấy cần phải kiểm tra lại vì có một kết quả tệ hại trong bài kiểm tra vừa rồi. Loại con người như thế, tôi không thể tìm thấy ở nơi nào khác ngoài manga và light novel cả.”
『“Ehehe, thật vậy sao~? Vậy thì, tớ giống như là một nữ chính trong một quyển manga hay một cuốn light novel nhỉ?”』
“Và cái lối suy nghĩ tích cực đấy nữa… Thực sự, về phần này, cô thực sự rất tuyệt vời”
(Cô ấy không giỏi trong việc trực tiếp giao tiếp với người khác, và mặc dù cô đã nói rằng bản thân hướng nội, nhưng thỉnh thoảng, không hiểu sao cô ấy lại tự nhiên trở nên lạc quan.)
(Với tất cả những điều trên, tôi chỉ có thể nói rằng, con người này vẫn là một thứ gì đó rất bí ẩn)
“Được rồi, hết giờ nghỉ giải lao. Vào việc thôi.”
『“Eehh~, nghỉ thêm chút nữa đi mà~. Ít nhất cho tới khi chúng ta solo xong ba ván game “Evil-Masked Blade” chứ...”』
“Chúng ta sẽ tiếp-tục-học, ngay-bây-giờ, có-nhanh-lên-không-hả?”
『“Đ-Được rồi”』
Ánh mắt của Atsushi làm cho Yuri sợ, cô nghe theo lời của cậu, và việc học lại được tiếp tục.