“——— Cảm ơn vì bữa ăn.”
Yuri chắp tay cảm ơn Atsushi sau khi đã thưởng thức trọn vẹn xong đĩa Omelet do đích thân cậu vào bếp nấu ra.
Nhưng…
『“Fu—, no quá đi. Chẹp, chẹp, omurice của Atsushi đúng là tuyệt ~ cú mèo. Ah, đúng rồi, Atsushi-san. Cậu có món tráng miệng không vậy? Đặc biệt, nếu đó là món pudding, tớ sẽ vui mừng khôn xiết mất.”』
『“Cô vô tư thật đấy.”』
Atsushi nghĩ rằng mặc dù vẻ bề ngoài của Yuri trông như một cô gái xinh đẹp lịch sự, có thể xứng tầm những mỹ nhân đứng top đầu, nhưng ẩn sau vẻ bề ngoài lộng lẫy ấy lại là một con người đáng để thất vọng, có lẽ thế.
Tuy nhiên, trên hết, Atsushi còn một vài thứ cần phải xác nhận nữa.
“Vậy thì… Tsubasa. Lý do thật sự mà em đến đây là gì vậy?”
“Eh?”
“Kể cả khi nơi này có gần nơi làm việc của em đến đâu đi chăng nữa, em cũng không cần phải đi đến tận nhà của anh. Đặc biệt là khi em đang rất bận bịu nữa chứ.”
Đúng như vậy, “STEP”, nhóm idol của Tsubasa đang ngày một nổi tiếng. Đương nhiên, ngoài những đĩa nhạc đang được bán rất chạy, những thành viên trong nhóm của em ấy còn đang đóng quảng cáo và đóng phim truyền hình nữa.
Lý do tại sao em ấy lại phải đến tận nhà của Atsushi.
Thì đúng là em ấy đang trên đường trở về nhà từ nơi làm việc thật, nhưng hẳn sẽ có một lý do nào khác khiến em ấy phải đích thân đến đây.
Bằng chứng à, Tsubasa đang dần cảm thấy xấu hổ.
“Ưm, anh thấy đó… Em, ermm, cần phải cảm ơn Ak-kun, về chuyện ngày hôm trước…”
Atsushi thở dài trước lời nói của Tsubasa, người đang ấp a ấp úng.
“Anh cũng đã nghĩ tới chuyện em sẽ đến cảm ơn mà. Tuy nhiên, chuyện gì qua cũng đã qua. Anh đã nói rất nhiều lần rồi, em không cần phải lo lắng về việc đó nữa đâu.”
“N-nhưng, là do em nên cuối cùng anh đã phải nhập viện, và anh biết không, nam tử hán đại trượng phu, không chịu trách nhiệm đời không nể…”
Nhập viện.
Ngay khi những từ ngữ ấy được nói ra, Yuri ngay lập tức được thông não và hỏi.
“Hmm, xin lỗi nhưng… về việc đó, nhập viện ấy, ý của em là …”
『“Là về ‘vụ đó’, đúng chứ? Cái vụ đang được đồn ở trường lúc này ấy, “Chàng trai đấm vào mặc của một nữ sinh sau khi bám đuôi cô, và những người khác tới giúp cô ấy cũng đã bị nốc ao, nhưng cuối cùng thì tên bám đuôi cũng đã phải nhập viện”, đúng không?”』
『“Dài dòng quá đấy. Cô có thể tóm gọn câu chuyện lại có được không?”』
Atsushi cảm thấy hơi mất hứng.
(Mặc dù tôi đã nói từ đầu là cô không thể nói về vụ việc ấy được, bây giờ khi có cơ hội thì cô lại khơi lại chuyện đó à? Nhưng, hơn thế nữa, cô đã nói rằng tôi không thể tiết lộ việc đó cho người khác, nhưng bây giờ cô lại muốn tôi nói ra sao? Thật luôn?)
Tsubasa, người đang không biết trong lòng Atsushi đang chất chứa những nỗi lo lắng về câu chuyện này, trả lời câu hỏi của Yuri.
“… Thật ra, em đã bị bám đuôi trong một thời gian dài. Ban đầu, chỉ có một bức thư, nhưng về sau thì có ngày càng nhiều những thứ khác nhau được gửi đến cho em…”
『“Wow— Có nhiều người làm những việc kiểu này trong đời thật nhỉ.”』
“Nhưng gần đây, mọi thứ ngày càng đi theo chiều hướng xấu, em đã tham khảo ý kiến của cảnh sát, nhưng bọn họ đều không hề nghiêm túc lắng nghe em…”
『“Ah—, có phải là ‘việc đó’ không? “Nếu như chưa có tai nạn nào xảy ra, thì phía cảnh sát không thể nào hành động được”, đúng chứ?”』
『“… Chà, đúng vậy đấy.”』
Atsushi và Yuri âm thầm trao đổi với nhau qua thần giao cách cảm, còn Tsubasa thì vẫn cứ tiếp tục nói.
Atsushi, với suy nghĩ không thể che giấu chuyện này thêm được nữa, cậu đã để cho Tsubasa tiếp tục nói mà không hề ngăn em ấy lại.
“Thế nên là em đã tham khảo qua ý kiến của Ak-kun một vài lần. Sau đó, vào cái ngày mà em hỏi ý kiến, tên bám đuôi đã đến nhà của em…”
“Và yeah, tôi đã đuổi tên đó đi.”
『“Tớ, tớ hiểu rồi… Quả nhiên tên bám đuôi cũng đã hết đường chọn lựa ngoài việc rời đi sau khi chạm phải khuôn mặt đáng sợ của Atsushi-san mà.”』
Tôi có chút hoài nghi về những gì mà cô ấy vừa nói, nhưng sự thật rằng gương mặt của tôi cũng góp một phần lớn lao vào cái “chiến tích” ấy, nên tôi không có cách nào vặn lại được.
Nếu như người kia chỉ dừng lại ở đó, thì câu chuyện đã không trở nên phức tạp hơn rồi.
“Nhưng, em thắc mắc rằng không biết kẻ stalker kia đã nghĩ gì vào lúc đó nữa? Chị biết đấy, 1 tuần sau, kẻ ấy đã đem một nhóm người đến để gặp Ak-kun.”
“Eh, tại sao lại…”
“Người phụ nữ đó đã nói, “Một người như mày không được phép ở gần Tsubasa, cậu ấy sẽ bị làm cho ô uế mất. Nếu mày vẫn cố gắng ở bên cạnh cậu ấy, tao sẽ làm cho mày phải né xa cậu ấy ra mãi mãi”… hay kiểu vậy đó.”
『“Đùa đó à? Tớ đoán bà ta là loại người mà trong tim chỉ toàn hoa với lá nên chẳng bao giờ suy nghĩ thông suốt được... Huft, quả nhiên, Yandere thật đáng sợ.”』
Yuri không dám nói trực tiếp bằng miệng, nhưng những gì cô ấy nói bằng thần giao cách cảm là điều mà Atsushi có thể đồng tình.
Atsushi cũng đã từng thấy những nhân vật Yandere trong anime và manga, nhưng tất cả cũng chỉ là một câu chuyện 2D mà thôi. Cậu nghĩ rằng 3D, một yandere ngoài đời thực không hơn gì một đứa phiền toái.
Chà, ngay từ đầu, stalker cũng không hẳn là một Yandere.
“Tất nhiên, tôi đã trả lời rằng tôi sẽ không làm theo những gì như bà ta mong muốn, vì vậy những người mà bà ta mang theo đã đồng loạt tấn công tôi. Và tôi đã phải vào viện sau khi ẩu đả với nhóm bọn chúng.”
Đó chính là sự thật đằng sau cái vụ Atsushi phải nhập viện.
Tuy nhiên, một câu hỏi nảy ra trong đầu của Yuri.
“Nhưng, tại sao… nó lại không lên phần tin tức?”
Một nhóm idol bị bám đuôi. Chuyện này hot lắm chứ đùa, nhưng Yuri lại chưa bao giờ nghe được bất cứ điều gì về vụ việc đó.
Nên Yuri đã trực tiếp đưa ra câu hỏi như thế thay vì dùng thần giao cách cảm, tức là cô muốn nghe lý do không chỉ từ phía Atsushi mà còn từ Tsubasa nữa.
“Umm, thực ra thì …”
“Do tôi đấy. Nếu như vụ việc đó được đưa ra ánh sáng, nó sẽ gây ảnh hưởng đến công việc của em ấy, vì thế nên tôi đã yêu cầu bọn họ không được ho he gì nửa lời. Đương nhiên, kẻ bám đuôi … người đàn bà đó, và đồng bọn của bà vẫn bị trừng phạt thích đáng.”
Ngay cả khi bạn là nạn nhân, chỉ cần bạn liên quan đến vụ việc đó, thì bạn sẽ tràn ngập trên các phương tiện truyền thông.
(Lúc đó cũng đang là một quảng thời gian quan trọng đối với nhóm của Tsubasa nữa, “STEP”. Tôi không thể tạo thêm stress cho các em ấy được.)
Vì lý do đó, Atsushi đã yêu cầu không được công khai gì về vụ việc đó.
『“Nhân tiện đây, giáo viên có biết về vụ này. Tuy nhiên, như tôi đã nói, nếu vụ việc này được đưa ra ánh sáng, nó sẽ gây phiền phức cho Tsubasa, vì thế nên tôi đã yêu cầu họ không nói bất cứ điều gì ra bên ngoài cả.”』
『“Tớ hiểu rồi, thảo nào giáo viên vẫn khăng khăng giữ im lặng.”』
Thành thật mà nói, Yuri đã nghĩ rằng thật kỳ lạ khi Saito không nói bất kỳ điều gì về Atsushi cả.
Nếu như tin đồn đó có chút gì không đúng sự thật, Saito cũng đã nhúng tay vào xử lý rồi.
Tuy nhiên, như Atsushi đã nói, cậu là người đã yêu cầu cô ấy giữ im lặng.
『“Shirasawa, làm ơn đấy, hãy quên cái cuộc trò chuyện vừa nãy đi”』
『“Tớ hiểu rồi. Cứ yên tâm! Ngoài cậu ra, tớ đâu còn người bạn nào khác để mà tiết lộ nữa đâu!”』
Atsushi cảm thấy bối rối, cậu không biết nên mừng hay là thương hại cô nữa.
Tuy nhiên, cậu cũng đã xác nhận lại một lần nữa rằng cô gái đang ở trước mặt cậu đây cũng có một số mặt đáng để thất vọng.