Benetnash: “Mình phải chuẩn bị trước khi Mafahl tới. Dù sao cũng là hội ngộ sau 200 năm mà. Ấn tượng ban đầu rất quan trọng. Chọn áo choàng đen hay đỏ đây….. Chỉ thêu bạc cũng khó bỏ quá. Này, ngươi nghĩ cái nào tốt hơn hả?” Wakuwakusousou
Cố vấn: (….Nhưng Ruphas vẫn…. chưa thèm đi về hướng này mà……)
__
“—Giờ thì, hãy tàn sát lẫn nhau nào. Hỡi chủ nhân yêu dấu của tôi – Ruphas Mafahl.”
Dina bay lên cao và hét lên những lời cay nghiệt, toàn thân tỏa ra hào quang ánh vàng kim.
Ngay khoảnh khắc đó, hàng nghìn, không, có khi phải đến chục nghìn… những vật thể mang thuộc tính Kim đồng loạt xuất hiện.
Chúng đúng nghĩa chỉ là hàng mảnh kim loại nhỏ, thậm chí còn chả vừa một bàn tay.
Tuy nhiên, nếu hàng đống những thứ như thế mà rơi xuống cùng lúc thì rất có vấn đề đấy.
Người thường chắc chắn sẽ bị biến thành thịt vụn trong tích tắc.
Sau khi hàng loạt viên đạn kim loại xuất hiện trên thiên không, Dina khoát tay xuống.
“Hãy đến đây, hỡi trinh nữ ta hiệu triệu. Bằng sức mạnh kinh thiên động địa, hãy hủy diệt tất cả đi– Cleta!”
Tiếng niệm ma pháp vang lên.
Và toàn bộ những viên đạn kim loại đồng loạt rơi xuống. Mọi thứ trên mặt đất đồng loạt vỡ vụn và biến mất, như thể bị một khẩu sáu nòng cỡ bự xối đạn qua vậy.
Cái này… ở mức này thì không hiểu tôi có dính sát thương không nhỉ?
Không, không được phân tâm. Phải vượt qua cái này trước đã.
Bằng cảm quan và giác quan vốn có của Ruphas, tôi phi thẳng vào làn mưa đạn như thể chúng không hơn gì đống đá vụn dễ vỡ.
Tất nhiên, vẫn có những viên xẹt qua người tôi.
Đau…. Nhưng không đến mức không chịu được.
Tôi vung cánh một phát thật mạnh, tạo ra đủ áp lực gió để thổi bay toàn bộ số đạn.
“Đến lượt ta!”
Tôi dùng kĩ năng giả kim thuật sư để tạo ra hàng đống kiếm và mài thật sắc lưỡi của chúng.
Rồi phóng tất cả về phía Dina.
Tuy vậy, cô ta vẫn không biến sắc, tọa như thái sơn ở đúng vị trí đó và khai triển một ma pháp khác.
“X-Gate!”
Thứ vừa mở ra trước mặt Dina, chắc nên gọi là… hố không gian?
Thật là một cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Vô cùng kì lạ và chân thực.
Trên trời không thể tự nhiên có hố được.
Vậy mà, cái thứ đang hiện diện ở đó, chắc chắn chỉ có thể được miêu tả là ‘hố’, và cái hố đó hút tất cả chỗ kiếm tôi phóng ra, không chừa lấy một thanh.
Ngoài lề một tí nhé, nhiều người cho rằng thuộc tính Kim khá thú vị.
Nó vừa giống vừa khác giả kim thuật.
Bản chất cốt lõi của giả kim thuật là kết hợp. Nói cụ thể hơn thì là kết hợp nhiều nguyên vật liệu khác nhau thành một thứ hoàn toàn khác.
Nhưng Kim ma pháp lại hoàn toàn khác với điều đó. Nó dùng để “sinh ra” kim loại.
Ma pháp có thể biến mana thành những hiện tượng hữu hình. Đó là bản chất bất di bất dịch của thế giới này rồi.
Ví dụ, lửa hoặc nước được tạo ra bởi ma pháp có thể coi là không có khác biệt về tính chất so với hàng thật. Nhưng nói gì thì nói, bản chất của chúng vẫn là mana, chứ không phải nước với lửa thật.
Thế nên tôi mới nói việc tạo ra một con golem làm từ nước cấu thành từ ma pháp là bất khả thi.
Nói đúng ra, thì vẫn có thể chế tạo được, nhưng sẽ biến mất rất nhanh. Trừ khi có lượng SP vô tận không việc chế tạo golem từ mana là hoàn toàn không thể.
Kim ma pháp cũng không ngoại lệ.
Khác biệt duy nhất là thành phẩm tạo ra sẽ là kim loại chứ không phải nước.
Nhưng mà, nhìn thấy một vật chất dạng rắn được tạo ra từ không khí ngay trước mắt mình thì đúng là khó tin thật.
Còn với X-Gate…. Vẫn không hiểu nổi.
Nguyệt mới là thuộc tính liên quan đến biến đổi thời không, nhưng thuộc tính của Dina lại là Kim cơ.
Có lẽ nó là một dạng ma pháp không phụ thuộc vào thuộc tính.
Hơn nữa, hồi ở trong game, ma pháp này tồn tại cũng chỉ để trưng.
Vậy mà, dù cũng là “người chơi” như tôi, cô ta vẫn có thể sử dụng ma pháp đó.
Liệu 200 năm qua nhân loại đã học thành công kĩ năng này, hay chỉ đơn thuần là một tính năng mới ở bản cập nhật sắp tới…? Dù là cái nào thì giờ tôi cũng chả đoán được.
“Đang mơ ngủ đấy à? Ngài hơi buông thả quá rồi đấy.”
Dina trả lại toàn bộ chỗ kiếm tôi vừa phóng ra.
Tsk, vậy ra cô có thể điều hướng lại những thứ đã hút hử?
Ngoài ra, vì đã dịch chuyển đến đoạn cách đó một khoảng kha khá, Dina đã có đủ thời gian để khai triển ma pháp kế tiếp.
“Aglaia!!”
Ánh sáng lóa cả mắt – chả biết gọi thế có đúng không nữa?
Ánh thần quang sáng đến nực cười, khiến tôi không khỏi vô thức nhắm chặt hai mi mắt lại.
Nhưng sát thương lại chả đáng kể. Nó còn chả thể xuyên qua lớp phòng thủ của tôi.
Ngay khi tầm nhìn của tôi vừa phục hồi, Dina đã bắt đầu đợt tấn công tiếp theo.
“Auxo!”
Mưa đột ngột rơi như nước trút xuống khu vực xung quanh.
Một cơn mưa chả có sát thương hay ảnh hưởng đến tôi gì sất.
Nhưng vấn đề là những chỗ cơn mưa đấy tưới xuống kìa.
Ở những vị trí dính nước mưa, những cành leo trồi lên hàng đàn hàng lũ từ mặt đất, vươn đến trời cao và bắt đầu quật tới tấp về phía tôi.
“Tsk!”
Tôi đấm, bẻ và xóa xổ mọi cành hướng về phía này, rồi tiếp tục phi lên trên cao để tránh những dây leo vẫn đang mọc không có điểm dừng.
Thế rồi, tôi lao thẳng xuống! Với kĩ năng võ sư [Lưu Tinh Cước], tôi đá thẳng xuống đất, và, đúng như cái tên chiêu, thổi bay tất cả đám dây leo phiền phức cắm rễ quanh đó.
Xong, tôi lập tức bắt lấy một cành đang bay lơ lửng và ném về phía Dina.
Cô ta liền dịch chuyển để né, tuy nhiên, tôi vẫn có thể áp sát ngay tức khắc đến điểm ra của cô ta.
“…….! Nhanh quá……”
Tôi mào đầu bằng một đòn đánh thường vào Dina, lúc đó vẫn đang ngơ ngác.
Dù vậy, ta vẫn kịp vặn người né trong gang tấc và đáp trả bằng một phát táng thẳng vào mặt tôi.
Nhưng…..
“Ngón mèo cào đấy không có tác dụng đâu.”
“!?”
—Tôi chả thấy đau ti tí nào.
Mà không, xét ra thì đòn này còn có uy lực hơn tỷ lần so với mấy chiêu làm màu yếu ớt đấy chứ.
Kẻ mà tôi đã từng đập….. errrr, ai ấy nhỉ? Cái gã phiền phức đó ấy. Cái thằng cha hỏa hỏa gì đó của Thất Nhật Quang ấy.
…. Mà thôi, tên gã là gì không quan trọng. Ý tôi muốn nói là đòn tấn công mà hiện tôi vừa hứng vượt xa sức mạnh của hắn.
Dù có chung mức level nhưng tùy từng người mà sẽ có điểm mạnh điểm yếu khác nhau. Ví dụ, kể cả có bị Megrez hoặc Merak trong thời kỳ đỉnh cao đấm thật mạnh, tôi cũng chả mấy xi nhê.
Chuyên ma pháp là một loại. Chuyên tuyến trước lại là loại khác.
Điều này lại càng rõ ràng hơn với tôi, một kẻ đã dùng một đống vật phẩm tăng chỉ số.
Tuy thấy có hơi áy náy, nhưng tôi không phải loại có thể vã đơn giản chỉ vì lên được level 1000 đâu. Chỉ tính 10% từ lượng HP tối đa của tôi thôi nhé, thì một đòn sát thương vật lý từ kiểu nhân vật chuyên ma pháp còn chả thể làm giảm 1% của đống đó nữa là.
Tôi thúc tay vào xương sườn Dina và kích hoạt [Vô Tử Huyệt Đao].
Nhưng khi trúng, cô ta vẫn bị đánh bay đi theo tư thế trông khá buồn cười, thổi bay tất cả cây cối trên đường.
Nhưng max level thì vẫn là max level.
Cô ả xoay mình một phát rồi hạ cánh thật điệu nghệ xuống mặt đất.
Tuy vậy, khuôn mặt cô ta lại lộ rõ vẻ khó chịu không lẫn đi đâu được.
“Haha, ra vậy. Không hổ danh…. Không hổ danh, không hổ danh. Không hổ danh Ruphas Mafahl. Chỉ một phát mà làm tôi ra nông nỗi này.”
“Sao không dừng ở đây nhỉ, Dina? Người như cô không bao giờ thắng được ta đâu.”
Nếu buộc phải nêu một đặc điểm về bản thân mình, thì đó sẽ là ‘thiên địch của mọi loại chuyên ma pháp’.
Áo choàng tôi đang mặc giảm phân nửa hiệu ứng từ tất tần tật thể loại thuộc tính. Chính vì vậy, ma pháp, trừ khi ‘vô tính’, không thì chả gây được mấy sát thương lên tôi. Hơn nữa, với bộ váy này, tôi hoàn toàn miễn nhiễm mọi phép giảm chỉ số liên quan đến thuộc tính.
Ngoài ra, với những kĩ năng thu hẹp khoảng cách của class Ám giả, tôi có thể nhanh chóng áp sát và dồn sát thương cực nhanh, đúng kiểu phong cách mà mọi kẻ chuyên ma pháp cực ghét.
Thông thường, những chơi tuyến sau level 1000 sẽ luôn có phương án để bảo mệnh trước những đối thủ cận chiến. Ví dụ, một người như Megrez vẫn sẽ ổn dù có bị bọn tuyến trước cục súc áp sát.
Dù vẫn có những ngoại lệ mà anh ta không kham nổi, như Libra chẳng hạn.
Nhưng Dina lại hoàn toàn không chuẩn bị gì hết.
Đúng, cô ta có mức level bằng tôi. Tuy nhiên, cô ta không hề có những phương pháp để khắc chế những loại cận chiến cũng như kinh nghiệm thực chiến để kiểm nghiệm những cách đó.
Đó cũng là điều dĩ nhiên thôi.
Cô ta vốn là ‘thử nghiệm viên’ mà.
Tất cả những gì cô ta cần làm là kiểm nghiệm độ cân bằng của những tính năng, hoàn toàn khác với việc cày như trâu như ngựa để lên top như chúng tôi.
Chính vì vậy, cô ta chắc chắn không biết cách để khắc chế những đối thủ tầm gần khi làm hỗ trợ. Và tất nhiên, cô ta cũng không biết những thủ thuật hay mẹo khi chiến đấu luôn.
Hơn nữa, tôi nghĩ cô ta cũng chả rảnh mà dùng vật phẩm tăng chỉ số khi đi thử nghiệm đâu.
“Oh, nhân từ quá. Ngài định sẽ tha cho kẻ đã lừa ngài suốt thời gian qua sao?”
“Cô đã lừa ta, đúng, nhưng đồng thời cô cũng giúp ta không ít. Ngược lại ta mới là người đáng trách khi bị lừa mới đúng. Phải là người rất tài giỏi mới làm được việc đó, nên ta chả cảm thấy tí thù ghét nào.”
Đúng vậy đấy, tôi chả có tí giận dữ nào với Dina cả.
Có chăng thì chỉ shock thôi, nhưng thế là hết, không hơn không kém.
Cho đến tận bây giờ, cô vẫn luôn nằm trong danh sách những người tôi muốn bảo vệ.
Cô ta đã lừa tôi, lợi dụng tôi và có khi còn hơn thế. Nhưng vậy thì sao?
Tôi đâu nhỏ mọn đến mức ghét cô vì việc đó.
Tôi cũng không phải loại đa nghi Tào Tháo đến mức đó khi mới chỉ bị lừa một lần đâu.
“Sao hai ta không cùng trò chuyện về việc đó nhỉ? Về việc cô phải tốn hàng đống công sức để dụ ta và Quỷ Vương đánh nhau ấy.”
“Ngài nghĩ mình đã thắng ư? Ăn mừng hơi sớm đấy. Thử nói thế lần nữa sau khi dính đòn này xem!”
Mặt Dina sáng rực lên, hai tay thì dang rộng ra.
Mặt đất đột nhiên rung chuyển, cây cối thì đổ rạp liên tục.
Chỉ riêng áp lực tỏa ra từ ma pháp của cô cũng khiến tôi cảm thấy phong thuật của Jupiter không khác gì một cơn gió thoảng nhè nhẹ.
Ra là vẫn còn bài tẩy.
“X-Gate—“
“Triệu hồi? Vào lúc này thì…..”
Trong khi vẫn mải lẩm bẩm, tôi nhận ra quanh cảnh xung quanh mình đã bắt đầu tối sầm lại.
Cái…? Thay đổi thời tiết à?
Tôi nghĩ vậy đồng thời ngước lên trời…. Và dù chỉ một chút… tôi đã thấy hối hận.
…….. À…… ừm……. Cái này…. Nói sao đây….
“……… Cái thứ đó…. Trông kinh khủng thật.”
Một cánh cổng khổng lồ xuất hiện trên khoảng không rộng lớn.
Nếu chỉ có thế thì không sao. Vẫn trong tầm chấp nhận được.
Vấn đề là thứ vừa đi ra từ đó kìa.
Một khối hình cầu khổng lồ vàng chóe đi ra khỏi đó, cảm giác khá là… khó tin.
Trên thực tế, nếu nó thực sự rơi xuống, thì tôi không thể nào nhìn thấy nó có màu ‘vàng chóe’ được. Thậm chí tôi còn chả nhận ra nó có hình cầu nữa cơ mà.
Nhưng, trên tất cả những thứ đó, chính là kích cỡ của nó.
Đường kính …. chắc khoảng vài trăm mét. Tuy rất muốn tin là nó không thể tới 1km, nhưng mà…
Hẳn cô ta đã tạo ra nó từ khoảng cách rất rất xa về phía bên trên và mang đến đây bằng X-Gate.
Thứ đang rơi xuống là…. sao Kim, một thiên thể rực sáng ánh hoàng kim.
“—— Bình Minh Tinh Tú!!!”
Theo tiếng hét của Dina, cái thiên thể ‘nho nhỏ’ đó lao xuống đất, tạo ra chấn động xung thiên.
Khoan, khoan….. từ từ cái nào.
Cứ như này thì đến cả Gjallarhorn cũng sẽ bị ảnh hưởng mất.
Mà gượm đã, hồi còn ở trong game, ma pháp đó vốn được coi là rất khó dùng vì có độ trễ cực cao mà. Vậy mà, bây giờ cứ thế mà dùng X-Gate xóa bỏ nhược điểm đó không phải hơi ăn gian à?
Hẳn cô ta đã nghĩ nếu không dùng đến cái này thì chắc chắn không thể đánh bại tôi nổi, và nói thật thì, pha này hơi tất tay rồi.
Mà nhân nói đến việc đó, tôi cũng không thể cứ thế mà chạy đi được.
Nếu tôi làm vậy thì chắc chắn Gjallarhorn sẽ bị tận diệt, Merak cũng sẽ chết.
Aries và mấy đứa kia có lẽ sẽ chẳng sao, nhưng tôi không thể vô trách nhiệm để thứ đó rơi xuống như vậy được.
Vì thế.
“Tốt thôi. Ta chấp nhận thử thách của cô, Dina à.”
Tôi chỉ có duy nhất một lựa chọn.
Nếu thủ hạ làm sai điều gì đó, tôi sẽ gõ đầu chúng thật mạnh để chấn chỉnh, sau đó dang tay ra đón về.
Tôi vốn không phải kiểu người thông minh. Không phải khoe đâu, nhưng tôi không giỏi suy luận cho lắm.
Chính vì vậy, những thứ tôi có thể làm rất hạn chế, và đồng thời cũng rất hiển nhiên.
Ở mức tối thiểu, tôi cũng nên cố hết sức khi thực hiện những lựa chọn hạn chế đó.
Lần này cũng vậy. Không có ngoại lệ nào hết.
Tôi siết chặt tay lại và nhìn lên trời.
Tuy thứ đó vẫn tạo ra cái cảm giác khiến người ta co giò mà chạy, nhưng lạ thay, tôi không thấy sợ tí nào.
Chắc có lẽ, “Ruphas” bên trong tôi đang cảm thấy rằng bản thân có thể làm được.
Và chính tôi đây cũng đang cảm thấy vô cùng phấn khích, đến mức nhịp tim đột ngột tăng cực cao, làm toàn thân rung bần bật.
Tôi nhận ra phần cơ hai bên má đã dãn cong lên thành một nụ cười, và khi đó, tôi đã hiểu, bản thân thực sự đang thấy vui vì việc này.
Bay lên.
Tôi dùng chân đạp thật mạnh xuống đất và đập cánh bằng tất cả sức lực.
Nhanh hơn, nhanh hơn —- nhanh hơn nữa.
Rào cản âm thanh – phiền phức, biến hết đi!
Âm thanh, quá chậm chạp, quá lề mề, tôi không có thời gian để thư thả đợi chúng đến đâu. Chậm thì cứ ở nguyên phía sau đi.
Trong khi chứng kiến cảnh vật xung quanh trôi qua với một tốc độ siêu tưởng, tôi dồn hết sức mạnh đang có vào nắm tay bên phải.
Kí năng class Võ sư, [Thiết Quyền]. Nó cho phép gia tăng sức mạnh nắm đấm tỉ lệ thuận theo level class.
Hơn nữa, nó còn đi cặp với tuyệt chiêu xuyên giáp [Trọng Huyệt Kích].
Phần còn lại là thuần dựa vào sức mạnh của bản thân tôi.
Phải tin tưởng vào bản thân, tin tưởng vào nắm đấm của mình.
“Uoooooooooooooooooooooo!!”
— Tôi đấm thẳng vào nó.
Xin lỗi vì không thể miêu tả sao cho ngầu lòi và văn vẻ hơn, nhưng đúng là sự việc chỉ gói gọn trong việc đó.
Tôi không giỏi miêu tả sự việc theo cách màu mè hoa lá, nên nếu tôi đấm thì tôi cũng chỉ có thể miêu tả là đấm thôi.
Mà thế là quá đủ rồi.
Tảng thiên thể, sau khi đã phớt lờ hàng loạt định luật vật lý, đã bay ngược lại bầu trời rồi tan thành từng mảnh.
Ngay sau đó, tiểu Kim tinh, sau khi đã vỡ nát, dần chuyển về thành mana và biến mất như thể chưa từng tồn tại.
“…………………. Không thể nào.”
Dina đang há hốc mồm sửng sốt, như thể vẻ hiểm ác lúc trước chỉ là một trò đùa tệ hại vậy.
À, thì, phản ứng thế cũng hợp lí.
Kể cả là tôi, nếu không phải trong hình hài Ruphas là mà hình dáng gốc lúc trước, thì ngay khi thấy thứ đó, tôi sẽ kết luận luôn một câu “cheater” .
Mà dù sao thì, sau từng đấy thì ý chí chiến đấu của Dina cũng biến sạch sành sanh rồi.
Tôi chả cảm thấy tí áp lực nào tỏa ra từ cô cả.
“Vậy…. cô có muốn đánh tiếp không? Hả Dina?”
Tôi hỏi để chắc chắn.
Nếu câu trả lời là có, thì tôi sẽ tiếp cô bằng một nắm đấm có hiệu ứng [Vô Tử Huyệt Đao].
Thật lòng tôi không muốn đánh con gái đâu, nên nếu cô đầu hàng luôn thì đỡ quá.
Nếu buộc phải đánh thì tôi sẽ tránh đánh vào mặt hay bụng, nhưng suy cho cùng, việc đánh con gái cũng chả hay ho cho lắm.
Tôi cảm thấy mình sẽ biến thành một thể loại khốn nạn nào đó khi quyết định đánh mất….
Một thằng cha, OK tôi có thể đấm thẳng mặt không do dự.
Nếu đẹp trai thì tôi sẽ nặng tay nữa. Tôi sẽ dần hắn ra bã, có khóc cũng không tha.
“…..Không. Tôi thua rồi.”
Tuy nhiên, lời hồi đáp của cô đã đánh tan mọi lo lắng trong tôi.
Dina chấp nhận thất bại và ngồi phịch xuống.
Tốt, giờ tôi không cần động ta động chân với cô nữa.
Dù sao thì…. Trận vừa rồi cũng khá phấn khích đấy.
Nhưng nói gì thì nói, tôi cũng chưa hề nghĩ đến trường hợp cô dám thả một thiên thể như Kim tinh xuống đấy, kể cả có là đồ giả đi chăng nữa…
=====
Ghi chú của tác giả
[Những thiết lập rườm rà không cần thiết]
Bình Minh Tinh Tú – Sao Hôm
Ma pháp diện rộng toàn bản đồ mạnh nhất của thuộc tính Kim.
Đúng loại ma pháp “thả thiên thạch” mà bất cứ RPG nào cũng sẽ có ít nhất một cái. Trong game, người chơi sẽ liên tục thả kĩ năng này mà không hề bận tâm đến xung quanh.
Không hiểu sao dù có ngồi trong phòng thì thiên thạch vẫn rơi xuống. Đúng kiểu logic của ma pháp trong game.
Trong game, ma pháp này hoàn toàn không ảnh hưởng đến người sử dụng, nhưng ở thế giới này thì nếu không cẩn thận thì đến cả kẻ sử dụng cũng sẽ bị liên lụy theo.
Thường thì sẽ có độ trễ từ lúc niệm phép cho đến khi thiên thạch rơi xuống gây sát thương cho kẻ địch. Những nhờ kết hợp với X-Gate, Dina đã chơi ăn gian và biến nó thành một ma pháp kinh khủng hoàn toàn không có độ trễ.
Tuy chả liên quan lắm, nhưng ma pháp mạnh nhất của mỗi thuộc tính đều mang tên tương ứng với hành tinh đại diện cho thuộc tính đó.
Ví dụ, nếu là Thủy ma pháp, nó sẽ có tên là “Tam Đại Hermes”, hoặc thứ gì đó na ná thế.
Mars: “Vậy là tên ma pháp mạnh nhất hệ Hỏa sẽ là tên ta đấy!”
Sai rồi nhé cưng.
Trong các thể loại RPG và MOBA, thường phân ra làm ba loại cơ bản: Một là tanker chuyên đứng ở tuyến trước chắn đòn, ADD (Attack Damage Dealer) chuyên gây sát thương vật lý cực mạnh và có độ cơ động cao, MDD(Magic Damage Dealer) chuyên gây sát thương phép thuật bằng chiêu thức và có sát thương vật lý siêu thấp, có độ cơ đông kém. Theo tiêu chuẩn game bây giờ thì lối mòn này phần nào đã bị xóa bỏ nhưng về cơ bản vẫn là ba loại này. Ruphas nếu phân tích ra sẽ là loại chuyên dồn sát thương vật lý có HP, độ càn lướt và áp sát cực cao, nên cô mới nói là bản thân là khắc chế cứng của các MDD.