Lãnh địa âm giới có thể coi là địa ngục của toàn cõi Midgard, Helheim. Đó chính là nơi Aigokeros đã ra đời.
Nếu bầu trời là nơi có cực ít mana, thì nơi này sẽ là chốn có lượng mana dày đặc nhất thế giới.
Lượng mana khủng khiếp tại đó hoàn toàn vượt xa phần phía trên mặt đất, biến đổi mọi sinh vật thành những thứ khá giống những con quỷ mà ta hay thấy trong truyền thuyết.
Những tồn tại mang ngoại hình đầy ma mị, được sinh ra khi mana kết tụ lại. Và cũng chính vì vậy, những kẻ hằng khiếp sợ gọi chúng với cái tên ác ma.
Đa phần những sinh vật bị biến đổi đều là những loài ưa sống trong hang hoặc những nơi tăm tối, đơn cử như dơi, thằn lằn và nhện.
Và nếu xét theo hướng đó thì thật khó để tưởng tượng là sẽ có dê ở nơi này.
Tuy nhiên, từng có thời nhân loại đến định cư ở nơi này, và họ có mang theo gia súc.
Dù cho đến thời điểm hiện tại cũng chả có ai hay cách nào để chứng thực việc đó cả.
Hiện ở Helheim không có bất cứ chủng tộc nhân loại nào định cư. Chỉ còn những dấu vết cho thấy họ đã từng ở đây vào một thời đại rất xa xưa trong dòng lịch sử.
Trong cõi địa ngục đó, Aigokeros được sinh ra với lượng mana dồi dào nhất, mạnh mẽ nhất trong toàn bộ giống loài ác ma.
Từ xa xưa, tổ tiên hắn đã liên tục đi săn những con dơi bị biến đổi, và như là di chứng của việc đó, giờ hắn đã có đặc điểm của loài dơi đó, cụ thể là đôi cánh đen quỷ dị sau lưng hắn.
Đầu dê, thân người, cánh dơi. Sự lai tạp của ba giống loài động vật – không, phải là ma thú mới đúng – thường sẽ không thể kết hợp với nhau. Đó, chính là Aigokeros.
Hắn tin rằng bản thân mình chính là hiện thân hoàn hảo nhất của ác quỷ.
Hắn là độc nhất vô nhị ở chốn âm giới. Không có bất cứ con quỷ nào có những đặc điểm tương tự như hắn cả.
Chính vì vậy, hắn luôn tự coi mình là bá chủ của bóng đêm.
Từ con mắt của hắn, Quỷ Tộc không hơn gì một lũ nửa mùa và không hoàn thiện. Hắn không hề coi chúng là chủng tộc được mana ban phước (bị biến đổi).
Chúng chỉ là lũ bắt chước. Chúng thuần túy được tạo ra bằng cách chủ ý tụ kết mana lại.
Tuy không biết là ai và vì lí do gì mà tạo ra chúng, nhưng chắc chắn đám đó không nằm trong quy trình tiến hóa tự nhiên.
Kẻ nào đó đã cố ý tụ kết và biến đổi mana, phớt lờ mọi quy luật tự nhiên và tạo ra lũ mọi rợ đó.
Cả cái chủng tộc đó chỉ là những bản sao đầy thảm hại của Quỷ Vương.
Mà nhân nói đến việc đó, Quỷ Vương cũng là một tồn tại gì đó khá khác biệt.
Đúng, hắn có lượng ma lực khá dồi dào… nhưng đồng thời cũng phần nào đó mang khía cạnh thần thánh nữa – một thứ gì đó có thể sánh ngang với ả Nữ thần chết tiệt kia.
Đó là lí do tại sao Aigokeros không thể tin là “ngài” có tồn tại.
Dù vốn được sinh ra gần nơi bầu trời cao thăm thẳm có cực ít mana, ngài vẫn có đôi cánh đen tuyền không lẫn một tí sắc trắng nào.
Đắm chìm trong lượng mana kinh khủng hơn bất cứ con quỷ nào, ngài tự bước đi trên chính con đường của mình dù không hề được Nữ thần ưu ái.
Khi nhìn thấy Aigokeros, ngài đã cười khẩy đầy chế nhạo.
“Ra đây là một con quỷ hử. Từ ấu thơ đến giờ những kẻ xung quanh cũng đã luôn gọi ta như vậy… nhưng mà, chán quá, giờ nhìn kỹ thì đúng là mờ nhạt thật.”
‘Mờ nhạt’ chắc hẳn đang ám chỉ lượng mana.
Aigokeros không thể phản bác lại được.
Đó là vì ngài…. quá dày đặc.
Rốt cuộc ngài đã tàn sát bao nhiêu con quỷ? Rốt cuộc ngài đã ăn tươi nuốt sống từng nào ma thú?
Lượng mana quá kinh khủng, quá dày đặc, đến mức hắn chỉ có thể nghĩ ngài đã hấp thụ toàn bộ mana từ xác của tất cả kẻ thù chất đống dưới chân ngài.
Nó nhiều đến mức Aigokeros cũng phải khiếp sợ. Và toàn châu thân ngài lại tràn ngập thứ đó.
Những sinh vật sống sẽ bị ảnh hưởng và biến đổi khi phơi nhiễm trước mana. Khi đó chúng sẽ trở thành ma thú.
Thế có nghĩa, ngài chính là… một dạng ma thú. Dù vốn là Thiên Tộc, con cưng của thiên giới, nhưng sau khi liên tục hấp thụ mana, có lẽ ngài đã trở thành một chủng loài hoàn toàn riêng biệt.
Ngài đã phớt lờ con đường tiến hóa đã được Nữ thần chuẩn bị sẵn và tự biến đổi theo cách của riêng mình.
Hắn đã ngộ ra. Người phụ nữ này là một thực thể mà ngay cả Nữ thần cũng không thể kiểm soát được.
Một tồn tại Nữ thần không kiểm soát được, Chúa tể Mana… xứng đáng được gọi với cái tên Ma Vương.
Trước khi kịp nhận ra, Aigokeros đã quỳ gối quy phục đấng Hắc Dực Thiên Vương tối cao rồi.
“….. A, ngài…. Ngài thực sự là… Đức Vua của tôi.”
Hắn đã bị khuất phục mà chả cần tí đổ máu nào, nhưng lại không hề thấy hổ thẹn về điều đó.
Sự thật đã quá hiển nhiên rồi, thứ gì đã an bài rồi thì không nên cố chống lại.
Sự chênh lệch về đẳng cấp đã được quyết định ngay khoảnh khắc hai bên gặp nhau rồi. Sự khác biệt về mana đã nói lên tất cả.
Chính vì vậy, Aigokeros sẵn sàng quỳ gối phụng sự ngài.
Và ngài, Đức Vua, khi nhìn thấy điều đó, chỉ mỉm cười vô cùng nhẹ nhàng như gió thoảng .
***
Trong toàn 12Z, vị trí của Aries và Aigokeros có thể coi là giống nhau nhất.
Cả hai đều đóng vai trò “khống chế” và “phá rối” kẻ địch.
Aries với kĩ năng ma thú mà nó đã học, và Aigokeros với ma pháp.
Dù vẫn khá khác biệt tùy thuộc vào kẻ địch và tình hình tác chiến, nhưng trong 12Z, vị trí cả hai có thể coi là có nhiều điểm tương đồng nhất.
Bạch Dương và Ma Kết. Hình tượng của cả hai đều khá tương đồng với nhau, vì vậy, nhiều người hẳn đã nghĩ chúng sẽ rất thân thiết với nhau.
Tuy nhiên, nhân cách của chúng lại ở hai thái cực hoàn toàn đối lập nhau.
Aries vô cùng ôn hòa và nhút nhát. Còn Aigokeros lại khá nóng tính và không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích.
Và như là điều tất lẽ dĩ ngẫu, việc đó cũng ảnh hưởng kha khá đến ý nguyện của chúng.
Aries chiến đấu để bảo vệ đồng đội nó, còn Aigokeros chỉ đơn thuần là muốn dồn kẻ địch vào chân tường và đày đọa chúng.
Thắc mắc cái nào tốt hơn là điều rất vô nghĩa.
Dù lí do có là gì, thì với Ruphas, cả hai đều vô cùng hữu dụng ngoài chiến trường.
Tuy nhiên, khi đối đầu trực diện, Ma Kết với ý nguyện dùng sức mạnh để hành hạ kẻ khác sẽ có lợi thế hơn.
“—ku!”
Aries nổi lửa trên tay và bay vòng quanh.
Đuổi ngay sau nó là vô số bàn tay dạng xúc tu làm từ bóng tối đen đặc.
Đó là một loại ma pháp khống chế vô cùng khó chịu, một khi đã dính sẽ bị làm choáng và giảm tốc. Và tệ hơn là chả có cách nào để phản nó lại, nên Aries không còn lựa chọn nào khác ngoài né.
Nếu là Ruphas, cô sẽ nói “Ai bận tâm vài ba phép làm giảm chỉ số chứ?” trong khi nghiền nát toàn bộ xúc tu, hạ Aigokeros không mấy tốn sức. Tuy nhiên, Aries không thể làm như vậy được.
Mà không, nói đúng hơn, không phải không thể làm được, mà một khi đã thử thì chắc chắn nó sẽ thua.
Với một Ruphas vốn có sức chiến đấu vô cùng kinh khủng, vài ma pháp khống chế gần như không ảnh hưởng. Nhưng với Aries, chúng là yếu huyệt chết người.
Chưa kể đến việc Aigokeros vốn có chỉ số cao hơn nó.
Giờ mà dính giảm chỉ số là thua đứt đuôi luôn.
“Uooooaaaaa!”
Aries lao thẳng xuống mặt đất rồi giáng một phát hỏa quyền vào đó.
Ngay khoảnh khắc đó, mọi thứ đột nhiên rung chuyển như thể có một cơn động đất mới phát sinh.
[Địa chấn]. Một trong những kĩ năng đặc thù Ruphas đã dạy nó.
Dù vốn là một kĩ năng mang thuộc tính Thổ, nhưng nó vẫn rất thích vì độ hữu dụng cao.
Tất cả những xúc tu đang lao tới ngay lập tức dùng lại, tạo cơ hội cho Aries lao về phía trước.
Kể cả có là Aigokeros cũng không thể đứng vững sau khi liên tiếp dính kĩ năng tối thượng của nó được.
Sau khi kết luận vậy, Aries một lần nữa bọc toàn thân nó trong hỏa diễm và cố vồ đến.
Ngọn lửa thất sắc để lại những vệt sáng trên quỹ đạo lao thẳng đến của Aries.
Dồn tất cả sức mạnh vào bàn tay, nó đấm xuyên thẳng qua Aigokeros.
“…..!?”
Được rồi – nó đã nghĩ vậy.
Nhưng không phải….. Đó không phải Aigokeros.
Chỉ là một bản sao được tạo ra từ nguyệt ma pháp.
Một cái bẫy ngọt ngào đắm mình dưới ánh trăng tuyệt đẹp, chỉ trực chờ dẫn dụ những con mồi xấu số.
Một loại nguyệt ma pháp tạo ra ảo ảnh ba chiều, [Dạ Ảnh]. Cho phép người sử dụng đánh lừa kẻ địch bằng ảo ảnh vô thể.
Nếu là Ruphas, cô sẽ giải thích “Nó chỉ đơn thuần là kĩ năng làm giảm độ chính xác của đối phương thôi”.
“Oh chết…..”
“Bắt được rồi nhé…. Aries!”
Aigokeros tiếp tục tấn công Aries, lúc đó vẫn đang ở khoảng trễ giữa những đòn tấn công.
Hắn dùng luôn [Deneb Algedi], một loại pháo ma pháp thuộc tính nguyệt.
Không chỉ có sát thương vô cùng cao, nó còn có hiệu ứng phụ khiến những kẻ trúng chiêu không thể phục hồi sát thương đã gây ra trong một khoảng thời gian nhất định.
Hắn chụm hai tay vào nhau và bắt đầu tạo ra bóng tối trên đó.
Không thể né. Không có đủ thời gian để đỡ.
Lựa chọn duy nhất là cắn răng chịu đựng.
“——!”
Aries nhắm mắt lại, chờ đợi cơn đau đang chuẩn bị ập đến.
Mình sẽ ổn thôi, dù có dính thì mình vẫn chịu được.
Nếu có phát thứ hai thì chắc hơi khó. Không dùng được kĩ năng hồi phục cũng khá rách việc.
Vẫn có cơ hội lật kèo.
“Chếttttttttt điiiiii!!”
Oi, cậu ta vừa nói ‘chết đi’ kìa.
Dù Aries nghĩ vậy, và đồng thời nó cũng có tí nhẹ nhõm khi biết Aigokeros vẫn đúng là Aigokeros mà nó từng quen.
Bản chất của hắn thuộc về dòng giống quỷ dữ rồi.
Thường hắn sẽ kiềm chế, nhưng một khi đã bị cảm xúc chi phối thì sẽ khẩu nghiệp không chừa một ai, bất kể là kẻ thù hay đồng đội.
Tất nhiên, Aries không thể chết cho Aigokeros, dù nó có muốn cũng không được.
Nó phải chịu đựng qua đòn đó và nghĩ đến những bước tiếp theo.
Nhưng trong lúc Aries vẫn đang mải suy tính, một đôi cánh đen tuyền cắt ngang tầm nhìn của nó.
“Đồ đần, rốt cuộc ngươi giết đồng đội của mình để làm gì chứ?”
Kẻ đó, sau khi lẩm bẩm một lời đầy khó chịu, chặn [Deneb Algedi] lại chỉ với một tay.
Những luồng sáng đen bắn tung tóe và đập thẳng xuống đất. Nhưng kẻ đã đón trực tiếp đòn đó lại không hề bị ảnh hưởng.
Trong thời đại này, có rất ít những kẻ có khả năng làm thế, nhất là khi đối đầu với 12Z.
Một là Khởi nguyên Vệ thần. Một thực thể toàn trí và toàn năng chưa chắc có tồn tại.
Hai là Quỷ Vương. Chúa tể khét tiếng của toàn bộ Quỷ Tộc.
Ba là Hấp Huyết Công Chúa. Một trong những Thất Đại Anh Hùng còn sống sót, kẻ duy nhất giữ được sức mạnh đỉnh cao của mình. Bá chủ màn đêm.
Và cuối cùng – không ai khác chính là Hắc Dực Thiên Vương.
“Chúa tể!!”
Với một tiếng rít rợn người, kĩ năng tối thượng của Aigokeros đã hoàn toàn bị thổi bay.
Áo choàng đỏ tung bay, toàn bộ bóng đêm xung quanh tỏa ra xung quanh, để lại những dấu vết phá hủy ở khắp mọi chỗ.
Tuy vậy, nó vẫn không thể với tới chỗ Aries. Đòn tấn công đã hoàn toàn bị người đang đứng trước mặt nó vô hiệu hóa.
“Na…. Ngài… O o, ngài là…..!”
Aigokeros hét lên đầy hạnh phúc và vui sướng.
Và để đáp lại, cô liền tháo dây buộc tóc, cởi kính ra và bỏ luôn lớp hóa trang dở hơi của mình.
Trước mắt Aigokeros hiện lên hình bóng của vị chủ nhân hắn đã đợi suốt 200 năm để tái ngộ.
“Lâu rồi mới gặp, Aigokeros. Fum, thật mừng là ngươi vẫn khỏe.”
Sau khi nhận ra kẻ thuộc hạ lâu năm của mình, cô cũng nở một nụ cười để đáp lại.
Hình bóng cô vẫn không khác gì với 200 năm trước, không nhầm lẫn chính là vị chủ nhân mà hắn đã dâng hiến sự trung thành.
Trước Ruphas Mafahl đang đứng trước mặt, toàn thân hắn run rẩy đầy vui sướng.
***
…Rốt cuộc mình cải trang để làm gì vậy…?
Vâng, là tôi đây, cái người hâm hâm dở dở đi cải trang thành giống đàn ông dù chả có tác dụng gì, là Ruphas đây.
Haha, cứ cười đi đồ hoàng tử rau củ.
Dù đã cải trang rồi mà Aigokeros vẫn nhận ra chỉ qua một lần liếc.
Mà thôi thì, thôi. Gọi thế này đúng không nhỉ?
Suýt soát.
Tay tôi gần như rung bần bật, nhưng cũng chả quan trọng lắm.
Mà quan trọng hơn cả, tôi vừa mới đấm bay kĩ năng của Aigokeros đấy.
Nói cho rõ luôn nhé. Tôi vốn không có kĩ năng nào như thế đâu.
Đa phần những kĩ năng tôi có đều thuộc loại tấn công hoặc tự cường hóa.
Tôi đã nghĩ mấy kĩ năng phòng vệ từ Giả kim thuật sư và Giám mục đã quá đủ rồi. Mà dù không đủ thì tôi vẫn có đám 12Z bổ trợ cho mà.
Tôi biết là trong đống thánh pháp có vài cái cho phép phòng thủ trước ma pháp, nhưng tôi thì làm gì có đủ thời gian kích hoạt chứ.
Nói tóm lại, lúc nãy tôi chỉ đơn thuần đấm nó bay đi thôi.
Đúng như tôi nghĩ, thế giới này vừa giống lại vừa khác so với game.
Tôi có thể làm những việc bất khả thi trong game, và ngược lại, sẽ có những thứ khả thi trong game sẽ bất khả thi ở đây.
Đơn cử, nếu đây là game, thì sẽ không bao giờ có chuyện tôi có thể lao vào sau khi hoạt ảnh tấn công và bước niệm đã hoàn thành để chặn nó lại được.
Mà thôi, quay về vấn đề chính, Aigokeros …… Um, hắn vẫn có cái dáng vẻ ma mị đó.
Trông hắn giống hệt hình tượng ác quỷ đại chúng.
Vậy mà, giờ đây, con quỷ đó đang quỳ gối xuống và nhỏ nước mắt ròng ròng, đồng thời lẩm bẩm với một tông giọng kì lạ.
Cái gì đây? Một nghi lễ tôn giáo nào đó à? Satan đạo à?
Mà hơn thế, nếu ngươi là quỷ thì đừng có quỳ kiểu đó. Nghĩ ta là ai chứ? Ma Vương chắc?
…..Ah, mà đúng thế mà nhỉ.
“Ahh – ….ngươi, nói sao giờ. Ngươi thực sự làm ta lo lắng đấy.”
Tôi lên tiếng gọi trong khi hắn vẫn đang tỉ tê và bắt đầu tạo ra một cái ao nhỏ bên dưới.
Ờ thì, nói đúng ra thì không phải như vậy. Tôi vốn định đấm hắn một phát khi gặp lại cơ, nhưng không hiểu sao toàn bộ ý định đó lại bay biến hoàn toàn khi phải chứng kiến cảnh này.
Những giọt nước mắt đang rơi của hắn chỉ là vì lo lắng cho tôi – nói đúng ra là Ruphas, vì vậy nên tôi không để cứ thế mà đánh được.
Tôi vỗ nhẹ lên vai Aigokeros, lúc đó vẫn đang mải khóc bằng cái tông giọng có thể cứa thẳng vào tâm trí tôi.
“Ngươi đã luôn là một thuộc hạ vô cùng trung thành và mẫn cán. Ngẩng đầu lên đi, Aigokeros.”
“Vâ, vâng!”
Khi tôi bảo vậy, thì thật kỳ lạ, cả người hắn cong hẳn về phía sau trong khi phần đầu ngẩng lên.
Liệu nói thế này có đúng không nhỉ?
Có lẽ hắn chỉ muốn ngẩng đầu lên, nhưng vì không có chân nên cuối cùng lại trông như cong về phía sau chăng?
Aigokeros, ta rất biết ơn nỗ lực trong việc cố gắng ứng xử sao cho hợp với địa vị một kẻ tôi tớ, nhưng giờ nó đang hoàn toàn phản tác dụng rồi đấy.
“Hẳn ngươi đã nghe từ Aries, nhưng ta không hề muốn làm gì người dân quốc gia này. Ta hiểu là ngươi muốn thay ta làm việc đó. Tuy nhiên, sẽ khá rách việc nếu quốc gia này sụp đổ đấy. Ngươi có thể loại bỏ [Điên loạn] khỏi toàn bộ người dân nơi đây không? Nếu được ta sẽ nhắm mắt cho qua vụ này.”
“Vâng! Nếu đó là điều ngài muốn!”
Aigokeros cúi đầu xuống và bắt đầu niệm xướng.
Có lẽ hắn đan đọc chú ấn để đảo ngược lời nguyền.
Sau khi nghe cuộc đối đáp giữa tôi và Aigokeros, Aries lẩm bẩm đầy bất mãn, “Vậy mà lúc này vẫn cứ cố đấm ăn xôi không nghe tôi cơ.”
“Cho phép tôi nói điều này, Ruphas-sama. Dù có loại bỏ lời nguyền thì cũng chưa chắc sự vụ trong thành phố sẽ lắng xuống đâu”
“Sao?”
“Nói đúng ra, nguyền chú của tôi chỉ khuếch đại cảm xúc vốn có thôi. Nói cách khác, tôi chỉ cho chúng động lực. Dù giờ tôi có hủy nguyền thì…”
….Nghe không hay tí nào.
Tôi vẫn giữ im lặng để không lộ vẻ kích động, nhưng bên trong bắt đầu xoắn hết cả lên rồi đây này.
Khoan, đợi tí đã, vẫn cứu được. Giờ không phải lúc quắn.
Nếu là Libra….Libra, nó chắc chắn sẽ làm được.
Có thể nếu Libra bắt được Jupiter và bêu hắn trước bàn dân thiên hạ thì vẫn có thể đảo ngược tình thế.
Tôi thì không thể công khai xuất hiện rồi, nhưng vẫn có thể để phần đàm thoại cho Dina và Libra.
“Mah, vẫn có cách. Chúng ta chỉ cần bêu kẻ giật giây sau toàn bộ vụ này và hướng sự thù địch của người dân vào hắn là được. Dina, để cô lo phần thương thuyết nhé?”
“Tất nhiên, cứ để em lo.”
Ngay khi tôi lên tiếng hỏi, Dina, nãy giờ vẫn đang đứng núp ở mấy bụi cây xung quanh, đột nhiên thò đầu ra trả lời.
Cô gái này gần như lúc nào cũng đứng ở mấy vị trí an toàn nhá. Nên gọi là ‘thận trọng’ hay gì đây nhỉ?
Với một tiếng “gu”, cô giơ ngón tay cái lên, khuôn mặt tràn đầy vẻ tự tin.
“Dina này không giỏi võ chân tay nhưng giỏi võ mồm đấy nhé. Em sẽ lo êm thắm vụ việc của Aigokeros-sama cho ngài xem!”
“….. Ruphas-sama.”
Aigokeros liếc mắt về phía Dina rồi lại quay về phía tôi.
Ah, trông quen quen. Lần thứ ba rồi nên tôi cũng thấy khá quen thuộc.
Dù đã biết trước Aigokeros định nói gì, nhưng tôi vẫn quyết định nghe cho hết.
Kiểu gì cũng là ‘tôi không nhận ra cô gái tên Dina này’ đây mà –.
“Liệu người này, có phải là vị cố vấn đã luôn khéo léo tàng hình ẩn phía sau phông nền không?”
—S…. sao……!!!?
=====
Ghi chú của tác giả
Vật thể G đã biến thành ma thú “Kasakasakasa”
Nhện đã biến thành ma thú “Wasawasawasa”
Sinh vật ngẫu nhiên biến thành ma thú “Kishaaaaaa!”
Ruphas “……Nếu xét về ngoại hình, thì con dê đó là ổn nhất.”
Khoảng trễ giữa những đòn tấn công, thường rất hay xuất hiện trobg các tựa game RPG, là khái niệm chỉ những khoảng hoạt ảnh delay giữa những lần sử dụng kĩ năng, và trong khoảng delay đó, người chơi không thể tấn công, hay làm bất cứ thứ gì. Một số tựa game thiết kế nó như GCD - thời gian hồi chiêu, trong khi có trò khác lại thiết kế như khoảng trễ giữa những lần dùng skill. Vegeta, hoàng tử hành tinh Vegeta(ble) là rau củ.