Bầu trời đầy sao.
Trăng trên trời tròn vành vạnh, chiếu sáng rực rỡ mọi vật.
Đúng là khung cảnh tuyệt hảo.
Khiến cho con người dẫy lên khát vọng vươn đến vũ trụ bất tận. Vừa thần bí vừa nghệ thuật, làm cho tâm con người cảm thấy thanh tịnh.
Thế nhưng, những con người nhỏ bé dưới bầu trời ấy lại không có thời gian mà vui vẻ.
Buổi chiên buổi sáng đã kết thúc theo lệnh của nam tước Mikoshiba và bá tước Zaltberg.
[ Xin thất lễ, báo cáo đã tới rồi ạ! ]
Nghe vậy, cây bút trên tay Ryouma ngừng cử động.
Công việc giấy tờ mà cậu đang làm là những thứ phải do chính bản thân cậu xác nhận, có thứ tự ưu tiên cao nhất. Nhưng báo cáo của Laura mới là thứ cậu mong chờ hơn cả.
[ Laura à ..... Vào đi! ]
Tuân lệnh, cửa lều mở rất khẽ.
Người xuất hiện là 1 nữ thần với mái tóc vàng gợn sóng đang nở nụ cười.
Nhìn nụ cười đó trong 1 khoảnh khắc ngắn ngủ thôi cũng đã giúp tâm trạng của Ryouma thả lỏng ra nhiều.
[ Vẻ mặt đó, có vẻ như thương vong đúng như đã tính toán nhỉ? ]
[ Vâng, số người chết là 13 người, 22 trọng thương. Những người trọng thương đang được chữa trị bằng bí dược ma thuật, nên không ảnh hưởng đến tính mạng. Chỉ cần đợi 2 đến 3 ngày là hồi phục hoàn toàn, có thể trở về đội hình.
Nghe Laura báo cáo, Ryouma thở dài, tựa lưng vào ghế.
Trong tâm cậu giờ đấy ắp những suy nghĩ.
Những người đã chết vì cậu.
Không phải do tai nạn hay sự cố bất khả kháng. Mà ngay từ đầu, cậu đã ra lệnh cho mọi người ra chiến trường và để tử chiến.
Mặc dù đối với người lính, chết là hoàn toàn bình thường. Nhưng khi ra mệnh lệnh đó cậu vẫn cảm thấy rất nặng nề.
( Khó mà quen nổi việc này ........ Nhưng kẻ đã quen với việc này còn tệ hơn cả rác rưởi! )
Suy nghĩ mâu thuẫn nhỉ?
Thật sự là cậu đã ra lệnh cho lính của cậu đi chết suốt.
Từ thảo phạt quái vật đi lang thang trong bán đảo, cho đến xử lý mật thám do đám quý tộc thả vào bán đảo. Việc đó chắc chắn là chẳng dễ dàng chút nào.
Tất nhiên, Ryouma cũng áp dụng rất nhiều sách lược, chi cấp cho lính của mình những trang bị mạnh nhất.
Nhưng dù có áp dụng bao nhiêu chiến thuật, mặc trang bị đắt nhất, vẫn có người chết.
Việc cảm thấy ghê tởm bản thân là điều cần thiết.
Trái đất hay thế giới này đều không đổi.
Không hi sinh thì không có thành quả. Người đứng trên hi sinh người dưới là điều phải làm.
Đó là hiện thực tàn gốc, bi kịch.
Người bị bắt đi hi sinh không chấp nhận cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng một thế giới mà chẳng ai phải hy sinh thì đến thần cũng không tạo ra được 1 thế giới như vậy.
Vì vậy Ryouma chỉ còn 1 con đường duy nhất. Khắc sâu sự hi sinh vào tim, cố gắng giảm thiểu sự hi sinh nhiều nhất có thể.
[ Điều đó chứng minh rằng bên địch có 2 con quái vật. Và quân ta thật sự xuất sắc hơn quân của đám chư hầu xung quanh nhỉ? ]
[ Vâng ạ, tính năng của những trang bị mua từ ngài Nesios tốt đến ngạc nhiên. Ở những quốc gia khác dù bỏ ra 10 tấm vàng cũng khó mà mua được! ] { Trans : đơn vị tiền tệ trong chuyện hình như là vàng tấm , bạc tấm, sorry mình không nhớ rõ lắm }
[ Uh, tính năng đúng như kì vọng nhỉ? ]
Trong trận chiến này, điều làm Ryouma lo lắng nhất là làm sao để bảo vệ được tính mạng của những người lính.
Vốn dĩ, dân số ở bán đảo Wortenia là 0. Mặc dù có bộ tộc á nhân sinh sống, nhưng họ luôn có địch ý với con người. Thành ra nơi này chẳng có thuế má gì cả, đó là đặc hữu của vùng đất này.
Nếu muốn mạnh hơn thì chỉ có cách mở rộng lãnh địa. Mở rộng lãnh địa đồng nghĩa với xâm chiếm, mà để làm điều đó thì quân đội là thiết yếu.
Thế nhưng cậu khó mà tuyển quân như ở các lãnh thổ khác.
Sự tình quả là mâu thuẫn.
Cuối cùng cậu chỉ còn cách mua nô lệ chiến đấu, nhưng giá của nô lệ chiến đấu thì phải nói là khổng lồ.
Bọn giai cấp quý tộc, chúng coi dân như con sâu cái kiến, thích sử dụng hay dẫm đạp thế nào cũng được. Còn đối với nô nệ chiến đấu, chúng có vẻ biết trân trọng hơn.
Chỉ còn lại 1 cách duy nhất cho cậu, đó là rèn luyện sức mạnh cho từng người một.
Đương nhiên, bao công sức cậu nuôi dậy mà bị giết chết thì quả là tốn kém vô cùng. { trans : tưởng lo lắng đến mạng người , hoá ra tiếc tiền ,...... Chán main vô cùng }
Vì vậy cậu phải đối xử tử tế với các á nhân, đặc biệt là tộc Elf để đổi lại trang bị tốt.
Ờ các lãnh địa thuộc phía Tây đại lục địa, vẫn còn sót lại những trang bị được cho là do các á nhân chế tạo trong quá khứ. Vì tính năng rất tốt, nên giá cả cũng vô cùng chát.
[ Khảm phép giảm trọng lượng, tăng độ cứng, cả 2 đều chỉ là phép thuật khảm bình thường, nhưng với hiệu xuất như thế này, con người khó có thể bắt chước được! ]
[ Mức độ tiêu tốn Prana ảnh hưởng lớn đến cục diện trận chiến đấy. Quả nhiên mua bán với Nersios-san là sự lựa chọn đúng đắn! ]
Hơn nửa tính năng của mũ giáp nằm ở chất liệu và độ dày.
Làm sao để thật nhẹ mà vẫn dày nhất có thể.
Đó là 2 yếu tố bất đồng, chỉ có á nhân mới đủ kĩ thuật để tạo ra những món đồ như thế. Bất kì chiến binh nào cũng thèm muốn những trang bị như vậy.
( Đầu tiên là tuyệt đối không để cho thông tin này rò rỉ ra ngoài ....... Hay ra lệnh cho tộc Iga tăng cường cảnh giới nhỉ?! )
Chỉ cần trang bị những món đồ mua từ Nersios, thực lực toàn quân nâng cao 1 cách đáng kể, chinh phạt những vùng đất khác là hoàn toàn có thể.
Nhưng dù sao thì đó cũng chỉ là đạo cụ, đạo cụ thì không phân biệt địch ta.
Đương nhiên là dù kẻ địch có trộm được những trang bị đó đi chăng nữa thì việc làm nhái lại là điều không thể.
Nhưng vẫn khó tránh khỏi cảm giác bất an.
( Thế thì từ bây giờ phải xác định rõ phương châm thôi nhỉ ..........?)
Trong đầu Ryouma đã có sẵn vài sách lược rồi. Bây giờ chỉ còn chờ xem tình huống diễn ra như thế nào để chọn cách xử lý thôi.
( Cứ đánh kiểu phòng thủ thế này thì dù quân lực có chênh lệnh thế nào đi chăng nữa cũng khó phá được tiền tuyến. Vây đề là xử lý 2 tên đó thế nào bây giờ?! )
Signis và Robelt. Hai tên này đơn thương độc mã cũng có thể làm cục diện thế trận chao đảo.
Việc có thể phá giải được vòng vây của những người lính ưu tú của cậu chính là bằng chứng.
Cách thực tế nhất là lệnh cho tộc Iga đi ám sát. Hoặc xúi giục bá tước Zaltberg giết 2 kẻ đó. Nhưng, Ryouma không có ý định chọn cách đó.
Nếu họ chọn làm kẻ địch mà bất chấp sống chết để lấy được đầu của Ryouma thì chỉ có thần mới biết chuyện gì sẽ xảy ra.
( Nhưng nếu để chọn làm đồng minh thì không còn kẻ nào có tài như 2 bọn họ! )
Điều Ryouma nhắm đến không phải là chiếm miền Bắc Rozeria. Để thực hiện điều cậu mong muốn, cậu cần rất nhiều người tài giúp đỡ. Đặc biệt là những người có tài như 2 kẻ đó, dù có là địch, cậu phải dùng mọi cách để biến họ thành đồng minh.
( Chỉ có thể dựa vào thắng thua thôi nhỉ? )
[ 500 lính ta để trong thành, dẫn xuống phía Nam đi! ]
Nghe Ryouma nói, lông mày Laura hơi di chuyển, lộ ra 1 chút ngạc nhiên.
[ Em hiểu rồi, vậy chỉ huy là tiền tuyến là ?......]
[ Tùy em. Đi theo làm phó tá cho Lione giúp ta nhé !]
Lời nói đầy quyết tâm của Ryouma, còn Laura bình tĩnh gật đầu. Cô đã hiểu ra ngay điều Ryouma đang nhắm đến.
Rất nhiều ý nghĩ đan xen lên nhau. Vậy là ngày đầu tiên của cuộc chiến với mục đích do thám đối thủ đã kết thúc, hạ màn. { Trans: đoạn này tác giả viết kiểu như câu chuyện này là 1 buổi biểu diễn kịch trên sân khấu ấy, hết đoạn 1, buông màn chuẩn bị cho đoạn 2}