074: Thức tỉnh
Welin bước lên.
{Tổ đội của em gái đáng yêu của mình rất chi là nổi tiếng, nhưng vấn đề không nằm ở đó. Sinh mệnh của em gái mình luôn gặp nguy hiểm hàng ngày nếu cứ làm việc hunter. Mình không muốn em ấy tiếp tục làm nữa. Để tránh cho tương lai khuôn mặt em gái đáng yêu của mình có vết thẹo nào, dù bây giờ có sai đi nữa, mình phải thắng trận này. Mình sẽ nhắm vào giáp bên hông em ấy vậy.}
Gi~in!
“Hở..”
“Sao vậy, Anh Hai?”
{Không thể nào để em ấy nhận được đường kiếm của mình bằng một tay nổi. Ít nhất, Meavis từ cách đây 7-8 tháng sẽ không thể ngăn được 70-80% tốc độ và sức mạnh đường kiếm của mình được. Sao em ấy lại dễ dàng đón nó như thế kia?}
Gin gin gi~n!
“K-kh…không thể...thế được…”
{Chỉ ít người trong nhà hiệp sĩ mình mới có thể ngăn được ba đòn liên tiếp của mình thôi. Làm sao em ấy lại dễ dàng ứng phó và đánh bật như thế chứ}
“Không thể nào…”
Meavis lên tiếng với Welin, người đang ngây dại.
“Anh Hai à, không chỉ có anh là người duy nhất chăm chỉ và trui rèn mỗi ngày đâu, em cũng đang tập với người còn hơn xa chichiue với anh hai về sức mạnh và tốc độ hàng ngày đấy.”
“Sao cơ…?”
Rồi Meavis tung đòn dứt điểm.
“Anh Hai à, em đã nghe nói rằng anh là người mạnh nhất lãnh thổ bởi vì chichiue đã tuổi cao sức yếu nên sức mạnh cha đã không còn như trước. Nhưng sao lại vậy, anh Hai, sức mạnh của anh giỏi nhất chỉ đứng thứ hai.”
“Vậy em nói ai là người mạnh nhất?”
Welin lên tiếng chất vấn để rồi Meavis chỉ ngón cái vào mình.
“Hả…?”
Welin nhìn Meavis choáng váng và không nói nổi lên lời.
Dẫu cho Mile huấn luyện có đặc biệt cỡ nào, cũng không làm Meavis mạnh lên nhiều lần trong một đêm.
Mile nghĩ rằng sẽ khó có cửa cho Meavis thắng được anh trai theo những cách êm đẹp.
Vậy nên lần này là ngoại lệ. Mile đã quyết kiềm chế song bây giờ nhỏ không có lựa chọn nữa.
Phải, đó là nanomachine.
Mile gọi nanomachine và hỏi trong đầu.
{Vì sao Meavis không thể dùng ma thuật?}
Nanomachine thật sự rất vui do Mile nhờ cậy chúng sau một thời gian dài vắng tiếng.
{Eh? Thực ra cô ấy có thể dùng mà}
{Gì cơ?}
{Có nhiều nguyên do khác nhau đối với những ai không dùng được ma thuật. Meavis rơi vào trường hợp “sóng não kém hiệu quả”. Nói tức là, có một vấn đề đối với năng lực ánh xạ sóng não ra bên ngoài cơ thể. Hình như, có nhiều dòng tộc tương tự như thế, nên việc này là di truyền…}
{Thế bạn có thể giúp cậu ấy không?}
{Không được. Bởi vì có vấn đề với việc ánh xạ sóng não ra bên ngoài.}
{….thế thì cậu ấy có thể ánh xạ vào cơ thể?}
{Đúng rồi. Sự thật rành rành ra đó còn gì?}
{Grrr, làm ơn nín đi.}
Sau đó, thành quả của việc giải tỏa nhiều nghi vấn từ nanomachine, Mile cuối cùng hiểu mọi thứ.
Đối với Meavis, nguồn xuất của sóng não thì yếu ớt, và bộ phận mà ánh xạ sóng não, coi như là cái ăng ten phát sóng radio không thực hiện được chức năng.
Do đó, Meavis không thể phóng thích sóng não (mà hình thành hiện tượng) ra bên ngoài. Chính đó là lý do vì sao cô không thể dùng ma thuât.
Dù vậy, kể cả khi không có ăng ten, một tín hiệu vẫn chảy theo mạch. Nói cách khác, tuy yếu ớt, song sóng não đang lan truyền khắp cơ thể của cô.
Điều đó nói lên—
{Nếu có nanomachine trong người Meavis, thì chúng sẽ phản ứng}
{Bình thường mà nói nanomachine tụi tôi không ở trong sinh vật… không dễ chịu gì hết}
Mile có thể hiểu cảm xúc của nanomachine khi chúng nói vậy.
Bên cạnh đó, có chỉ thị từ Sáng Tạo Giả bảo nanomachine rằng chúng nên ở ngoài cơ thể sinh vật.
{Nhưng mà, có vài trường hợp nanomachine tồn tài trong cơ thể của một sinh vật. Trường hợp thứ nhất là khi người dùng ma thuật, để thi hành tác dụng ma thuật lên cơ thể sống, nên cần thiết để nanomachine xâm nhập vào cơ thể sinh vật.
Nhưng sau đó chúng sẽ đi ra ngoài cơ thể khi xong vai trò của chúng và ngay từ đầu, Meavis không thể dùng bất cứ phép nàp.
Với lai, hiệu nghiệm phản ứng đối với thuật trị liệu của nanomachine thì nghèo nàn bởi vì phải mất thời gian để nanomachine chui vào cơ thể, thế nên có một khoảng thời gian trễ nếu như một người áp ma thuật trị liệu lên chính mình.
Nhân tiện mà nói, bởi vì ý nghĩ của cô sát rạt và trong tình trạng kết nối trực tiếp, theo bản năng nanomachine sẽ cho cô quyền ưu tiên. Đây có thể được xem như [Đề kháng ma thuật] bởi con người.}
Theo đó, những gì Pauline thực hiện khi đấu với hunter bậc C hầu như tương đồng. Bằng cách tưởng tượng ra phép, Pauline gián tiếp lệnh cho nanomachine xâm nhập vào cơ thể ông. Và người hunter ấy không nhận thấy được sóng nghĩ ấy để mà thay đổi lệnh của Pauline. Hơn nữa, bước sóng của Pauline mạnh hơn ổng nhiều.
{Và trường hợp thứ hai là “nanomachine tự nhiên xâm nhập”, đó là hình thái mà nanomachine xâm nhập một cách tự nhiên thông qua việc hít thở, ăn uống, vân vân. Trong trường hợp này, nanomachine bị thu vào sẽ cố thoát ra ngay lập tức, nhưng từ khi nanomachine hiện hữu trong không khí ở mật độ vừa phải, thế có nghĩa là một số nanomachine thường xuyên luôn có mặt từ khoang miệng cho đến phổi. Do vậy nếu có sóng não nào, những nanomachine này sẽ nhận do luôn kết nối trực tiếp, mặc dù hiệu quả sẽ giới hạn vì số lượng họ rất nhỏ…}
{Nhưng mà họ vẫn phản ứng, đúng chứ?}
Mile suy nghĩ.
{Nếu như không thể dùng nanomachine bên ngoài, vậy thì mình có thể chỉ một phương thức cường hóa đơn giản cho Mile dùng. Hễ mà có chút đỉnh nanomachine tồn tại trong Meavis, và nhỏ luôn là người sùng kính hiệp sĩ… Phải, chỉ 1 cách duy nhất. Đó là phép cường hóa thể chất.}
Sau khi bảo Mile rằng, “mình sẽ đi tới hội chuẩn bị cho trận đấu chơi ngày mai và kiếm lại phần doanh thu dùng cho việc mở tiệm ở hội thương mại”, Pauline liền đi thẳng. Vì Mile lo lắng, nên Rena theo cùng Pauline.
Chỉ còn Mile với Meavis ở lại sân vận động.
Nghĩ về nó thì, Meavis không nhận được lợi ích nào từ Mile so với việc kéo lv của Rena và Pauline.
Ờ mà, Mile đúng là đã dạy Meavis “Thần Tốc Kiếm”.
Nhưng đấy là thành quả chăm chỉ của Meavis liên tục tập luyện với địch thủ như Mile. Thật vô duyên khi bảo đó là Meavis được kéo cắp.
Đó chỉ là kết quả của những công sức tuyệt vọng của cô khi cố gắng không bị bỏ lại quá nhiều trong nhóm trong hơn nửa năm.
Dù vậy, thành tích như một hunter hạng C của cô không lên nhiều so với Rena và Pauline có năng lực cải thiện tốc lực nhờ vào Mile dạy dỗ.
Hỏa pháp của Rena, thuật trị liệu của Pauline đã giống như bậc B, có thể còn gần cả bậc A.
Nhưng xét theo kiến thức, kinh nghiệm, ứng dụng kĩ xảo, tốc độ, kĩ thuật cơ thể và mấy thứ khác, Rena và Pauline chỉ ngấp nghé ở ngưỡng B.
Trong khi đó, kiếm thuật của Meavis cao hơn C và thấp hơn B.
Ngay cả với tên skill “Thần Tốc Kiếm 1,4 lần”. Nó chỉ nghĩa là Meavis nhanh hơn 1,4 lần so với hồi trước khi cô gặp Mile. Về cơ bản, Meavis không có nhiều tốc độ, dù cho có nhanh hơn một chút, thì thế vẫn là những gì cô có thể làm được.
Nếu địch thủ của cô là thảo khấu, cô có thể đánh với vài tên cùng lúc, song nếu đánh với binh lính hay hiệp sĩ, chuyện sẽ khác liền.
Lần cuối họ đánh với binh lính, Mile đã nhét sỏi vào giày đối phương, mà ngay cả đế giày cũng mòn, thế nên họ mới áp đảo.
Với lại dù cho có 1 địch nhận, hễ đấy là một binh lính hãy hiệp sĩ tài giỏi, thì Meavis khó lòng đánh nổi.
Vì vậy Mile quyết định cho Meavis, người đang khổ sở bởi thiếu sức mạnh tới giờ, mượn tay.
“Ừm, chuyện kia, Meavis… ngay mai, cậu phải thắng bằng mọi giá, đúng không?”
“Đúng, đó là lý do vì sao mình tập luyện đặc biệt ở đây bây giờ đúng chứ?”
Meavis đáp cho Mile với vẻ mặt nghi ngờ.
“Ờ, thực tế mà nói, có cách để cậu thắng, nhưng mà…”
“Cái gì! Thiệt sao? Làm ơn nói cho mình đi, làm thế nào?”
Mile hoàn toàn rụt lại trước khí thế của Meavis.
“À, ấy là cách cường hóa cơ thể con người, nhưng điều đó chắc làm tổn thương danh dự một hiệp sĩ như Meavis…”
“Mình không quan tâm! Đây là cơ hội cuối cùng để mình theo đuổi ước mơ. Dù sao, nếu có thể để mình mạnh hơn, mình sẽ phần nào chấp nhận|! Tốt thôi Mile, làm ơn nói cho mình biết đi! Làm sao để làm nó?”
Mile cho rằng Meavis có lẽ từ chối, “Thật là một biện pháp hèn hạ đối với một kiếm sĩ, đó không phải sức mạnh chân thực của tôi, tôi không thể chấp nhân.”. Nhưng có vẻ như Mile lo lắng không đáng có rồi.
Rồi Mile giải thích cho Meavis làm sao cường hóa cơ thể.
Mile nghĩ giải nghĩa mọi thứ phiền chết đi được, nên nhỏ chỉ bảo Meavis có thể điều khiển cơ thể bằng ý chí như một “bí quyết cường thân tráng thể.”
Trong trường hợp đó, Meavis có thể dễ dàng chấp nhận nó như một kĩ năng đạt được bằng luyện tập.
Meavis nhìn Mile bằng ánh mắt lấp lánh và hấp thu những gì Mile nói.
Sau giai đoạn giải nghĩa là lúc thực hành.
Cân bằng cường hóa, cân bằng sức lực, cân bằng tốc độ.
Meavis liên tục thất bại và trầy trụa nhiều lần cho tới khi nắm được cảm giác.
Còn Mile trị cho cô mỗi lần như thế.
Khi trời chung quanh trở nên tối, Pauline và Rena trở về.
Ở đó, họ thấy Meavis đầy tràn tự tin và mỉm cười sung sướng.