“Trông tình trạng của cô tốt hơn những gì ta tưởng tượng đấy”
“Đó là vì Claire-sama đã đến thăm em mà”
Một tuần đã trôi qua từ sau vụ giới tính thật của Yuu-sama được công khai.
Được gặp Claire-sama sau một khoảng thời gian dài khiến trái tim tôi cảm thấy ấm áp lạ thường.
Thật lòng tôi rất muốn ôm chặt lấy cô chủ.
“Thế cuộc sống trong tù thế nào?”
“Nhờ cô chủ nên em mới không gặp phải nhiều khó khăn.”
Tôi đã bị xếp vào diện điều tra sau khi bị bắt do nghi ngờ có liên quan đến vụ việc của Yuu-sama.
Tuy bị tống vào tù và bị tước đi tự do, nhưng quá trình bị điều tra lại không khắc nghiệt đến vậy.
Điều quan trọng nhất là những người liên quan đến vụ việc của Yuu-sama đã chuẩn bị lời khai từ trước.
Dù không thể xác nhận, nhưng có vẻ Yuu-sama đã nhận toàn bộ trách nhiệm về phía mình, hình như Claire-sama và Lily-sama cũng đã hành động y hệt.
Cả Rod-sama và Sein-sama cũng tương tự.
Có vẻ Hoàng Đế Rousseau và hầu hết người trong Cung Điện Hoàng Gia đều đứng về phía tôi, do vậy quá trình điều tra không hề khắc nghiệt như tưởng tượng.
“Mà, đồ ăn của em bị tẩm độc”
“Hả!?”
Chắc chắn đó là đòn trả đũa từ phe của Hoàng Hậu Lishe.
Ngay cả khi không thể công khai hành động, thì việc thao túng đằng sau bức màn cũng là điểm mạnh của Hoàng Hậu.
Mà, vì tôi luôn cẩn thận kiểm tra độc tố trong mỗi bữa ăn và dùng ma thuật phân giải chúng nên tôi vẫn bình yên vô sự.
“Ta mừng là cô vẫn an toàn…”
“Tất cả là nhờ Misaki đấy ạ”
“Misaki…? Ý cô là sao?”
“Em đã có một giấc mơ”
Vào một đêm sau khi bị giam vào ngục, tôi đã mơ thấy Misaki đứng bên cạnh mình.
‘Cái tính tốt bụng của cậu đúng là hết thuốc chữa mà”
Lời nói khó nghe của cậu ấy thật hoài niệm
‘Nhưng cậu làm tốt lắm. Mình cảm thấy chút nhẹ nhõm. Cảm ơn vì đã cứu cô bé đó khỏi số phận đau thương như mình nhé’
Misaki cười lúng túng bên cạnh giường tôi.
‘Cái vẻ mặt ngốc nghếch gì kia. Nhớ cẩn thận bữa ăn nhé’
Nói rồi, Misaki biến mất khi tôi còn chưa kịp trả lời.
“Chuyện đó đã xảy ra ư”
“Mà chắc đó chỉ là ảo ảnh được tạo ra từ ước nguyện của em thôi”
Thế nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc vì Misaki đã đến thăm tôi.
“Dẫu vậy…Thế nên ta mới cảnh báo cô. Đã bảo chuyện này rất nguy hiểm rồi mà”
“Đúng là vậy thật”
Trong toàn bộ kế hoạch, Claire-sama là người phản đối nhiều nhất.
Dù đã thuyết phục được cô chủ bằng chuyện của Misaki, nhưng đến phút cuối Claire-sama cũng không đồng tình với tôi.
“Em không thể biết được chuyện xảy ra ngoài kia khi bị giam ở đây. Chuyện sau đó như thế nào ạ?”
“Hầu hết mọi chuyện diễn ra hệt như cô dự đoán”
Claire-sama giải thích.
Đầu tiên là chuyện của Yuu-sama, do đã hoàn toàn trở thành con gái – cô ấy đã chuyển về sống tại một tu viện.
Hoàng Tộc đã chính thức thông báo đến người dân rằng Yuu-sama đã không may “mắc phải” căn bệnh ‘nghịch giới’ để xoa dịu tình hình.
Tình trạng rối loạn tâm lý của Tam Hoàng Tử là hậu quả từ việc lo lắng thái quá về những thay đổi trên cơ thể gây ra bởi căn bệnh nghịch giới, đó là lập trường của Hoàng Tộc.
Lấy lý do điều trị bệnh, cô ấy đã được gửi đến một tu viện.
Như tôi đã nói từ trước, tuy bị giam lỏng một phần, nhưng thế không có nghĩa là cô ấy hoàn toàn mất đi tự do.
“Yuu-sama đã gửi một tin nhắn đến cho cô. Cô ấy nói rằng ‘Cảm ơn. Chắc chắn một ngày nào đó ta sẽ trả ơn cô’”
“Thế à. Tình trạng cơ thể của cô ấy sao rồi?”
“Rốt cục thì chuyện này cũng đã gây ra chút náo động. Có vẻ như những người biết về nó đều nghĩ rằng đây chỉ là thay đổi nhất thời trong đêm trăng tròn.”
Cơ thể nữ tính của Yuu-sama trong lễ Vũ Điệu Tinh Linh không phải là do trăng tròn.
Mà là do Giọt Lệ Mặt Trăng đã hoàn toàn giải trừ căn bệnh nghịch giới của Yuu-sama.
Như tôi đã nói, để lấy được Giọt Lệ Mặt Trăng thì cần phải có sự hợp tác của hai người với địa vị không kém Hồng Y, nhưng với sự giúp đỡ của Lily-sama và Yuu-sama, chuyện đó hoàn toàn là có thể.
Hình như Lily-sama cũng bị điều tra, nhưng cô ấy đã nói rằng đó là do mình không thể nào từ chối yêu cầu của Hoàng Tử.
“Vì địa vị xã hội của Lily-sama không hề thấp nên Hoàng Tộc không dễ gì trừng phạt cô ấy”
“Còn Misha thì sao?”
“Cô nàng đó đang bận thuyết phục cha mẹ”
Dường như Misha đang muốn bỏ học để theo Yuu-sama vào tu viện, tuy nhiên đúng như tôi nghĩ gia đình Misha đã ngăn cản cậu ấy
Nào, gia tộc Yule vẫn còn những người thừa kế tài năng khác mà, sao chúng ta không thử chiều theo ý muốn của con bé đi, có vẻ mẹ của Misha đã đứng về phía cậu ấy.
Điều quan trọng nhất là Yuu-sama đã gửi yêu cầu của mình từ tu viện đến họ “Ta muốn cô ấy ở bên cạnh mình”.
“Do họ đã khiến Misha chịu nhiều khổ ải, nên lập trường của cha mẹ cậu ấy không được rõ ràng lắm”
“Vậy ạ”
Thế thì ngày Misha đạt được ước nguyện của mình không còn xa nữa rồi.
“Còn ngài thì sao, Claire-sama?”
“Không có gì đặc sắc cả. Cùng lắm ta chỉ cảm thấy hơi lúng túng vì nữ hầu của mình bị bắt thôi”
“Chỉ vậy thôi ạ? Cô chủ có cô đơn hay nhớ nhung em không?”
“Cô tự tin quá nhờ”
Nhưng cô chủ không hề chối nha.
Uhihi.
“Dor-sama có nói gì không ạ?”
“Thật ra thì không có gì”
Nói rồi Claire-sama nghiêng đầu.
“Ta cứ nghĩ ông ấy sẽ đuổi việc Rei cơ, tuy nhiên cha lại không nhắc gì đến chuyện đó cả… thật ra cô bắt được điểm yếu gì của ông ấy vậy?”
“Không có đâu ạ. Chắc hẳn Dor-sama chỉ đơn giản là bỏ qua chuyện này thôi ạ”
Đương nhiên đó không phải là lý do thật sự, nhưng không đời nào tôi lại cho Claire-sama biết sự thật được.
Khi tôi cười để qua mặt Claire-sama thì cai ngục đột nhiên bước vào.
“Claire-sama. Thần xin lỗi, đã đến giờ tra khảo phạm nhân rồi ạ”
“Còn gì mà tra khảo nữa? Ngươi đã biết tất cả đều là lệnh của Yuu-sama rồi mà”
“Chuyện đó… lần này đích thân Hoàng Đế Rousseau sẽ tra khảo phạm nhân ạ”
“Bệ Hạ ư?”
Chuyện này là sao.
Chẳng phải Rousseau Bệ Hạ là đồng minh của mình ư.
“Dù sao thì hôm nay xin ngài hãy về nhà đi ạ”
“Thế thì chịu vậy. Lần sau ta sẽ đến tiếp”
Nói rồi Claire-sama rời khỏi nhà giam
◆◇◆◇◆
“Thần đã mang Rei Taylor đến rồi ạ”
“Tốt lắm”
Với hai tay bị trói đằng sau bằng một sợi dây thừng, người lính gác dẫn tôi đến sảnh yết kiến.
Việc một phạm nhân được dẫn đến sảnh tiếp kiến chưa hề xảy ra trước đây
Tôi có cảm giác không ổn về chuyện này.
“Ngẩng đầu lên”
Ngẩng đầu lên trong tư thế phủ phục, trước mặt tôi chỉ có hai người, Hoàng Đế Rousseau và một anh lính.
Tôi không hề thấy bóng dáng của Hoàng Hậu Lishe hay Tể Tướng Salas ở đây.
“Ta đã lệnh cho tất cả rời đi”
Có lẽ nhận ra sự ngờ vực của tôi, Bệ Hạ giải thích.
Nhưng nếu vậy thì việc lệnh cho tất cả lui xuống có thực sự là cần thiết không.
“Ta muốn nghe sự thật về vụ việc lần này”
À, ra là vậy.
Bệ Hạ đã biết được sơ sơ về sự thật.
Đó là lý do Lishe-sama không có mặt.
Nhưng thế thì tại sao Salas-sama lại không ở đây nhỉ?
“Ta đã rất khổ tâm về tình trạng cơ thể của Yuu. Yuu đã phải chịu đựng rất nhiều đau đớn vì sự ích kỷ của kẻ đó.”
Ông ấy không nói ra người đó là Lishe-sama.
Đúng như tôi nghĩ, Bệ Hạ hiểu rất rõ về giới chính trị.
Tất cả những vấn đề quan trọng đều được nói ra bằng cách mơ hồ nhất có thể.
“Thần đã không nhận ra chuyện đó”
“… Thế à”
Rốt cuộc thì tôi vẫn không thể nói ra toàn bộ sự thật.
Có khả năng đây là một cái bẫy.
Nếu là mình tôi thì không có vấn đề gì, nhưng các Hoàng Tử, Lily-sama, và trên hết là Claire-sama yêu quý của tôi đều liên quan đến chuyện này
“… Rất khéo léo. Ta thích ngươi rồi đấy”
Không hiểu sao Bệ Hạ lại vuốt râu với vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Cảm giác bất an của tôi tăng lên.
“Ngươi sẽ được thả tự do trong hôm nay”
“Cảm ơn Bệ Hạ”
Cảm giác thanh thản vì nhận ra mình đã lo lắng thái quá không cần thiết tràn vào người tôi.
Nhưng――.
“Còn nữa, kể từ ngày hôm nay, quyền nhập học tại Học Viện Hoàng Gia của ngươi sẽ bị tước bỏ”
“Cái g!?”
Chờ chút, chuyện này là sao!?
“Thưa Bệ Hạ!”
“Từ giờ trở đi, Rei Taylor sẽ được chỉ định làm sĩ quan đặc biệt dưới quyền chỉ huy trực tiếp của ta”
“!?”
Tôi không hiểu.
Bệ Hạ đang nghĩ gì vậy.
“Ta đang có trong tay vài quân cờ có thể dùng. Ngươi sẽ hỗ trợ ta chứ?”
Tất cả những gì tôi có thể làm là ngơ ngác nhìn vào Bệ Hạ, người đang cười đầy ẩn ý.