Watashi no Oshi wa Akuyaku Reijou.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 17

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7428

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 171

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 171

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 174

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2142

PHẦN 1 - Chương 52: Tuyên chiến

“Chị đã nhìn lầm em rồi”

Sáng hôm sau, khi tôi mở cửa phòng ký túc xá, Manaria-sama đã đứng sẵn ở đó.

Chị ấy nhìn tôi bằng vẻ mặt không vui.

Tôi lờ mờ đoán được chuyện chị ta muốn nói, nhưng giả vờ không biết.

“Gì nữa?”

“Đừng giả ngốc. Là chuyện của Claire”

Manaria-sama ngăn không cho tôi thoát.

Chị ấy giận dữ nhìn tôi.

“Tôi qua, em ấy đột nhiên đến phòng chị và khóc sướt mướt một lúc lâu. Em ấy không nói nguyên nhân, nhưng chị cũng đoán được lý do là gì”

“…”

Nghe Manaria-sama nói, tôi không thể đứng yên nữa.

Tôi muốn ngay lập tức chạy đến bên Claire-sama để ôm chầm lấy cô chủ dù cho có bị ghét bỏ.

Nhưng, giờ đã không thể nữa rồi.

“Xin hãy chăm sóc cho Claire-sama. Vì Claire-sama rất cô đơn”

Vì không thể ở bên Claire-sama nữa, nên tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài nhờ Manaria-sama.

Tôi cảm thấy khó chịu vì phải nhờ tình địch giúp Claire-sama, nhưng nếu đó là Manaria-sama thì tôi tin chị ta sẽ chăm sóc cho Claire-sama.

Tôi cúi đầu trước Manaria-sama.

Nhưng rồi chị ấy nắm lấy cổ áo tôi sau đó cố nhấc tôi lên và ép tôi vào tường.

“Nếu đã hiểu Claire đến vậy thì sao cô không cố hết sức ở bên cạnh em ấy đi!”

Manaria-sama siết chặt cổ áo tôi, đôi mắt nâu nhạt của chị ấy bùng lên ngọn lửa giận dữ.

Chị ấy đang trách tôi.

“Em đã thua Manaria-sama. Em đã ngưng làm hầu gái cho cô chủ, em không còn lý do gì để ở bên cạnh cô chủ nữa,”

Nghe thấy lời phàn nàn của tôi, biểu cảm Manaria-sama càng ngày càng khó coi hơn.

Gương mặt thanh tú của chị ấy nhuốm màu giận dữ.

“Vậy là cô bỏ cuộc ư! Cảm xúc của cô chỉ có thế thôi sao!”

Manaria-sama vừa thở nặng nhọc vừa nói với tôi, cơn giận trong lòng tôi dần dần lớn lên.

“Chị mà cũng dám nói vậy ư! Trong khi chị chính là kẻ cướp lấy Claire-sama khỏi tôi ư!”

Tôi cố gắng thoát khỏi bàn tay đang nắm lấy cổ áo tôi của Manaria-sama.

Tuy nhiên, tay Manaria-sama không hề xê dịch dù chỉ một phân.

“Tôi cướp lấy em ấy ư? Sai rồi. Cô đã tự nguyện bỏ cuộc. Cô chỉ toàn chạy trốn thôi”

Giọng Manaria-sama phảng phất vẻ khiêu khích.

Tôi đáp trả.

“Cô nghĩ tôi muốn bỏ cuộc ư! Con này không thèm chạy trốn nhá! Nếu cô không đến đây, tôi――”

“Nhầm rồi”

Manaria-sama hạ giọng.

Chị ấy tiếp tục bằng giọng trầm lắng.

“Nếu tôi không xuất hiện, thì một ngày nào đó cô cũng sẽ từ bỏ Claire-sama”

“Cô dựa vào g――”

“Dù tình cảm của em không được đáp lại đi chăng nữa, miễn Claire hạnh phúc thì em nguyện chấp nhận tất cả – lời hay ý đẹp của cô cả đấy.”

“!”

Lời nói của Manaria-sama đâm sâu vào trái tim tôi.

Tuy nhiên, tôi không thể chấp nhận được.

“Thế thì có gì sai! Mong ước hạnh phúc cho người mình yêu là sai lầm ư!”

Tôi kích hoạt Ma Thuật nước và ném mảnh băng về phía Manaria-sama để chị ta thả tay ra.

Đòn bất ngờ của tôi đã khiến chị ta buông tay và loạng choạng vài giây.

“Không mong được đền đáp á? Đáng nể quá cơ. Bộ cô muốn thành thánh nhân chắc?”

“Không phải vậy!”

“Tôi cá cô chỉ sợ bị tổn thương thôi. Cô không muốn tuyệt vọng vì trái tim Claire không thuộc về cô. Nên cô đã chủ động bỏ cuộc ngay từ đầu. Để chắc rằng mình có đường thoát”

“Không phải!”

Dù hết lời phủ nhận, nhưng sâu trong thâm tâm tôi lại nghĩ rằng “à, đúng vậy”.

Tôi yêu Claire-sama.

Tình cảm của tôi hoàn toàn chân thật.

Nhưng đúng là tôi đã không mong rằng tình cảm của mình sẽ được đáp lại.

Tôi không mong nụ cười của Claire-sama hướng về phía tôi ư?

Tôi không mong mỏi được ôm chặt trong vòng tay ấm áp của cô chủ ư?

Tôi không mơ đến nụ hôn nồng nàn trên đôi môi anh đào kia ư?

Tôi không mong cô chủ sẽ trao cho tôi tình yêu ư?

“Dù tôi có ước ao đến mấy thì nó cũng không thể trở thành hiện thực! Claire-sama là một thiếu nữ. Cả hai chúng tôi đều là nữ. Hơn nữa trái tim của cô chủ đã thuộc về người khác rồi”

“Thế nên cô bỏ cuộc ư. Cô còn chẳng thèm đấu tranh, bộ mối quan hệ nông cạn đó là đủ để thỏa mãn cô rồi sao? Cô nghĩ mối tình đơn phương không mong hồi đáp của cô sẽ kéo dài vĩnh cửu chắc?”

“Thế cũng không sao! Nếu là vì Claire-sama, thì tôi sẵn sàng giết chết những cảm xúc này!”

Khi tôi nói những lời đó ra, tôi cảm giác có gì đó đang thét lên trong lồng ngực mình.

Thật ra, tôi――.

“Không thể nào. Mối quan hệ kiểu đó sớm muộn cũng sẽ đổ vỡ thôi. Làm sao tôi biết á? Vì chuyện đó đã xảy ra với tôi”

Nói rồi, miệng Manaria-sama vặn lại như đang chịu đựng một cơn đau kinh khủng.

“Tôi bị loại khỏi cuộc chiến vương quyền vì bị kẻ khác biết mình là một đứa con gái đồng tính”

Đến đây tôi chợt nhớ lại “tiểu sử” của Manaria-sama.

Manaria-sama cũng là một đóa bách hợp như tôi.

Chị ấy chỉ yêu nữ giới, và chị ấy đã thực sự đem lòng yêu một nữ hầu.

Chị ấy giấu đi cảm xúc của mình bằng mọi giá, nhưng đến một ngày khi không thể kìm chế cảm xúc của mình được nữa, chị ấy đã buông mình chạm tay vào trái cấm.

Đó là mối quan hệ đơn phương lợi dụng khoảng cách địa vị giữa một công chúa Hoàng Tộc và một nàng hầu gái.

Một khoảng thời gian ngắn sau đó, nàng hầu đã rời khỏi cung điện Hoàng Gia.

Cô hầu đó chính là niềm hối hận luôn dày vò Manaria-sama.

Đến mức Manaria-sama, trong cơn tuyệt vọng không để chuyện đó lặp lại, đã dấu đi danh tính thật và thường xuyên viếng thăm nhà thổ.

Chị ấy đã dùng tiền để đối lấy quan hệ xác thịt, chị ấy nghĩ nếu làm vậy thì sẽ không gây ra rắc rối trong tương lai.

Thế nhưng đã có kẻ nhận ra danh tính thật của Manaria-sama và báo lại với Cung Điện Hoàng Gia.

Kết quả là Manaria-sama đã bị đuổi khỏi nhà.

“Thứ tính cảm không mong hồi đáp lúc nào cũng vặn vẹo cả. Trái tim con người không hề mạnh mẽ hay đẹp đẽ như tưởng tượng đâu”

Giọng chị ấy không lớn, nhưng tôi có thể cảm nhận rõ ràng nỗi đau chị ấy phải chịu đựng.

Có vẻ như đến Manaria-sama cũng phải chịu đau khổ do sự yếu đuối và nhơ nhuốc đến từ trái tim con người.

Hệt như tôi lúc này vậy.

“… Về chuyện Manaria-sama vừa nói lúc nãy… Cô nghĩ tôi nên làm thế nào”

Tôi lặng đi, không thể nói nên lời, tôi chỉ có thể đứng chết lặng ở đó.

Manaria-sama tiếp tục nói nhưng không đưa ra câu trả lời.

“Nếu cô cứ cứng đầu buông tha Claire, thì tôi sẽ tự mình an ủi Claire vậy”

Gì, chị ta vừa nói gì cơ…?

“Claire thích chị. Và bây giờ là lúc em ấy dễ bị lợi dụng. Đương nhiên, chị biết xu hướng yêu đương của em ấy khác với chúng ta”

“Cô… định…”

Con hâm dở này đang nói gì vậy…?

“Claire rất giống người chị yêu. Chị đây sẽ cưng chiều bé như thế thân của tình yêu đời chị”

Nói rồi, Manaria-sama cười nhạo.

Khuôn mặt xinh đẹp kia trông xấu xí hơn bất cứ thứ gì tôi từng nhìn thấy trong đời.

“Cô nghiêm túc ư?”

“Đương nhiên rồi. Bộ cưng quên lý do chị bị trục xuất rồi à? Là gái gú quá độ đó. Đến nước này thì chẳng còn gì để mất nữa. Chị sẽ tự mình hưởng thụ vậy”

Kukuku, Manaria-sama cười quái dị.

Tuy nhiên, mắt chị ta thì không hề cười chút nào.

Thật tăm tối… tôi mắt tăm tối tựa vực sâu của chị ta đang nhìn gì đó không phải tôi.

Manaria-sama đang nghiêm túc.

“Đừng hòng tôi để cô làm vậy!”

“Thế cưng tính chặn chị kiểu gì? Một bé hầu bỏ chủ bại trận như cưng thì làm gì được chị?”

Manaria-sama nói bằng giọng mỉa mai.

Nghĩ đi, tôi ơi.

Mình không thể giao Claire-sama cho con người này được.

Chị ta không xứng với Claire-sama.

Còn tôi, nếu có thể khiến Claire-sama hạnh phúc――!

“Lễ hội Amour sắp diễn ra rồi nhỉ?”

“Vào cuối tháng này”

“Cô có biết đến truyền thống về chiếc cân tình yêu ở đó không?”

“Yup. Chị biết chứ. Chiếc cân sẽ cho ta biết độ sâu đậm của tình yêu”

“Hãy dùng nó để đấu một trận”

“Hmph? Không tệ”

Nhưng, Manaria-sama tiếp tục.

“Chị đã thắng cưng một trận rồi. Chị không dại mà đồng ý vô điều kiện đâu “

“Thế tôi phải làm gì?”

“Nếu chị thắng, cưng sẽ thuộc về chị”

Đến rồi.

“Được”

“Ồ, chấp nhận dễ dàng thế có được không? Ngoài việc trở thành thú cưng của chị, thì bé cũng sẽ phải từ bỏ Claire-sama đấy?”

“Tôi không quan tâm. Tôi sẽ không thua”

“Tự tin ghê ha. Chị thích ánh mắt của cưng rồi nha”

Manaria-sama mỉm cười thỏa mãn.

“Thế thì quyết định nhé. Hãy cho chị xem nỗ lực đến phút chót của cưng đi nào”

Nói rồi Manaria-sama quay đi.

“…”

Nhìn vào bóng lưng chị ta tôi tự trấn an bản thân.

Tôi sẽ làm mọi thứ để chiến thắng.

“Claire-sama, xin hãy dõi theo em”

Trans: Chap này mình sẽ tạm đổi cách xưng hô vì cả hai má này đều đang nóng máu, nếu các bạn không thích thì mình sẽ edit lại.