Watashi no Hatsukoi wa Hazukashisugite Dare ni mo Ienai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

251 4530

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

(Đang ra)

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

Ryuto

Câu chuyện kể về một người đàn ông 29 tuổi, độc thân, được chuyển đến thế giới khác và cố gắng sống một cuộc đời tự do tự tại. Tuy nhiên, kế hoạch của anh nhanh chóng đổ bể khi ngay ngày đầu tiên đã b

23 115

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

287 1319

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

15 42

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

540 1437

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

84 323

Tập 01 - Chương 04

Chúng tôi, sau khi đã quyết tâm nói ra bí mật cho Mei, liền di chuyển đến phòng y tế nơi có chị Yuuko.

Vì không thể trì hoãn được nữa, chúng tôi đành phải cúp học ngay trong ngày thứ hai của cấp ba.

Vì một lý do khẩn cấp nào đó, Kaede đã rời đi, còn tôi và Mei thì đối mặt với chị Yuuko.

Chị gái tôi ngước nhìn Mei với một cử chỉ trẻ con.

「Lâu rồi không gặp nhỉ, Mei! Ha~, một thời gian không gặp mà… em lớn phổng lên rồi đấy」

Chị ấy vừa nhìn vào ngực đối phương, vừa lẩm bẩm một câu cảm thán có vẻ kinh ngạc, to thật…

「Chị Yuu! Mấy chuyện đó kệ đi! Tình hình này rốt cuộc là sao!? Chi-kun còn sống, nghĩa là thế nào!」

Mei hối hả yêu cầu giải thích.

Cái cách gọi ‘Chi-kun’ mà cậu ấy đã tốt nghiệp từ vài năm trước vì cho là ‘trẻ con’, giờ lại được gọi liên tục, cho thấy cậu ấy vẫn chưa hết bàng hoàng.

Tuy nhiên, điều có thể tiết lộ cho cậu ấy, chỉ là phần liên quan đến ‘Yasumi Chiaki’ trong số những bí mật của chúng tôi.

Bí mật của Kaede, chắc em ấy cũng không muốn cho bạn thân biết đâu.

Chị Yuuko, hiên ngang ưỡn ngực,

「Vậy thì để ta nói cho mà biết! Bằng thí nghiệm của ta, một nhà khoa học điên thiên tài──Chiaki đã biến thành con gái rồi đó!」

「Chi-kun… thành con gái…?」

Nghe lời giải thích quá ngắn gọn, Mei ngây người ra.

Cũng phải thôi.

Trái ngược với vẻ ngoài sặc sỡ, Mei là một người có nhận thức thông thường…

Tình trạng hiện tại quá đỗi hoang đường của Yasumi Chiaki, có lẽ cậu ấy không thể hiểu nổi.

Tôi đứng trước mặt cậu ấy, dùng ngón cái chỉ vào mặt mình. Bằng một giọng ngầu lòi,

「Tớ là Chi-kun đây」

「………………………………」

「Phư… tớ hiểu cảm giác không thể tin được của cậu」

「…...Đừng có nói chuyện thân mật với tôi được không? Nếu là chị Yuu thì… không phải là không thể… nhưng. Cậu là Chi-kunなんて… màu tóc cũng… mặt cũng… không giống lắm…」

Bị lườm một cái sắc lẹm.

Ánh mắt dò xét quen thuộc đó, thật dễ chịu.

Không, không phải theo nghĩa kỳ cục đâu.

Mà vì tôi cảm nhận được, lý do của ánh mắt đó, là vì lo lắng cho Yasumi Chiaki.

「Chính xác một trăm phần trăm! Chính tớ đây! Là Yasumi Chiaki mà Mei biết rõ!」

「Vậy thì, cho xem bằng chứng đi」

「B-Bằng chứng à… nói về cấu trúc gia đình của tớ hay Mei, hay là thông tin cá nhân là được à?」

「Mấy thứ có thể điều tra trước thì không phải là bằng chứng!」

Hừm, làm thế nào đây.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ, chị Yuuko tự đắc đề nghị.

「Này này, nếu ta biến Mei thành con trai ngay lập tức, thì đó chẳng phải là bằng chứng tốt nhất sao?」

「Ý kiến hay! Quả là chị Yuuko!」

「U hi hi, đúng không? Ta cũng có được vật thí nghiệm mới nên rất vui, thế là giải quyết xong nhé」

「Làm gì có chuyện đó! Tớ không tin đâu, nhưng lỡ như là thật thì tệ nhất còn gì! Dáng vẻ thành con trai, sao mà cho Chi-kun xem được!」

「Chê~」

「Vậy thì làm sao bây giờ」

Tôi bí quá, đành hỏi chính Mei.

Cậu ấy, với vẻ mặt nghiêm túc trầm ngâm một lúc, rồi,

「Nếu là Chi-kun thật sự… thì phải biết rất rõ về tớ!」

Cậu ấy nói ra một câu như vậy.

「Cậu, ngay bây giờ hãy nói ra ‘những điểm tốt của tớ’ đi!」

Mei chống tay lên hông, ưỡn bộ ngực lớn một cách đường hoàng,

「Có phải là thật hay không, tớ sẽ phán quyết dựa trên nội dung đó!」

「Được thôi!」

Thật lòng thì tôi cực kỳ không muốn, nhưng để được tin tưởng thì không còn cách nào khác.

Tôi hít một hơi thật sâu, với vẻ hơi buông xuôi,

「Là một siêu mỹ nhân cực kỳ lộng lẫy, dáng chuẩn, học giỏi, thể thao giỏi, cực kỳ được con trai yêu thích nhưng lại không bị con gái ghét, có nhiều bạn bè và được mọi người yêu quý」

Hết hơi rồi, nên tạm thời là như vậy.

Liệt kê ra mới thấy đúng là quá hoàn hảo… nhưng tôi biết.

Để duy trì những điều đó, Mei đã phải nỗ lực đến chảy máu ở sau lưng.

Quả thực, là một người xứng đáng làm cánh tay phải của Yasumi Chiaki.

「H-Hừm~~… ê hê hê… dần dần tớ có cảm giác cậu có thể là Chi-kun thật rồi đấy… chỉ một chút thôi nhé!」

Cả cái điểm ngại ngùng và yếu đuối khi được khen cũng tốt.

「Vẫn còn nữa đấy」

「Ê~? Thôi mà, hết cách với cậu thật…」

Mei, vừa dùng tay che hai má ửng hồng, vừa nói,

「…...Tiếp đi? Nhớ nói chậm một chút nhé」

Yêu cầu chi tiết thật.

「Là người con gái duy nhất ngoài gia đình mà “sự quyến rũ” của Kaede không có tác dụng. Là người quen biết từ khi mới sinh, thân thiết với cả Kaede và tớ. Có nhận thức chung và đưa ra những lời khuyên thích hợp. Chỉ cần đi bộ cùng thôi là đã nhận được vô số ánh mắt ghen tị, cảm thấy rất tuyệt. Yếu thế trước sự thúc ép và không thể từ chối khi bị nhờ vả một cách mạnh mẽ. Tiên phong nhận những công việc mà người khác không muốn làm. Nghe tin tớ chết đã thật lòng khóc thương──」

Chuyện về Mei thì, tôi có thể nói mãi không hết.

Tôi sau đó vẫn tiếp tục nói rất nhiều──…

「…...Ta đang phải nghe cái gì thế này…?」

Khi chị Yuuko mặt đỏ bừng, mắt đã trở nên lờ đờ.

Cuối cùng tôi mới nói.

「Tạm thời những gì tớ nghĩ ra là như vậy. Đậu hay rớt đây?」

「………………」

Câu trả lời từ Mei, không đến ngay lập tức.

Cậu ấy ngồi xổm xuống, dùng hai tay che mặt. Tai đỏ bừng như người say.

Khi sự xấu hổ lên đến đỉnh điểm, Mei sẽ có tư thế này.

Là thứ mà tôi đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần trong cuộc đời.

Vì vậy, đó chắc hẳn… đối với cậu ấy, cũng là một kỷ niệm sâu sắc.

Khi Mei ngẩng mặt lên nhìn tôi, sự do dự trong mắt cậu ấy đã biến mất.

「…...Đậu. M-Mà, cũng tàm tạm… một kẻ giả mạo mà biết rõ những điểm tốt của tớ đến mức này, là không thể nào. Tớ công nhận. Cậu chắc chắn, là Chi-kun của tớ」

「Phù… nói ra mấy chuyện ngượng ngùng cũng đáng」

「A~, gì vậy? Cậu có tự giác à?」

「Vì cần phải làm cho cậu tin bằng mọi giá. Bình thường thì không nói đâu」

「Hể~, hể~~~?」

Mei, cười một cách gian xảo,

「Ha~ thú vị thật… tớ không biết đấy~. Rằng cậu, lại thích tớ đến mức này」

「………………」

「Ê hê hê hê… đúng là đồ ngốc! Thật sự là đồ ngốc! Bình thường phải nói nhiều hơn đi chứ! Mấy chuyện như vậy ấy! Không nói thì sao mà hiểu được~~!」

Mei, vui vẻ vỗ bôm bốp vào lưng tôi.

Phiền quá… tệ thật…

Cái này, chắc sẽ bị trêu chọc một thời gian dài đây.

「A, không được rồi, vốn dĩ đã bị đồn là ‘hội trưởng và phó hội trưởng đang hẹn hò!’, giờ lại càng bị hiểu lầm hơn. Làm sao đây, hẹn hò với cậu, là không thể nào. Tuyệt~~ đối không muốn đâu~♪ Mọi người sẽ hiểu lầm mất~♪」

…...Lẽ ra không nên nói thì hơn.

Mei, sau khi quấy rầy tôi như một kẻ say rượu một lúc──đột nhiên im lặng.

Hít một hơi như để chuyển đổi trạng thái, rồi,

「Vậy thì, trở lại làm con trai đi」

「…………Hả?」

「Gì thế~? Cái mặt như bị bất ngờ ấy」

「Hiện tại, tớ không có ý định trở lại làm con trai đâu」

「Tại sao?」

「Vì đã hứa sẽ hợp tác với thí nghiệm của chị Yuuko, và sau khi thử sống như một cô gái, tớ đã thấy có kết quả tốt」

「Kết quả gì chứ」

「Dĩ nhiên, là kết quả để có được mối tình đầu rồi」

「?」

Mei từ từ nghiêng đầu. Giơ một tay lên,

「Vâng, có câu hỏi」

「Mời」

「Cậu, thích tớ đúng không?」

「Thích」

「Vậy muốn có mối tình đầu là sao?」

「Là ý muốn cảm thấy tim đập thình thịch, hay rung động xao xuyến. Kiểu như… là………… muốn gặp gỡ người định mệnh… ý là vậy」

Tự mình nói ra mà mặt cũng nóng lên.

Chắc chắn, cảm giác được nhân lên hàng chục, hàng trăm lần chính là thứ cảm xúc gọi là tình yêu.

Nghe lời giải thích xấu hổ của tôi, Mei, với vẻ mặt “trống rỗng”, chỉ vào mặt mình.

「Gì vậy… nghĩa là cậu không rung động với tớ à?」

「Tại sao tớ lại phải rung động với Mei chứ. Thân như người nhà mà」

Khuỷu tay của Mei, thúc vào bụng tôi.

「Gừ ô ô ô…!」

Tôi phát ra một tiếng rên không giống mỹ少女 chút nào.

Mei nhìn xuống tôi, rồi dậm chân xuống sàn một cái đùng!

「Hoàn~~ toàn hiểu rồi! Phải nói là nhận ra một lần nữa──lý do cậu không được yêu thích đấy! Đồ ngốc này! Ngốc ngốc ngốc! Thôi, mau trở lại làm con trai đi!」

「Tớ đã nói là sẽ không trở lại cho đến khi đạt được mục đích rồi mà!」

「Muốn yêu con gái mà lại cứ ở trong hình dạng con gái là sao!」

「Ở trong hình dạng con gái mà yêu con gái thì có sao đâu!」

「Cậu thấy ổn nhưng đối phương có thể không thấy ổn đâu!」

「Tớ sẽ chọn người nói ‘Chiaki-chan cũng được!’ mà!」

「…………N-Nếu Chiaki nhất quyết nói vậy thì… ưư~… nhưng mà tớ vẫn… tớ vẫn…」

Trông cậu ấy có vẻ đang phân vân sâu sắc, nhưng tôi mặc kệ mà tiếp tục.

「Chính vì lúc là con trai hoàn toàn không được yêu thích, nên bây giờ tớ mới thử một cách tiếp cận khác đây chứ」

「Chỉ thấy như đang đi lệch hướng thôi. Nếu ngoan ngoãn trở lại làm con trai, thì đặc biệt, tớ có thể giúp một tay đấy?」

「Thủ phạm đã phá hủy thanh xuân của tớ, bây giờ còn định giúp gì nữa?」

「Về chuyện đó tớ không hối hận cũng không kiểm điểm gì cả! Chỉ là, một phần trách nhiệm cũng không phải là không có ở tớ…」

Mei khoanh tay một cách ra vẻ,

「Tớ có thể mang đến cho cậu ‘cô gái thích cậu’. Dù cậu có ngốc đến đâu, cũng không bỏ rơi, mà đã… một lòng một dạ… yêu thầm suốt bao năm… một cô gái tuyệt vời như vậy đấy. Dĩ nhiên cả khuôn mặt, kiểu tóc, và tính cách cũng… cực~~ kỳ, hợp gu cậu nữa? Nếu được một cô gái như vậy tỏ tình…」

Liếc một cái đầy quyến rũ,

「Chẳng phải sẽ rung động sao? Chắc chắn đấy」

「M-Một cô gái như vậy…?」

「Ừ, có đấy. Nếu cậu chịu ngoan ngoãn trở lại làm con trai… tớ sẽ giới thiệu cho. …...Thế nào?」

「Gừ… hừm… hừm…」

Tôi bị lung lay, suy nghĩ một chút, rồi,

「Thôi… chắc là… không cần đâu」

「Tại sao!?」

「Yasumi Chiaki, đã sống trong cơ thể con trai suốt mười lăm năm. Không có bạn gái, hoàn toàn tự do. Vậy mà… trong cuộc đời tớ không có một ký ức nào về việc được yêu thích cả! Nếu không phải là tưởng tượng của Mei, mà thực sự có một cô gái như vậy tồn tại…」

「Nếu có thì sao?」

「Tớ nghĩ cô ấy cực kỳ kém trong chuyện yêu đương」

「Ồn ào quá!」

Ngay khi Mei, người bị chê bai bạn mình, hét lên, chị Yuuko không chịu nổi nữa mà bật cười ha hả.

「Bu ha ha ha ha! Cười đau cả bụng… x-xem ra thuyết phục thất bại rồi nhỉ? Mei…」

「Chị~~~ Yuu~~~~~」

Mũi nhọn tức giận của Mei chuyển sang chị Yuuko.

Vậy mà chị ấy, lại càng châm thêm dầu vào lửa.

「Khụ khụ khụ… tiếc thật nhỉ. Giả sử Chiaki có muốn trở lại, cũng không thể trở lại ngay được. Để hoàn toàn biến Chiaki trở lại thành con trai, vẫn cần phải thu thập thêm dữ liệu thí nghiệm」

Tôi đã nghĩ vậy.

Dĩ nhiên tôi không phải chuyên gia nên không biết rõ.

Kaede chỉ chuyển đổi giới tính một phần mà không thể trở lại như cũ, thì tôi, người đã hoàn toàn trở thành con gái, chắc chắn cũng không thể dễ dàng trở lại được.

「Vẫn vô trách nhiệm như mọi khi…!」

Mei, đang tức giận thay cho tôi.

「Thu thập dữ liệu thí nghiệm… cụ thể là làm thế nào?」

「Đã quyết định rồi」

Trước câu hỏi của Mei, chị Yuuko cười một cách tà ác,

「Chiaki yêu là được」

Trớ trêu thay, đó lại chính là giấc mơ của tôi.

──Vì những đứa em yêu quý… tức là, vì các em đấy.

Câu nói ‘mục đích của thí nghiệm’ mà chị Yuuko đã từng nói, lại mang một sự đáng tin kỳ lạ.

「Mỗi khi Chiaki rung động ngọt ngào, cảm biến được cấy trong cơ thể sẽ phản ứng, và dữ liệu thí nghiệm của ta sẽ được thu thập. Ngày có thể trở lại hình dạng ban đầu cũng sẽ đến gần.──Phư phư, mà, ta có hứng hay không lại là chuyện khác♡」

Chị ấy nói thêm một câu gian xảo.

Khoan, trong cơ thể có cảm biến… là sao?

Xin đừng tiết lộ một sự thật kinh khủng như vậy một cách thản nhiên chứ.

「Vì vậy, nếu Mei muốn Chiaki trở lại làm con trai, thì. Cho đến khi thí nghiệm của ta tiến triển, và thời cơ đến, hãy làm cho Chiaki thay lòng đổi dạ đi」

Cố gắng lên nhé~, chị ấy nói.

Với vẻ mặt chế giễu.

「……………À, ra vậy」

Bựt, có tiếng gì đó đứt ra.

「Ra là vậy à… hiểu rõ rồi, tình hình ấy」

「M-Mei?」

Khi tôi lo lắng nhìn vào mặt cậu ấy, đột nhiên bị túm cổ áo.

「Chi-kun!」

「Vâng!」

「Chính tớ đây, sẽ dạy cho cậu biết mối tình đầu!」

「Hả? Hả…?」

Tại sao lại thành ra chuyện này…?

「Làm vậy thì, sẽ trở lại làm con trai được đúng không?」

Tôi, trong tư thế như bị trấn lột, chỉ biết bối rối.

「Tớ cũng chẳng thích cậu đâu nhưng… để mọi chuyện rối tung đến mức này, là trách nhiệm của tớ」

Khuôn mặt của người bạn thuở nhỏ này, nhìn gần đến thế, là từ bao giờ nhỉ.

「Chuẩn bị đi! Tớ sẽ làm cho cậu phải tự mình nói ra ‘Tớ muốn trở lại làm con trai’… rằng đã yêu Mei mất rồi!」

Cậu ấy tuyên bố, với vẻ mặt quyến rũ nhất, mà tôi thích nhất.

──Có lẽ… hơi rung động một chút…

Tôi nhận ra một sự xao xuyến nhẹ trong lồng ngực.

Trớ trêu thay.

Sự chuyển đổi giới tính mà cậu ấy đã phủ nhận, lại đang đưa giấc mơ của tôi bay cao bay xa.

Khi lời tuyên bố của Mei kết thúc, căn phòng trở nên im lặng.

Tôi và cậu ấy vẫn đang mặt đối mặt. Mũi gần như chạm vào nhau.

Trong tư thế như sắp hôn nhau… một giây, hai giây, ba giây trôi qua, Mei chu môi một cách sốt ruột.

「…...Nói gì đi chứ」

「Tớ… sẽ được Mei, dạy cho biết mối tình đầu à?」

「Đúng vậy, có vấn đề gì không?」

「…...Không, ngược lại còn thấy biết ơn… nhưng mà」

「Sao lại nói năng ngập ngừng vậy. Không giống cậu chút nào」

Chính vì không biết tại sao mình lại không giống mình, nên mới nói năng ngập ngừng đây chứ.

Không, không, không phải vậy.

Tôi đáng lẽ phải nhận ra chứ.

Rằng vừa rồi, dù chỉ là có thể thôi, nhưng.

Tôi đã cảm nhận được một thứ gì đó giống như sự rung động nhẹ,

Đối với tôi, người đang tìm kiếm mối tình đầu, đó có thể là một bước tiến lớn.

Nhưng, nói ra với chính Mei, lại cực kỳ… cực kỳ khó xử.

‘Vừa rồi, có lẽ tớ đã hơi rung động với cậu’, tuyệt đối không muốn nói ra!

Vì chắc chắn sẽ bị trêu chọc tơi bời.

Vì vậy, để che giấu sự bối rối, tôi đã nói lảng đi.

「Quan trọng hơn là… cụ thể, cậu định làm gì?」

「Chuyện đó…」

Mei buông tay khỏi cổ áo tôi, lùi ra xa.

Má ửng hồng, cậu ấy nhìn quanh một cách bối rối.

「…...Vẫn, đang suy nghĩ」

Một phản ứng có vẻ giả dối. Chắc chắn là đang nghĩ ra chuyện gì đó không hay ho.

Ngay khi tôi tăng cường cảnh giác, chị Yuuko nhận ra.

「Ồ, về rồi à, Kaede」

Cửa phòng y tế mở ra, Kaede, người đã ra ngoài, bước vào.

Em gái tôi chỉ dùng ánh mắt nhìn quanh phòng, có lẽ đã đọc được không khí,

「…...Có chuyện gì, à?」

「Chị đang giải thích ‘chuyện của chị’ cho Mei」

Ngầm ý ‘chị không nói bí mật của em đâu’, tôi thấy Kaede hơi thả lỏng căng thẳng. Trong khi đó, có vẻ như Mei cũng không muốn cho Kaede biết về ‘lời tuyên bố lúc nãy’, nên tích cực nói lảng đi.

「Đ-Đúng đúng! Chị Yuu lại gây chuyện nữa rồi! Mà này Kaede, hôm nay cậu đi vệ sinh suốt nhỉ? Không sao chứ? Không khỏe à?」

「…………………………Không sao đâu」

Kaede, với vẻ mặt cau có, khó khăn phản ứng.

‘Lý do khẩn cấp nào đó’ mà tôi đã nói lúc nãy chính là đây.

Một hoàn cảnh mà giải thích ra cũng thấy tội nghiệp…

Việc bị Mei, với khoảng cách của một người bạn thân, tiếp xúc cơ thể, xem ra lại có tác dụng ngay lập tức.

Trên đường di chuyển đến khu nhà cũ, trong lúc đang đùa giỡn như thường lệ──đột nhiên Kaede ôm háng rồi bỏ chạy, sự tình là như vậy.

…...Một người bạn thuở nhỏ xinh đẹp, chạm vào mình một cách thân thiết.

…...Ở khoảng cách gần, chạm vào tóc, vào vai.

Ngay cả tôi, người có nhận thức rằng Mei thân như người nhà, nếu bị làm như vậy hồi còn là con trai, chắc cũng không thể không phản ứng, nên không thể trách Kaede là một tên biến thái ngầm được.

Đối phương, là nữ sinh trung học có thân hình gợi cảm nhất tỉnh Saitama cơ mà.

Thực ra… tôi đang âm thầm lo lắng…

Việc trao cho Kaede, người có thể “quyến rũ” mọi cô gái, một cái chim chim khổng lồ, không phải là một chuyện kinh khủng sao.

Như hổ mọc thêm cánh.

Không phải là một sự kết hợp cực kỳ nguy hiểm sao.

Dù không muốn dùng một phép so sánh như vậy với cô em gái đáng yêu của mình…

Kaede của bây giờ, có năng lực giống như nhân vật phản diện trong truyện người lớn vậy.

Bản thân em ấy có vẻ cũng không kiểm soát được, liệu em ấy có đột nhiên nổi điên rồi lần lượt tấn công các cô gái trong lớp không đây…

「Hừm…」

「Sao vậy Chiaki? Lạ thật, lại đang suy nghĩ à」

Mei, gọi tôi bằng tên chứ không phải biệt danh. Chắc là đã bình tĩnh lại rồi.

「Này Mei, một đề nghị cực kỳ đột ngột nhé」

「Hử?」

「Từ giờ lúc chơi với Kaede, cho chị đi cùng được không?」

「Hả~? Thật sự đột ngột nhỉ? …...A, không lẽ cậu ghen tị với Kaede à? Dù là con gái với nhau? Đột nhiên ra vẻ bạn trai à~. Phư~ khụ khụ, không phải đang tự mãn đấy chứ?」

Không phải… không phải vậy…

Nếu lỡ như Kaede nổi điên…

Mei trông quá giống nạn nhân đầu tiên… dù không bị quyến rũ…

「Chỉ là nhân tiện, chị muốn có kinh nghiệm chơi đùa với các cô gái với tư cách là một cô gái thôi」

「Kaede~, Chiaki nói thế này này, tính sao~?」

「…...Tôi thì sao cũng được ạ」

「Hả?」

Mei, mắt mở to nhìn cô bạn thân.

Kaede, người luôn lạnh lùng với anh trai, lại đồng ý một cách dễ dàng, có vẻ như không thể tin được.

Dĩ nhiên Kaede, không phải vì đã thân thiết với tôi hơn nên mới đồng ý đề nghị.

Mà chỉ là muốn tôi ở gần để hỗ trợ khi cái đó của em ấy không biết sẽ mọc ra lúc nào.

Nói cách khác, đề nghị mà tôi vừa đưa ra, là để bảo vệ cả hai… nhưng mà.

「Nếu sống như một cô gái một thời gian… thì đó là kinh nghiệm cần thiết ạ」

「Thôi~ hết cách~, chơi với cậu vậy~」

…...Khư… Kaede… phải biết ơn chị Chiaki này đấy…!

Chính tôi đây! Đặc biệt! Sẽ hạ mình đấy nhé…!

Trong lúc tôi đang nghĩ vậy, Mei đã khoác tay qua vai Kaede, bắt đầu những hành động tiếp xúc cơ thể gợi cảm như áp ngực vào.

A… a…

Cứ thế này, Kaede sẽ lại phải ‘đi vệ sinh’ mất!

「Này, Mei… đừng có dính sát vào Kaede quá được không?」

「Ê~, ghen tị ghê quá. Cậu cũng muốn được làm thế à? Phư khụ khụ, không làm cho đâu」

Gừ aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!

Tức điên lên được…!

Hà… hà…………

Trong lúc Kaede đang giấu bí mật, không thể trông mong vào sự ý tứ của đối phương được, đó chính là vấn đề…

Mei chắc cũng không ngờ rằng, những hành động tiếp xúc thân mật của mình, lại đang lần lượt tạo ra những kích thích gợi cảm cho cô bạn thân. Hay nói đúng hơn, nếu bị phát hiện thì sẽ thành chuyện lớn.

「Ừm ừm, có vẻ sẽ thu được dữ liệu tốt đây」

Trong tình huống này, chỉ có một người, có thể nhìn bao quát được ý đồ của tất cả mọi người… chị Yuuko là người duy nhất có vẻ vui.

Sau khi giải thích cho Mei và cúp mất tiết một, chúng tôi quyết định tham gia lớp học từ tiết hai.

Đối với những người không biết chuyện của chúng tôi,

──Mới là học sinh năm nhất mà đã táo bạo thế nhỉ.

──Thế này mà không bị phạt gì, rốt cuộc là sao nhỉ…?

Chắc là họ đang nghĩ vậy.

Nhân tiện, vì đã nghĩ là sẽ thành ra thế này, nên tôi đã mang theo đồ thể dục.

Tôi và Kaede, định thay đồ ngay tại phòng y tế, nhưng.

Mei hỏi một cách ngạc nhiên.

「Chiaki, không thể thay đồ cùng các bạn nữ trong lớp──thì tớ hiểu, nhưng mà. Tại sao cả Kaede cũng phải làm vậy?」

「Vì chị không muốn rời mắt khỏi em ấy」

「Ừm, ra vậy… cặp đôi chị Yuu và Chiaki, không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa. …...Vậy thì, tớ cũng, ở lại đây thêm một chút──」

「Đồ thể dục của Mei, ở trong lớp đúng không. Mau về đi」

「Không cần phải khách sáo đâu~」

「V-ề-đ-i」

「…...Đ-Được rồi」

Kaede, dùng áp lực ánh mắt để ép đi, đã thành công đẩy lùi được Mei.

Dù đó là một tình huống khó có thể thuyết phục bằng logic…

「Hừm, Yasumi-kun… gì vậy, cái ánh mắt đó?」

「Chị chỉ nghĩ là… em gái của chị… vẫn ăn nói vụng về như mọi khi」

「…...Mau thay đồ rồi di chuyển thôi」

Kaede, kéo rèm một cái soạt, rồi ẩn mình đi.

「………………Này, chị Yuuko」

「Hử? Gì vậy?」

Vừa hay đã cách xa Kaede, nên tôi tranh thủ hỏi nhỏ điều mà tôi đang thắc mắc.

「Nhân tiện thì… Kaede, bây giờ, quần lót của em ấy thế nào rồi?」

「Hửm? Không lẽ ta vừa được nghe lời thú nhận ‘em đang hứng thú với quần lót của em gái’ à?」

「Cách nói」

Tôi không hề bối rối mà nói lại.

「Chuyện này… rất khó để hỏi chính chủ… nhưng mỗi khi có chuyện bất thường xảy ra, không phải là quần lót của em ấy bị rách sao…」

Giả sử, đồ lót nữ, nhờ vào những nỗ lực không ngừng của các doanh nghiệp, là chất liệu khá co giãn đi nữa, thì việc nhét một thanh cứng dài hơn hai mươi centimet vào giữa da và vải, chắc chắn sẽ không tránh khỏi hư hại?

Câu hỏi mà tôi đã không thể hỏi từ ngày đầu tiên, cuối cùng cũng được đưa ra, chị Yuuko nói,

「…...Hãy chú ý đến em ấy cẩn thận nhé」

「Cái đó… câu trả lời bất ổn đó là sao?」

「T-Ta sẽ sớm làm ra một loại co giãn cực tốt cho!」

Không ngờ lại phải đỏ mặt vì một chuyện như thế này!

Tiết hai. Môn thể dục là bóng rổ.

Chia thành nam và nữ, giáo viên chia ngẫu nhiên thành nhiều đội để thi đấu.

「Ha ha ha ha ha! Cuối~ cùng cũng đến! Cơ hội để tôi thể hiện sự ngầu lòi của mình!」

Không giấu gì, tôi rất giỏi thể thao.

Dù không tham gia câu lạc bộ nào cụ thể, nhưng ở cấp độ tiết học thể dục, tôi tự tin là mình sẽ không dễ dàng thua cuộc. Hơn nữa, đối thủ hôm nay dĩ nhiên là nữ──

Tương lai Yasumi Chiaki sẽ thể hiện sức mạnh vô song một cách ngầu lòi và trở thành người nổi tiếng trong lớp, dường như đã là một điều chắc chắn.

「A ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha!」

Ngay khi trận đấu bắt đầu, tôi nhận được một đường chuyền đẹp mắt, rồi hăng hái bắt đầu dẫn bóng──

「Phụt!」

Mới được vài bước đã ngã sấp mặt.

「C-Có sao không Chi-kun!?」

Bị Mei của đội đối phương, với vẻ mặt hốt hoảng, đỡ dậy.

Các học sinh khác cũng dừng trận đấu, lo lắng cho tôi.

「Kh-Chết tiệt…! Vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được cơ thể…!」

「Đừng có viện cớ như nhân vật trong truyện nữa… à, thôi đừng có buồn. Bình thường cậu giỏi lắm, tớ biết rõ mà. Chắc là không khỏe đúng không? Hôm nay thì cứ nghỉ ngơi xem đi, nhé?」

「Ưư… Mei dịu dàng quá…」

「Ê hê hê… sao? Rung động chưa?」

「Cực kỳ cay cú…!」

「Chậc」

Tôi đành phải bỏ cuộc, ngồi xổm ở một góc nhà thi đấu.

‘Kế hoạch bóng rổ vô song trở nên nổi tiếng’ của Yasumi Chiaki, đã thất bại thảm hại.

Dù sau này mới biết, hình ảnh cô nàng hậu đậu đáng thương của tôi, theo một cách nào đó, lại làm tăng sự yêu thích của tôi trong lớp…

Không phải thế này… sự yêu thích mà tôi muốn, không phải là thế này…!

Thay cho công chúa hậu đậu Chiaki-chan của lớp 1-1, người tỏa sáng trong môn bóng rổ là,

「Kaede-sama! Tuyệt vời~~~~~~~~~~~~~!」

「Oa… ngầu quá」

「Hoàng tử mà cả thể thao cũng giỏi… bất khả chiến bại rồi」

Là cô em gái yêu quý nhất và cũng là kẻ thù truyền kiếp của tôi, Kaede.

Chỉ một cú lên rổ bình thường, cũng đẹp như một bức tranh.

Mỗi khi chạy, là một cú tăng tốc nhanh như biến mất.

Mái tóc được buộc gọn gàng uy nghiêm bay trong gió, để lộ một chút gáy.

…...Hừm hừm hừm…………! Một cảm giác khó chịu bí ẩn đang dâng lên…!

A, lại ghi điểm nữa rồi.

Kaede nhẹ nhàng tiếp đất, vừa chạy về sân nhà, vừa liếc nhìn về phía này.

Chỉ một khoảnh khắc, mắt chúng tôi đã chạm nhau.

「Gừnưnưnưnưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưưư!」

Thật là đáng ghét! Tôi biết đấy nhé!

Kaede… mỗi lần thể hiện tài năng, lại liếc nhìn về phía này!

Hà, không ưa. Hà, đau lòng.

Tôi có thể cảm nhận được mặt mình đang đỏ bừng lên vì xấu hổ và tức giận.

Cơn nóng, dù tiết học đã kết thúc, vẫn còn kéo dài một lúc.

Đêm hôm đó.

「Nào, kết quả của ngày hôm nay đây! Hãy cùng chị gái, nhìn lại những sự kiện trong ngày nào!」

Tại phòng khách nhà Yasumi, một cuộc họp gia đình đã bắt đầu.

Từ cách nói của chị Yuuko, có vẻ như đây sẽ trở thành một thông lệ của nhà chúng tôi từ nay về sau.

「…...Em có cần phải tham gia không?」

Dĩ nhiên, Kaede, cố gắng giữ khoảng cách với gia đình, nhưng.

「Tất nhiên rồi. Chẳng phải đã có nhiều vấn đề đáng lo ngại phát sinh sao? Hửm?」

「Khư…」

Chắc là có điều gì đó khiến em ấy phải suy nghĩ, Kaede nghiến răng.

Chị Yuuko, vừa mỉm cười thưởng thức sự bất hạnh, vừa nói,

「Cứ nói bất cứ điều gì! Chị sẽ làm tất cả những gì có thể! Chị chỉ muốn làm thí nghiệm thôi, chứ không có sở thích hành hạ gia đình để mua vui đâu!」

「‘Không có sở thích lắm’ chị vừa nói đấy nhé」

「Em chắc chắn đã nghe thấy…!」

Tôi và em gái nhìn nhau, chia sẻ suy nghĩ về lời nói thật lòng của chị cả.

Một lần nữa nhận ra.

Chị Yuuko, vừa là người đáng tin cậy nhất trong hoàn cảnh hiện tại, vừa là thủ phạm của mọi chuyện.

Là một thành viên yêu quý trong gia đình, nhưng cũng là kẻ thù tồi tệ nhất.

Thật kỳ lạ.

「Vì vậy, cứ yên tâm mà dựa dẫm đi!」

Chị Yuuko, có vẻ như đang rất vui vẻ với tình hình của chính mình.

Trước hết là báo cáo của tôi.

「Về phía em, không có vấn đề gì lớn. Em có vẻ sẽ hòa hợp được với các bạn cùng lớp, và cũng đã giải thích rõ ràng mọi chuyện cho Mei rồi」

「…...Thật sự, đã giải thích rõ ràng chưa ạ?」

Kaede, người không có mặt ở đó, tỏ vẻ nghi ngờ, nhưng tôi vỗ ngực đảm bảo.

「Hoàn hảo luôn!」

Việc Mei có vẻ đang âm mưu gì đó, chắc không cần nói ra.

「Yoshi, vậy thì, tiếp theo là phần chính được mong chờ nhất hôm nay! Nào, Kaede! Chị gái Yuuko sẽ lắng nghe những lo lắng của em đây!」

Không phải là câu nói để lắng nghe lo lắng của em gái.

Kaede, dù ném một ánh mắt sắc bén về phía chị gái, nhưng không hề tỏ ra tức giận.

Chắc là lo lắng của em ấy sâu sắc đến vậy. Em ấy lưỡng lự một lúc rồi──

「Sau khi có cơ thể này… em mới nhận ra… đàn ông là sinh vật tồi tệ nhất. Em không ngờ lại có… một thôi thúc kinh khủng như vậy. Em chỉ cư xử như bình thường… chỉ bị các bạn cùng lớp vây quanh thôi mà…」

Mặt đỏ bừng, em ấy cúi gằm xuống.

Có vẻ như không thể truyền đạt chính xác những lo lắng của mình.

Nhận ra điều đó, chị Yuuko suy nghĩ một lúc, rồi,

「Ừm… có phải là khi có nhiều cô gái ở gần, thì vấn đề kia lại tái phát, đúng không?」

「…...Vâng」

「Chiaki, đàn ông có phản ứng ngay cả khi đó không phải là người mình thích à?」

Lại một câu hỏi khó chịu~.

…...Nhưng, dù có xấu hổ, cũng phải trả lời đàng hoàng.

「Tùy trường hợp… nhưng nếu ở trong tình huống giống Kaede hôm nay, thì có phản ứng cũng là điều dễ hiểu」

Dù chỉ là tiếp xúc cơ thể nhẹ, nhưng bị nhiều người như vậy bám lấy…

Một cách diễn đạt kỳ lạ, nhưng ngay cả một người đàn ông kỳ cựu cũng có thể thấy khó xử.

「Hừm」

Chị gái, vừa nhìn tôi, vừa suy nghĩ một chút,

「Mà vốn dĩ có thể kiềm chế được không?」

「…...Ở một mức độ nào đó thì… có thể… chăng?」

「Hửm~? Này… sao có vẻ không tự tin lắm vậy」

「Thì là──về những kỹ thuật như thế này, đàn ông với nhau không có chuyện dạy cho nhau, hay thảo luận đâu!」

「Không có à?」

「Không có!」

Tôi rất muốn hỏi các quý ông khác, nhưng… chắc là không có đâu nhỉ?

──Này bạn tôi, tôi muốn tránh tình trạng cái chim chim đột nhiên to lên.

──Hừm, đó là vấn đề chung của chúng ta, những người đàn ông.

──Chúng ta hãy thảo luận về các biện pháp đối phó với kích thích tình dục đi?

──Được thôi.

──Đây là phương pháp do tôi nghĩ ra… khi mặc đồ lót, sao không thử cất nó hướng lên trên.

──Hừm… dù có to lên một chút cũng khó bị phát hiện, à.

──Đúng vậy, nhưng lại không phù hợp với quần boxer bó sát.

──Phụt, quần boxer chỉ là đồ của bọn nhỏ con thôi.

──Đúng vậy, quần đùi 100% cotton mới là tuyệt nhất.

Dù chưa xác nhận, nhưng.

Chắc chắn đàn ông trên đời, không có những cuộc trò chuyện như thế này đâu.

Mỗi người tự tìm ra cách riêng… hay nói đúng hơn, là tự mày mò để kiểm soát phần dưới của mình.

Tôi nghĩ đó là thứ mà người ta sẽ tự nhiên thành thạo sau nhiều năm.

Vì vậy, những chàng trai trên mười tuổi, dù có những kỹ thuật tự rèn luyện, nhưng chưa từng dạy cho ai, nên không thể đảm bảo hiệu quả được.

──Sau khi tôi nói vậy.

Hai chị em tôi, đều làm mặt kinh ngạc.

「Ví dụ cuộc trò chuyện ngớ ngẩn lúc nãy, chắc chắn là do Chiaki nghĩ ra. Chị nhớ lúc em tốt nghiệp quần lót trẻ con, em đã so sánh các loại đồ lót rồi chê bai quần boxer đấy」

「Cái đó em không bao giờ mặc lại nữa. Chật, đau lắm」

「Không quan trọng, mau chỉ cách giải quyết vấn đề đi」

Một ánh mắt khinh bỉ tột độ.

Vì Kaede thúc giục, tôi, với tư cách là một người từng là con trai, đã đưa ra lời khuyên một cách nghiêm túc.

「Phương pháp có thể dùng trong lớp học thì… như đã nói trước đó, ‘nghĩ về người mình ghét’ chẳng hạn」

「Vì nó làm tình hình tệ hơn nên loại bỏ」

「Vậy thì… khi bị tiếp cận, ‘nín thở’ hoặc ‘nhắm mắt’」

Cứ như cách đối phó với ma quỷ vậy.

Kiểu như niệm chú ‘pomade pomade pomade’ thì sẽ ổn.

「Cái nào cũng khó thực hiện một cách tự nhiên trong lúc nói chuyện」

「Nói tóm lại, chỉ cần tâm trí thanh tịnh, gạt bỏ phiền não là được. Chắc sẽ khó ngay lập tức, nhưng…」

「Em sẽ cố gắng ý thức hết mức có thể… tiếp xúc cơ thể với phụ nữ cũng… vì đã biết là nguy hiểm, nên sẽ cố gắng hạn chế…」

Ghi nhớ tình huống nguy hiểm, và cố gắng không để nó xảy ra.

Kaede, có vẻ như đang dần học được chiến thuật cơ bản của đàn ông.

「Kaede, còn có lo lắng nào khác không?」

Chị Yuuko lại hỏi, nhưng,

「………………」

Kaede cúi gằm mặt im lặng.

Tôi biết là em ấy có một nỗi lo lớn, nhưng.

Ngay cả chị gái tôi, không có gợi ý gì cũng đành chịu.

「Nào nào, nói đi? Nói đi?」

Chị ấy dí sát tai vào thúc giục. Kaede liền rụt rè thì thầm vào tai chị.

「Hừm hừm… hừm hừm… hô… đặc biệt là buổi sáng rất khổ sở à…? Ừm, ra là vậy」

Nghe xong nỗi lo của em gái, chị Yuuko gật đầu một cái thật mạnh, rồi,

「Chiaki! Dạy cho em ấy ‘cách đi tiểu’ khi cái đó đang to lên đi!」

「Oa a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a-!」

Kaede vừa la khóc vừa bịt miệng chị gái.

Trong mấy ngày nay, tôi đã nhìn thấy bộ dạng hoảng loạn của cô em gái lạnh lùng này không biết bao nhiêu lần rồi.

Đối với Kaede chắc là tệ nhất, và tôi cũng nói thật lòng là thấy thương em ấy, nhưng mà…

「…...Ừm」

Có thể nhìn thấy một khía cạnh của em gái mà trước đây tôi chưa từng biết, cũng có một cảm giác mới mẻ, đó là sự thật.

Tôi, vừa nuốt xuống những suy nghĩ có vẻ sẽ bị mắng, vừa trả lời.

「Nói thẳng ra sự thật thì… lúc nó đang to, không thể đi ‘tiểu’ ở bồn cầu ngồi được đâu」

「Cái gì! Vậy sao!」

「…...Thật là bất tiện」

Đối với đàn ông thì đó là chuyện quá bình thường, nên tôi không hiểu tại sao lại bị ngạc nhiên.

「Tại sao? Tại sao vậy? Có thể nói cho chị gái biết được không!」

「Cái chim chim, khi nó to lên thì…」

「To lên thì sao?」

「Nó sẽ khóa mục tiêu vào mặt mình, và tầm bắn của nước tiểu sẽ tăng lên gấp ba lần」

「Bắn vào mặt á!? Tại sao lại có cái thông số ngớ ngẩn như vậy!?」

「Hỏi Chúa ấy!」

Tôi đã dành thời gian giải thích rằng, những lúc như vậy chỉ có thể chịu đựng cho đến khi nó nhỏ lại, hoặc phải dùng nhà vệ sinh nam. Nếu cố gắng đi vệ sinh ở bồn cầu ngồi, sẽ có nguy cơ bắn tung tóe.

Hừm…

Trong cuộc đời tôi, không ngờ lại có lúc phải thảo luận về cách đi vệ sinh với hai chị em mình.

「Hà, Chiaki… nhà vệ sinh nam, làm tốt thật đấy. Người phát minh ra nó, có lẽ là một nhà hiền triết ngang tầm với ta」

Chị Yuuko thì có vẻ cảm kích, nhưng Kaede thì chỉ biết tiều tụy.

Mọi người trong lớp chắc cũng không bao giờ mơ tới chuyện… Kaede-sama đáng ngưỡng mộ của họ ở nhà lại bị cuốn vào một cuộc trò chuyện như thế này đâu.

Sau cuộc họp gia đình là đến giờ đi tắm.

「…...Phù」

Ngâm mình đến vai trong bồn tắm, tôi thử chạm vào cơ thể mình.

Không còn một chút dấu vết của những cơ bắp gồ ghề, chỉ còn lại làn da phụ nữ mềm mại và thanh tú.

Một cơ thể yếu ớt, mau mệt, và khó điều khiển.

Trong làn hơi nước, tôi ngước nhìn trần nhà, và một lần nữa suy ngẫm.

Trở thành con gái, những thứ mất đi thật lớn.

Nhưng hơn thế nữa, cuộc sống mới lại thú vị, và đầy kích thích.

Chỉ cần nhìn vào gương đã thấy vui, trang điểm lên lại càng vui hơn.

Ở lớp cũng──dù hơi khác so với suy nghĩ──nhưng cũng là người nổi tiếng.

Và trên hết, đã có sự kết nối với cô em gái vốn hay xa lánh mình.

「Vì vậy, tôi không có vấn đề gì──…」

Người có vấn đề, là Kaede.

「Chỉ trong vài ngày, em ấy đã có vẻ bị dồn vào chân tường lắm rồi…」

Chắc hẳn việc chuyển đổi giới tính một phần đã gây ra gánh nặng lớn cho em ấy.

Chắc em ấy cũng bối rối nhiều về những vấn đề đặc trưng của đàn ông, và việc hỏi ý kiến gia đình cũng thật xấu hổ.

Tôi định sẽ hợp tác những gì có thể, nhưng…

「Hà… lo lắng quá」

Tôi lẩm bẩm, rồi đứng dậy. Một dòng nước ấm chảy dọc cơ thể tôi.

Ra khỏi phòng thay đồ, lau khô người.

Cầm lấy máy sấy tóc, sấy và chải tóc theo cách mà gia đình mới dạy gần đây.

Chỉ mặc độc bộ đồ lót nữ mà tôi vẫn chưa quen, khoác chiếc khăn tắm lên vai, rồi đi đến tủ lạnh để tìm đồ uống. Uống ừng ực chai nước,

「Phà」

Tôi dùng ngón tay lau miệng, vừa đi ngang qua phòng khách thì──

「「A」」

Tôi và Kaede đang ngồi trên sofa.

Mắt chạm mắt.

Rùng mình──một cảm giác khó chịu chạy dọc sống lưng.

Dù chưa từng trải qua, nhưng có lẽ một người lính khiเหยียบ phải mìn trên chiến trường cũng có cảm giác tương tự.

──Không lẽ, mình, đã gây ra chuyện gì rồi?

Mồ hôi lấm tấm trên trán tôi.

Kaede, không hề cử động, cứ nhìn chằm chằm về phía này.

Má ửng hồng, mắt trở nên lờ đờ.

「Yasumi-kun… tôi, hôm qua, trước khi đi tắm đã nói rồi đúng không. Bây giờ cậu đã là con gái, nên phải mặc quần áo vào rồi mới ra khỏi phòng thay đồ, nhớ chứ. Dù là trước mặt gia đình… cũng cần phải có phép tắc, nhớ chứ」

Kaede, run rẩy nói bằng một giọng khổ sở.

Cảm thấy một nỗi sợ hãi kỳ lạ, tôi, với cảm giác như một con ếch bị rắn nhìn chằm chằm, đã chuyển sang dùng kính ngữ.

「…...Vâng. Hôm qua em đã mặc đồ rồi mới ra」

「Vậy, sao lại… cái bộ dạng, vô liêm sỉ đó…」

「H-Hôm nay… là… cái đó… thói quen hồi còn là con trai… hay nói đúng hơn, là vô thức」

Có mà! Chuyện như vậy! Mới thành con gái thôi mà!

Mỗi lần vào nhà vệ sinh ngồi là lại nhấc nắp bồn cầu lên!

「Từ trước đến giờ… tôi đã nhắc nhở nhiều lần rồi đúng không… đừng có đi lại trong nhà với bộ dạng khó coi như vậy…?」

「Gần đây không bị nói gì, mà… K-Kaede? Sao… không khí…」

Con bé này có ổn thật không vậy?

Tự ôm lấy cơ thể mình, người đổ về phía trước, như sắp sa vào bóng tối…

「Thật… sự… là đồ tồi… đàn ông, ai cũng, như vậy sao…?」

Đó chắc chắn, không phải là lời nói hướng về phía tôi.

Tôi cảm nhận được một sự tự ghê tởm đang trào dâng.

Đồng thời,

「Hí」

Một cơn ớn lạnh đột ngột, làm tôi giật nảy mình.

Vì tôi nhận ra ánh mắt của Kaede, đang dán chặt vào cơ thể bán nude của tôi.

Kaede từ từ đứng dậy, từng chút, từng chút một… đi về phía này.

「K-K-K-Kaede? Đừng có lại gần lảo đảo như vậy chứ? Sợ lắm đấy???」

「Tôi cũng… không muốn làm thế này đâu…! Ưưư… nhưng, đầu óc… nó kỳ lạ lắm」

「N-Này… Kaede… không lẽ… không lẽ em………………v-với chị?」

Cảm thấy một mối nguy hiểm cực độ cho bản thân, tôi lùi lại.

Kaede, thở hổn hển, hà, hà, tiến lại gần.

「Là lỗi của Yasumi-kun, đúng không? Tôi trở nên thế này là do cậu…」

「! Khư…!」

Cuối cùng tôi bị dồn vào góc tường. Khuôn mặt đỏ bừng như người say của Kaede, tiến sát đến trước mặt──

Đùng, tay em ấy đấm vào ngay cạnh mặt tôi.

「Hí… ư…」

Nguy rồi nguy rồi nguy rồi!

Rối trí quá không hiểu gì cả, nhưng tình huống này tuyệt đối là nguy hiểm…!

Tôi cố gắng đảo mắt, tìm cách thoát thân.

Cơ thể cứng đờ vẫn không thể cử động, bị ánh mắt mê hoặc giữ chặt.

Nhưng, ngay lúc đó, tôi chợt nhìn xuống.

「A…」

Cú sốc khi chứng kiến một thứ không thể tin được ở cự ly gần, đã làm cho cơ thể tôi hết cứng đờ ngay lập tức.

「Oa a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a-!」

Tôi vứt chiếc khăn tắm như để đánh lạc hướng, rồi trần như nhộng chạy trốn khỏi nguy cơ bị xâm hại.

「C-Chính tôi… chính Yasumi Chiaki này… lại có thể… lại có thể…!」

Thật là thảm hại hết mức!

Chắc chắn là màn xấu mặt số một trong cuộc đời.

Tôi vừa la khóc vừa chạy lên cầu thang, trốn đến chỗ người nhà đáng tin cậy.

「Hu hu hu! Chị Yuuko ơi~~~~~~~~~~~~!」

Bốp, tôi mở cửa xông vào phòng.

「Tối nay em ngủ cùng chị nhé~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!」

「…...Hở?」

Chị gái tôi, trong bộ đồ ngủ đội chiếc mũ ngủ đáng yêu, quay lại và thốt lên một tiếng bối rối.

「Đ-Đột nhiên sao thế──ê ê ê ê!? Sao lại trần truồng thế này!」

「Hự! C-Chuyện này… có, lý do, sâu xa…」

Hãy nhìn lại tình hình hiện tại.

Một cô em gái chỉ mặc độc chiếc quần lót xông vào phòng chị gái.

Phu ha ha! Ngay cả nhà khoa học điên thiên tài cũng không hiểu được ý nghĩa đâu nhỉ!

…...Tôi cũng đang khá rối loạn.

「…...Bị xông vào với bộ dạng đó, ta, rốt cuộc phải làm sao…?」

Sự ngạo nghễ thường ngày không còn một chút nào, chị gái tôi chỉ biết lúng túng.

Gò má ửng hồng sau khi tắm của chị Yuuko, càng trở nên đậm màu hơn.

「Ch-Chiaki? Này nhé? Dù đã trở thành con gái, nhưng mà? Cố gắng biến những ảo tưởng bậy bạ thành hiện thực… chị thấy không ổn đâu đấy?」

「Chị đang hiểu lầm một cách tệ hại rồi đấy! ──Chậc! Bây giờ không phải lúc!」

Tôi gạt chuyện giải thích cho chị Yuuko sang một bên, rồi khóa cửa phòng lại.

「Phù… thế này là được」

「Tại sao lại khóa cửa!? Hự! M-Mi định không cho ta trốn à!」

「Đã bảo là không phải mà! Sau khi tắm xong đi lại trong tình trạng bán nude, thì, K-Kaede đã…! Em, suýt bị tấn công…!」

「Hả~? Bị tấn công á~? Không không… đó là Kaede đấy? Đúng là khi ở trong trạng thái đó, nó sẽ dễ bị kích động hơn đàn ông bình thường, nhưng… nó không thể nào làm chuyện đó được」

「Chính vì Kaede đang ở trong tình trạng nguy hiểm đến mức tự mình làm những điều mà nó ghét nhất đấy!」

Tôi cố gắng giải thích.

Rằng chính tôi lúc nãy cũng vậy, đã quá coi thường ham muốn tình dục của một chàng trai tuổi dậy thì.

Rằng ngay cả những người đã làm đàn ông hơn mười năm, cũng không thể hoàn toàn thuần hóa được thôi thúc đó, và có những lúc không thể hành động một cách lý trí.

Dù Kaede có là người ghét đàn ông và sạch sẽ đến đâu, cũng không thể nào kiểm soát được một thứ được trao cho một cách đột ngột mà không có sự chuẩn bị nào cả!

Hơn nữa, lúc nãy chị vừa nói ‘dễ bị kích động hơn đàn ông bình thường’ đúng không?

Chị Yuuko, nghe lời giải thích của tôi với vẻ mặt kinh ngạc,

「Rồi rồi. Hiểu rồi hiểu rồi」

Có vẻ như chị ấy vẫn chưa hiểu được sự nghiêm trọng của tình hình.

「Em bây giờ đúng là trông rất gợi cảm đấy? Nhưng báo cáo phóng đại như vậy là không tốt đâu? Nói những lời hạ thấp Kaede cũng không tốt, và──chị gái Yuuko này, về độ đáng yêu cũng không thua đâu đấy! Đừng có quá tự mãn──」

Vừa mới gạt bỏ hành vi sai trái của mình sang một bên, chị Yuuko đã định chuyển sang chế độ thuyết giáo thì.

Tay nắm cửa đã bị khóa,

Cạch cạch cạch cạch!

Rầm! Rầm rầm!

「「Pi ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê ê!」」

Hai chị em chúng tôi, đáng thương ôm chầm lấy nhau trong nước mắt.

Cứ như một cảnh trong phim kinh dị vậy.

Chị Yuuko, thái độ ung dung lúc nãy đã biến mất không dấu vết, ôm chặt lấy tôi.

「…...T-Tối nay, ngủ cùng chị nhé? Nhé?」

「…...Thì em đã nói rồi mà」

Bên ngoài cửa sổ.

Trong bóng đêm, những tiếng sấm mùa xuân dữ dội, cứ vang lên không ngớt.