Chương 1: Ta đã ra tay năng lực chỉ có nghịch thiên!
Vào một buổi chiều mùa hè năm 21XX, trên tầng 24 tòa nhà chung cư bình thường ở thành phố XS, Trung Quốc, những âm thanh chói tai "cách", "cách" vang lên không ngừng nghỉ, hơn nữa là vào buổi trưa yên tĩnh, thật sự rất phiền cho người khác.
Tại phòng 2402, trong căn phòng khoảng chừng 100m vuông, một thanh niên tóc đen tay giơ búa, tay kia giữ cái giá đỡ kim loại, thi thoảng lại dùng sức gõ cái giá đỡ vào đúng chân. Bởi vì cái giá đỡ có kích cỡ không phù hợp với chân cố định lắm, chàng trai cố gắng gõ cái giá thành hình dạng sao cho phù hợp.
"Xoảng" một tiếng, ấy là do thanh niên này gõ mạnh một phát, cả giá đỡ đang mắc kẹt đột nhiên đập vào vị trí đáng lẽ không vào được, các vật kiện cũng cơ bản hoàn thành .Trông nó cực kì thô sơ, nó na ná trông như chiếc ghế mát xa gì đó, nhưng kích cỡ thì lớn hơn một tí, nhưng mà cái ghế dựa đầu lại là cái "mũ chụp" nửa đầu, cứ như như cái máy uốn tóc trong hiệu làm tóc vậy, có điều trên đỉnh cái mũ chụp này chằng chịt các loại dây điện nối vào. Đương nhiên loại dây điện này trông quá rối răm, nhìn qua là biết mạng lưới tự chế, ở cái thế kỉ 22 này, cái loại dây điện ở "thiết bị" này căn bản không đủ tư cách xuất xưởng.
Bên cạch cái "ghế mát xa" này có một cái màn hình máy gia đình thông dụng, đương nhiên là máy tính bây giờ đã ghép cây vào màn hình nên chỉ còn mỗi chiếc màn hình mà thôi. Trên màn hình trắng chi chít những code, các dãy chữ Anh tự cùng với các chữ số Ả rập chạy loạn lên, cho dù có chuyên gia công nghệ thông tin cũng chưa chắc đọc nổi cái gì.
"Đã xong!"
Sau khi lắp đặt cái giá vào đúng vị trí, cậu thanh niên lau mồ hôi trên chán, nở một nụ cười độc ác " Bố mày đã ra tay thì quả nhiên nghịch thiên, mất có 3 ngày công phu đã chế xong thiết bị chơi game, công ti Thiên Vũ không cho bố chơi game chỉ vì có hồ sơ tiền án hình sự sao, bố chỉ cần 3 ngày là tự chế ra máy chơi game đây, xem các người làm sao cản được ta đây chơi game. Thử điều chỉnh chỉnh chương trình chút coi xem có vô được hệ thống máy chủ Thiên Vũ không nào."
Thanh niên vừa đặt tay lên bàn phím không dây của mình, đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa "rầm" “rầm" , đồng thời một giọng nữ lớn tiếng ngoài cửa vọng vào " Mở cửa! Lí Hoài Lâm, cậu mở cửa ngay cho tôi!"
"Ây...." Lý Hoài Lâm nghe thấy tiếng gọi rồi, gãi mũi không biết làm sao, đành phải mò ra mở cửa.
"Em nói nè chị Quyên, không cần thiết lớn tiếng như vậy chứ, người ta nghe thấy nhỡ tưởng em nợ chị gì đấy thì sao.".Lí Hoài Lâm mở cửa ra,thấy một cô gái chưa tới ba mươi vẻ mặt rất tức giận đang nhìn mình. Cô gái này tuy tuổi không phải nhỏ, nhưng mắt to cằm nhọn, khuôn mặt hoàn mỹ thêm dáng người đầy ma quỷ, quả thực mang vẻ đẹp chết người. Nhưng mà hiện tại vị mĩ nữ này đang tức giận nhìn chằm chằm Lí Hoài Lâm, bỏ qua cái vẻ mặt cau có, trên khuôn mặt cô vẫn còn mang theo vài phần mệt mỏi.
"Cậu có biết bây giờ là là mấy giờ không?" Người đẹp lườm nguýt chất vấn Lý Hoài Lâm.
Lí Hoài Lâm liếc nhìn chiếc đồng hồ điện tử trên tay: "Dạ biết, 2 giờ chiều 14 phút, em nói nè chị Quyên, sang hỏi giờ có cần thiết làm ồn vậy không."
"Chẳng lẽ cậu lại không biết tôi đi làm vào giờ nào sao? Cậu chẳng lẽ không biết tôi phải ngủ bù vào buổi chiều sao?". Chị Quyên xem Lí Hoài Lâm giả ngu, càng bực tức hơn nữa, "Ba ngày rồi, cậu cứ gõ gõ cái quái gì vậy, chốc chốc lại tiếng cưa điện, tí lại tiếng đập búa, cậu không định cho tôi ngủ bù sao, buổi tối làm sao đi làm?"
Mĩ nhân đây tên gọi là Trần Quyên, sống ở phòng 2401 của tòa nhà này, nói đơn giản thì đây là hàng xóm của Lí Hoài Lâm. Mà cô cái gọi "đi làm" kì thật là lượn lờ ở các hộp đêm hoặc quán bar nào đó mỗi khi trời tối, sau đó dụng miệng lưỡi câu những kẻ ngốc có tiền, may mắn tốt thì đủ chi phí sinh hoạt mấy tháng hoặc một năm gì đó. Trần Quyên thì không có việc làm ổn định, thường thì dựa vào nhan sắc tìm đàn ông mà sống, đôi khi cô cũng làm việc bán thời gian, cũng có lúc đi làm người mẫu hoặc lên sàn kiếm sống. thời gian công tác của cô nàng thường bắt đầu vào 5 giờ tối, còn buổi sáng và chiều là thời gian ngủ bù.
Ba ngày nay, cứ đúng 8 giờ sáng là Lí Hoài Lâm bắt đầu nện búa, làm cho cô nàng ba ngày này ngủ không được yên, vì thế liên tục càu nhàu suốt ba ngày. Lại nói về Lí Hoài Lâm, tuy biết về người hàng xóm này có lịch trình làm việc không giống ai, nên không có đàm phán gì. Suốt 3 ngày này, hai người còn nói chuyện với nhau còn nhiều hơn từ lúc cậu chuyển đến đây đến bây giờ.
"Hôm nay là ngày cuối rồi mà, thật đấy." Lí Hoài Lâm chỉ còn biết cười trừ, tuy biết chính mình gây ra tiếng ồn lớn thật, nhưng cũng chỉ làm vào ban ngày, chứ không phiền nhiễu ai lúc tối, nhưng gặp ngay loại người ngày đêm lẫn lộn như vậy, lại còn là phụ nữ nữa, làm sao cậu nói lí lẽ lại được.
" Tôi ba ngày rồi không được ngủ ngon, cậu xem quầng thâm ở mắt đây này." Trần Quyên lấy tay chỉ vào đôi mắt mình, vẫn còn chưa hết giận bèn vòi vĩnh "Như vầy làm sao tôi đi làm được, là đàn ông cậu phải nuôi tôi chứ."
"Bớt giỡn đi chị à,chị xem chi phí sinh hoạt một năm của em, làm sao em nuôi tốt cho chị được chứ." Lí Hoài Lâm cười cợt" Chị nuôi em nghe còn tạm được."
"Hể?" Nghe thế Trần Quyên không biết đáp sao nhưng cũng tạm thu nộ khí lại, liếc mắt ngắm nghía Lí Hoài Lâm một chút, sau đó lộ ra một nụ cười xấu xa, " Thằng em trông cũng đẹp trai đấy chứ, để chị chăm sóc em từ đây nhóe."
"Ha ha" Lí Hoài Lâm lắc đầu bất đắc dĩ " Em vẫn có phần tin tưởng bàn tay phải mình hơn, chị Quyên em xem thời gian không còn sớm nữa, chị đi về ngủ đi, không phải tối còn đi làm sao, lần này em không làm ồn, chắc chắn luôn"
" Đừng trối nhanh thế chứ, tay phải của chị cũng điêu luyện lắm đó" Trần Quyên vừa nói vừa dùng tay phải làm động tác lên xuống, đồng thời cơ thể uỗn ẹo, mị lực tỏa ra rất mãnh liệt.
" Tại hạ bán tài không bán thân, không khuất phục trước quyền thế, dâm tiện cũng không dời" Lí Hoài Lâm ưỡn ngược ngẩng cao đầu, nói với vẻ mặt "nghiêm nghị".
"Hứ!" Trân Quyên hất đầu " Cậu tốt nhất không nên làm phiền chị, nếu không chị đây xử ngược lại cậu đấy, giai tân ạ."
"Chị nè ở đây không phải là xử ngược mà là hiếp dâm đó bà chị" Lí Hoài Lâm đính chính lại.
"Nếu thế, cậu phải lấy chị thôi chứ sao giờ." Trần Quyên nói trong khi cười đểu cáng.
"Nữ hiệp,cầu xin người tha tôi một con đường sống..." Lí Hoài Lâm không biết đáp sao nữa rồi.
"Hừm hừm, về sau sáng mắt một chút, không nên đắc tội với những người không nên. "Trần Quyên ưỡn ngực ra, chiếc áo chặt không che hết được bộ ngực vĩ đại, nói như một kẻ hèn hạ vừa được của " Lần này tạm tha cho cậu vậy, chị đây về ngủ đây, cậu mà làm phiền thì trách đây ác nhé."
"Cảm tạ đại nhân tha mạng" , Lí Hoài Lâm chắp hai tay lại, khom người hành lễ.
"Hì hì...." Động tác tôn kính này hóa ra chọc cười Trần Quyên, cô che miệng cười trong khi liếc nhìn Lí Hoài Lâm với ánh mắt khiêu khích, sau đó rời đi.
Đưa tiễn Trần Quyên về xong, Lí Hoài Lâm cuối cùng cũng quay lại hoàn thành nốt công việc của mình. Đặt tay lên bàn phím, ánh mắt Lí Hoài Lâm liền thay đổi, sau đó hai bàn tay điên cuồng gõ phím, nếu người bình thường thấy cảnh này, chắc chắn sẽ nhầm tưởng cậu đang cào phím, bởi tốc độ thực sự là quá nhanh, cho dù đánh chữ cũng không nhanh như vầy, huống chi, cậu vừa gõ vừa biên chế chương trình.
"Chắc hẳn không còn vấn đề được nữa". Nhìn trên màn hình toàn mã code, Lí Hoài Lâm cảm thán môt câu "Công ti Thiên Vũ quả thật độc ác mà, mỗi cái game thôi mà cũng tốn 599998 đồng, bố đây tự chế tất cả vật liệu tổng có 2 vạn thôi à, cũng là do cái máy xử lý hơi đắt một chút, mấy cái khác cũng không đáng tiền..."
Nhớ lại chuyện 3 ngày trước, Lí Hoài Lâm đến giờ vẫn giận hết sức. Cụ thể là cách đây 3 hôm, cậu có xem một cái quảng cáo nói là công ti Thiên Vũ Hợp tác cùng với Chính phủ mở ra kỉ nguyên thực tế ảo, với cái tên gọi là《Vinh Diệu Chi Tâm》nghe nói là một game ảo đạt độ chân thật lên tới 98%.
Không chỉ có ở Trung Quốc, tại các quốc gia khác cũng có sever riêng, hơn nữa còn có tin đồn rằng, không lâu nữa sẽ có bản cập nhật sever, thực chất mở khóa tính năng sever liên đấu, cũng chính là đại chiến ngầm giữa các quốc gia.
《Vinh Diệu Chi Tâm》còn chưa đi vào hoạt động, quảng cáo đã vang danh đất trời, Lí Hoài Lâm không muốn biết mới là khó. Ở cái thế kỉ 22 này, game thủ cũng được đại chúng công nhận là một nghề nghiệp hợp pháp, nhưng điều lạ thường ở đây là chính phủ công khai ủng hộ game《Vinh Diệu Chi Tâm》hơn nữa còn cổ vũ người thất nghiệp tham gia chơi game, chỉ cần mỗi tháng login đủ 90 giờ đảm bảo thu được 2000 đồng từ phía Chính phủ cấp phát.
Thế kỉ 22, công nghệ phát triển với tốc độ cực nhanh,về mặt nhân lực sử dụng ngày càng giảm. Nông nghiệp có máy móc canh tác lo được, nuôi gia súc thì nhà xưởng làm hết, máy tính thông minh đã thay thế hết sức lao động con người. Những công ti lớn cần tuyển mấy vạn người giờ chỉ cần vài trăm cá nhân xử lí. Hơn nữa, sự gia tăng dân số bùng nổ, 10 năm trước đã đột phá 10 tỷ, cho nên nhân khẩu thất nghiệp ngày càng nhiều. Tuy vậy, Chính phủ thiếu gì thì thiếu chứ không thiếu tiền, nhưng sợ nhiều người vô công rỗi nghề như vầy lại đi kiếm chuyện phá phách thì hỏng, vì vậy để giảm áp lực, Chính phủ bắt tay với công ti Thiên Vũ, đẩy hết chúng sang《Vinh Diệu Chi Tâm》.
Có thể thưởng thức trò chơi lại còn có tiền cầm, quả đúng là sự kiện vô cùng tuyệt vời. Lí Hoài Lâm cũng muốn chơi một chút khi thấy quảng cáo như thế. Xui xẻ thay, khi cậu đi mua thiết bị thì gặp rắc rối. Không phải là cậu không mua nổi, một cái thiết bị kết nối có giá chính xác là 599998 đồng, nhưng đại bộ phận lại là người nghèo nên có thể mua với giá ưu đãi là 19998 đồng mà thôi, cũng không phải đắt đỏ cho lắm, vấn đề là cậu không được phép mua.
"Xin lỗi khách hàng, căn cứ vào hồ sơ, anh có tiền án nên không đủ điều kiện mua mũ." Một nhân viên phục vụ mỉm cười nói với Lí Hoài Lâm.
"Cái gì vậy chứ, nói như thế nhưng người có tiền án là không thể mua à, tôi đã từ xa đến tận đây mà còn không được phép mua?" Lí Hoài lâm xếp hàng nửa ngày trời mới biết không thể mua đương nhiên mà chẳng tức tối.
"Chuyện này...đây là quy định rồi..." Nhân viên chỉ có thể cố gắng giải thích" Anh xem góc bên phải của poster có ghi đấy."
Lí Hoài Lâm liếc thoáng qua tấm poster, ở tận bên góc phải dưới cùng, quả thật có ghi với dòng chữ nhỏ xíu.
Và thế là Lí Hoài Lâm lũ thũi đi về.
Càng nghĩ càng cay nên Lí Hoài lâm quyết định chơi bẩn " Cái mũ này cũng chỉ dùng sóng điện từ cũng giống như thiết bị sóng não mà thôi, tại sao mình không làm một cái nhỉ? Dăm ba cái dữ liệu vớ vẩn, mình tự làm cũng được, kết nối với máy chủ Thiên Vũ chắc là chơi được rồi."
Và cứ như vậy suốt ba ngày hì hục, Lí Hoài Lâm cơ bản hoàn thành máy kết nối tự chế, tuy nhìn vào vẻ bề ngoài thì nó không sánh được với hàng thật, nhưng mọi chức năng cơ bản đều có.
“Test thử thôi nào, xem có kết nối được với sever không". Nhớ lại phần hướng dẫn, Lí Hoài Lâm hào hứng ngồi lên chiếc máy tự chế. Đội cái mũ chụp vào và nhấn nút khởi động, rất nhanh tiến vào trạng thái đăng nhập.
Lí Hoài Lâm thấy toàn là màu xám, chờ khoảng 10 giây, ngay khi cậu nghĩ chuyện không hay, logo của công ti Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu. Sau đó lại xám xịt, lại 10s nữa, thế rồi một video bắt đầu chiếu.
Phần đầu của video là đoạn phim mà Lí Hoài Lâm đã xem qua trên mạng, cho lên cậu cũng không quan tâm lắm, nhưng mà vừa chiếu được khoảng 2 giây , hình ảnh kẻ xọc ngay lập tức. Sau đó đang chiếu cảnh một chiến trường cổ xưa, các chủng tộc lúc đó đang chiến đấu đầy nhiệt huyết trên chiến trường, đột nhiên một đống tạp ảnh xen vào, vốn đang mấy vạn người đang chiến đấu trên bình nguyên bất ngờ mặt đất hóa thành đại dương, mấy vạn người đột nhiên khựng lại ngay giữa mặt biển, ở đằng xa là những thành thị xa xa có khói bốc lên, đột nhiên cháy tạo thành một từng cây, khắp nơi đều là những cây thủy sinh trôi giạt.
"Ơ ơ? cái WTF, lỗi hẳn rồi hả?" Lí Hoài Lâm không thể lí giải các hình ảnh trước mặt mình. Không đợi cậu phân tích chuyện gì đang xảy ra, video đột nhiên kết thúc. Lí Hoài Lâm chợt cảm thấy bản thân mình rất nhẹ, sau đó một cung điện màu trắng xuất hiện ngay trước mặt.
"Nơi khởi tạo giao diện nhân vật đây à....ít nhất nó cũng bình thường, nhưng mà vừa nãy sao vậy, chẳng nhẽ công nghệ lậu của mình có vấn đề?" Lí Hoài Lâm không nghĩ đoán được, nhưng không quá lưu tâm lắm.
"Chào mừng bạn đến 《Vinh Diệu Chi Tâm》, hãy khởi tạo nhân vật" Chợt một giọng nói khàn khàn phía trước vọng tới. Giọng nói vô cùng kì quái, khàn khàn thì không tính rồi, nó gợi cảm giác âm thanh phát ra từ cái radio nhiễu sóng đầy ghê rợn.
Lí Hoài Lâm ngẩng đầy lên, giật mình hoảng sợ. Trước mặt là một người mặc bộ đồ trắng, có vẻ như là phụ nữ, cũng bởi Lí Hoài Lâm chỉ nhìn thấy vóc dáng cô ta thôi, mà khuôn mặt của cô ta bị kéo bởi hai vệt đen dài, thành ra khuân mặt chia làm ba phần, mà cũng chắc chẳng biết đây còn là người không nữa.
"Gì...Yêu nghiệt phương nào?"
"Tôi là nhân viên của 《Vinh Diệu Chi Tâm》, phụ trách khoản khởi tạo nhân vật." Con yêu quái đáp với giọng khàn khàn cực kì đáng sợ.
"Này này, làm ra một nhân vật khủng bố như thế để làm nhân viên tiếp tân, định hù dọa người bạn nhỏ này sao!" Lí Hoài Lâm che mặt.
“Xin mời khởi tạo nhân vật.” Con nhân viên tiếp tân chỉ là một chương trình máy tính mà thôi, không có từ khóa nhắc nhở, cô ta chỉ có thể trả lời bằng hình thức lặp lại.
“Được rồi được rồi, mặc dù có chút khủng bố, nhưng vẫn khởi tạo nhân vật đi...” Lý Hoài Lâm có vẻ đã tiếp nhận khuôn mặt kinh khủng này, bắt đầu khởi tạo nhân vật.
"Tên nhân vật"Con nhân viên trong trang phục tân thủ bắt đầu quá trình.
"Ý Chí Nhược Lâm" Thực sự thì cái tên này là biệt danh bố cậu gọi theo danh tự trong một cuốn sách, sau đó Lí Hoài Lâm vẫn lấy cái tên này khi chơi game.
"Tên không bị trùng" Con nhân viên vẫn phát ra tiếng khàn khàn khó chịu như trước "Xác nhận?"
"Ờ"
"Xin hãy lựa chọn chủng tộc" Con nhân viên vừa nói xong, một bảng danh sách hiện ra trước mặt Lí Hoài Lâm, trong 《Vinh Diệu Chi Tâm》tồn tại 6 chủng tộc : nhân tộc, người lùn tộc, tinh linh tộc, ma tộc, thú tộc và vong linh tộc và giới thiệu đặc điểm từng tộc.
Mặc dù Lí Hoài Lâm đã xem qua các chủng tộc trên mạng rồi, hiện tại nhìn lại cậu vẫn cảm thấy nhân tộc là chủng tộc thiên phú về chí tuệ ( trí lực + 10%) và ngoại giao (ngoại trừ thành trì nhân tộc, các thành trì tộc khác được cộng thêm danh vọng +10) dường như phù hợp với mình. Dù sao mục tiêu của cậu là chơi như một pháp sư, trong 6 chủng tộc cũng chỉ có nhân tộc nhận thêm trí lực, mà trí lực có thể gia tăng thêm thương tổn. Ma pháp loài người cũng đáng tin cậy hơn. Về phần thiên phú là ngoại giao cũng chỉ là phụ, dù sao có thì còn hơn không. Lí Hoài Lâm cũng không quan tâm lắm, cũng bởi chỉ với 10 danh vọng cũng chỉ mua đồ giảm 5% trong thành, tóm lại muốn tăng danh vọng thì phải đi làm nhiệm vụ, không dùng vào việc gì lớn được.
Nói về chức nghiệp, phải đạt cấp 10 mới ra được khỏi thôn sau đó vào thành tìm đạo sư chức nghiệp mới có thể chuyển chức, cho nên sau khi chọn chủng tộc là trực tiếp tiến vào trò chơi.
"Lựa chọn nhân tộc, xác nhận?"
"Ờ"
"Chúc bạn chơi game vui vẻ"
Tuy rằng con nhân viên mặc đồ tân thủ này lời nói thì cũng lịch sự đấy, nhưng mà giọng nói thì hơi quá...Không lâu khi Lí Hoài Lâm nhíu mày lại, trước mắt tối sầm, lúc cậu mở mắt ra thì thấy bản thân xuất hiện trong một cái thôn nhỏ.
Lí Hoài Lâm hơi choáng váng một chút, nhìn cách sắc xung quanh thực sự là rất chân thật, tuy rằng trước kia cậu có chơi một vài game VR, nhưng cảm giác vẫn không thật cho lắm. 《Vinh Diệu Chi Tâm》thực sự gây sốc cho cậu.
Những căn nhà đơn sơ, khung cảnh thì đẹp, yên bình. Lí Hoài Lâm hít vào một hơi, nhận ra ngay cả bâu không khí cũng rất thật một cách phi thường. Nhìn nhóm năm nhóm ba đi lại, bất giác cậu giơ tay phải lên, hơi nắm chặt tay lại cảm giác được thân thể của mình.
"Quả nhiên bá đạo, không nghĩ tới cái trò chơi ảo này thật đến 98% như vầy, không uổng công mình vô đây chơi một chuyến" nói xong Lí Hoài Lâm còn cười tự tâng bốc chính mình "Không tin nổi là thiết bị mình tự chế có thể hoạt động tốt vậy, công ti Thiên Vũ cũng chỉ có vậy thôi."
Dứt lời, Lí Hoài Lâm nhớ lại kinh nghiệm chơi game ảo trước đây, thầm nhủ một tiếng "nhân vật" liền một tấm bảng xuất hiện.
Tên:Ý Chí Nhược Lâm
Chức nghiêp: không (Chưa chuyển chức)
Chức nghiệp phụ : không
Đẳng cấp: 1
Kinh nghiệm 0/500
Thuộc tính
HP 100/100
MP 100/100
Lực công kích 4-7
Phòng ngự 2-4
Pháp thuật công kích 4-7
Kháng phép 2-4
Sức mạnh 7 ( Ảnh hưởng tới lực công kích, có quan hệ với chức nghiệp, vật lí hệ gây nhiều sát thương hơn pháp sư hệ )
Nhanh nhẹn 9 ( ảnh hưởng tới tốc độ công kích, tốc độ di chuyển, tăng chút phòng ngự)
Trí lực 7 (ảnh hưởng tới pháp thuật công kích, có quan hệ với chức nghiệp)
Tinh thần 5 ( gia tăng lượng MP, hồi MP, thêm kháng phép)
May mắn 5 (thuộc tính thần bí, gia tăng tỉ lệ chí mạng, tỉ lệ rớt đồ, tỉ lệ kích hoạt nhiệm vụ)
Danh vọng 0
Kĩ năng: Trọng kích (cấp 1 0/200 giáng một đòn mạnh mẽ, gia tăng 5 điểm công kích, chủ động, tiêu hao 5 MP, hồi 15 giây. Có thể thăng cấp)
Thiên phú chủng tộc
Trí tuệ : trí lực -10%
Ngoại giao: ngoại trừ thành trì nhân tộc, các thành trì tộc khác danh vọng -10
"Đệch, sao lại thế này??" Nhìn vào bảng thuộc tính, Lí Hoài Lâm hoảng sợ.