Chương 5: Ngươi cũng muốn ăn đòn phải không?
Bởi vì cũng đã muộn, kiểm tra xong tài khoản ngân hàng của mình, Lí Hoài Lâm liền đi ngủ. Đúng 7 giờ ngày hôm sau, cậu rời khỏi giường, mở tủ lạnh tìm chút cơm nguội và chan chút canh cho xong bữa sáng. Cậu vừa ăn, vừa lướt diễn đàn《Vinh Diệu Chi Tâm》
Bài viết hàng đầu diễn đàn: 《 Ghi chép về người chơi bá đạo nhất ra tay hành hung trưởng thôn Tân thủ, thôn trưởng phải khuất phục và giao ra nhiệm vụ ẩn》
Phía dưới thật ra chẳng có viết gì, chỉ có một đoạn video để đấy, Lí Hoài Lâm liền cho chạy đoạn video, quả nhiên trong video chính là cậu cho lão già râu xám vài cái bạt tai.
Ở dưới là các bình luận.
Người viết: Tôi không có lời để diễn đạt cả, mọi người hãy tự xem đi.
Comment 1: chỉ 2 chữ ngưu bức.
Comment 2: quỳ xuống trước vị tiên nhân đắc đạo đấy.
Comment 3: bài viết này chắc chắn lên top
Comment 4: Nhìn nóng cả người.
.......
Comment 21: ngưu bức
.......
Comment 690: tao chính là người trong video đây, tất cả quỳ xuống cho tao.
Comment 691: thằng cmt trên xàm.
....
:Haizzz..." xem tất cả bài viết Lý Hoài Lâm thở dài một tiếng " Mình không ở trong giang hồ, nhưng khắp bốn phương đã lưu truyền truyền thuyết như vậy..."
Rửa cái bát qua loa, cậu tính đăng nhập vào game, đột nhiên nghe thấy tiếng "rầm" trong hành lang vọng vào.
Cảm thấy chút tò mò, Lý Hoài Lâm chạy ra mở cửa, thì phát hiện ra là chị hàng xóm Trần Quyên đang ngồi ngoài hành lang dựa vào cửa nhà mình, cặp mắt nhắm nghiền, bộ ngực nhấp nhô đều đặn dường như đang ngủ.
"Này này, dây đi" Lý Hoài Lâm ngồi xổm xuống muốn đánh thức Trần Quyên dậy, nhưng còn chưa cúi sát vào thì mùi rượu phả thẳng vào mặt cậu.
" Bà chị này, đã uống bao nhiêu rồi" Lý Hoài Lâm chau mày, sau đó liên tục hò hét " Chị Quyên, chị Quyên, tỉnh dậy đi!"
"A, là thằng em đẹp trai..." Trần Quyên mới hơi hơi tỉnh lại, khuôn mặt xinh đẹp phơn phớt sắc hồng bởi rượu, giọng nói đầy ma mị thầm thì vào tai Lý Hoài Lâm.
“Thôi được rồi, vào nhà chị ngồi chút đi."
"Nghe em nói đây, đây là nhà của em..." lau mồ hôi trên trán của mình " Chị Quyên để chìa khóa phòng ở đâu, để em đưa chị về."
Trần Quyên rõ ràng uống quá nhiều rồi, không còn biết rõ lắm bản thân đang làm gì, chỉ mơ mơ màng màng không thèm đáp lại. Cũng còn hên Lý Hoài Lâm thấy Trần Quyên đặt tay lên túi bên phải, thò vào lấy thực sự có chìa khóa ngay bên trong, thuận tiện nôi ra được mấy cái bao cao su khiến cậu không ngừng đổ mồ hôi.
"Em dìu chị về" Lý Hoài Lâm vừa nói vừa xốc Trần Quyên lên, khập khễnh đi sang phòng 2401, mở chiếc cửa phòng, một mũi nước hoa nữ tính tỏa ra.
"Ọe, bà chị này cả năm cũng không mở nổi cái cửa sổ à, sớm muộn gì cũng mắc bệnh" Lý Hoài Lâm nhanh chân bế Trần Quyên vào phòng ngủ, ném cô trực tiếp lên giường, sau đó kéo chăn mềm đắp cho cô, rồi quay lại mở cái cửa sổ trong phòng khách ra, tiện thể dọn dẹp cái đống bừa bộn trên mặt bàn. Cậu vào nhà vệ sinh để rửa tay, sau đó liếc nhìn lần nữa thấy Trần Quyên ngủ say như chết, bèn nhẹ nhàng ra khỏi cửa.
"Mình thực sự quá tử tế rồi". Đóng cửa phòng Trần Quyên lại, Lý Hoài Lâm đột nhiên ngộ ra, ngay cả bao cao su cũng đã chuẩn bị đầy đủ mà cậu không có tí gọi là ham muốn, chẳng lẽ cậu có xu hướng chơi gay?
"Quên đi, cửa đóng rồi, chìa khóa cũng để nốt trong phòng khách, giờ có muốn cũng không vào được." Tự nhủ bản thân mình càng nghĩ chỉ càng thêm phiền não, mà cũng không đến mức thèm thuồng đến thế, cần quái gì.
Quay lại phòng mình, đóng cửa thật kĩ, Lý Hoài Lâm lần nữa lại ngồi lên cỗ máy tự chế của mình. Sau khi tầm nhìn tối lại, cậu xuất hiện ngay tại vị đã đăng xuất ngày hôm qua.
"Hôm nay làm gì nhỉ?" Lý Hoài Lâm suy nghĩ một chút, "Ừ, cứ theo kế hoạch đơn giản thẳng tiến, trước tiên phải thăng cấp đã, hiện tại mình đang -250 kinh nghiệm, để lên tới cấp 10 cần 105 tự sát... Mẹ nó, để chơi được cái game này, lên tới cấp 100 không lẽ mình cần 1005 lần chết....Thôi quên đi, giờ chết 100 lần nữa rồi tính tiếp, thế quái nào game này không có nút tự sát nhỉ, hay có cách tự sát nào nay, có cái đại ma pháp nào giúp tự hủy hay gì đó chứ."
Không còn cách nào để tự sát, Lý Hoài Lâm chỉ có thể ra ngoài tìm quái, kết quả chỉ tìm được mỗi bọn slime màu đen.Cậu đánh nó một phát sau đó bỏ chạy, con slime màu đen điên cuồng đuổi đánh, khi Lý Hoài Lâm kéo được đến con thứ 5, cậu cuối cùng cũng hét một tiếng thảm thiết ngã vật xuống đất.
"Làm lâu như vậy mới được có 50 kinh nghiệm bọ, so với đánh quái cũng không nhanh hơn bao nhiêu." Đi ra từ điểm phục sinh, Lý Hoài Lâm có chút buồn bực. Từ thôn chạy ra ngoài, sau đó bị đánh chết, hồi sinh trong thôn rồi lại chạy ra ngoài, cũng rất tốn thời gian, chủ yếu là do slime màu đen gây sát thương rất thấp, mà cũng bởi mấy con khốn đó cũng chỉ là cấp 1 làm cậu mất toi nửa ngày, cậu vẫn chưa tìm được bãi quái giúp chết nhanh mà tới cũng nhanh.
Hiên tại Lý Hoài Lâm thăng cấp thật sự rất chậm, nếu người chơi khác cùng cấp 1 cần tổng cộng 500 kinh nghiệm,nhiệm vụ của thôn trưởng đã 200 kinh nghiêm rồi, đánh thêm 60 con slime màu đen liền thăng cấp, từ cấp 1 lên cấp 2 không tới 1 giờ đồng hồ.Mà Lý Hoài Lâm lượn như cá cảnh lần thứ mười rồi, thêm hai lần thời gian cũng chẳng đủ.
"Nếu tìm được bọn quái mạnh thì.." Rất nhanh Lý Hoài Lâm lại nghĩ tới một cái biện pháp khác , con slime đánh cậu cũng chỉ mất có 2,3 máu , cho nên mới chậm , nếu tìm thấy quái có thể một giây kích sát , không phải là chết nhanh hơn sao.
Nhưng mà nghĩ lại cũng có chút không đúng, biết đâu bãi quái đó ở vị trí khá xa thôn thì sao, chạy ra đến nơi cũng mất nửa ngày, rồi lại sống lại ở thôn tân thủ, chết kiểu này có khi tốc độ còn chậm hơn so với bị lũ slime màu đen giết.
"Con mẹ nó rắc rối vậy, còn không bằng đánh quái để thăng cấp." Lý Hoài Lâm hết sức tức giận.
Đang rối răm như thế, cậu chợt nghe thấy cuộc đối thoại của 2 người chơi bên cạnh.
"Cậu lại đi đào quặng à, tranh thủ còn dọn quái lên cấp rời khỏi thôn đi." một người chơi nói với người bạn đang cầm cái cuốc chim "Phó chức chỉ là vô dụng, nhanh chóng chuyển chức mới là khôn ngoan."
"Tớ cảm thấy làm thợ mỏ làm phó chức cũng có hữu dụng mà, cậu xem 10 quặng sắt chất lượng tốt có thể bán được 15 đồng, rất nhiều lợi nhuận đó chứ." Người chơi cầm cuốc nói tiếp " Đáng tiếc tớ cũng chỉ dám đào ở lối vào thôi, quái bên trong rất mạnh, 2 giây là xử xong tớ rồi."
"Nói nhảm nhí, xem lại trang bị của mình đi, ai bảo cậu cứ thích đi đảo mỏ làm gì."
"Hai người chờ một chút đã" Lý Hoài Lâm mở miệng gọi hai người chơi đó lại " Có thể làm phiền hai người một chút được không?"
"Hửm, chuyện gì vậy?" Hai người đều dừng lại, nhìn Lý Hoài Lâm nói đồng thanh.
"Mọi người nói cái khu mỏ ở nơi nào thế? Có cách thôn xa không?" Lý Hoài Lâm hỏi
"À, nằm gần ngay tại phía nam của thôn thôi, cũng không xa lắm" Người chơi cầm cuốc vừa nói vừa chỉ hướng " Cứ theo hướng này mà đi, đến nhanh lắm."
"Con mẹ nó, trời giúp mình rồi" Lý Hoài Lâm kích động múa máy chân tay "Bên trong có quái rất mạnh phải không?"
"Đúng rồi, mà gần lối vào thì ổn thôi, không có quái vật nào cả, nhưng mà vào sâu một chút thì gặp lũ dơi cấp 6, còn có thây ma cấp 8, đặc biệt lợi hại." Người chơi đó nói thêm "Bên trong thì mạch khoáng sản cũng tốt hơn, nhưng cực kì nguy hiểm, tôi mới cấp 3 nên không dám vào."
"Ồ, cảm ơn anh" Lý Hoài Lâm hớn hở cảm ơn.
"À đúng rồi, nếu cậu muốn khai thác ở đó,cần phải có được nhiệm vụ đã, muốn khai thác thì cần có giấy phép trước,bằng không hệ thống không cho cậu vào hang." Người chơi này thấy Lý Hoài Lâm tỏ vẻ hứng thú với quặng mỏ, đinh ninh cậu là người thích đào quặng, cũng là người cùng nghề, nên có ý tốt nhắc nhở cậu.
"Ồ, như vậy nhiệm vụ kia nhận ở đâu?" Lý Hoài Lâm thắc mắc hỏi lại.
"Chính tại thợ rèn thôn Tân thủ đó, cậu có thể nhận nhiệm vụ ở đó và học thêm phó chức là thợ mỏ thì có thể nhận giấy phép vào hang rồi."
"Hiểu rồi, cảm ơn anh nhiều." Lý Hoài Lâm chân thành nói
"Không có gì, mọi người nên giúp đỡ lẫn nhau mà." người chơi này cười và vẫy tay, tỏ ý tạm biệt.
Cậu cáo biệt hai người chơi tốt bụng kia, Lý Hoài Lâm một mạch chạy thẳng tới lò rèn. Lò rèn trong thôn không lớn lắm, cũng chỉ tầm 40 mét vuông, ở cửa còn có mười mấy người chơi, còn có một số ít đang đập lên đe sắt để học cách rèn, tất cả người ở đây đều muốn chuyển chức sang nghề rèn.
Thợ rèn chính ở đây là một NPC vạm vỡ tầm 40 tuổi, có danh tự là Baader. Hiện tại đang đứng ở cửa chính nện vào cái đe sắt bên cạnh đó, thuận miệng chỉ đạo qua loa người chơi.
"Hả? Con trai đây chính là người mà thôn trưởng nhắc đến là người anh hùng mới phải không, nghe nói cậu hoàn thành được nhiệm vụ của thôn trưởng xem ra có chút khả năng,vầy đi ta ở đây có nhiệm vụ cho cậu, giúp ta thu thập 10 cái răng nanh của chuôt răng nanh, ta muốn dùng chúng để rèn." Vừa thấy Lý Hoài Lâm tới gần, gã thợ rèn Baader này liền tuyên bố một nhiệm vụ
Hệ thống thông báo: Thợ rèn thôn Tân thủ Baader giao bạn nhiệm vụ cấp E, nhận hay không?
"Tài năng như ta phải làm cái nhiệm vụ đấy à" Lý Hoài Lâm thản nhiên từ chối " Nhanh chân đi lấy giấy phép khai thác cho ta."
"Hừm, cậu muốn đi đào quặng sao, thợ mỏ cũng là chức nghiệp vĩ đại, ta có thể truyền thụ cho cậu các kĩ xảo đào mỏ, nhưng mà cậu phải hoàn thành nhiệm vụ trước đó, ta mới có thể dậy cậu phó chức được." Thợ rèn Baader nói những câu từ đã được lập trình sẵn, hoàn toàn cự tuyệt yêu cầu của Lý Hoài Lâm.
"Con mẹ nó, ta mà làm nhiệm vụ này lại mất thêm mấy trăm kinh nghiệm, ông còn muốn ép ta chết nhiều lần mới được à, bố đây không làm đấy, ta cảnh cáo lần cuối, nhanh chóng đem giấy phép cho ta, ta đang ngứa tay lắm rồi, coi chừng vã ngươi thành ngu độn bây giờ." Lý Hoài Lâm tỏ ra vẻ uy hiếp hăm dọa.
"HẢ, RANH CON CHƯA ĐỦ LÔNG ĐỦ CÁNH MÀ DÁM ĐE DỌA TA SAO?" Thợ rèn Baader gầm lên.
Baader thực sự nói rất to, rất nhanh khiến cho mấy người chơi học rèn và người chơi xung quanh đang mua đồ chú ý tới.
"Chuyện gì vậy? Người chơi kia là ai? Một người chơi tò mò.
"Tự nhiên tao thấy người ngày quen quen" Một người chơi vuốt cằm nói.
Lý Hoài Lâm không ngại có người theo dõi, căn bản là không thèm để ý, hơn nữa bây giờ cậu còn bị Baader chọc ngược lại "Ta hiều rồi, ông cũng muốn ăn đòn đúng không."
"Hửm?" Baader còn chưa hiểu rõ chuyện gì, thì đã bị Lý Hoài Lâm tát một phát giữa mặt.
Một tiếng "Bốp" vang lớn cả gian phòng, cả lò rèn đột nhiên im lặng như tờ.