Từ sau đó trở đi, tôi thường xuyên gặp senpai. Cứ mỗi lần gặp, thì senpai đều đãi cho tôi thức ăn, nước uống mà anh mua ở cửa hàng tiện lợi. Dù tất cả chúng đều là đồ rẻ tiền, đến cả số tiền vặt ít ỏi của học sinh trung học cũng có thể mua được. Mà dù gì cũng là tiền từ trên trời rơi xuống, nên tôi cũng chả để tâm là mấy.
Senpai không chỉ cho tôi đồ ăn thức uống không, anh ta còn lắng nghe cả nỗi phiền muộn trăn trở của tôi nữa, dù chủ yếu chỉ là chuyện về gia đình nhưng anh ta vẫn lắng nghe. Mà nói là thế, anh ta cũng chỉ ậm ừ ra vẻ thôi, nhưng đối với tôi thì đã quá mãn nguyện vì dù gì cũng đã có người chịu lắng nghe tôi tâm sự.
"Kaho... Anh thích em."
"Em cũng thích anh nữa đó, Gou."
Đã vài tháng kể từ khi chúng tôi gặp nhau ở phía sau trường, tôi đã... dâng hiến trinh nữ cho senpai... Gou. Dù địa điểm là nhà kho chứa dụng cụ thể dục vào lúc sau giờ học không có tí tình cảm nào, nhưng tôi vẫn thấy thật hạnh phúc.
Với tôi, Gou chính là người quan trọng nhất trên đời này. Dù mục đích của anh ta chỉ là cơ thể này, thì tôi cũng mặc kệ. Vì người đàn ông này đã nhìn vào tôi, chỉ thế thôi cũng đã khiến con tim tôi được lấp đầy rồi.
Chính vì thế, tôi đã thề từ trong lòng rằng.
"Nếu là vì Gou, em sẽ làm tất cả!!"
****************
Chuyện tình giữa một tên thích đi cắm sừng thằng khác và một đứa sẵn sàng làm tất cả để mua vui cho Gou bắt đầu từ đây.