Using Gacha to Increase My Companions and to Create the Strongest Girls’ Army Corps

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Vol 1 - Chương 9 [Đằng sau chiếc nón ấy]

-----------------------------------

Hết kỳ nghỉ hưu rồi....quay lại làm việc hoi -_-

Trans+Edit: Trans mặt dày

----------------------------------------------

Vài ngày sau nhiệm vụ thanh tiễu sói, chúng tôi lại trở về chuỗi ngày săn quái và thu thập ma thạch như bình thường. Mọi việc tiến triển khá thuận lợi, nhất là trong việc thu thập Ma thạch, dù có hơi chậm so với lần săn trước nhưng giờ chúng tôi đã thu được khoản 38 viên rồi. Fufufu, sớm thôi, ta sẽ có thêm một cái Lễ hội Heihachi thứ hai.

Lượng tiền tiết kiệm được của cả hai giờ đã cán mốc 1 triệu vài ngày trước và nó vẫn tiếp tục tăng lên theo từng ngày.

Tôi cũng từng nghĩ về việc tách ra mỗi người một phòng riêng, nhưng khi hỏi ý kiến Noru thì cô ấy cư khăng khăng khẳng định rằng “Thế này là tốt rồi.” nên tôi cũng không hỏi gì thêm. Mà sao cũng được, cũng không có vấn đề gì lớn lao, tôi vãn có thể nói chuyện một cách bình thường với cô ấy thế này là ổn rồi.

“Oh, chẳng phải Okura đây sao. Vẫn khỏe chứ?”(Grin)

“Ah, Grin-san, cảm ơn về vụ lần trước nhé.”(Okura)

Một ngày vẫn như mọi ngày, chúng tôi đến tìm một yêu cầu mới ở Hội Du hành giả. Trong khi ngẩn ngơ nhìn qua bảng yêu cầu thì có một giọng nói quen thuộc vang lên.

Đó là Grin-san, người được chúng tôi hộ tống trong một yêu cầu trước đây.

“Bỏ qua cái phần chào hỏi lê thê đi. Thế hai đứa đến đây làm gì thế?”(Grin)

(Trans: ớ thế chú vào nhà vệ sinh để làm gì?)

“À, thật ra bọn em đã trở thành du hành giả nên…”(Okura)

“Ah~, hai đứa khá mạnh mà phải không. Cũng không được nhiêu lâu từ lúc trước, hai đứa bây giờ hẳn là đang ở hạng F nhỉ?”(Grin)

“Không, thật ra là bọn em đang ở hạng E.”(Okura)

Nghĩ lại thì cũng chỉ mới 10 ngày kể từ lúc hai đứa bọn tôi bắt đầu trở thành du hành giả nhỉ.

Tôi hoàn toàn không biết như thế có nhanh hay không…nhưng chúng tôi chỉ nhận phần lớn là những yêu cầu thanh trừng quái vật và vài yêu cầu cơ bản nên cũng không nói chắc được gì.

“…đù…nhanh thế.”(Grin)

“Grin-san, anh quen với Okura-san và đồng hành của cậu ấy sao?”(Mana)

Trong khi đang nói chuyện với Grin-san, một giọng nói khác nhẹ xen vào. Một cô tiếp tân tiến đến gần bọn tôi.

Trên tay cô đang giữ vài xấp giấy…đừng nói lại là một yêu cầu cá nhân mới nữa nhé.

“Oh, Mana-chan. Họ là những ân nhân đã giúp tôi trong lần tôi bị quái vật bao vây trước đây ấy mà.”(Grin)

“Thế sao. Nhân tiện thì Grin-san và Okura-san hiện đang rỗi phải không ạ?”(Mana)

“Nn?Có chuyện gì sao?”(Grin)

“Vâng, chẳng là có một yêu cầu mới đây bọn em vừa nhận được ấy mà. Là một yêu cầu hộ tống cần tối thiểu 3 người, đây là chi tiết.”(Mana)

Đúng là yêu cầu mà tôi đang cần.

Nghe sơ qua thì có chắc sẽ khó khăn hơn yêu cầu thường vì cần đến 3 người. Nhân tiện tôi với Noru được mọi người xung quanh ghép chung lại thành một cặp (đồng đội) rồi.

Quan trọng hơn, cuối cùng tôi cũng biết được tên của chụy tiếp tân. Vậy ra tên của chị ấy là Mana-san. Tôi không hỏi tên cô ấy trước đây do phần có hơi ngại.

Tôi nhận lấy tờ giấy yêu cầu và đọc qua nó. Hmm, hộ tống cho một xe ngựa đến làng Rubergu sao. Chúng ta hẳn là sẽ phải cuốc bộ nên chắc tôi sẽ nhận yêu cầu này vậy. Tiền thưởng khoản 100,000G.

“Uuu…coi bộ chúng ta sẽ phải đi qua rừng Bistros rồi đây.”(Grin)

“Đó là nơi nào vậy?”(Okura)

Grin-san, người cũng đang đọc cùng một tờ thông tin như chúng tôi với một kiểu giọng như thấy kinh tởm vì một thứ gì đó vậy.

Khi tôi hỏi thêm chi tiết về nó, thì có vẻ như chúng tôi sẽ phải đi qua một khu rừng tên Bistros để có thể đến được làng Ruberugu

Nó chỉ là một khu rừng bình thường, nhưng chỉ là gần đây có vài tin đồn về việc những ma thú mạnh đang hoạt động với tần suất cao trong khu rừng đó.

“Mà, nếu đi chung với hai đứa thì anh nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi nhỉ.”(Grin)

“Dù có hơi phiền khi thấy có người đặt nhiều mong đợi vào bọn em như thế…nhưng vì sẽ đi cùng nhau nên chịu vậy. Em thì sao, Noru?”(Okura)

Grin-san là một trong số ít những người mà tôi quen ở thế giới này. Cũng không hẳn là tệ lắm khi hợp tác với nhau một chút.

Khi tôi định quy sang hỏi ý Noru thì thấy cô nàng đang nhìn say đắm vào món đồ chơi trong tay và mỉm cười “Ehehe~”. Đó chằng phải là thứ mà tôi tặng cô ấy hôm trước sao….

“He~y”(Okura)

“Fue!? Ah! E-Em ổn mà.”(Noru)

“Em thật sự thích thứ đó nhỉ…”(Okura)

Chắc chắn là ẻm đã không nghe một chút gì cả. Mà dù sao thì em ấy cũng sẽ tham gia nên tôi nghĩ rằng sẽ ổn thôi nhỉ.

<><><><><><><><><><><><> 

“Grin-san, em có thể hỏi anh chút việc được không?”(Okura)

“Mhmm? ờm thì có chuyện gì sao?”(Grin)

“À chỉ là dùng thử thứ này lên anh một chút ấy mà”(Okura)

“Ờ….cứ tự nhiên….”(Grin)

Chúng tôi tập hợp với nhau ở điểm hẹn nơi mà chiếc xe ngựa đang chờ và bắt đầu nhiệm vụ của mình.

Tôi nghe nói là sẽ mất khoản hai ngày để đến được là Ruberugu nếu cuốc bộ đến. Về đồ ăn và những thứ khác đều nằm gọn trong Túi không gan của tôi nên phải nói là cả hai đã khá lông bong trong việc chuẩn bị.

Trên đường đi, tôi hỏi ý Grin-san về một thứ mà tôi đang muốn thử lên người khác.

Tôi lấy điện thoại của mình ra và bật nó lên, với thứ này, tôi có thể kiểm tra bảng trạng thái của Grin-san đấy.

Không có ai khác ở quanh đây cả nên không cần phải lo về việc bị phát hiện. Không phải lúc nào bạn cũng biết được có ai ở quanh đây hay không nên việc tùy tiện sử dụng nó sẽ rất nguy hiểm.

Tôi luôn muốn thử nhìn xem một Du hành giả có nhiều kinh nghiệm chiến trường trông ra sao và giờ đây là một cơ hội tuyệt vời để thử.

“Vậy thì em xin phép.”(Okura)

======

Grin

Tộc: Nhân loại

Cấp: 30

HP: 500

MP:0

Sức tấn công: 200

Sức phòng thủ: 160

Tốc độ: 40

Kháng ma pháp: 5

Độc nhất kỹ: -Không có-

Kỹ năng: -Không có-

=======

Ohh…cái này, nói sao đây nhỉ….tôi không muốn phải thô lỗ tý nào nhưng mớ chỉ số này tệ kinh khủng.

Đúng như dự đoán, chỉ có tôi và Noru là mang chỉ số kiểu cheat bất thường mà thôi. Hay do tôi là một nhân vật đặc biệt nhỉ? Điều này củng cố giả thuyết của tôi về việc các nhân vật trong GC mạnh gấp chục lần nếu so ra thế giới này.

“Cảm ơn anh nhé”(Okura)

“Oh? Vậy thôi sao? Em vừa làm gì vậy?(Grin)

Chắc chắn đây không phải là thứ mà bạn có thể đem ra tám nhảm rồi. Điều mà tôi hiểu ra khi nhìn vào những chỉ số này còn có cả sự bá đạo của mớ trang bị trên người mình nữa. Nếu nghĩ về lúc tôi xem bảng trạng thái của Noru thì có thể thấy những hiệu ứng tăng cường từ trang bị sẽ không hiển thị trùng lên bảng chỉ số cá nhân.

“Nghĩ lại thì những Du hành giả thường thuộc dạng chiến binh nhỉ? Bộ không có ai như giáo sĩ hay pháp sư sao?”(Okura)

“Anh cũng từng nghĩ về việc này trước đây, nhưng có vẻ hai đứa không biết nhiều lắm nhỉ. Anh nhớ thì em có nói là cả hai đến từ một nơi khá xa mà phải không?”(Grin)

Do không muốn bị lộ ra thông tin gì về cái điện thoại của mình, tôi nhanh chóng thay đổi chủ đề. Nhưng chủ đề này cũng là điều mà tôi hay thắc mắc mỗi khi nhìn quanh Hội.

Đúng là tôi có kể về nơi mà mình đến với anh ta từ lần trước, coi bộ nó cũng khá hiệu quả.

Điều mà tôi thường hay thắc mắc khi bắt đầu trở thành Du hành giả trước đây. Tôi đã nhìn thấy nhiều người thuộc dạng tanker sử dụng khiên các loại, hay những chiến binh sử dụng giáo, kiếm và rìu thì có khá nhiều, họ đều thuộc lớp chiến binh. Vài người khác còn thuộc dạng cung thủ nữa.

Nhưng đó là những thứ duy nhất mà tôi có thể thấy đến hiện tại. thứ còn thiếu là những lớp như Giáo sĩ và Pháp sư như trong thế giới viễn tưởng mà tôi từng đọc trước đây, hoàn toàn không có ai cả.

“Giáo sĩ và Pháp sư thì họ thường không trở thành một Du hành giả như chúng ta. Phần lớn bọn họ là những Trị liệu sư dưới quyền Quân đội Hoàng gia. Còn Pháp sư thì đến những nơi như trường hoặc những khu nghiên cứu ở Queres, và cũng sẽ gia nhập vào Quân đội Hoàng gia sau khi tốt nghiệp.”(Grin)

“Ra vậy, thảo nào em không thấy một ai như vậy ở Hội cả.”(Okura)

Trị liệu sư hể…chắc chắn là họ có tồn tại một lớp nghề như vậy nhưng nghĩ kỹ hơn thì nếu đi theo hướng Grin-san nói thì dung là sẽ an toàn hơn nhiều.

Trường hợp thế này cũng khá tương đồng với Pháp sư. Nếu gia nhập Quân đội thì cũng có nghĩa là quốc gia này đã bỏ tiền ra để thuê họ phục vụ cho mình.

Tính mạo hiểm thì cũng không khác với một Du hành giả là mấy nhưng xét về lâu dài thì nó lại mang đến một nguồn thu nhập ổn định hơn nhiều.

“Là vậy đấy. Thường thì những party có một trong hai loại đó thì sẽ mang đến một lợi ích rất lớn cho họ. Thật ra thì có một vài party hạng A có cả hai loại đó luôn đấy.”(Grin)

“Grin-san từng gặp họ rồi à?”(Okura)

“Ừ. Hai đứa đúng là đáng kinh ngạc thật nhưng với Du hành giả hạng A thì họ ở một cấp độ khác hẳn đấy. Anh từng nhìn thấy họ khi tham gia trong một nhiệm vụ thanh trừng một con rồng trong quá khứ. Cảm giác cứ như họ là tập hợp của những cá thể quái vật trong lốt người vậy. Ngay cả một người hạnh D như anh còn nhìn thấy như vậy cơ mà. Mà với hai đứa thì anh nghĩ cả hai sẽ lên được hạng B nhanh thôi.”(Grin)

Vậy ra Grin-san là hạng D nhể. Nhưng chỉ vầy thì khó để hình dung ra một người hạng A trông như thế nào.

Quá ít thông tin về họ.

Tôi nghĩ mình nên làm một cuộc thăm dò chỉ số trong thị trấn mới được.

“UOH!?”(Grin)

“Uwa!?”(Okura)

“Ch-chuyện gì vậy?”(Noru)

Trong khi cả nhóm đang di chuyển kế bên xe hàng, thì bỗng một tiếng ‘dosun’ lớn vang lên và mặt đất liền rung một cú mạnh.

Chúng tôi đã khởi hành được hơn nửa ngày rồi, nên tất nhiên là cả nhóm đã tiến vào rừng Bistros một lúc trước.

Chấn động đến cỡ này, không lẽ là một con quái vật sao?

(Trans: mình phân biệt một tý cho mấy bác để có gì đọc dễ hiểu hơn:

Ma thú là Quái vật dạng thú như sói…..

Quái vật là Quái thường, creep…..)

“M-Mấy người mau chạy đi! L-Là một con Cyclops (Khổng lồ một mắt), một con Cyclops đấy! Nó đang hướng về phía này đấy!”(Bác tài :v)

Đó là tiếng la hét trong hoảng loạn của bác tài ngồi trên xe, người đã đưa ra yêu cầu lần này.

Và từ một khoản xa ở phía trước, một gã khổng lồ toàn thân màu xám rẽ hàng cây mà bước ra. Trên đầu nó là một cái sừng nhọn, tay thì cầm một cây chùy gỗ cỡ bự. Gã cao đến mức nếu chỉ ngước lên thì chưa chắc là bạn nhìn hết được, 5 mét nhỉ, không, chắc là phải hơn thế nhiều.

“N-Này…chơi nhau đấy à…hai đứa cũng nhanh chạy đi!!”(Grin)

“Chúng ta không đánh sao?”(Noru)

“Em đang nói cái quái gì thế!? Nó là một con Cyclops đấy! Một con quái được xếp hạng C đấy! chúng ta cần ít nhất một tổ đội hạng C chuyên nghiệp thì mới có cơ may mà ăn được nó đấy! Chết tiệt thật…thế quái nào nó lại xuất hiện ở đây cơ chứ…”(Grin)

Grin-san, người chỉ vừa nhìn thấy con quái, đang chuẩn bị quay đầu bỏ chạy cùng với bác tài, người đã nhảy ra khỏi xe hàng của mình.

Tên đó đúng là bự thật đấy.

Nhưng tôi vẫn còn có Noru. Chừng nào cô ấy còn ở đây, con quái đó chẳng khác gì một mớ kinh nghiệm và chiến lợi phẩm cả.

Nhưng đúng là nên chạy ngay khi tình huống trở mình buộc cô ấy phải dùng đến kỹ năng của mình.

Tôi không muốn Noru bị đau cơ thêm một lần nữa đâu, nhưng cũng nguy hiểm không kém nếu tên béo đó tấn công trong khi cả nhóm đang quay đầu chạy.

Tôi nhanh chóng rút điện thoại ra và làm một tấm selfie cho nó.

=======

???

Tộc: Cyclops (Khổng lồ một mắt)

Cấp: 45

HP: 26 000

MP: 0

Sức tấn công: 700

Sức phòng thủ: 500

Tốc độ: 10

Kỹ năng bị động: [Phá bỏ hiệu ứng đặc biệt]

Độc nhất kỹ: -Không có-

========

Uu…có chuyện gì với đống HP của nó vậy. Cả sức tấn công cũng không phải vừa nữa.

Và…[Phá bỏ hiệu ứng đặc biệt]!? cái kỹ năng bị động quái quỷ gì thế!?

Thứ đó sẽ cắt đến một nửa những hiệu ứng của Noru đấy…khó nhằn thật.

Em ấy có hơn 2000 sức phòng thủ lận nên tôi không quá lo về việc em ấy nhận một đòn hay không.

Về phần tôi thì cộng lại cũng chỉ có 500, có thêm từ cái hiệu ứng trang bị thì chỉ có nhiêu đó. Ít nhất thì tôi cũng chịu được vài đòn.

Nhưng sức tấn công của tôi nằm khoản 850, nếu tung đòn trúng thì chỉ gây khoản 350 sát thương mà thôi.

Với Noru thì toàn bộ sức tấn công của em ấy lên đến hơn 2500, nếu vậy thì sẽ gây được 2000 sát thương, nếu vậy thì em ấy sẽ hạ được nó nếu tung liên tục 13 đòn.

Nhưng cũng không loại trừ khả năng có quái vật khác bị thu hút bởi trận chiến mà kéo đến.

“Mình nghĩ cô ấy sẽ đủ sức để lo cho nó. Noru!(I choose you! :v)”(Okura)

“Vâng! Em có cần dùng kỹ năng không?”(Noru)

“Không cần đâu…cái hiệu ứng phụ đó sẽ còn đau hơn là cái boost nữa. Cố gắn làm chậm nó lại trước đã!”(Okura)

“O-Oi! Lũ đần, đừng có chạy về phía đó!”(Grin)

Bỏ lơ lời của Grin-san, cả hai đứa bọn tôi phóng về phía tên khổng lồ kia.

Tốc độ của tôi lúc này khá nhanh, tuy không thể so được với tốc độ full speed mode của Noru, nhưng đúng là giày Nai-kỳ có khác.

Con Cyclops bắt đầu để ý đến hai kẻ đang phóng về phía nó và đưa tay lên chuẩn bị cho một cú vung chùy.

“Oops,haha, đôi giày này đúng là tuyệt thật đấy.”(Okura)

“Chuyển động đẹp lắm, Okura-dono”(Noru)

Ngay trước khi con Cyclops kịp di chuyển và vung chùy, tôi liền làm một cú bật và vòng ra phía sau nó. Noru thì đơn giản né sang một bên ngay khi cái chùy đập xuống.

Ngay lập tức, Noru vung thanh kiếm của mình vào cánh tay mà tên khổng lồ vừa đập xuống. Giờ thì nó đang bị dính một debuff làm giảm đi 50% tốc độ của nó.

Tốc độ vung chùy của nó vốn đã chậm giờ còn chậm hơn, lợi dụng cơ hội này, tôi và Noru liền bắt đầu tấn công con Cyclops.

Cứ tiếp tục như thế khiến tôi nghĩ rằng mình sẽ chỉ lặp lại việc này liên tục để kết thúc nó.

Nhưng vào khoản khắc mà tôi vung cây chùy của mình người con Cyclops, nó liền ngã người ra phía sau ngay khi cây HP của nó tụt về 0.

“Eh?”(Okura)

“Okura-dono!”(Noru)

Cái cơ thể đồ sộ đó đang đổ nhào về phía tôi trước khi hóa thành một đống item….có gì đó sai sai thì phải…

Nhưng khi vừa nghe được giọng của Noru, cả người tôi nhận ngay một lực húc mạnh đẩy cả hai ra đằng xa.

Tôi ngã xuống đất do cú húc bất ngờ đó, một cơn đau nhẹ xuất hiện phía sau lưng, mà coi bộ tôi được cứu rồi nhỉ.

“O…oi…Noru! Em ổn chứ!?”(Okura)

“Đau xíu hoi à, còn anh thì sao?”(Noru)

“Eh, à…không sao.”(Okura)

Tôi cố gọi cô ấy một cách hoảng loạn, nhưng sau khi nghe trả lời vậy thì tôi phần nào an tâm hơn. Nhưng ma…giọng đáp lại có hơi khác tý thì phải…

Chiếc mũ trụ mà cô ấy luôn đội trên đầu chẳng khi nào tháo ra (trừ lúc lên giường với tắm) lại biến đâu mất tiêu, những gì mà tôi thấy là một cô gái có khuôn mặt rất trẻ con với mái tóc trắng bạc đang ôm lấy tôi.

Vô tình mắt tôi chạm với đôi mắt xanh biếc của cô ấy.

Một khuôn mặt hệt như một đứa trẻ, và cô ấy đã phô nó ra trước tôi.

Cả hai nằm gần nhau đến nỗi tôi có thể cảm nhận được cả hơi thở nhẹ nhàng của cô ấy, tôi có một cảm giác sốc không hề nhẹ.

Nói gì giờ nhỉ, tất cả những gì trong đầu tôi bây giờ là cô ấy SIÊU SIÊU MOE!!!!!

“Ehehe, vậy thì tốt quá rùi ~”(Noru)

~~~~~~~~~

“Vậy thì giờ em thấy sao? Vẫn ổn chứ?”(Okura)

Trong khi nhìn tôi với ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên, cô ấy nhận ra rằng mình vừa nghe có hơi khác so với bình thường, và thấy có gì đó sai sai ở đây.

Đúng là không ổn thật nhỉ? Bộ đầu em va trúng chỗ nào à?

“Eh? Gì-aAAAaAA!? N-Nón giáp của em!? N-Nó bay đâu mất tiu rồi!?”(Noru)

Cuối cùng thì cô ấy cũng nhận ra là cái nón trụ của mình roi ra từ lúc nào rồi, ngay tức khắc, cô ấy nhảy ra khỏi người tôi với một cú đẩy nhẹ.

“Nuuuu….Đ-Đừng nhìn em mà…..”(Noru)

Với hai tay cố che đi mặt của mình, cô rên rỉ với giọng như đang chực khóc tới nơi vậy. ngay cả khi tôi cố đỡ cổ đứng dậy thì cô lại xụ xuống cái kiểu ‘ngồi con gái’ ngay.

Nhìn cái cảnh này mang lại cho tôi một cảm xúc rối ren khó tả…coi bộ tôi đã mở nhầm thứ không nên mở rồi…

“N-Nè…cái nón giáp của em đây…”(Okura)

“Uuuu…*hức* Mình bị nhìn thấy rồi…nhìn thấy mất rồi…*hức*…hông lấy chồng được nữa rồi….bé chịu đủ ròi…. bé mún về nhà…”(Noru)

“A-Anh xin lỗi…”

Sau khi nhặt lái cái nón giáp lăn lóc cách chúng tôi một đoạn, tôi đưa nó cho cô ấy. Noru liền dùng hai tay giật lấy nó và đội lên với một tốc độ rất chi là bất thường.

Cô ấy cứ thế mà khóc…tôi cũng không biết làm gì hơn ngoài việc liên tục xin lỗi và cố dỗ dành cô…

Không có văn bản thay thế tự động nào.

Cái tình huống quái quỷ gì thế này.

<><><><><><> 

Noru Fagna

Cấp: 12 --> 16

HP: 1780 --> 1940

MP: 190 --> 230

Sức tấn công: 410 --> 450

Sức phòng thủ: 295 --> 315

Tốc độ: 69 --> 73

Kháng ma pháp: 30

Tiêu hao: 15

<-><<<>>><->

[Thủ lĩnh] Okura Heihachi

Cấp độ: 11 --> 15

HP: 770 --> 810

MP: 95 --> 115

Sức tấn công: 255 --> 275

Sức phòng thủ: 195 --> 215

Tốc độ: 35 --> 39

Kháng ma pháp: 10

-----------------------------------------------------------------------------------

Mai có chương kế, dự định là bom thúi.

--_--

Bố muốn nghỉ hưu tiếp quá đi hà.....