Sự thay đổi mang tính quyết định của chiến trận đã lập tức lan rộng ra cả thành phố.
Với quyền kiểm soát các automaton được giành lại, quân đội và cảnh sát đã nhanh chóng khôi phục lại các chức năng của mình.
〈Quân nổi loạn〉, được dẫn dắt bởi Edmund, chỉ còn chưa đầy một tá, và bởi vì cả Edmund và Tướng quân Glendan đã không còn khả năng chiến đấu, bọn chúng đã mất đi tinh thần chiến đấu của mình.
Edmund đã bị bắt giữ nhanh chóng bởi Quân đoàn tuần tra Kikou.
Edmund bị khống chế nghiêm ngặt và được đưa đến một nơi nào đó. Sau cùng, Raishin không thể hiểu được đến cuối—rằng hắn ta đã nghĩ gì.
『Giáo sư Ionela Eliade cùng automaton của cô. Xin hãy đi cùng tôi.』
Chỉ huy tuần tra tiến đến và trình ID ra cho Ionela.
Chỉ huy cũng liếc nhìn qua Raishin, Yaya và Char.
『Tôi cũng muốn cô cậu giải thích cho tôi biết tình hình nữa. Đây là yêu cầu không chỉ từ Cảnh sát Kikou mà còn cả đất nước. Ngoài ra, Học viện Máy móc Hoàng gia cũng đã chấp thuận.』
Họ mở tờ sắc lệnh ra và đưa cho họ xem. Chữ ký của hiệu trưởng Raishin có thể nhìn thấy được. Cụ thể là, họ không có quyền từ chối. Ông ta thật đã chuẩn bị quá kỹ rồi.
『Không cần thiết là ai cũng phải đi đâu, đúng không? Tôi sẽ đi cùng giáo sư.』
Char tự nguyện. Cô nhìn tới Raishin, trông lo lắng khác thường,
『Với tình trạng đáng thương thế kia, cậu có vẻ sẽ chết trên đường đi. Mau đến bệnh viện đi.』
『Char… xin lỗi.』
『Hừ, ngươi không cần phải cảm ơn ta. Đây là Nghĩa vụ Quý tộc.』
『Char-chan muốn một buổi hẹn hò hơn là mấy lời cảm ơn, phải không?』
『A-a-ai nói thế bao giờ hả!? Đừng có nói gì đó vô tư thế chỉ vì cô là giáo sư nhé!』
Cô đi xa dần cùng với vị chỉ huy trong khi cãi cọ với Ionela vì một lý do nào đó.
Raishin nhìn họ đi, cảm thấy choáng váng và rồi từ từ ngã gục.
『Raishin! Anh ổn chứ!?』
Hoảng loạn, Yaya đỡ lấy cậu. Nhờ có thế, cú ngã của cậu dừng lại và cậu không bị đập đầu.
『Xin lỗi… Yaya. Tôi luôn… dựa dẫm vào…』
『Xin hãy ráng lên! Bác sĩ đã đến rồi!』
『Một bác sĩ và một y tá chạy đến chỗ họ. Có vẻ như họ đã cho rằng họ không có đủ khả năng để khiên họ đi, vì thế nên việc sơ cứu đã được bắt đầu ngay lập tức. Lưng cậu được khâu lại mà không có thuốc gây mê. Trong khi nhăn mặt lại vì đau đớn, đôi mắt đảo quanh của cậu đột nhiên bắt gặp hình bóng Komurasaki.』
Nấp sau Yaya, Komurasaki co rúm lại và nhìn xuống Raishin.
『Có chuyện gì sao… Komurasaki?』
Một khuôn mặt như thể thế giới sắp tận thế. Tóc cô bé rối bù, Komurasaki nhăn méo khuôn mặt xinh xắn của mình,
『Em xin lỗi… trong khoảnh khắc quan trọng như vậy, em… em đã vô dụng…』
『Điều đó không đúng! Nếu không phải nhờ có em ở đó—』
Cơn đau lại lần nữa nhói lên và máu tuôn ra. Đôi tay của y tá dồn hết sức lực và cách điều trị của bác sĩ thì thô bạo. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để nói lên tình trạng nguy cấp của cậu.
Komurasaki khom người về sau với một cú nhảy và quay gót chân trong khi cô bé khóc.
『Đợi đã! Komurasaki!』
『Raishin! Đừng liều lĩnh! Anh lúc này đang được điều trị mà!』
Yaya giữ chặt lấy Raishin người đang cố đứng dậy, ngăn cậu lại.
『Nhưng Komurasaki đang—』
『Ổn cả mà. Irori-nee-sama—và Shouko đang ở đây!』
Chốc sau, một cây kim được cắm vào gáy cậu.
Như là cậu đã bị tiêm thuốc an thần. Cơ thể cậu nặng trĩu, suy nghĩ cậu tê liệt.
Chỉ ngay trước khi cậu hoàn toàn mất đi ý thức, cậu đã thật sự nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.
『——』
『——』
Cậu nghe thấy tiếng nói chuyện từ đằng xa.
『—Tôi không đồng ý. Cô đã đưa chị gái tôi vào nguy hiểm.』
『Mọi thứ đã được tính toán kỹ lưỡng. Đúng không, Frey-chan?』
『U… Ừm.』
『Trật tự đi!』
『U… fueeh.』
『Đ… đừng khóc!』
『Nói chung là, cô gái trẻ này quá sức quan trọng với Loki-kun đến nỗi mà cậu ta không muốn để cổ làm bất cứ điều gì nguy hiểm—tôi nói đúng chứ?』
『Tôi nói thế lúc… mặc xác cô!』
Haha… Cậu vô thức cười.
『Raishin! Anh tỉnh lại rồi ạ!?』
Nghe thấy giọng nói của Yaya ngay bên tai, Raishin mở mắt.
Yaya mở to đôi mắt đen láy của mình và nhìn vào Raishin.
『Raishin… Raishin~~~~!』
Cô bám chặt lấy cậu mà òa khóc. Raishin vuốt ve lấy cái đầu nhỏ bé của cô,
『Xin lỗi… Tôi lại làm cô lo lắng… lần nữa…』
Như thường lệ, Raishin được đưa đến căn phòng bệnh ở tầng một khoa y.
『Cậu cảm thấy thế nào, Raishin-kun?』
Ionela nở nụ cười vui vẻ với cậu.
『Đừng ép mình quá. Cậu đã được truyền máu rồi, nhưng mà cậu vẫn cần thêm máu đó.』
『Truyền máu… máu của ai?』
『Máu của Loki.』
Câu trả lời bay đến từ bên cạnh cậu. Một cô gái tóc vàng đứng cạnh Ionela.
『Char… và Sigmund.』
『Cậu cảm thấy sao, Raishin?』
『Không được… tốt lắm…』
『Hừm. Ngươi thực giống quái vật đấy. Ngươi không chết, thậm chí khi đã mất nhiều máu đến thế. Bác sĩ đã rất ngạc nhiên đấy ngươi biết không?』
Những câu từ cay độc giáng xuống cậu. Thế nhưng mắt Char lại run rẩy và nước mắt trực trào rơi.
『Sự thật là Char-chan đã muốn cho cậu máu đó.』
『A-a-ai nói thế hả!?』
『U… mình… cũng muốn…』
Cô ấy nghe có vẻ bực bội. Frey đang ngồi ngay bên giường Loki.
Theo như những gì Yaya giải thích khi đồng tử cậu mở ra—Char có nhóm máu khác, Frey thì hơi thiếu máu và máu của Loki thì có vẻ có thể chia sẻ được.
「Máu của hai người đã hòa làm một đó!」Char nói trong khi mang một sự phấn khích lạ thường, nhưng thành thật mà nói, cậu chẳng hiểu tại sao.
Ca phẫu thuật của Raishin sau cùng được thực hiện bởi Cruel. Cậu có vẻ đã ở trong tình trạng khá nghiêm trọng, hay chính xác hơn, là bác sĩ đã thoáng chốc bỏ cuộc. Máu của Loki có độ tương thích ma thuật cao hơn người thường, và nhờ đó, Raishin đã có thể thoát chết… đúng vậy.
(Yare yare… vậy là mình lại một lần nữa nợ Loki và bác sĩ rồi ha)
Dù sao thì, còn sống thì còn hy vọng. Nếu cậu chết ở một nơi xa lạ mà không thể hoàn thành nhiệm vụ trả thù tối quan trọng của mình, thì chắc chắn cậu sẽ trở mình trong nấm mồ mất.
(… Mà, cũng không phải là mình sẽ chết vô ích)
Những cô gái vây quanh giường Raishin. Giữa họ, có Ionela và một khuôn mặt giống hệt cô ấy. Vẫn khuôn mặt vô hồn, cứng nhắc và lạnh lùng như thường lệ.
『Này, Eva… cô ổn chứ?』
『Anh là người vui tính. Ngay cả khi anh đang bị thương nghiêm trọng.』
『Đừng gọi tôi là vui tính.』
『Anh là người hài hước.』
『Hmm… cô vẫn thản nhiên như thường lệ.』
『Anh hài hước, nhưng, ừmm…』
Eva lẩm bẩm và để ánh mắt mình lơ đễnh như thể đang tìm kiếm câu từ.
『Tôi sẵn sàng bày tỏ lòng biết ơn của mình.』
Một phản ứng không rõ ràng. Đôi gò má cô trông như bắt đầu ửng hồng lên một chút, hay đó chỉ là ảo giác quang học thôi nhỉ? Cậu không chắc, nhưng đôi mắt của Char, Frey và Yaya cùng lúc trở nên nghiêm nghị.
Raishin thì thầm với Ionela bởi một cơn ớn lạnh bí ẩn khiến cho cậu run rẩy.
『Này, Eva ổn không vậy? Không phải nhìn cổ lạ lắm hả…?』
『Bình thường mà. Nhờ có Raishin-kun, tôi có lẽ đã tiến thêm được một bước gần hơn đến lý tưởng của mình.』
Ionela đang trong tâm trạng tốt. Sau đó, cô ôm lấy Eva và nhìn Raisin với đôi mắt ươn ướt.
『Để tôi cùng cảm ơn cậu nữa. Cảm ơn cậu, Raishin-kun. Nhờ có cậu, chúng tôi… mới có thể mỉm cười như thế này vào lúc này.』
『Dừng lại đi…. Tôi đã không thể làm gì cả. Đó là nhờ sức mạnh của Loki và Char đã đánh chìm Daedalus. Tôi đã suýt bị Edmund giết chết—』
『Cậu sai rồi.』
Ionela nhìn thẳng vào Raishin mặt đối mặt và khẳng định.
『Nếu cậu không đến kéo tôi đi, thì tôi đã bỏ cuộc rồi.』
Những lời đó không chỉ bao gồm Eva—mà còn cả Char và Frey; đó có lẽ là cảm giác của họ. Họ hướng ánh mắt chứa đầy nhiệt tình về phía cậu, giống như Ionela vậy.
Raishin cảm thấy có thứ gì đó ghê rợn chạy dọc sống lưng. Nó rất là khó chịu.
Raishin đổi chủ đề để thoát khỏi mấy ánh nhìn đó.
『Vậy thì, cô dự định sẽ làm gì kể từ bây giờ?』
『Đúng như dự đoán—Tôi phải chịu trách nhiệm.』
Lời cô nghiêm trọng. Tuy nhiên, Ionela gật đầu với khuôn mặt có phần tươi sáng.
『Đầu tiên thì tôi phải đến Hội đồng quản trị Học viện và chấp nhận phiên điều trần. Tôi cũng phải đến Cung điện Hoàng gia… Tôi chắc chắn là Nectar sẽ có những câu hỏi riêng của họ. Nói chung, sau khi cuộc điều tra kết thúc, sẽ có một phiên tòa hình sự.』
Một phiên tòa. Chỉ nghe từ đó thôi cũng đủ khiến cậu thấy chán nản.
『Cô thấy ổn với điều đó chứ? Baba có lẽ sẽ được đưa ra…?』
Char lẩm bẩm, nghe có vẻ lo. Raishin có một dấu hỏi chấm lơ lửng trên đầu và hỏi「baba?」. Sigmund mở miệng thay phần Char, người có vẻ ngần ngại nói nó.
『Có nghĩa là Giáo sư Eliade sẽ bị trừng phạt「như một kẻ chủ mưu」.』
『Ý ông là sao?』
『Trong lúc cậu ngủ, tình hình đã đi theo một hướng tồi tệ. Thái tử Edmund đã biến mất trong quá trình di chuyển.』
『Cái—』
Raishin kinh hồn. Hoàng tử đáng lí phải bị khống chế. Và hẳn phải rất nghiêm ngặt nữa. Hắn ta cũng không thể sử dụng ma thuật. Nếu vậy thì….
Có ai đó đã giải thoát cho hắn?
Có một nhóm nào đó liên kết với hắn ta bên trong Vương quốc Anh…!?
『Ổn mà.』
Ionela ôm cổ Eva và cười tươi.
『Anh hùng Edward Rutherford sẽ ở đó vì tôi.』
『Hiệu trưởng… Nhưng ông ta…』
『Ông già đó rất nguy hiểm, và chính vì thế, ông ta vừa là chất độc vừa là thuốc giải độc.』
Cô nói như đang chặn lời phản biện của Raishin. Và ưỡn ngực ra với một tiếng *ahem*.
『Hơn nữa, tôi có thể trông thế này thôi, nhưng tôi vẫn là một thiên tài. Có thể sẽ mất một khoảng thời gian nhưng—Tôi sẽ quay lại đây, mà không thất bại.』
Ufufu, cô ấy cười một cách đáng ngại. Raishin lùi lại, ghê sợ.
『Hãy chuẩn bị đi, Raishin-kun.』
『… Dù cô có đến bao nhiêu lần đi nữa, tôi cũng không đưa Yaya cho cô đâu, được chứ?』
『Nếu là vì Yaya-chan, tôi đã nghĩ ra cách hiệu quả hơn rồi ♡.』
Raishin nghiêng đầu bối rối, và Yaya, Char và Frey phản ứng đồng thời.
Đồng tử của Yaya mở ra, đôi mắt Char lạnh lùng và Frey thì xúc động phát khóc. Nhân tiện, khi đang nói vậy,
Loki thở dài, trông có vẻ ngớ ngẩn và Sigmund khẽ cười đôi chút.
Cậu chỉ có một linh cảm không lành. Tuy nhiên, Raishin lấy hết can đảm và xác nhận với Ionela.
『… Cách gì thế?』
Ionela khom người về trước trên giường Raishin.
Cô đẩy Yaya sang một bên bằng vai và tiến đến gần Raishin cho đến khi cậu ở trước mắt cô.
『Cậu không nghĩ rằng để chạm tay được đến vị tướng, cậu phải chạm tay đến con ngựa à?』
Đôi mắt nhìn lên của cô nàng thật quyến rũ. Raishin đỏ mặt, cảm nhận được sự nở nang của bộ ngực cô ấy qua lớp áo choàng trắng.
*Đe dọa*, một trận động đất bí ẩn xảy ra, bụi rơi xuống từ trần nhà.
Tóc Yaya uốn lượn như một con rắn và một luồng khí quái ma đen tối bao phủ cả căn phòng.
『Đợ… đợi đã, Yaya? Tôi vẫn đang dưỡng bệnh… khoan đã! Bình tĩnh lạiiiii!』
Ngay sau đó, một tiếng la thất thanh giống như cái chết đau đớn vang vọng trong phòng bệnh.
Không ngờ,〈Multi-controller〉của Eva đã cứu Raishin khỏi nguy cơ tử vong do ngạt thở.
Yaya, với mạch ma thuật đã bị phong ấn, bị Char và Frey kéo ra và đang khóc nức nở ở một góc phòng.
『Nhân… nhân tiện.』
Raishin hỏi chung chung trong khi cậu lấy lại hơi thở.
『Bữa tiệc đêm, trông thế nào?』
Đương nhiên, ánh mắt của tất cả mọi người đang có mặt đều tập trung vào Ionela.
『Ồ đúng rồi. Mấy cậu vẫn chưa biết nhỉ. Sẽ có thông báo chính thức từ các ủy ban trong một hoặc hai ngày nữa—họ đã quyết định đẩy nhanh thời gian đình chỉ.』
『… Thời gian đình chỉ?』
Thấy cậu lặp lại như một con vẹt, Char giải thích, trông cạn lời.
『Là kỳ nghỉ hè, kỳ nghỉ hè đó! Tháng Tám và tháng Chín là kỳ nghỉ dài trong chương trình giảng dạy của học viện. Không thể cứ thế mà tiến hành Bữa tiệc đêm được, nên nó đã tạm thời bị đình chỉ.』
『—Đây là lần đầu tôi được nghe đấy.』
『Mà, có lẽ đây là điều mới mẻ đối với những người đến từ Viễn Đông. Nhưng nếu cậu là học sinh đến từ Vương quốc Anh hay một quốc gia lân cận, cậu sẽ trở về quê hương mình.』
Dẫn dắt, Ionela tiếp tục giải thích.
『Nếu đúng là vậy, thì—nó sẽ trở thành lệ thường sau một thời gian—sau khi〈Đêm 50〉kết thúc. Việc rút lui tiếp tục cho đến khi gần đến vị trí thứ 50.』
Eva cúi đầu, trông u ám.
Mặc dù là Edmund làm những việc đó, cô vẫn cảm thấy có trách nhiệm.
『Vì họ đã chuyển kỳ nghỉ lên trước một cách gấp gáp như vậy, liệu điều đó có nghĩa là những người đã rút lui sẽ không bị loại?』
『Cậu đúng, tuy nhiên, xếp hạng của Raishin-kun là C.』
『Đừng khắt khe thế chứ! Tôi đã đúng mà, không phải sao?』
『Nếu cậu không sử dụng đầu óc nhiều hơn, cậu sẽ ngốc lên đấy, biết chứ?』
『… Trong kỳ nghỉ, họ sẽ sửa chữa automaton của mình hoặc mua đồ tiếp tế?』
『Đúng vậy. Sau khi kỳ nghỉ kết thúc, Bữa tiệc đêm sẽ khá là ồn ào đó.』
Cậu liếc mắt qua Loki như thể tìm kiếm sự xác nhận của cậu ta.
Loki đang đọc một cuốn sách với khuôn mặt nghiêm nghị, nhưng cậu ta nhận ra đôi mắt của cậu và gật đầu một cách mệt mỏi.
『Chúng ta chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu.』
Raishin di chuyển cái cổ bất động của mình và quay về hướng cậu ta.
『Ý ngươi là gì?』
『Giáo sư vừa nói ngươi lúc nãy đó. Xài não nhiều hơn đi, tên ngốc liều lĩnh.』
『Đừng có mà tự nhiên gây sự nhé! Ý ta là, ngươi cũng khá là vô tâm mà không đúng à!?』
『Dù thực tế có thế nào đi nữa, chị gái ta, ngươi và ta đều được coi là 〈đồng đội〉.』
『Trong hai tháng nữa, hơn 20〈Gauntlets〉, bao gồm cả những người đã rút lui, sẽ cùng xuất hiện trên sân khấu. Ngươi quên vụ Kreuzritter rồi sao? Những tên liên quan tới chúng chắc chắn sẽ có âm mưu gì đó. Đó là lựa chọn hiệu quả nhất của chúng.』
Mình hiểu rồi, cậu nghĩ.
Raishin và Loki đã chiến đấu cùng nhau trên sân khấu Bữa tiệc đêm. Loki và Frey thì thậm chí còn tuyên bố sẽ chiến đấu cùng nhau. Vì thế, việc họ được coi là một〈đội〉 là điều tự nhiên.
Cách duy nhất để họ chống lại Raishin và những người khác là thành lập một〈đội〉.
Và ở đó có thời gian để làm những việc như vậy. Tại sao lại là hai tháng!? Điều này thật quá phiền phức. Một mặt, cậu cảm thấy biết ơn vì 〈thời gian đình chỉ〉.
Hai tháng. Nếu cậu có nhiều thời gian như vậy.
Cậu có thể luyện tập. Và có thể hồi phục vết thương của mình.
Với đà này, ngay cả khi cậu tiếp tục chiến đấu và chiến đấu, cậu có lẽ sẽ không đánh bại được Magnus.
Lần này cậu hiểu rõ. Magnus có thể tự do điều khiển các automaton ngay cả khi 〈Multi-controller〉của Eva hoạt động. Mặt khác, và về phía Raishin, cậu gần như đã mất mạng vì một Kouyokujin không hoàn hảo. Cậu thiếu kinh nghiệm. Và trên hết. Cậu không thể làm gì nếu thiếu đi những người bạn đồng hành của mình.
Với đà này, nó sẽ là vô dụng.
Với đà này—
Cậu sẽ không bao giờ có thể đuổi kịp anh trai mình.
『Raishin…?』
Lo lắng cho Raishin người đột nhiên chìm vào im lặng, Yaya tiến lại gần cậu, trông có vẻ bận tâm.
Không trả lời, Raishin hướng mắt ra ngoài cửa sổ.
Bầu trời nhẹ mây đỏ rực như đang cháy. Nếu mọi thứ diễn ra như thường lệ, thì Bữa tiệc đêm đã diễn ra từ lâu.
Tối nay, Bữa tiệc đêm vẫn chưa bắt đầu.
Nhưng trong một tương lai không xa.
Buổi tiệc vật lộn nhúng đầy huyết đỏ sẽ lại bắt đầu—
hủ hả má Trans Eng: Tôi hơi hoang mang ở đây. Baba có thể đơn giản nghĩa là “bà già”, nhưng tôi không chắc lắm ở đây. Nó cũng có nghĩa là Joker (lá bài) và là một thuật ngữ liên quan đến Ấn Độ giáo.