Khi trở về dinh thự, Evangeline và lính đánh thuê Dion, những người đã trở về sau chuyến khám phá tự động, đang đợi chúng tôi.
"A, tiền bối."
"Ngài về rồi, Lãnh chúa!"
"Ngài đã trở về!"
Mọi người đang nghỉ ngơi trong phòng khách và túm tụm lại với nhau. Tôi ngồi trên ghế sofa ở đầu bàn để chuẩn bị lắng nghe báo cáo về công cuộc khám phá vừa qua.
"Chuyến đi của mọi người thế nào? Kết quả ra sao?"
"Đây là lần đầu tiên tôi đến một nơi mà luôn có cảm giác rợn tóc gáy. Bây giờ nhớ lại vẫn khiến tôi nổi da gà."
"Xung quanh tối đen như mực, không có lấy một tia sáng nào hết!"
"Đó chưa phải tất cả, những con quái vật cứ liên tục lao ra từ trong bóng tối!"
"Tôi đã rất sợ và luôn có cảm giác mình sắp chết đến nơi!"
Nhóm lính đánh thuê Dion đều bắt đầu nói về cảm xúc của họ.
Mấy tên tân binh này. Sao không đổi tên thành Nhóm lính đánh thuê Gà con đi. Cứ chiếp chiếp hoài có khác quái gì gà con đâu.
"Trong khi tất cả chúng tôi đều ôm đầu và run rẩy, Tiểu thư Evangeline vẫn không hề sợ hãi!"
"Cô ấy chĩa thẳng ngọn thương về phía trước rồi nói 'Đi theo tôi!' và lao tới!"
"Tôi chưa bao giờ thấy một người hiệp sĩ tuyệt vời như vậy trong đời mình!"
Trước những lời khen ngợi từ lính đánh thuê Dion, tôi nhướng mày nhìn về phía Evangeline.
Evangeline liền ngoảnh sang chỗ khác và gãi đầu.
"Mọi người đừng làm quá lên như thế. Chỉ là do tình thế cấp bách thôi."
"Tiểu thư thật tuyệt vời! Cô đã cứu mạng chúng tôi rất nhiều lần."
"Nếu tiểu thư không có mặt ở đó, chúng tôi đã ngủm củ tỏi từ lâu rồi!"
"Tiểu thư chính là vị cứu tinh của chúng tôi!"
"Evangeline! Thủ hộ thương!"
"Evangeline! Evangeline! Evangeline!"
Giờ họ thậm chí còn tung hô tên cô ấy. Thật ồn ào.
"Ê,Ê, mấy tên nhóc này, tôi bảo các cậu dừng lại rồi mà~"
Evangeline liên tục vặn vẹo cơ thể với khuôn mặt đỏ bừng.
"Thôi đi! Không chịu được nữa! Dừng lại!"
Khi những lời tung hô vẫn tiếp tục vang lên, cô ấy không thể chịu được và hét vào mặt nhóm lính đánh thuê Dion. Cô ấy vốn rất yếu đuối trước những lời khen.
Nhóm đánh thuê Dion im lặng ngay lập tức và đồng loạt cúi đầu xuống. Giống như mấy con gà con thực sự.
"Được rồi, đã đến lúc báo cáo. Tình hình Hầm ngục thế nào?"
"Hmm, anh đừng ngạc nhiên khi nghe đấy!"
Evangeline khịt mũi và khoanh tay trong khi đứng dậy.
Dù xấu hổ nhưng hình như cô ấy vẫn phấn khởi khi nhận được lời khen.
"Hầm ngục vẫn giống như lần trước. Địa hình vẫn vậy. Bóng tối cũng thế. Nhưng loại quái vật đã thay đổi."
Được rồi. Những điều đó tôi đã biết từ đầu rồi.
Tôi nuốt nước bọt một cách khó nhọc.
Vấn đề thực sự, chính là loại quái vật mà Evangeline và Nhóm lính đánh thuê Dion đã chạm trán.
"Loại quái vật xuất hiện lần này, ôi chúa ơi! Đây là lần đầu tiên em tận mắt nhìn thấy chúng! Đó là một nhóm Ngạ quỷ!"
Các bánh răng đã trùng khớp. Đó là Ngạ quỷ.
'Chúng là những con quái vật cấp thấp trong Huyết tộc.'
Vậy là quân đoàn quái vật tôi phải đối mặt ở Màn 5 chính là quân đoàn Huyết tộc.
Tôi đặt tay lên vầng trán nhức nhối. Lucas, người đứng sau cái ghế tôi đang ngồi, ngạc nhiên hỏi.
"Ngạ quỷ? Rốt cuộc có vấn đề gì với chúng không?"
"Chúng chẳng khác gì xác sống cả. Thật đáng sợ mỗi khi thấy chúng lao ra từ trong bóng tối."
Dion, người đứng sau Evangeline, liền lên tiếng .
"Tôi có thấy Tiểu thư sợ đâu! Cô đã chặn đứng bọn chúng và chiến đấu như một chiến binh huyền thoại trong khi chúng tôi chỉ biết run rẩy và sợ hãi!"
"Này, đúng là tôi đã làm thế! Nhưng đừng tâng bốc tôi nữa!"
Evangeline nhún vai, dùng ngón tay trỏ quẹt mũi.
"Chà, em đã xử lý chúng theo cách mà em học được hồi còn ở học viện. Chúng ta có thể bị nhiễm trùng nếu bị chúng cắn hoặc cào. Vì vậy em đã cố gắng giữ khoảng cách và đâm chúng từ xa bằng thương."
"Cô ấy cũng đã hướng dẫn cho chúng tôi những chiến thuật tương tự!"
"Nếu không có cô ấy, tất cả chúng tôi đều đã bị nhiễm bệnh từ lâu rồi! Guggul gulgul *!"
{Bắt chước tiếng kêu của con Ghoul}
"Evangeline! Evangeline! Evangeline!"
"Ôi chúa ơi! Tôi đã bảo mấy cậu dừng lại rồi mà!"
"..."
Thông thường tôi sẽ thêm mắm dặm muối và hùa theo mấy trò đùa này. Nhưng bây giờ, tôi thực sự không có tâm trạng để làm thế. Tôi lẩm bẩm với giọng nói nặng nề.
"... Thật sự là Huyết tộc."
Nghe tôi nói, mắt Evangeline liền mở to.
"Huyết tộc? Ý anh là những con ma cà rồng trong truyện cổ tích đó ư?"
"Đúng vậy. Chính là những con ma cà rồng đó."
Trong vô số quái vật tồn tại trong trò chơi này, đây là những con đặc biệt hiếm, hiếm đến mức khủng khiếp.
"Theo những gì em biết, Ngạ quỷ là con quái vật có nguồn gốc từ Huyết tộc..."
Evangeline lẩm bẩm một cách ngượng ngùng. Rồi đột nhiên cô ấy ngước mắt lên.
"Đợi chút, vậy thì trong trận chiến phòng thủ sắp tới?"
"Đúng thế. Là bọn chúng."
Tôi thở dài và lặp lại một lần nữa.
"Kẻ địch chúng ta phải đối mặt trong trận chiến phòng thủ tiếp theo chính là Quân đoàn Huyết tộc. Ma cà rồng và thuộc hạ."
Sự im lặng bao trùm trong giây lát.
Lucas và Evangeline, những người đã được đào tạo thành các hiệp sĩ, tỏ ra rất ngạc nhiên trước câu chuyện về những con ma cà rồng, những con quái vật bây giờ chỉ còn là huyền thoại.
Còn Nhóm lính đánh thuê Dion hình như mới lần đầu tiên nghe đến câu chuyện này bởi vì họ đã không được đào tạo bài bản. Họ chỉ biết ngơ ngác nhìn chúng tôi.
Dù có muốn hay không, tôi vẫn phải tiếp tục nói.
"Và gần như chắc chắn, cá thể có cấp bậc cao nhất trong số tất cả Huyết tộc, 'Chúa tể' sẽ trực tiếp ra trận."
Khi thấy tôi liên tục nói với vẻ bi quan, Lucas liền thận trọng mở lời.
"Nhưng Chúa tể, không phải đã có nhiều trường hợp quái vật cấp cao không hề có mặt trong các trận chiến phòng thủ trước đó hay sao? Bên cạnh đó, lần xuất hiện cuối cùng của ma cà rồng được ghi nhận là cách đây hàng trăm năm."
"... "
"Mặc dù những con Ngạ quỷ đã được phát hiện trong chuyến trinh sát lần này, nhưng chúng chỉ là những Huyết tộc đã bị thoái hóa. Việc ngài đưa ra kết luận một ma cà rồng cấp cao sẽ xuất hiện có phải hơi quá vội vàng rồi không?"
Lucas nói đúng một phần.
Các con trùm thường là những cá nhân cấp cao trong quân đoàn quái vật, nhưng đôi khi chúng sẽ bị thay thế bởi những con quái vật ưu tú.
Trên thực tế, trong Màn 2 và 3, những quái vật ưu tú đã xuất hiện với tư cách là trùm của Màn chơi.
Nhưng lần này là Màn 5.
Các Màn có bội số của 5 và là các màn đấu trùm. Chúng thường có độ khó vượt qua giới hạn.
Có khả năng rất cao một con quái vật được đặt tên sẽ xuất hiện với tư cách là trùm.
'Bên cạnh đó, đây là tình huống mà một ác ý điên cuồng nào đó đang hoành hành để tăng độ khó của trò chơi.'
Một siêu đối tượng được đặt tên sẽ xuất hiện.
Đây không phải là trực giác. Mà điều này đã được chắc chắn.
Tôi cố gắng lục lọi tất cả ký ức liên quan đến những con ma cà rồng được đặt tên và các trận chiến với chúng trong trò chơi.
Toàn bộ những trận chiến đó đều vô cùng kinh khủng và đẫm máu.
'Thứ tồi tệ nhất trong số chúng chính là...'
Tộc trưởng. No Life King.
Đây có lẽ là tình huống mà Celendion sẽ trực tiếp chỉ huy quân đoàn.
Tôi thực sự mong muốn Tộc trưởng Huyết tộc sẽ không tham chiến ở Màn 5, nhưng độ khó của trò chơi này đã trở nên điên cuồng. Tốt hơn hết nên giả định điều tồi tệ nhất.
'Màn 5, Đột kích Celendion... '
Tôi bật cười vì nó vô lý.
Có thể không?
Lắc đầu, tôi mở to mắt.
'Dù như thế nào cũng không quan trọng.'
Nếu nhiệm vụ này là bất khả thi.
Vậy thì hãy tìm mọi cách để nó trở nên có khả thi.
Đó là lý do tại sao tôi có mặt ở đây ngay từ đầu.
'Trong khoảng thời gian còn lại. Làm bất cứ những gì mình có thể làm.'
Sau khi im lặng suy nghĩ một lúc, Evangeline nghiêng đầu và hỏi:
"Nhân tiện, tiền bối?"
"Hmm?"
"Người bên cạnh anh là ai? Rất vui khi được gặp chị."
Oh, tôi quên không giới thiệu cô ấy.
Tôi ra hiệu về phía Jupiter Junior, người đang đứng cạnh tôi.
"Mọi người hãy từ từ làm quen với nhau. Cô ấy là cháu gái của bà Jupiter, Junior. Cô ấy sẽ tham gia với tư cách là pháp sư của Tổ đội chính."
Sau đó, như thể Junior đang chờ đợi điều này, cô ấy liền mỉm cười và vẫy tay.
"Rất vui được gặp mọi người. Tôi là Jupiter Junior. Hãy gọi tôi là Junior hoặc là Juju!"
Mắt Evangeline lấp lánh.
"Em có thể gọi chị là Juju được không?!"
"Tất nhiên rồi, Tiểu thư Evangeline."
"Ơ, làm sao chị biết tên em?"
"Không phải bọn họ vừa tung hô tên của Tiểu thư sao?"
Junior chỉ vào Nhóm lính đánh thuê Dion. Bọn họ thấy vậy liền mỉm cười bẽn lẽn.
"Dù sao thì Tổ đội của cậu đã làm rất tốt trong việc khám phá Hầm ngục."
Tôi vỗ tay để ổn định lại bầu không khí.
Ma cà rồng đang dần đến. Không còn thời gian để lãng phí.
"Evangeline và Nhóm lính đánh thuê Dion. Nghỉ ngơi đi. Khi nào có nhiệm vụ mới ta sẽ triệu tập sau."
"Vâng!"
"Cảm ơn ngài!"
"Cảm ơn-!"
Nhóm lính đánh thuê của Dion đồng thời cúi chào tôi và rời khỏi phòng khách.
Sau đó, Evangeline cúi đầu trước tôi và vẫy tay với Junior.
"Chúng ta hãy nói chuyện riêng sau nha, chị Juju!"
"Vâng, Tiểu thư Evangeline. Xin hãy nghỉ ngơi cho thật tốt."
Cuối cùng, Evangeline quay sang nhìn Lucas và nhanh chóng chạy ra ngoài.
'Chúng ta đi ăn thôi!'
'Uh, tôi đi cùng có được không?'
'Tất nhiên rồi, thưa Tiểu thư!'
Tôi nghe thấy những âm thanh như thế bên ngoài phòng khách.
Lúc đầu thì có chút xích mích. Nhưng có vẻ như bọn họ đã nhanh chóng trở thành bạn bè. Tôi có nên vui mừng vì điều này không?
"Có nhiều người thật dễ thương. Tôi đã nghĩ rằng Mặt trận Quái vật là một nơi kinh khủng, nhưng thực tế lại khác xa so với những gì tôi hình dung."
Junior vừa mỉm cười vừa nói. Tôi dùng các đầu ngón tay ấn vào vầng trán đau nhức của mình.
"Các trận chiến chống lại quái vật vốn đã không khác gì địa ngục. Vì thế, cố gắng sống một cách vui vẻ chẳng phải tốt hơn sao?"
"Hmm. Đúng vậy."
"Nhưng sao cô lại nghĩ như thế? Chẳng lẽ cô thực sự thích một nơi giống như địa ngục?"
"Không, Không phải như vậy."
Junior lấy tay cầm vành của chiếc mũ lớn và hạ thấp nó xuống một chút. Khuôn mặt của cô ấy đã bị che khuất đằng sau chiếc mũ.
"Chỉ là tôi đã thấy quá nhiều. Cảnh tượng những người trẻ tuổi dễ thương như vậy dần mất đi nụ cười của mình. Và khuôn mặt của họ cũng dần trở nên vô cảm."
"..."
"Chiến tranh cướp đi tài sản và tính mạng, đồng thời cũng cướp đi niềm vui và nỗi buồn của những người còn sống. Đó là lý do tại sao tôi lại nghĩ nơi này cũng giống như vậy. Tôi thực sự xin lỗi."
Trong tích tắc, những ký ức bỗng ùa về trong tâm trí tôi.
Màn này lại nối tiếp màn kia trong khi mọi người ai cũng cảm thấy mệt mỏi trước những cuộc xâm lược không ngừng nghỉ của quái vật.
Mặc dù những người ở đây đều đang cười nói vui vẻ. Nhưng nếu một ngày mệt mỏi và vô cảm hoàn toàn thay thế những điều đó...
"... Jupiter Junior."
Lắc đầu để xua đi những suy nghĩ vô ích của mình, tôi nhìn thẳng vào Junior.
"Cô hãy giải thích về khả năng của mình."
Jupiter Junior là một nhân vật không xuất hiện trong trò chơi.
Tôi đã biết sơ qua khả năng của cô ấy nhờ cửa sổ hệ thống, nhưng sẽ chính xác hơn nếu cô ấy tự mình giải thích.
"Tôi rất vinh hạnh khi được làm vậy, thưa Điện hạ."
Junior chậm rãi cúi chào tôi trong khi đặt tay trước ngực.
"Tôi là một Pháp sư đa nguyên tố. Tôi có thể xử lý hầu hết các thuộc tính ma thuật, nhưng có ba thuộc tính mà tôi có thể sử dụng một cách thuần thục."
Năng lượng ma thuật màu lam, lục và vàng xoay tròn trên đầu ngón tay của Junior.
"Phong, Thủy và Lôi."
Lôi hệ.
Điều này cũng giống với Jupiter. Tôi liền gật đầu.
"Thật xấu hổ, nhưng trình độ của tôi vẫn còn khá thấp. Điều duy nhất tôi biết về cách sử dụng các nguyên tố chỉ đơn giản là bắn chúng."
Đó là kỹ năng đầu tiên [Element Blast]. Ý cô là kỹ năng này chỉ đơn giản như thế thôi? Đó có vẻ như là một kỹ năng đơn mục tiêu.
"Nhưng nếu luyện tập nhiều hơn một chút, tôi nghĩ mình có thể biết thêm những cách sử dụng khác."
"Thực vậy."
"Xin lỗi vì tài năng yếu kém của tôi. Thật xấu hổ khi để ngài biết điều đó, thưa Điện hạ."
"Không đâu. Rất tốt là đằng khác."
Một pháp sư có thể sử dụng thành thạo 3 nguyên tố. Cô ấy khiến tôi muốn cúi đầu và cảm tạ thần linh ngay lập tức vì đã mang cô ấy đến đây.
"Vậy thì, đã đến lúc thương lượng về mức lương hàng tuần rồi."
Khi tôi nói vậy, Junior nở một nụ cười bẽn lẽn.
"Bà tôi không phải được trả trước một năm lương sao? Liệu tôi có thể cũng được như vậy không?"
"Hãy thứ lỗi cho ta. Tình hình tài chính dạo này không được tốt lắm."
Tôi nhún vai.
"Hơn nữa, cô còn chưa thể hiện hết khả năng của mình. Đó là lý do ta chưa vội vàng trả giá."
"Thứ lỗi cho tôi? Ý ngài là sao?"
"Ta biết cô vẫn còn che giấu khả năng của mình, Junior."
Tôi vừa cười vừa nói. Mặt Junior liền đanh lại.
Một trong những Thuộc tính của Junior, Hang cáo.
[Fox Den]
- Giống như một con cáo đào hang để ẩn nấp. Thuộc tính này có tác dụng che giấu các lá bài tẩy và đánh lừa người khác về khả năng thực sự của người sở hữu.
Thuộc tính này được sử dụng để cắt giảm và ẩn số liệu thống kê của chính mình.
Các nhân vật được trang bị thứ này có thể sử dụng các chiến thuật đánh lừa kẻ thù, nhưng đồng thời cũng khiến người chơi đau đầu vì không thể biết được chính xác các thông số thực sự.
"Hãy cố gắng thể hiện ra toàn bộ những gì cô có, Junior."
Vì vậy, tôi quyết định thẳng thắn với cô ấy.
"Như thế cô sẽ có lợi hơn trên bàn đàm phán."
"..."
Junior luôn điềm tĩnh trước đó. Nhưng mà bây giờ, khuôn mặt cô ấy đang dần trở nên xanh xao.