[TS] I Became a B-Class Female Lead of Erotic Game

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

(Đang ra)

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Bạch long thần

Vấn đề là, tại sao càng nhìn Hi Hi lại càng thấy giống cái tên đáng ghét Tống Từ kia vậy chứ?

80 194

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

236 2470

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

51 1006

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

220 2802

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

(Đang ra)

Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Rinae Chikai

Akashi Yuto luôn thắc mắc điều đó.“Sousuke~, hôm nay cậu cũng ngầu lắm đó~, tớ yêu cậu lắm~”“Rồi rồi, cậu lúc nào cũng nói vậy nhỉ.

347 1051

Toàn Tập - Chương 04

**[TS] Tôi Trở Thành Nữ Chính Hạng B Trong Game Khiêu Dâm - Tập 4**

 

**[Cấp độ phù hợp 1-5] Rừng (3)**

Chỉ có hai con yêu tinh.

Tôi nên làm gì đây, có nên đánh nhau không?

Như thường lệ trong những game đánh theo lượt này, khi một mình đối đầu nhiều kẻ địch, nếu không hạ gục một con nhanh chóng thì tôi chết chắc.

Vấn đề là, tôi không biết máu của con yêu tinh đó là bao nhiêu.

Dù sao thì, nó cũng sẽ tương tự như con chuột đồng chứ nhỉ?

Thể lực của con chuột chắc là 10. Vậy thì của yêu tinh khoảng 20?

Thì hai con. Nếu đen đủi, ba đòn.

Tôi không nghĩ mình sẽ thua.

Nhưng mà... nếu bị trúng cái dùi cui đó, chắc sẽ đau lắm.

Rõ ràng là nó sẽ đau hơn cú húc người của con chuột đồng.

Có nên bỏ chạy không?

Sau khi thử nghiệm với vài con chuột, tôi phát hiện có thể chạy trốn trong game này.

Nếu lùi lại từ từ mà chúng không đuổi theo thì là thành công. Nếu chúng đuổi theo thì là thất bại.

Thành thật mà nói, tôi không thực sự muốn đánh nhau bây giờ khi ngôi làng đã ở ngay trước mặt.

Tôi thận trọng lùi lại và quan sát phản ứng của chúng.

Đứng yên, là thành công chăng?

"Kirk! Kirk, kiruk!"

Ôi, tôi tiêu rồi.

"Áu!"

Tôi bị đập một dùi cui vào đầu.

Tôi cảm thấy mất thăng bằng và đầu óc quay cuồng.

Tôi ngã sõng soài xuống đất, ôm lấy đầu.

"Đau quá... Ực... ."

buồn nôn quá.

Đau kinh khủng.

Tóc tôi có ổn không?

Tầm nhìn mờ đi vì nước mắt, tôi cẩn thận sờ lên đầu để kiểm tra tình hình.

Có vẻ không có vết thương hay chấn thương nào khác.

Chỉ có quần áo rách thêm chút nữa.

Đã không vừa vặn rồi, rốt cuộc là sao vậy trời... .

"Ực... Ực...."

Tôi nằm đó một lúc, không thể đứng dậy nổi.

Nhưng chúng không hề lặng lẽ bỏ đi chỉ vì tôi đang nằm.

Chúng chỉ đứng đó chờ tôi tấn công.

Tại sao lại đối xử với tôi như thế này?

Tôi đã làm gì sai chứ?

Tôi buồn đến mức phát khóc.

Tôi không cần trò chơi nào hết.

Tôi chỉ muốn về nhà thôi.

Không những thân xác bị biến thành con gái, tôi còn bị nhốt trong một trò chơi vô lý rồi bị đánh đập bởi những con quái vật đáng sợ.

Rốt cuộc tôi đã làm gì sai để đáng bị như thế này?

"Ực... ực...."

Tôi cảm thấy bối rối, tủi thân và tức giận.

Tôi đặt đầu xuống đất và khóc cho đến khi không khóc được nữa.

Một lúc sau, khi tôi bình tĩnh lại, chúng vẫn đứng đó nhìn xuống tôi.

Chuyện này sẽ tiếp diễn đến bao giờ?

Liệu chúng có chờ tôi nằm im cả ngày mà không tấn công không?

Hay nếu tôi bỏ chạy thẳng về lâu đài như thế này?

Liệu sẽ có ai đó, như lính gác chẳng hạn, giúp tôi chứ?

Tôi liếc nhìn khoảng cách đến thành tựu.

Không. Đó không phải là khoảng cách có thể chạy thoát được.

Rõ ràng là chúng sẽ tóm được trước khi tôi tới nơi.

Thôi thì đánh nhau vậy.

Đánh nhau, hạ gục chúng rồi vào làng.

Tôi siết chặt nắm đấm.

Đó là một nắm đấm mềm mại, nhưng đấm vào chỗ hiểm vẫn gây sát thương lớn.

Không có nhiều trường hợp nó chịu đòn một cách ngoan ngoãn.

Tuy nhiên, không giống như chuột, những con yêu tinh này có điểm yếu dễ nhắm tới.

Chính là cái chỗ ấy.

Một con quái vật hình người da xanh không mặc gì.

Tôi không thực sự muốn biết, nhưng cả hai đều là giống đực.

Ừ, hợp lý mà nói, nó không thể nào luyện tập được đến chỗ đó.

Nếu đá hết sức vào đó, chẳng phải sẽ ngay lập tức gây đòn chí mạng sao?

Nếu không hạ được nó trong một đòn, tôi sẽ lại bị nó đập bằng dùi cui thôi.

Tay tôi bắt đầu run lên khi nghĩ về cơn đau vừa trải qua lúc nãy.

Hãy kiên nhẫn. Hãy bình tĩnh.

Cứ hạ gục chúng hết trong một lần. Một lần duy nhất.

Nếu chỉ một thằng, tôi nghĩ mình có thể chịu đựng bằng cách nào đó.

Tôi hít một hơi thật sâu và tiếp cận con yêu tinh trông có vẻ yếu hơn.

Khi nhìn kỹ, nó nhỏ hơn tôi tưởng.

Được rồi, hãy coi chúng như học sinh tiểu học vậy.

Tôi đã khóc vì bị một đứa trẻ tiểu học đánh.

Một người trưởng thành không thể để bị trẻ con đánh trúng.

Bạn có thể làm được.

Cậu làm được mà!

Tôi dùng hết sức đá vào bụng tên khốn đó.

Ôi không... Thế này to chuyện rồi.

Tôi ra đòn chí mạng nhưng nó không chết.

"Krrr...."

Tên bị đá vào bụng đang rất đau đớn, nhưng vẫn sống nhăn răng.

Tôi đã không hạ được nó ngay từ đầu, nên cuối cùng...

"Khạc...! Hự... Ực... ."

Một cây dùi cui khác bay thẳng vào đầu tôi.

Tôi bị đập vào thái dương, mất thăng bằng trong chốc lát, loạng choạng.

Trong lúc đó, trước khi tôi kịp nhận ra, một tên khác đã đá vào bụng tôi.

Cú đá mạnh đến mức tôi nghĩ nếu là thật thì chắc đã có thứ gì đó phun ra khỏi miệng mình rồi.

Tôi ngã ngửa ra sau, ôm chặt bụng, và lăn lộn trên mặt đất.

"Ực... Hự... Đau quá, đau quá... !"

Tôi không muốn đánh nhau, tôi không muốn bị đánh.

Tôi co người lại và cẩn thận mở cửa sổ trạng thái.

59.

Thể lực của tôi đang bắt đầu suy giảm.

Tôi chịu khoảng 10 sát thương từ một con yêu tinh, vậy nếu tôi tiếp tục bị đánh trúng thêm ba lượt nữa thì tôi sẽ chết.

Chuyện gì sẽ xảy ra với tôi khi tôi chết?

Chân tôi run rẩy nên tôi phải dùng tay giữ chúng.

Nếu cứ tiếp tục thế này, chắc chắn chúng ta sẽ chết. Hãy suy nghĩ kỹ.

Một con yêu tinh đã sống sót sau đòn chí mạng.

Nếu tôi tấn công thêm một lần nữa, nó sẽ chết chứ?

Vậy thì có thể giảm số đòn đánh từ hai xuống còn một.

Vậy thì tôi có thể trụ được lâu hơn.

Được rồi... cách đó có vẻ được.

Hãy hạ gục nó đi. Và hãy chiến đấu một đối một.

Nghĩ đến việc lại bị dùi cui đập vào đầu khiến đầu tôi choáng váng.

Chẳng phải tốt hơn hết là bỏ chạy hay sao?

Nếu tôi thành công, đó sẽ là điều tuyệt nhất.

Tôi thoáng nghĩ như vậy, nhưng tỷ lệ chạy trốn thành công trong game này có vẻ khá thấp.

Tôi đã thử ba lần và chỉ thành công một lần.

Vẫn còn quá ít để tính toán xác suất, nhưng tôi không thể thoải mái thử nghiệm trong tình huống mà thất bại sẽ ngay lập tức gây tổn thương thực sự.

Nếu chạy trốn thất bại... thì thực sự là hết.

Nếu bị cả hai đánh trúng như thế này, khả năng cao là tôi sẽ chết.

Vì vậy, làm ơn đi mà...

Lần này nhất định phải thành công.

Tôi bước đến gần con yêu tinh, người run rẩy, và lại đá vào ngực nó.

Không, tôi định đá vào chỗ hiểm.

Vút!

Ôi.

Có phải vấn đề là tôi run quá không?

Đòn tấn công của tôi kết thúc trong vô vọng khi con yêu tinh lùi nhẹ lại.

Thế này to chuyện rồi.

Giờ thì lại... "Hạc...! Hự... ."

Hai con yêu tinh không chút do dự dùng dùi cui đập tôi.

Chẳng phải cô ta là một người phụ nữ khá xinh đẹp sao, ngay cả ngoại hình?

Có vẻ những thứ như thế không quan trọng với chúng.

Tôi lại lăn lộn trên mặt đất một cách khó coi.

Ngực tôi cọ xát vào mặt đất và đau rát. "Há...!"

Quần áo đã rách nát như giẻ rách.

Thật kỳ lạ là nó vẫn chưa rơi khỏi người tôi.

Ngực và chỗ kia đã lộ ra rồi.

Tôi xấu hổ đến mức muốn che lại ngay lập tức, nhưng tôi không đủ bình tĩnh để làm điều đó ngay bây giờ.

"Ực... Ực...."

Sát thương nhận lần này là 21.

Trước khi bị đánh, tôi còn 59 thể lực, vậy giờ còn 38.

38.

Nếu bị đánh trúng thêm bốn lần nữa thì tôi chết.

"Á... a..."

Nếu lần này chúng ta hạ được tên đó, chúng ta vẫn có thể thắng.

Nhưng nếu tôi không hạ được nó thì sao?

Lúc đó, gần như chắc chắn tôi sẽ chết.

Khi cái chết cận kề, tay chân tôi bắt đầu run rẩy.

Chết. Cái chết.

Bạn đã bao giờ cảm thấy cái chết gần đến thế trong đời mình chưa?

Tôi phải quyết định.

Hoặc là tôi đánh cược lòng dũng cảm và tấn công một lần nữa, cá rằng máu của chúng khoảng 20, hoặc

Tôi có thể liều chạy trốn một lần nữa.

"Phù... Phù...."

Tôi nên làm gì?

Tôi nên làm gì đây?

---