Truyện ngắn: Đường ư, thật đắng!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vì sao và đom đóm.

(Hoàn thành)

Vì sao và đom đóm.

caroranchan

Nỗi sợ hãi vì tỏ tình thất bại làm cho một gã thanh niên quyết định đi lính, bỏ lại người mà anh ta thầm thương trộm nhớ. Trở về sau hai năm, chàng trai không ngờ rằng mình lại được gặp đúng người con

1 324

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

(Hoàn thành)

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

Yume_chan

Câu chuyện cổ tích nổi tiếng Bạch Tuyết và bảy chú lùn được kể lại qua góc nhìn của bà mẹ kế "độc ác".

2 445

Nói với em

(Hoàn thành)

Nói với em

Vuio

Vì truyện hơi ngắn nên không có tóm tắt nhiều, mọi người vào đọc sẽ biết.

1 302

Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi

(Hoàn thành)

Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi

Phong Linh

Quá khứ là điều ai cũng biết, còn tương lai thì chẳng ai biết được cả. Mọi giai đoạn của cuộc đời, hầu như ai cũng sẽ nuối tiếc khôn nguôi những chuyện xưa cũ và lo lắng bất an về điều sẽ xảy ra tiếp

3 470

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

(Hoàn thành)

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

Victor Niji

Và nó sẽ không bao giờ kết thúc.

1 304

Lẫy

(Hoàn thành)

Lẫy

langsat

Một bi kịch kéo dài từ đời này qua đời khác, cuốn những số phận lạ lùng về chung một mối. Có sự bình an hay một tương lai tươi sáng nào cho một thế giới mục rỗng đã đến nước điêu tàn?

15 1329

Toàn tập - Đường ư, thật đắng!

[Ghi chú của tác giả:

Một lối viết rất bệnh, không có chủ đích, không có ý nghĩa, không có câu từ rõ ràng, không có nội dung cụ thể, thậm chí còn không thể xem nó là một truyện.

Nếu cảm thấy nhảm nhí, cứ thoát ra, mình không ép.]

-------------------------

Con người, từ lúc sinh ra đến khi chết đi đều mang trên người một sứ mệnh cao cả. Trở thành tổng thống ư, giải phóng nô lệ ư, đòi quyền bình đẳng giới ư, tôi thậm chí còn chưa nghĩ rằng mấy thứ này là sứ mệnh của ai đó cơ. Rốt cuộc là gì nhỉ?

Sứ mệnh của mỗi con người chúng ta đều giống nhau, vậy cho nên, những mơ tưởng viễn vong, những ước muốn xa vời vợi, quên hết đi. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về sứ mệnh của tôi, của các bạn, của tất cả chúng ta.

Tạo nên hạnh phúc, sống trong hạnh phúc và làm cho người khác hạnh phúc, nếu muốn sống một cuộc đời đúng chất con người, hãy như thế.

...

Hoài niệm, lý tưởng của tuổi trẻ dại khờ và chính nó đã giày vò tôi suốt mười năm nay. Gì mà sứ mệnh của mỗi con người chứ, giả tạo, lố bịch, đáng nguyền rủa. Trước khi tôi kịp nhận ra thì cuộc đời này đã xám xịt từ lúc nào, những đám mây đen tuyệt vọng bao phủ lấy tâm trí, những vết thương chằn chịt trong tim, chết ngạt mất thôi.

Tôi đã quá tin vào sứ mệnh của mình và làm theo nó mà không thèm suy nghĩ, đúng rồi, người khác cuối cùng cũng được hạnh phúc nhưng chính tôi thì không.

Đã từng có một lễ cưới ở đâu đó trong quá khứ, náo nhiệt thật, tiếng chuông thánh đường vang lên, họ là của nhau, ai ai cũng cười, người người vui vẻ.

Một đôi bạn thân, yêu nhau từ thuở nào, sâu đậm, gắn kết, không ai có thể chia lìa họ.

Đêm tân hôn, mặn nồng, đắm say và họ xứng đáng với một cái kết có hậu. Kì lạ, đây đâu phải thứ tôi muốn nói chứ, nhưng nhìn họ hạnh phúc, thật tuyệt, tôi muốn gửi lời chúc chân thành nhất cho đôi trẻ, mãi vững bền với tình yêu mãnh liệt ấy.

...

Chán ngắt, căn phòng lạnh lẽo, muỗi đốt, gián bò, ẩm mốc, hôi thối. Tôi đã ở đây bao lâu nhỉ, mười năm, hai mươi năm, thời gian không còn được rõ ràng mất rồi. À, tiếng gõ cửa, hắn ta lại đến vào đúng giờ này, một con người nghiêm túc.

Cánh cửa, hắn ta ở phía bên kia và tôi ở phía bên đây, trong và ngoài, tự do và giam cầm, trái ngược hoàn toàn nhỉ. Qua khe cửa, tôi nhận từ tay hắn ta một gói giấy nhỏ bằng nắm tay, không cần chào hỏi, cả hai đã quá quen với việc này rồi. Im lặng, hắn ta rời đi như vậy, vẫn thế và tôi vẫn ở đây.

Quái lạ, hắn quên nướng nó mất rồi.

...

Đã từng có một chàng trai, là bạn thân của vài người nào đó. Hắn muốn tất cả mọi người xung quanh hạnh phúc, thứ gì cho được, hắn cho, thứ gì nhường được, hắn nhường, kể cả cuộc đời hắn. Tốt bụng, hắn được mọi người yêu quý và trân trọng.

Hắn yêu một cô gái, hắn tỏ tình, cô gái đồng ý, hai người đến với nhau, một tình yêu thật đẹp.

Hắn và cô gái ấy, họ có một người bạn, kẻ luôn đứng phía sau giúp cho tình yêu của họ mãi vững bền.

...

Đã từng có một cô gái, xinh đẹp, giỏi giang và biết suy nghĩ cho người khác. Cô ấy luôn tốt bụng, gần gủi với mọi người và dễ dàng được nhiều gã con trai yêu thầm. Nhưng hoa đẹp đã có chủ, một người bạn thân và tình cảm của hai người, đã có từ khi họ còn nhỏ.

Cô ấy không muốn nhìn thấy người khác buồn, khi được một chàng trai tỏ tình, cô ấy đồng ý, họ công khai yêu nhau.

Thế nhưng, tình cảm chân thành luôn dành cho người mình yêu nhất, cô ấy và một người khác mới là của nhau.

...

Đã từng có một vụ tự sát, không ai chết cả, thật tốt.

Chỉ có một kẻ hóa điên sau khi tỉnh dậy ở bệnh viện, hắn chẳng nhớ mình là ai, chỉ biết gào thét, yêu cầu người khác phải phục vụ món ăn mà hắn thích. Một kẻ điên thì quá khó để đáp ứng được nhu cầu của hắn, nó rất quái dị chăng.

Ừ, đúng vậy đấy!

Một cân đường cháy đen và thật đắng.

...

Ngày mai họ sẽ đến thăm mình mà nhỉ, cô ấy nói sẽ cùng chồng đến đây mỗi tuần mà, ngày hôm nay qua mau đi chứ, sốt ruột quá.

Nhưng... ngày mai ấy sao lâu quá nhỉ, mười năm rồi vẫn chưa đến ngày mai.