Trở về từ thế giới khác, trái đất hóa ra cũng trở thành một thế giới giả tưởng. Còn nữa, này mấy cô nàng thua cuộc, đừng có nhìn qua bên này nữa.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

263 5600

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

30 140

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

14 147

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

(Đang ra)

Thường dân A mong muốn cứu lấy nữ phản diện bằng mọi giá!

Isshiki Koutarou

Thế là hành trình đảo ngược vận mệnh của một nhân vật không hề tồn tại trong game chính thức bắt đầu.

49 2181

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

(Đang ra)

Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

binibig

"Dù phải vứt bỏ tất cả, tôi vẫn muốn đánh bại cậu."

52 248

Vol 1 (WN) - Chap 17: Bạn có khó chịu không khi ai đó tỏ ra thân thiện? (2)

“Đầu tiên thì, Anzu là ai?”

“Thằng khố–”

Nhìn xuống Yuto, người ngã trên sàn ôm lấy hàng và co giật, tôi bối rối.

Tôi đá theo phản xạ, nhưng đã dừng lại ở đoạn cuối.

(Mình suýt thì làm nó nổ tung rồi. Không nghĩ được cậu ta sẽ đánh mình đấy… Lần cuối mà mình thấy phiền phức như này là khi mấy tên quý tộc không quen biết yêu cầu tôi làm mấy dịch vụ như để chào hỏi. Mình cũng đá vào hàng mấy tên đó nữa… Ôi, hoài niệm thật!)

“Mà này, tôi đã làm gì đáng bị đánh chưa?”

Tôi cúi xuống, nhìn thẳng vào mặt Yuto.

“Mày làm Anzu khóc! Sao mày lại có thể làm em gái, một người con gái, khóc hả!?”

“... À, đúng rồi, tôi quên mất. Còn nữa, cô ấy TỪNG là em gái kế của tôi. Mà khoan, nó đến khóc lóc với cậu à?”

“Tao đi tìm Anzu thì thấy em ấy đang buồn. Khi hỏi thì biết được mày đã nói mấy thứ tồi tệ! Khiến em gái, một người con gái, khóc, thật tồi tệ!”

“Hừm. Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu hay có cần thiết không nữa. Nhưng trước đó, hãy làm rõ một chuyện đã: Anzu-san khóc không phải lỗi của tôi, mà là do cậu. Làm rõ chuyện này đã, nhé?”

Tôi thở dài, tôi chưa từng nghĩ rằng mình sẽ bị đổ lỗi việc đã làm Anzu khóc và bị đánh.

Việc khóc lóc với Yuto, người mà con bé gọi là “gã đó”, khá là mặt dày hoặc là bẩn thỉu. Tôi không ngạc nhiên, mà chỉ thấy ấn tượng thôi.

Tôi không tò mò về cách Anzu giải thích cho Yuto. Quan trọng hơn, tôi cảm thấy cách đối xử của tôi lúc trước là hoàn toàn đúng.

“... Vậy, cậu đã đi tìm để đấm tôi, kể cả khi đã đến giờ vào lớp rồi á?”

Yuto, run rẩy như thể một con nai mới sinh và dùng tường để đứng dậy, trừng mắt nhìn tôi như thể đây hoàn toàn là lỗi của tôi.

“Mày nói rằng đây là lỗi của tao à?”

“Nghe này, tôi không muốn gặp rắc rối, nhưng đây cũng là một cơ hội tốt để nói. Cậu đã tán tỉnh Anzu một thời gian dài, rồi đột nhiên cậu lại có bạn gái. Đấy là lý do mà Anzu-san sốc đấy.”

“Thế á?”

“Đúng thế. Thật tội nghiệp. Cô ấy muốn thu hút sự chú ý của cậu đến nỗi nói dối về việc tôi là người khiến cô ta khóc… Chắc hẳn Anzu phải sốc lắm.”

Tôi nói thế để xem phản ứng của cậu ta. Rồi, Yuto gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, như thể mọi thứ trở nên có nghĩa.

“... Tôi đã nghi nghi rồi. Nhưng ước gì Anzu thành thật hơn.”

(-- Thằng này tin thật à!?)

Tôi bất ngờ khi bản thân có thể tạo ra một câu chuyện như vừa rồi, nhưng tôi còn bất ngờ hơn khi Yuto tin nó.

Cùng lúc đó, tôi nhận ra cũng đúng. Miyahara Yuto thường hay nhảy đến kết luận luôn. Cậu ta mà quyết định rồi, thì sẽ rất khó để thay đổi suy nghĩ của cậu ta, đặc biệt là nam giới. Nếu người nói mấy thứ như kiểu “Yuto-kun, không phải thế” là con gái , thì có lẽ cậu ta sẽ nghe. Nhưng cơ bản thì cậu ta lờ đi tất cả mọi thứ khiến cậu ta khó chịu, kể cả nếu có nghe thì sẽ chỉ nghe tai này rồi đi ra từ tai khác thôi. Nói chung là “Nước đổ đầu vịt”.

Tuy nhiên, nếu mấy thứ đó có lợi cho cậu ta, hoặc thứ gì đó khiến cậu ta trở nên thượng đẳng hơn, cậu sẽ nghe và dễ dàng thay đổi ý kiến.

(Cậu ta có lẽ sẽ không tha thứ cho mình nếu tin rằng tôi đã làm Anzu khóc, nhưng nếu là bởi Anzu bị sốc và khóc bởi vì Yuto đã có bạn gái, thì cậu ta sẽ tự nghĩ ra một câu chuyện, nơi mà đó là lỗi của cậu ta khi quá thu hút… Cũng ấn tượng đấy chứ.)

Thật điên rồ khi cố gắng giải quyết bằng bạo lực trước khi nói chuyện.

“Nhưng có cần đá vào háng tôi không?”

Có vẻ như cậu ta đã đồng ý về chuyện của Anzu, nhưng không hài lòng khi bị đá vào háng.

Dựa vào các tin đồn thời trung học cơ sở, tôi nghĩ cậu ta muốn chăm sóc tốt cho vùng kín của mình.

“Nếu cậu mà không đấm vào mặt tôi thì tôi cũng không đá đâu.”

“Nhưng mà…”

“Thôi, cho tôi xin đi. Nếu ai đó đột nhiên đánh tôi, tất nhiên là tôi sẽ đánh trả ròi. Hay cậu muốn tôi báo cáo với giáo viên rằng ‘Miyahara-kun đánh em’ hơn?”

Tôi nói thế với sự phiền phức, và vì lý do nào đấy mà trông Yuto có vẻ sốc.

Cậu ta bắt đầu lẩm bẩm mấy thứ như kiểu “Thật điên rồi” và “Không thể nào”, có hơi đáng sợ đấy.

“Cậu đang nói gì thế? Chúng ta là bạn thân mà?”

“... Hả?”

Giờ thì đến lượt tôi cảm thấy bối rối.

Tôi không ngờ rằng Yuto, người không là gì ngoài sự phiền toái, người nhanh chóng biến một cô gái mà cậu ta nghĩ rằng tôi “để ý” thành bạn gái của cậu ta, đánh tôi, và cho rằng tôi là người có lỗi, lại coi tôi là bạn thân cơ đấy.

“Biết gì không, Miyahara Yuto-kun.”

“Ừ, sao thế?”

“Cậu và tôi, chúng ta chỉ ngồi cạnh nhau ở nhà trẻ, và mẹ của cả hai là bạn. Chúng ta có tương tác, đúng, nhưng cả hai không phải bạn bè gì cả!”

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng đã nói ra thứ mà tôi giữ trong lòng bấy lâu nay.

Cho đến giờ, tôi đã giữ im lặng vì có sự xuất hiện của mấy cô gái khác và nỗi sợ sẽ vướng vào rắc rối không cần thiết, nhưng tôi không quan tâm nữa.

Những người khác, thậm chí còn không phải bạn tôi, nghĩ về tôi như nào, tôi không quan tâm.

Thay vào đó, cứ quan tâm đến đứa bạn thuở nhỏ sẽ khiến tôi khổ hơn thôi.

“Nghe này, Miyahara-kun, chơi với con gái thì cũng được, nhưng thử dành thời gian với mấy đứa con trai xem nào. À, xin lỗi, cậu thích dành thời gian với con gái hơn mà, nhỉ? Xin lỗi vì đã đi hơi xa!”

Sau khi nói những lời muốn nói, Tôi vỗ vai Yuto, đang định rời đi, nhưng rồi lại khựng lại.

(--Khoan đã? Không thể nào? Hử? Mình không nhận ra cho đến khi chạm vào cậu ta, nhưng đây là năng lực ‘Quyến rũ’ mà!?)

Cho đến khi chạm vào Yuto rồi thì tôi mới nhận ra cậu ta có một năng lực ‘Quyến rũ’.

Lại tẩy trắng rồi