Dù có ảo tưởng đến đâu thì Thái Thông Minh cũng không ngờ rằng công ty Tây Phong lại lớn đến vậy. Chỉ riêng khu vực văn phòng thôi đã gấp đôi công ty Thịnh Đức rồi.
Hơn nữa, theo lời giới thiệu của Uông Thiết, hiện tại nhân sự cố định của công ty Tây Phong đã đạt đến chín mươi người. Mà con số đó còn chưa tính đến các nhân viên thường trú tại cửa hàng máy tính hay những người đang được tuyển dụng cho hệ thống internet cafe như quản lý mạng hay kỹ thuật viên tuyến đầu...
Trong số những nhân viên cố định, đông nhất chính là bộ phận kỹ thuật phát triển phần mềm 361, đã có đến bốn mươi lăm người. Họ đều là những nhân tài được tuyển chọn kỹ lưỡng, tốt nghiệp từ các trường đại học danh tiếng với chuyên môn vững vàng. Phần lớn trong số đó xuất thân từ khoa máy tính của Đại học Khoa học Công nghệ Quảng Thị, một trong những chuyên ngành hàng đầu trong khu vực.
Thái Thông Minh nghe Uông Thiết giới thiệu mà trong lòng hết đợt sóng này đến đợt sóng khác cuộn trào, khó có thể bình tĩnh lại.
Nếu chỉ nhìn từ vẻ bề ngoài thì công ty Tây Phong chỉ là một doanh nghiệp chuyên bán linh kiện máy tính, làm sửa chữa thiết bị. Nhưng nếu nhìn vào cơ cấu nhân sự thì lại giống như một công ty công nghệ, chuyên về ứng dụng internet hơn. Cũng vì vậy, trong lòng anh ta càng thêm tò mò với phần mềm “361” này.
Rốt cuộc là phần mềm như thế nào mà lại khiến Tây Phong dốc sức đầu tư nhân lực như thế chứ?
Thời gian trôi qua, nhân viên các bộ phận cũng lần lượt có mặt. Không có người nào đi trễ, tinh thần ai nấy đều vô cùng phấn chấn, nghiêm túc.
Thái Thông Minh cùng Uông Thiết ngồi nghỉ ở khu hút thuốc trong phòng làm việc tách biệt. Bỗng cánh cửa đột ngột mở ra, Dịch Phong bước vào.
“Phong ca!”
“Chào buổi sáng, Dịch tổng!”
Hai người lập tức đứng dậy chào hỏi.
Dịch Phong xua tay, mỉm cười nói: “Ngồi đi, không cần khách sáo.”
Thái Thông Minh liền lấy ra một điếu thuốc đưa cho Dịch Phong, và cậu cũng tiện tay nhận lấy.
“Lão Thái, Thiết Tử, tôi đã bảo bộ phận hành chính do Trác Thiên Thiên phụ trách thông báo các bộ phận đến họp gấp rồi. Chúng ta nghỉ một chút rồi sang phòng họp.” Dịch Phong ngồi xuống, châm thuốc rồi mỉm cười nói.
“Được. À, Phong ca, tôi có thể đề xuất một việc được không?” Uông Thiết ngại ngùng gãi đầu, hạ giọng hỏi.
“Cứ nói đi, có chuyện gì vậy?” Dịch Phong phất tay.
“Cậu có thể điều Trác Thiên Thiên trở lại bộ phận bán hàng điện tử được không? Trước đó cô ấy làm ở chỗ tôi vẫn rất ổn, chuyển qua hành chính thì có hơi lãng phí tài năng đấy.” Uông Thiết cười hì hì.
“Ha ha, Thiết Tử, ý kiến này của cậu không phải là có ý đồ đấy chứ?” Dịch Phong trêu.
“Khụ khụ, thật sự không có! Bây giờ tôi toàn tâm toàn ý lo sự nghiệp, không nghĩ đến mấy chuyện tình cảm nữa.” Uông Thiết vội vàng giải thích.
Sau vụ Từ Tiểu Linh, Uông Thiết vẫn giữ tâm lý cảnh giác với con gái, tiếp xúc với ai cũng giữ khoảng cách nhất định. Do đã bị tổn thương sâu sắc, ảo mộng về tình yêu của cậu cũng tạm thời tan biến.
“Được rồi, tôi hiểu mà. Bây giờ bộ phận hành chính còn thiếu người nên mới tạm điều Trác Thiên Thiên qua đó thôi. Cô ấy tỉ mỉ, làm việc cẩn thận và xử lý hành chính rất tốt. Khi đã tuyển được người phù hợp rồi thì tôi sẽ điều cô ấy trở lại. Cậu cứ yên tâm đi, ai phù hợp với vị trí nào thì tôi đều có tính toán cả.” Dịch Phong mỉm cười đáp.
Nghe vậy, Thái Thông Minh sững người. Anh ta cũng lập tức hiểu ra câu này không chỉ nói với Uông Thiết, mà đó còn là lời nhắn nhủ đến chính mình.
Vị tổng giám đốc trẻ tuổi này, tâm cơ sâu xa hơn Phan Thành Phúc của Thịnh Đức không biết bao nhiêu lần!
Cũng vì thế, trong lòng Thái Thông Minh càng thêm kính nể Dịch Phong.
Uông Thiết nghe xong thì vui ra mặt: “Hê hê, vậy tốt quá. Tôi biết ngay là Phong ca hiểu rõ cách sử dụng người mà!”
Dịch Phong liếc cậu một cái, cười nói: “Thiết Tử, cậu học cách nịnh hót từ bao giờ vậy?”
“Tôi học từ Phong ca chứ đâu! Cậu là sư phụ của tôi đấy!” Uông Thiết mặt dày đáp.
“Không tệ. Có tiến bộ đấy, ha ha!” Dịch Phong không những không thấy xấu hổ mà còn cười lớn.
Uông Thiết thực sự đã có tiến bộ, bởi nịnh hót cũng là một loại kỹ năng. Biết cách nịnh đúng lúc, ít nhất cũng chứng tỏ được khả năng giao tiếp của bản thân.
Ba người trò chuyện thêm một lúc, thấy đã đến giờ thì liền cùng nhau đi đến phòng họp.
Trong phòng họp, các trưởng bộ phận đã có mặt đầy đủ. Công ty Tây Phong áp dụng quản lý phẳng nên cố gắng tránh thiết kế quá nhiều cấp bậc, bởi cơ cấu rườm rà sẽ khiến bộ máy vận hành kém hiệu quả.
Dịch Phong ngồi vào vị trí chính giữa rồi đưa mắt nhìn một lượt. Mọi người đều đã có mặt đông đủ.
Trong công ty Tây Phong hiện tại có ba giám đốc và năm trưởng bộ phận chức năng. Ba giám đốc bao gồm Uông Thiết lo dự án điện tử Tây Phong, tức mảng kinh doanh linh kiện máy tính và điều hành cửa hàng sửa chữa; Hàn Bình An quản lý chuỗi internet café và Dịch Phong tạm thời kiêm nhiệm phần mềm 361 Quản gia An toàn Máy tính. Lí do là vì đây là phần mềm do cậu tự thiết kế, nắm được cấu trúc lõi nên hiện tại chỉ có cậu mới đảm nhiệm được nó.
Năm bộ phận chức năng gồm tài vụ, hành chính, bán hàng điện tử, kỹ thuật và pháp vụ. Trong đó, bộ phận bán hàng điện tử do Uông Thiết trực tiếp quản lý, báo cáo thẳng lên Dịch Phong; các bộ phận còn lại đều có trưởng bộ phận riêng.
Phòng kỹ thuật nơi có nhiều nhân sự nhất chính là đội ngũ phát triển phần mềm 361. Vị trí trưởng phòng vẫn đang để trống, còn người phụ trách chuyên môn hiện tại là Trương Lỗi, người có năng lực kỹ thuật cao nhất. Người này đam mê nghiên cứu, tiếp thu công nghệ mới rất nhanh, tiềm năng lớn nên sau này chắc chắn sẽ trở thành chuyên gia xuất sắc. Chỉ là, khả năng quản lý của cậu ta vẫn còn thiếu sót vì quá đam mê kỹ thuật. Do đó, tiến bộ trong việc dẫn dắt đội ngũ còn hạn chế. Dù vậy, hiện tại cậu ta vẫn là lựa chọn phù hợp nhất.
Trưởng bộ phận tài vụ là Phó Hạm, trước kia là giảng viên khoa kế toán của Đại học Khoa học Công nghệ. Hiện cô đã 35 tuổi, đã lập gia đình và có hai con, tính cách điềm tĩnh, chuyên môn cực kỳ vững vàng. Người này là nhân tài mà Hoàng Hợp trung gian giúp Dịch Phong mời về.
Trưởng bộ phận hành chính hiện tại do Trác Thiên Thiên đảm nhiệm. Công việc hành chính tuy nhiều việc vụn vặt nhưng nhờ tính cách cẩn thận, chu đáo nên cô vẫn làm rất tốt.
Bộ phận bán hàng điện tử do Uông Thiết đảm nhiệm chủ yếu bao gồm các nhân viên bán hàng tuyến đầu và kỹ thuật viên hậu mãi. Gần đây còn bổ sung thêm tổ chăm sóc khách hàng online phục vụ nền tảng thương mại điện tử sắp ra mắt.
Bộ phận pháp vụ chỉ có hai người. Trưởng phòng tên La Tường, trước là giảng viên ngành luật, được tuyển từ chợ lao động. Hướng nghiên cứu chính là luật kinh tế và thương mại. Người này tính tình hài hước nhưng làm việc cực kỳ nguyên tắc, rất am hiểu pháp lý. Toàn bộ hệ thống pháp lý và kiểm soát tuân thủ trong công ty đều do anh xây dựng.
Dù công ty Tây Phong còn thiếu rất nhiều nhân sự, quy mô chưa lớn nhưng mọi bộ phận đều đã đầy đủ. So với nhiều công ty khác thì còn bài bản hơn bởi mọi quy chế, nội quy đều do chính tay Dịch Phong xây dựng.
“Cuộc họp hôm nay chủ yếu để thảo luận về việc ra mắt phần mềm 361và định hướng phát triển. Nhưng trước khi bắt đầu, tôi muốn công bố một quyết định nhân sự.”
“Trước hết, để tôi giới thiệu với mọi người thành viên mới của công ty. Thái Thông Minh, một nhân tài đi du học trở về, có học vấn và năng lực chuyên môn cao trong lĩnh vực quản lý và phân phối sản phẩm điện tử. Mọi người cùng vỗ tay hoan nghênh nào.” Dịch Phong vừa nói xong liền vỗ tay trước.
Cả phòng họp cũng vỗ tay theo.
Thái Thông Minh lập tức đứng dậy, khiêm tốn nói: “Tôi là Thái Thông Minh, bạn bè thường gọi tôi là Lão Thái. Sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn!”
Dịch vụ hậu mãi bao gồm hỗ trợ dịch vụ bảo hành, sửa chữa hoặc nâng cấp sản phẩm.