Trở thành vợ của thái tử quái dị

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 604

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 234

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13670

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 13

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19954

9: Đi theo tia sáng giữa bóng đêm - Chương 77: Đi theo tia sáng giữa bóng đêm (9)

“…Sao cơ? Phillip hại con trai của mình sao?”

Không thể nào. Phillip muốn hóa giải lời nguyền để cứu các con của mình mà. Thậm chí hắn còn gần như phát điên và tìm đủ mọi cách để hóa giải lời nguyền.

“Bệ hạ đã giết hết những đứa trẻ trúng lời nguyền rồi! Giờ sẽ đến lượt John của tôi! Ngay khi John vừa trúng lời nguyền, Bệ hạ đã giam thằng bé lại trong hầm ngục. Ngài ấy không cho phép hầu cận hay cận thần vào trong, cũng không gọi y sĩ, đến tôi là mẹ còn không được tới gặp con. Nếu chuyện cứ như thế này thì John sẽ chết mất!”

Ngày qua ngày, những đứa trẻ từng đứa một chết đi. Tốc độ tử vong của chúng cũng càng ngày càng nhanh hơn. Nhưng hóa ra nguyên nhân không phải là do lời nguyền của Ser. Phillip đã tự tay giết chết những đứa con của mình.

Không phải do lời nguyền càng ngày càng mạnh hơn, mà là vì thời gian giữ được bình tĩnh của Phillip càng ngày càng rút ngắn nên những đứa trẻ xấu số đó chết nhanh hơn.

“Làm ơn hãy cứu lấy John! Bệ hạ chắc chắn sẽ nghe lời tiểu thư Bellacian! Xin hãy cứu lấy thằng bé!”

“…Được rồi.”

Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi gật đầu.

Tôi cũng muốn cứu đứa trẻ đó. Tôi không thể cứ nhắm mắt làm ngơ trước bà mẹ đang gào khóc cầu xin cứu mạng con của mình được.

Với lại tôi cũng muốn nhìn thấy dòng chữ mà Ser để lại nữa.

***

Tôi lập tức đi theo sự dẫn đường của Ngũ phi tới hầm ngục nơi Lục Hoàng tử đang bị nhốt. Ở đó có vô số những kỵ sĩ đứng ra cản đường tôi. Nhưng ngoài Phillip ra chỉ có tôi là có sức mạnh của Nữ thần, vậy nên không ai có thể ngăn cản tôi hết.

Khi tôi sử dụng sức mạnh ánh sáng để trấn áp đám kỵ sĩ, một giọng nói của một người phụ nữ chợt vang lên bên tai tôi.

[Laon, cứu ta! Ta sợ lắm! Làm ơn cứu ta với!]

Là Ser. Đó là giọng của Ser. Quả nhiên, Ser vẫn còn sống. Không những vậy, ngài đang liên tục gọi tôi. Ngài đã luôn khẩn thiết kêu cứu trong tâm trí tôi.

Nhưng tôi không thể nghe được giọng của ngài vì đã bị Phillip sử dụng kết giới chặn lại.

“Ser, người đang ở đâu? Tôi tới đây. Giờ người đang ở đâu? Rốt cuộc người đang ở đâu vậy?”

Lúc đó, từ chiếc dây chuyền Ser trao cho tôi phát ra một thứ ánh sáng. Thứ ánh sáng đó sẽ dẫn đường cho tôi tới chỗ Ser chứ?

“Ahh!”

Đột nhiên, Ngũ phi đang đi bên cạnh tôi hét lên và khuỵu xuống. Đám kỵ sĩ đuổi theo chúng tôi cũng ngã khuỵu xuống đất. Nhà ngục dưới lòng đất đã hoàn toàn bị bao trùm bởi một sức mạnh to lớn.

Nó là sức mạnh ánh sáng bị méo mó và biến dạng, tất cả mọi người ở trong hầm ngục đều không chống chịu được trước sức mạnh đó mà thổ huyết và tử vong tại chỗ. Chiếc dây chuyền của tôi đang phát sáng khi nãy lại trở về trạng thái bình thường.

Đây chính là sức mạnh của Phillip. Tôi tưởng hắn đã rời Hoàng cung rồi cơ mà. Hắn đã quay về rồi sao? Tôi không nghĩ gì nhiều mà chạy một mạch tới nơi mà sức mạnh đó tích tụ nhiều nhất.

Phillip lại sắp sửa gây thêm một tội ác nữa.

Tôi mở tung cánh cửa ở nơi sâu thẳm nhất của hầm ngục. Trên sàn là một ký hiệu ma thuật được vẽ ra bằng máu, ở giữa có một cậu bé có mái tóc bạch kim giống màu tóc của Phillip đang nằm ở đó.

‘Đứa trẻ đó là Lục Hoàng tử John.’

Tôi đã nhận ra ngay khi nhìn thấy những dòng chữ màu đen hằn trên người cậu bé.

[Ta là Nữ thần Ánh sáng.

Phillip đã phản bội và cướp đi sức mạnh của ta, không những vậy còn nhốt ta ở Thung lũng Hỗn loạn. Hắn đã sử dụng sức mạnh ánh sáng của ta để gây ra bao nhiêu tội ác, cướp đi bao nhiêu mạng người vô tội. Chính hắn đã tạo ra dịch bệnh truyền nhiễm quái ác, vu khống cho Hoàng tử Rakshul…]

Đó chính là nội dung của những dòng chữ hằn trên người Lục Hoàng tử.

Giờ thì tôi hiểu vì sao Phillip lại phát điên lên như vậy rồi. Hắn không hề lo lắng cho con của hắn. Hắn chỉ lo sợ rằng tội lỗi của hắn sẽ bị phơi bày trước bàn dân thiên hạ thôi.

Hắn giết các con là để che giấu những tội ác mà hắn đã gây ra.

“Laontel, ta đã nói rằng nàng không được rời khỏi tòa tháp rồi mà.”

Phillip đang đứng ở ngoài ký hiệu pháp thuật, tức giận nói.

“Người định làm gì với Lục Hoàng tử! Người định cứ thế mà giết con của mình sao?”

“Ta cũng có muốn giết chúng đâu! Ta đã cố hết sức để cứu đứa trẻ này rồi! Thậm chí ta còn tới cả Thung lũng Hỗn loạn! Ả ta đã cố thoát ra và ta đã phải nhốt ả ta lại rồi, nhưng lời nguyền đó vẫn không biết mất! Chết tiệt!”

Ánh mắt của Phillip hoàn toàn trở nên điên loạn. Hắn điên cuồng hét lên, tay đưa lên ôm đầu và liên tục thốt ra những câu chửi thề. Hắn đã hoàn toàn mất trí rồi.

“Người đã nhốt Ser lại sao?”

“Ser, Ser, Ser! Im đi! Đừng có nhắc tới ả ta nữa!”

Khi Phillip hét lên, sức mạnh phát ra từ cơ thể hắn lao tới tấn công tôi. Ngay khi bị sức mạnh của hắn thấm vào người, toàn thân tôi trở nên đau đớn dữ dội. Tôi gục xuống đất.

Phillip đưa ánh mắt như một kẻ điên nhìn tôi rồi nói.

“Đừng có cản đường ta. Nàng cứ ở đó đi.”

Hắn sử dụng sức mạnh của mình khiến cho các cơ tay cơ chân của tôi cứng đờ. Sau đó, Phillip chuyển ánh nhìn sang phía Lục Hoàng tử.

“Lần này, chắc chắn ta sẽ loại bỏ nó.”

Phillip đọc câu thần chú, cơ thể hắn bắt đầu toát ra mana. Lượng mana còn mạnh hơn trước bắt đầu bao quanh ký hiệu ma thuật.

Hắn tiết ra hết luồng sức mạnh đã cướp được từ Nữ thần. Sức mạnh ánh sáng đã bị bóp méo và trở nên hắc hóa.

Lục Hoàng tử hét lên đau đớn, những dòng chữ trên người cậu bé dần biến mất. Không, nó đã bị thay thế bởi những dòng ký tự khác.

Giờ tôi đã nhận ra những gì Phillip định làm. Hắn đã giáng một lời nguyền khác lên người con của mình. Cậu bé đau đớn mà run rẩy. Lời nguyền của Phillip mạnh đến mức có thể xóa đi những dòng chữ của Nữ thần Ánh sáng.

Sau khi nghi thức tạo ra lời nguyền của hắn kết thúc, những dòng chữ mà Ser để lại đã hoàn toàn biến mất.

Thay thế cho thông điệp mà ngài muốn gửi đến, những dòng ký tự mới được tạo ra từ sức mạnh ánh sáng bị bóp méo đã xuất hiện trên cơ thể cậu bé.

Cuối cùng, Lục Hoàng tử không thể chịu đựng được cơn đau đớn mà bất tỉnh. Tôi đã quá shock tới mức quên đi cả cơn đau trên cơ thể mình. Tiếng cười man rợ của Phillip vang vọng khắp căn hầm ngục vốn đang yên ắng.

“Hahaha! Được rồi! Phải thế chứ! Ta thắng rồi! Ta đã thắng! Serphania, cô thấy chưa? Cô thua rồi! Giờ thì cô có để lại bao nhiêu dòng chữ đi nữa thì sẽ không có ai biết hết!”

Hắn cười và hét lên như một kẻ điên. Tôi cố lết trên sàn, cố gắng ngó lơ tiếng cười của hắn.

Phillip đã dùng hết sức mạnh của hắn. Sức mạnh ánh sáng bị bóp méo kia nằm ngoài khả năng của tôi. Sức mạnh ánh sáng bị hắc hóa đang lan tỏa trong cơ thể cậu bé rồi.

Tôi kiệt sức mà thổ huyết, nhưng vẫn cố dùng hết sức bình sinh của mình lết cơ thể tới chỗ Lục Hoàng tử.

Tôi lo lắng cho đứa trẻ ấy. Nhưng khi tôi tới được bên Lục Hoàng tử, cậu bé đã ngừng thở rồi.

“Chết rồi.”

“…Sao cơ?”

Phillip, kẻ đang đắm chìm trong niềm vui chiến thắng của chính mình, phản ứng lại trước lời nói của tôi.

“Con trai người chết rồi.”

Đôi mắt hắn mở to hơn, nhưng lại không có vẻ gì là buồn thảm cả.

“Đúng vậy, ta biết mà.”

Ngược lại, hắn cười rồi mở một cánh cửa khác trong hầm ngục. Bên trong là những cô bé cậu bé có mái tóc bạch kim giống hệt Phillip đang sợ hãi thu mình.

“Đâu rồi! Là đứa nào! Ta đã giết nó rồi, lời nguyền chắc chắn sẽ truyền sang đứa khác!”

Phillip dò xét khuôn mặt của những đứa trẻ, miệng hét lên. Những đứa trẻ sợ hãi mà òa khóc, nhưng hắn vẫn không quan tâm. Sau đó, hắn nhìn thấy một cậu bé có những dòng chữ màu đen xuất hiện trên khuôn mặt.

“Thành công rồi!”

Phillip hân hoan reo lên. Những dòng chữ của Ser đã hoàn toàn biến mất và bị thay thế hoàn toàn bởi lời nguyền mà hắn tạo ra.

“Được rồi! Thành công rồi! Giờ chiến thắng đã hoàn toàn thuộc về ta!”

Phillip reo lên vui mừng như thể hắn vừa giành chiến thắng trong một trận chiến. Tôi nhắm chặt mắt lại mặc cho tiếng cười méo mó của hắn vang vọng.

***

Lục Hoàng tử đã chết và lời nguyền được chuyển sang Thất Hoàng tử.

Phillip thì lại vui mừng mà mở một phiên họp cho các quý tộc ở Kinh thành. Hắn đã cho họ thấy những ký tự xuất hiện trong khuôn mặt của Thất Hoàng tử.

“Ta đã nghe được tin đồn lan rằng ta phản bội Nữ thần. Tất cả đều là dối trá. Hãy nhìn đi! Trên này làm gì có dòng chữ nào chứ! Mặc dù đây là lời nguyền Nữ thần giáng xuống nhưng không phải vì ta phản bội ngài ấy! Nữ thần đã trao cho ta sức mạnh để lập nên Đế quốc Asteric cơ mà, ngài ấy mong rằng Đế quốc Asteric có thể mãi thịnh vượng, vậy nên ngài ấy chỉ đang đánh dấu những kẻ mang mầm mống bạo tàn có thể khiến cho đất nước bị hủy hoại thôi!”

Phillip lại một lần nữa thoát tội, thay vào đó hắn bắt đầu coi những đứa con vô tội của hắn là những tâm hồn méo mó và mầm mống của sự bạo loạn.

Thất Hoàng tử đã phải chịu đau đớn mỗi ngày. Sức mạnh của Nữ thần hòa vào với lời nguyền của Phillip trong cơ thể cậu bé khiến cho mỗi ngày của cậu như một cực hình.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì cậu sẽ chẳng sống được bao lâu. Dù cho có chống cự được tới mức nào, những đứa trẻ ấy vẫn không qua khỏi trước khi đạt tuổi trưởng thành.

Trước đây Phillip đã cố loại bỏ những ký tự ngôn ngữ Roum bởi hắn sợ rằng tội ác của mình sẽ bị bại lộ.

Nhưng khi lời nguyền xuất hiện, hắn lại càng điên cuồng tìm mọi cách để xóa sổ ngôn ngữ Roum. Và một lần nữa. hắn lại đổ hết tội lỗi lên người Roum.

Hắn đã sử dụng lời nguyền để loại bỏ thông điệp của Ser, ngôn ngữ Zelcan cũng cứ thế mà biến mất. Sau khi loại bỏ được những nguy cơ tội lỗi của hắn bị bại lộ, Phillip cũng bắt đầu bình tĩnh lại hơn.

Hắn còn chuyển tôi tới một biệt cung ở phía Nam, nhưng vậy thì được cái gì chứ. Đó là bởi vì hắn không cần phải tạo ra kết giới nữa. Không, nói đúng hơn thì tôi chẳng còn đủ sức để chống lại kết giới.

Sau khi chịu đòn tấn công của Phillip, cơ thể tôi đã hoàn toàn bị hủy hoại. Chỉ ngồi thôi cũng đau không chịu nổi rồi chứ đừng nói là đứng dậy và đi lại.

Tôi cũng không thể sử dụng sức mạnh của mình hay nghe thấy giọng của Ser nữa dù cho vẫn giữ trong tay chiếc dây chuyền và kết giới đã được phá bỏ.

“Laontel, ta xin lỗi. Lúc đó ta đã mất bình tĩnh.”

Phillip đã xin lỗi tôi mỗi ngày.

“Ta sẽ chữa cho nàng. Ta chắc chắn sẽ chữa cho nàng.”

Hắn cầm tay tôi mà than khóc. Nhưng điều đó là không thể.

Phillip có một lượng lớn sức mạnh ánh sáng.

Tuy nhiên, hắn đã sử dụng một phần để chiến đấu với Ser rồi.

Sau đó, hắn sử dụng sức mạnh của mình giết bao nhiêu mạng người để nhốt Ser lại, không những vậy còn sử dụng nó giáng một lời nguyền lên kinh thành Khan cũ vì e sợ rằng sự thật sẽ bại lộ. Dù cho Phillip có mạnh tới mức nào, sức mạnh của hắn cũng có giới hạn.

Hơn nữa lần này hắn còn sử dụng hết sức mạnh của mình để che dấu thông điệp của Ser.

Giờ hắn chỉ còn một lượng nhỏ sức mạnh thôi. Nếu là Phillip của trước đây thì hắn có thể chữa trị cho tôi ngay lập tức, nhưng giờ thì hắn không thể.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại