Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

263 947

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

578 2454

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

590 3005

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

152 3112

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

287 6535

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

(Đang ra)

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

131313

"Ừm… tôi biết một chút thôi."

109 1177

Tập 3: Công Việc Của Ma Nữ - Chương 37: Sự chuẩn bị của Lục Dĩ Bắc

Sáng sớm tinh mơ, trong ảo cảnh trúc giản.

Ánh sáng vàng kim của 【Liệt Dương Đồng cầu】 xuyên qua mây mù, rọi xuống những dãy núi đen trải dài, xua tan đi lớp sương mù dày đặc đã bảo phủ suốt đêm, những giọt sương trong vắt từ từ trượt xuống từ cành lá của những loài thực vật màu đen, như thể một cơn mưa nhỏ đang rơi, vẽ nên vài chiếc cầu vồng giữa khu rừng rậm.

Buổi sáng trong ảo cảnh trúc giản rất lạnh, khí hậu như cuối thu, nhưng Cố Thiến Thiến lại có một ý chí kinh người được rèn giũa qua nhiều năm tháng làm thêm vất vả, trời vừa tờ mờ sáng, cô đã không chút do dự mà chui ra khỏi chăn.

Cô vốn đã quen với việc làm việc trong ngày, tối qua nhận được việc gia công từ Lục Dĩ Bắc, quay đầu đi mua nguyên liệu, và hôm nay liền phải bắt đầu luyện chế dược tề.

Xưởng luyện kim của Cố Thiến Thiến được đặt sâu trong núi.

Nói là xưởng luyện kim, nhưng so với những xưởng luyện kim quy mô lớn thuộc các tổ chức như Tư Dạ Hội hay Nhật Thực Hội, thì lại đơn sơ đến đáng thương, chỉ là một ngôi nhà gỗ nhỏ được xây dựng dựa vào núi.

Ngay cả những dụng cụ luyện kim bên trong, cũng là được cải tạo từ những đồ nội thất cũ mua lại từ chợ đồ cũ.

Chiếc quạt thông gió cũ kỹ quay lên kêu kèn kẹt, tủ lạnh có hiệu quả làm lạnh không tốt lắm, còn cần phải có chú thuật cố định hỗ trợ.

Nồi luyện kim là được cải tạo từ ruột nồi áp suất, que điểm kim là linh kiện tháo ra từ xe đạp, dụng cụ thì dùng chai bia hoặc lọ thủy tinh bán sỉ.

Dụng cụ nghiền thì không cần, đôi tay có sức mạnh kinh người của cô có thể thay thế, thiết bị gia nhiệt cũng không cần, dùng chú thuật gia nhiệt là được.

Nếu phải so sánh, xưởng luyện kim của Tư Dạ Hội chính là nhà hàng Michelin ba sao thì xưởng luyện kim của Cố Thiến Thiến là quán ăn vỉa hè bán đồ ăn mang về không có cả mặt tiền.

Tuy nhiên, quán ăn vỉa hè cùng lắm chỉ đại diện cho việc không vệ sinh, không lành mạnh, chứ không có nghĩa là không làm ra được hương vị ngon.

Chính trong một môi trường đơn sơ như vậy, cô lại luyện chế ra được những sản phẩm luyện kim trung-cao cấp như 【Liệt Dương Đồng cầu】, và tỷ lệ thành công lại cao đến kỳ lạ.

Sau khi đến xưởng luyện kim, Cố Thiến Thiến lấy ra những dược liệu đã mua ở tiệm thuốc trên Chợ Quỷ tối qua, dùng hai tay cẩn thận nghiền chúng.

Đợi đến khi tất cả dược liệu đều được nghiền thành những hạt có kích thước phù hợp theo công thức của Lục Dĩ Bắc, cô liền bắc ruột nồi áp suất dùng để luyện kim lên, thúc giục linh năng thi triển chú thuật, bắt đầu đun nóng.

Nhân lúc ruột nồi áp suất đang tăng nhiệt, cô lấy nước sương, bọc dược liệu vào miếng vải gạc, từ từ lọc ra nước cốt, dùng một chiếc bát nhỏ đựng để dùng sau.

Còn hệ thống thì từ sau lưng cô thò ra cái đầu nửa người nửa cá, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa dưới ruột nồi áp suất.

Một lát sau, hệ thống khẽ gọi một tiếng: "Cố Thiến Thiến, được rồi, nhanh lên!"

"Ừm ừm!" Cố Thiến Thiến đáp một tiếng, lập tức cầm khối đồng lửa làm thần dược cơ bản đổ vào trong ruột nồi áp suất, đợi đến khi khối đồng lửa hoàn toàn tan chảy, liền cầm lấy que điểm kim, truyền linh năng vào, dẫn dắt dung dịch đồng lửa, vẽ ra một chuỗi chú văn có hình dạng kỳ quái.

Đợi đến khi nét chú văn cuối cùng hạ xuống, dung dịch đồng lửa trong ruột nồi áp suất ngay lập tức từ màu vàng chuyển sang màu đỏ.

Thấy vậy, Cố Thiến Thiến không hoảng không vội, tuần tự cho các loại nguyên liệu khác nhau vào trong ruột nồi áp suất.

Cùng với việc loại thần dược cuối cùng được thêm vào, chất lỏng trong ruột nồi áp suất dần dần trở nên đặc sệt, ngay khoảnh khắc chất lỏng sắp đông đặc, Cố Thiến Thiến chộp lấy tinh thể núi lửa trên bàn, linh năng trong cơ thể dân trào, hai tay đột ngột vỗ mạnh.

"BÙM—!"

Cùng với một tiếng không khí nổ vang, tinh thể núi lửa cứng rắn liền dưới sự nghiền ép của lực lượng khổng lồ đáng sợ của cô, bị nghiền thành bột mịn như hạt muối.

Bột tinh thể núi lửa bay lả tả rơi vào trong nồi áp suất, trong phút chốc, vô số luồng sáng từ trong đó hiện ra, lộng lẫy và rực rỡ, như pháo hoa.

"BÙM—!"

Trong tiếng nổ trầm đục, tất cả ngọn lửa như biến mất khỏi hư không, ngay lập tức tắt ngấm.

Chất lỏng trong nồi áp suất bay vọt lên, vẽ ra những đường nét phức tạp trên không trung, ngay sau đó đột ngột co rút lại, hóa thành một khối chất lỏng màu vàng đỏ, từ từ rơi xuống.

Cố Thiến Thiến đã chuẩn bị sẵn, cầm một chiếc lọ thủy tinh đựng mức đào đã được rửa sạch, đưa tay ra hứng, không để sót một giọt mà hứng trọn dược tề 【Hoang Hỏa】.

Nhìn dược tề thành phẩm trong lọ thủy tinh, hệ thống không nhịn được mà tán thưởng: "Thành công rồi! Làm một lần là được luôn! Cố Thiến Thiến đỉnh quá!"

"Nhanh lên, chuẩn bị luyện chế thuốc độc! Cứ luyện chế Cưu Vũ Thiên Diệp Cổ đi! Cho liều lượng thật đủ vào, tốt nhất là uốn vào cái chết ngay tại chỗ!"

"Ưm..." Cố Thiến Thiến bĩu môi, "Hệ thống, tôi thấy tất cả đều hạ độc, có phải hơi không ổn không?"

"Sao vậy?" hệ thống sững sờ, "Cố Thiến Thiến, cô không lẽ đã bị hai cái móng giò mua chuộc, muốn nói giúp cho tai họa phải không?"

"Đâu, đâu có!" Cố Thiến Thiến trong mắt lóe lên một tia hoảng loạn, "Tôi, tôi chỉ thấy tất cả đều hạ độc, nói không chừng sẽ bị phát hiện đó!"

"..." Hệ thống trầm ngâm vài giây rồi nói: "Cố Thiến Thiến, cô nói có lý!"

"Theo như tôi hiểu về tai họa, cô ta xảo quyệt lắm! Mỗi lần có được hoặc luyện chế ra dược tề mới nào, đều sẽ tìm người giúp cô ta nếm thử trước, xác nhận không có vấn đề gì, chính mình mới dùng."

"Vậy thì cứ thế đi! Trong số tám phần thuốc cần giao, chúng ta lấy ba phần thêm cổ độc có hiệu lực trễ, như vậy sẽ không dễ bị phát hiện."

Nghe hệ thống nói như vậy, Cố Thiến Thiến liền đồng ý ngay: "Dạ được!"

Nể tình cái móng giò, mình đã chỉ hạ độc ba phần rồi đó!

Dù sao anh ta cũng là nhân tố hủy diệt thế giới, cũng không thể không làm gì cả, cứ thế mà bỏ qua cho anh ta phải không?

Cố Thiến Thiến nghĩ, quay đầu chuẩn bị cho việc luyện chế phần thuốc thứ hai.

————

Sáng sớm ba ngày sau.

Chỉ ngủ được hơn hai giờ, Giang Ly đã sớm đến Cục Quản lý Nghiên cứu Văn hóa Dân gian Hoa Thành, vẻ mặt trông có chút mệt mỏi.

Mỗi ngày ngoài việc thu thập tài liệu về Khu chung cư Hạnh Phúc, cô còn phải kiên trì luyện tập mười ba ván mạt chược, cho dù đối với cô cũng là một gánh nặng khá cao.

Sau khi bàn giao công việc với Bạch Khai, người phụ trách trực đêm hôm trước, cô vừa ngồi xuống văn phòng, liền đón vị khách đầu tiên của ngày hôm nay.

An Thanh trông vẫn giữ vẻ yêu kiều đó, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng đặt một chồng tài liệu dày lên bàn của Giang Ly.

"Những thứ cô nhờ tôi điều tra đều ở đây cả rồi."

Cô vừa nói, vừa phân loại những bản sao của các tài liệu rườm rà như hợp đồng, thông tin quyền sở hữu, bày ra trước mặt Giang Ly.

"Tôi đã xem qua một chút, hoàn toàn không có gì khác so với kết quả điều tra mấy lần trước, Khu chung cư Hạnh Phúc từ lúc mua đất phát triển, đến khi sáu tòa nhà giai đoạn một hoàn thành, rồi đến bây giờ giai đoạn ba đã bán hết, đều không có bất kỳ vấn đề gì, ngay cả những sự cố nhỏ như tranh chấp lao động cũng chưa từng xảy ra."

"Ngoài ra..."

"Đây là hồ sơ về các trường hợp tử vong do tai nạn của các hộ dân trên bốn mươi tuổi ở Khu chung cư Hạnh Phúc trong một năm gần đây, nguyên nhân cái chết thì đủ loại, kỳ quặc nhất là có người lại bị quạt trần rơi xuống, chém mất nửa cái đầu mà chết, tôi cứ tưởng nguyên nhân cái chết kiểu này chỉ xảy ra trong tưởng tượng của học sinh tiểu học và trung học thôi chứ."

"Còn một bộ phận là ghi chép khám nghiệm tử thi do chính tay tôi thực hiện, phát hiện duy nhất của tôi là, rõ ràng đều là những người vừa mới qua bốn mươi tuổi không lâu, nhưng nội tạng lại rõ ràng lão hóa hơn nhiều so với tuổi thật, nhưng cũng đều là lão hóa tự nhiên thôi, không có dao động linh năng còn sót lại."

Giang Ly cầm tài liệu trên bàn lên xem lướt qua, An Thanh cũng yên lặng chờ cô xem xong, trong chốc lát, trong văn phòng chỉ còn tiếng lật giấy.

Một lát sau, An Thanh vỗ tay, thu hút sự chú ý của Giang Ly về phía mình.

"Nói đi cũng phải nói lại, tại sao cô đột nhiên lại nghĩ đến việc điều tra lại Khu chung cư Hạnh Phúc? Chỉ cần chúng ta tiếp tục cho người lan truyền những lời đồn tiêu cực về Khu chung cư Hạnh Phúc trên mạng là được rồi mà?"

Đúng vậy, anti-fan số một trên mạng của Khu chung cư Hạnh Phúc chính là một thành viên nào đó của đội hành động đặc biệt thuộc Tư Dạ Hội Hoa Thành.

Mặc dù Tư Dạ Hội tạm thời chưa điều tra ra Khu chung cư Hạnh Phúc có vấn đề gì, nhưng vẫn hy vọng thông qua một số thủ đoạn ngầm, giảm tỷ lệ người dọn vào ở Khu chung cư Hạnh Phúc.

"Lục Dĩ Bắc đã nhận nhiệm vụ điều tra Khu chung cư Hạnh Phúc." Giang Ly giải thích ngắn gọn.

"Tốt thật, không ngờ thằng nhóc đó vừa vào đã có thể dùng được rồi." An Thanh gật đầu, bĩu môi nói, "Đỗ Tư Tiên thì không được, e là còn phải hai tháng nữa mới có thể bắt đầu tiếp xúc với những nhiệm vụ đơn giản."

Trong lúc nói chuyện, cô vươn vai một cái, quay người đi ra ngoài cửa: "Được rồi, nếu không có chuyện gì, tôi đi trước đây!"

"Ừm."

Giang Ly khẽ gật đầu, sau khi nhìn An Thanh rời đi, liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn khu vườn nhỏ dưới ánh nắng ban mai.

Hai ngày nay, Lục Dĩ Bắc lại đang làm gì nhỉ?

Ý nghĩ đó vừa lóe lên trong đầu, cô liền lấy điện thoại ra, gọi điện cho A Hoa.

Sau vài giây chờ đợi, đến khi điện thoại được kết nối, Giang Ly hỏi: "A Hoa, hôm trước tôi bảo cô để ý một chút động tĩnh của Lục Dĩ Bắc hai ngày gần đây, tình hình thế nào rồi?"

"Anh ta..." A Hoa dừng lại, giọng điệu có chút oán giận: "Em thấy anh ta căn bản không chuẩn bị gì cho cuộc điều tra Khu chung cư Hạnh Phúc lần này."

"Anh ta mỗi ngày ngoài việc ôn thi cuối kỳ ở thư viện vào buổi sáng ra, thời gian còn lại không phải là ở quán trà cũ trên phố Mẫu Đơn uống trà, thì là ở ven đường xem các ông già chơi cờ, hoặc là ở công viên trung tâm xem đội múa ương ca của người cao tuổi tập luyện"

"Em cảm thấy anh ta sắp hòa nhập vào giới người cao tuổi của Hoa Thành rồi, không bao lâu nữa, sẽ ra mắt ở vị trí trung tâm của đội múa ương ca đó."

Giang Ly: "..."

Lục Dĩ Bắc rốt cuộc đang giở trò quỷ gì vậy?

Tch, mình lại còn mong đợi hắn sẽ nghiêm túc một chút với công việc của Tư Dạ Hội, chuẩn bị kỹ lưỡng một phen chứ!

"Đúng rồi, hôm qua anh ta còn mua theo nhóm một vé trải nghiệm của trung tâm nghệ thuật Đại Phong, vào trong đó xem các cô gái nhảy múa, ca hát, chơi đàn."

"Cuối cùng... anh ấy còn đi xem mắt ba lần..."

"Xem mắt?" Giang Ly nghi hoặc hỏi, "Hắn không phải mới mười chín tuổi sao? Vội vàng thế làm gì?"

Huống chi, sau khi hắn quái đàm hóa, không phải là nữ sao? Xem mắt chẳng phải là hại người sao? Lẽ nào là muốn nhân cơ hội này để che giấu thân phận?

Quả nhiên vẫn là sau khi chuyện này kết thúc, nhanh chóng bắt anh ta lại thì hơn? Giang Ly nghĩ.

"Em không biết, có lẽ con trai trạc tuổi anh ấy thì sức lực quá dồi dào, nên đều khá là... thèm khát chăng? "

"..." Giang Ly trầm ngâm một lúc rồi gật đầu: "Ừm, tôi biết rồi, vậy cứ thế đã nhé?"

Sau khi cúp điện thoại, Giang Ly nhìn tài liệu trên bàn, không tiếng động mà thở dài một hơi.

Mặc dù Lục Dĩ Bắc rất không đáng tin, nhưng có những tài liệu này chắc là đủ rồi, vốn cũng không trông mong anh ta có thể điều tra được gì, chỉ là muốn quan sát một chút thái độ của anh đối với việc điều tra sự kiện quái đàm thôi.

Còn về kết quả quan sát à...

Một lời khó nói hết.

Một lát sau, Giang Ly thu lại dòng suy nghĩ, lấy điện thoại ra, đăng nhập vào tài khoản chuyên dùng để trà trộn vào nhóm chat Quái đàm, gửi tin nhắn cho Lục Dĩ Bắc.

【Thiên tài mạt chược thiếu nữ: Ngày mai mấy giờ gặp? [Biểu cảm thả tim] 】

Mười phút sau.

【Vương Bất Lưu Hành: Xin lỗi nhé, vừa rồi đang xem các cô gái nhảy múa, không thấy tin nhắn của cô. Chiều mai gặp nhé? 】

【Thiên tài mạt chược thiếu nữ: Được, chiều mai gặp! 【Biểu cảm thả tim] 】

【Vương Bất Lưu Hành: Thôi, hay là tối mai gặp đi, chiều mai tôi cũng có chút việc! [Squirtle đeo kính râm] 】

Giang Ly: "..."

Tâm lý của Lục Dĩ Bắc, gần đây có phải là ngày càng bành trướng không?

"Vậy thì buổi tối." Giang Ly vừa nhập chữ xong, chưa kịp gửi, liền lại lần nữa nhận được tin nhắn của Lục Dĩ Bắc.

【Vương Bất Lưu Hành: Thương lượng chút, dời đến ngày kia có được không? Không phải cô bảo tôi chuẩn bị cho tốt sao? Bên tôi vẫn chưa chuẩn bị xong! 】

Nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, khóe miệng Giang Ly giật giật một cái, nắm đấm khẽ siết lại, hít một hơi thật sâu.

【Thiên tài mạt chược thiếu nữ: Cậu nói xem? [Mỉm cười] 】

【Vương Bất Lưu Hành: Hiểu rồi, tối mai gặp! [Hamster cầu xin tha thứ] 】

Thấy Giang Ly không thầy mà tự học được cách sử dụng biểu cảm mới, Lục Dĩ Bắc cảm thấy có chút không ổn, liền đưa ra câu trả lời như vậy.

————

Đợi đến khi Lục Dĩ Bắc cuối cùng cũng lo xong hợp đồng thuê nhà của Khu chung cư Hạnh Phúc, trời đã hoàn toàn tối.

Cất hợp đồng đi, Lục Dĩ Bắc chỉ cảm thấy ngực mình một cơn đau nhói, không nhịn được mà chửi thầm một tiếng: "Đệt! Tiền thuê nhà của cái khu chung cư rách này đúng là đắt vãi!"

Các loại lời đồn đại trên mạng về Khu chung cư Hạnh Phúc, rõ ràng không có tác dụng làm giảm tỷ lệ người dọn vào ở, mọi người vẫn đổ xô đến đó.

Lục Dĩ Bắc đã nhờ môi giới bất động sản tìm suốt ba ngày, mới cuối cùng tìm được một chủ nhà đồng ý cho thuê.

Đúng vậy, trong ba ngày này, dĩ nhiên anh không phải đang cố gắng hòa nhập vào hội người cao tuổi Hoa Thành, sắp phải đến nơi xảy ra sự kiện quái đàm rồi, còn hưởng thụ cuộc sống, không muốn sống nữa à?

Trong mắt Lục Dĩ Bắc, Tư Dạ Hội đã điều tra Khu chung cư Hạnh Phúc nhiều lần như vậy, đều không điều tra ra vấn đề gì, điều đó có nghĩa là, anh cũng không thể thông qua các con đường thông thường để điều tra được bất kỳ thông tin hữu ích nào.

Nếu chính đạo không đi được, thì chỉ có thể là tà đạo thôi!

Ví dụ như, trà trộn vào hội người cao tuổi Hoa Thành.

Lục Dĩ Bắc tuổi thơ thường xuyên la cà ở quán trà phố Mẫu Đơn rất rõ, những người già bảy tám mươi, thậm chí hơn chín mươi tuổi, gần như đã chứng kiến toàn bộ quá trình phát triển của Hoa Thành từ một thành phố nhỏ ven biên giới thành một đô thị hiện đại.

Nếu nói trong Hoa Thành, ngoài Tư Dạ Hội ra, còn có ai hiểu rõ nhất về các truyền thuyết quái đàm của thành phố này, thì đó nhất định là những người già đó.

Đương nhiên, những người già này cũng rất khó đối phó, tính tình kỳ quặc, nói chuyện trên trời dưới đất, căn bản không nắm được trọng điểm, đây e cũng là lý do Tư Dạ Hội không bắt tay điều tra từ phương diện này.

Tuy nhiên, Lục Dĩ Bắc là ai? Anh là Vua Cà Khịa Hoa Thành!

Anh căn bản không sợ người khác lải nhải với mình, chỉ sợ người khác chê mình lải nhải.

Lục Dĩ Bắc sau ba ngày khẩu chiến với các cụ, anh đã thành công sắp xếp lại một số thông tin về Khu chung cư Hạnh Phúc mà Tư Dạ Hội không có.

Điều duy nhất khá đau đầu là, lúc tán gẫu ở đội múa Hoàng hôn rực rỡ Dương Cốc, anh đã bị hai bà cụ để ý, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi mà họ đã giới thiệu cho anh hơn hai mươi đối tượng xem mắt.

Thời buổi này quả thật là vẻ đẹp bên ngoài thì na ná nhau, còn những tâm hồn kỳ quái thì muôn hình vạn trạng, anh thật sự bị làm cho sợ rồi, thậm chí còn có người lúc xem mắt còn mang theo cả quái đàm đến.

Một chuỗi dài quái đàm lơ lửng sau lưng người phụ nữ đó, toàn là những hồn ma trẻ sơ sinh chưa thành hình, dọa Lục Dĩ Bắc sợ đến mức đứng hình tại chỗ.

————

Khi Lục Dĩ Bắc đến con phố có chút lâu đời ở khu Đông Hoa Thành, chợ đêm mới vừa mở không lâu, trên phố đang là lúc náo nhiệt, trên các gian hàng bán các loại đồ ăn vặt, thoang thoảng từng đợt mùi thơm.

Anh tìm kiếm trên phố một lúc lâu, mới tìm thấy Cố Thiến Thiến đang ngồi xổm ven đường bán cơm rang, đồ chơi, đồ thủ công... các mặt hàng kinh doanh khá đa dạng.

Anh yên lặng chờ đợi bên cạnh một lát, đợi đến khi Cố Thiến Thiến làm xong việc một lúc, mới bước tới.

"Chủ tiệm, phiền cho tôi một phần 【Hoang Hỏa】 mang về."

"Ể? Ồ, anh chờ một chút nhé!"

Cố Thiến Thiến nghe tiếng ngẩng đầu lên, thấy người đến là Lục Dĩ Bắc thì hơi sững sờ, rồi mới cúi người từ trong xe đẩy lấy ra dược tề được chia nhỏ trong chai thủy tinh.

Lục Dĩ Bắc nhận dược tề từ tay Cố Thiến Thiến, nhìn chiếc chai thủy tinh có bao bì thô sơ, bề mặt còn dính một chút mỡ lợn, nhíu mày, lặng lẽ bỏ đi, rất nhanh đã biến mất.

Cố Thiến Thiến thấy anh rời đi, vừa định thở phào một hơi, tiếp tục bán cơm rang, vừa quay người lại đã thấy Lục Dĩ Bắc ngồi trên lề đường phía sau cô, một tay cầm đồng xu, một tay cầm chai thủy tinh.

"Á! Anh, sao anh còn chưa đi?" Cố Thiến Thiến đã làm chuyện xấu trong lòng kinh hãi, kêu lên.

Lục Dĩ Bắc ngẩng đầu lên, mặt không biểu cảm nói: "Vừa rồi quả thực đã đi rồi, nhưng đi được một nửa, đột nhiên cảm thấy thuốc của cô có thể có vấn đề cho nên tôi lại quay lại."

"Có, có vấn đề sao?" Cố Thiến Thiến yếu ớt nói.

"Có, đương nhiên là có!" Lục Dĩ Bắc giọng điệu chắc nịch nói, cầm một chai thuốc lên huơ huơ trước mặt Cố Thiến Thiến: "Cô xem, cái chai này của cô trông như đã có người dùng qua, tôi đương nhiên sẽ lo lắng vấn đề vệ sinh chứ!"

Cố Thiến Thiến: "..."

Hệ thống: "..."

Hai người họ lúc chia nhỏ thuốc, đã cân nhắc qua rất nhiều khả năng Lục Dĩ Bắc từ chối nhận thuốc, nhưng hoàn toàn không cân nhắc đến việc, anh lại từ chối vì vấn đề vệ sinh.

"Tôi nghĩ, ở đây thử một chút, nếu thật sự có vấn đề, cũng tiện trả hàng phải không?" Lục Dĩ Bắc lẩm bẩm.

"Đúng rồi, tôi xác nhận một chút, thứ này không có giấy chứng nhận vệ sinh an toàn sản xuất gì đó chứ?"

"Không, không có..."

"Ờ, vậy tôi tự mình kiểm tra vậy." Lục Dĩ Bắc nói.

"Vậy, vậy anh định thử thế nào?"

Cố Thiến Thiến là một người rất không giỏi nói dối, lúc nói chuyện giọng hơi run, đôi mắt to tròn cứ nhìn chằm chằm Lục Dĩ Bắc, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

"Giống như thế này chứ gì!"

Lục Dĩ Bắc nói, cầm đồng xu lên, trong lòng thầm niệm, mặt ngửa đại diện cho thuốc có vấn đề, mặt sấp đại diện cho không có vấn đề, sau đó tung đồng xu lên trời.

Thấy Lục Dĩ Bắc làm như vậy, hệ thống lập tức hoảng hốt, kinh hãi kêu lên trong đầu Cố Thiến Thiến: "Toi rồi Cố Thiến Thiến, hắn đang thông qua phương pháp bói toán, để thử xem thuốc có độc không!"

"Ể? Ể—!"

Cố Thiến Thiến ngẩn ra một lúc, còn chưa kịp hỏi hệ thống phương án đối phó, liền nghe thấy bên tai truyền đến một tiếng động nhẹ, cơ thể cô cũng như bị điện giật, đột ngột giật nảy mình.

"Bộp—!"

Lục Dĩ Bắc hai tay vững vàng bắt lấy đồng xu, liếc nhìn, là mặt sấp.

Anh hài lòng gật đầu, sau đó liếc trộm gương mặt trán đẫm mồ hôi, ánh mắt hoảng loạn của Cố Thiến Thiến, lại cầm lấy chai thuốc thứ hai.

"Hệ, hệ thống, phải làm sao bây giờ?"

"..."

"Hệ thống?"

Hệ thống: "..."

Ký chủ tiếp theo, nhất định phải tìm một người có tiền!

Vì ký chủ quá nghèo, gián tiếp dẫn đến nhiệm vụ thất bại, đúng là khốn nạn mà! Hệ thống nghĩ.

Lục Dĩ Bắc vốn cũng không đến mức không tin Cố Thiến Thiến như vậy, chỉ định tùy tiện rút một chai ra xác minh một chút.

Nhưng khi thấy vẻ mặt như vừa đi ăn trộm của Cố Thiến Thiến lúc quay về, anh lại càng lo lắng thuốc có vấn đề vệ sinh.

Không có vấn đề vệ sinh thì cô hoảng cái gì?

"Ting——!"

Tung đồng xu lên, bắt lấy, mặt sấp, chai thứ hai không có vấn đề.

"Ting——!"

Tung đồng xu lên, bắt lấy, mặt sấp, chai thứ ba không có vấn đề.

Lục Dĩ Bắc tung đồng xu ba lần, chỉ mất chưa đầy một phút, Cố Thiến Thiến lại cảm thấy đó là một phút dài đằng đẵng và đầy tra tấn.

Ngay lúc cô thấp thỏm không yên đoán xem, Lục Dĩ Bắc có thử hết cả tám chai thuốc không, từ đó khiến cho chuyện cô hạ độc bị bại lộ, thì anh đã cất đồng xu đi, đứng dậy.

"Xem ra không có vấn đề gì rồi." anh nói, đưa tay vào trong chiếc hộp nhỏ đựng chai thủy tinh lục lọi một lúc, ngẫu nhiên chộp lấy một chai thuốc, nhét vào tay Cố Thiến Thiến.

"Giao dịch lần này tôi rất hài lòng, cái này tặng cô! Tôi đi trước đây, mong lần sau hợp tác nhé!"

Cố Thiến Thiến nhìn theo Lục Dĩ Bắc đi xa, xác nhận lại ba lần anh sẽ không quay lại, mới run giọng nói: "Hệ thống? Cô kết nối lại chưa?"

"Ừm."

"Lần sau chúng ta đừng làm những hành vi lén lút này nữa, đáng sợ quá."

"Đồng ý." hệ thống hùa theo.

Tai họa mà thử thêm vài chai nữa e là hôm nay chúng ta toi đời ở đây rồi. Hệ thống nghĩ.

"Hệ thống, chai thuốc này làm sao bây giờ?"

"Đương nhiên là vứt đi rồi!"

"Tôi không nỡ, đắt lắm đó." Cố Thiến Thiến nhíu mày nói.

"Cô không sợ đây là chai có độc à?"

"Hay là, tôi nếm thử một ngụm nhỏ trước?"

Hệ thống: "..."

ương ca: Một điệu múa dân gian phổ biến ở miền bắc Trung Quốc, thường được người cao tuổi biểu diễn. Que điểm kim là một dụng cụ chuyên dùng trong ngành luyện kim, có chức năng lấy mẫu kim loại nóng chảy (như thép, gang, hợp kim) từ lò nấu hoặc nồi đúc để kiểm tra thành phần hóa học và chất lượng kim loại. Dụng cụ này thường được làm từ vật liệu chịu nhiệt cao như thép hợp kim, gốm chịu lửa hoặc composite cách nhiệt. Khi sử dụng, que sẽ được nhúng vào kim loại đang nóng chảy, lấy ra một lượng nhỏ mẫu để phân tích trong phòng thí nghiệm hoặc bằng thiết bị quang phổ. Việc điểm kim giúp kỹ sư luyện kim kiểm soát chính xác thành phần hợp kim, điều chỉnh quy trình nấu luyện, đảm bảo chất lượng sản phẩm đầu ra.