Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

(Đang ra)

Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

Haruichi

"Tôi đoán là tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu vì những người bạn thân yêu của mình."

9 247

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

173 4398

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

253 6490

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

72 1856

Tập 01 - 18. Tàu thoát hiểm (5)

Khi vào khu Jujak, tôi thấy biển hiệu lớn ghi tên này phía trước tòa nhà, với một bức tượng điêu khắc hình con chim lớn màu đỏ, trông như là Jujak. Bên cạnh tượng có dòng mô tả về sinh vật huyền thoại này:

"Sinh vật bất tử tái sinh từ trong ngọn lửa. Chu Tước (Jujak). Dù chết đi vẫn tái sinh. Nghiên cứu của chúng tôi hướng đến sự bền vững của nhân loại."

Đọc nội dung đó, tôi nghĩ: Chu Tước (Jujak) thật giống một kiểu phượng hoàng lửa.

Trong năm ngày ở căn cứ dưới biển, tôi chỉ quanh quẩn ở khu Baekho và khu Jungang. Đây là lần đầu tôi vào khu Jujak, trông có vẻ rộng rãi hơn khu Baekho, với những khu vực thiết yếu như phòng giặt, phòng nghỉ, phòng tắm, và trung tâm nghiên cứu. Có lẽ các nhà nghiên cứu ở đây đã cống hiến cả đời ở trung tâm nghiên cứu, và chỉ trở về khu Jujak để nghỉ ngơi.

Khi mọi người định tiến thẳng về khu Jujak, Yoo Geum dừng lại và nhìn về phía trung tâm nghiên cứu. Đó là hành lang dẫn đến Trung tâm Nghiên cứu Sinh vật Biển Sâu, Trung tâm Kim loại Hiếm, và Trung tâm Ô nhiễm Dưới Biển, nhưng lối đi đã bị phong tỏa. Nhìn bóng lưng của Yoo Geum, tôi nói:

"Có thể chỗ đó vẫn chưa hư hại gì nhiều đâu. Có khi trung tâm nghiên cứu vẫn ổn, không cần phải lo lắng quá. Chúng ta nên cứu Kim Gayoung trước, rồi tính tiếp."

Yoo Geum nhìn về phía trung tâm nghiên cứu một lúc lâu rồi nói:

"... Chắc họ sẽ sống sót được thôi. Các nhà nghiên cứu là những người rất giỏi chịu đựng gian khổ. Họ giỏi nhất trong việc tự tra tấn bản thân mà. Luận văn của tôi đã được lưu trên USB và gửi qua email hết rồi. Chỉ là..."

"Sao thế?" Baek Aeyoung hỏi, Yoo Geum đáp lại như thở dài:

"Ở Trung tâm Nghiên cứu Sinh vật Biển Sâu có các sinh vật biển bị giam để nghiên cứu. Nếu thả chúng ra thì nhiều con sẽ thoát được."

"Không được đâu."

"Vâng. Tôi biết mà."

Yoo Geum dời ánh nhìn khỏi trung tâm nghiên cứu, rồi bước đi nặng nề.

Trước khi bước vào khu Jujak, Shin Haeryang dẫn đầu đi về phía nơi có các tàu thoát hiểm. Lúc đó, trong đầu tôi nảy ra câu hỏi về khu vực ký túc xá của khu Jujak, nhưng tôi cứ bước theo những người đi trước mà không ngừng lại. Baek Aeyoung nhanh chóng đến kiểm tra bảng điều khiển ở khu vực tàu thoát hiểm.

"Có ba chiếc khả dụng!"

Hiện tại có sáu người chúng tôi, nhưng chỉ có ba thuyền cứu sinh đang bật đèn xanh. Mỗi chiếc chỉ chở được một người, khiến tôi chợt nghĩ không biết ai sẽ lên thuyền trước. Nhìn quanh, tôi thấy Shin Haeryang đang chăm chú theo dõi màn hình lớn trên tường.

Trên màn hình, hình ảnh nhỏ của 77 tàu thoát hiểm đã được phóng lên hiển thị, chúng đang dần tiến lên mặt nước. Tôi vừa kịp thở phào nhẹ nhõm khi thấy nhiều người đã thoát được, nhưng những chiếc tàu bắt đầu chậm lại.

Chỉ khoảng năm chiếc là đang tiến thẳng lên mặt biển, còn lại đều giảm tốc độ khi đạt đến tầng nước bề mặt (-200m). Trong khi các thuyền ở tầng nước giữa (dưới -1000m) không thể tiến xa hơn, những chiếc này cứ chậm dần. Hầu hết các tàu thoát hiểm được phóng ra từ tầng nước sâu (-3011m), nơi Căn cứ dưới biển số 4 đang được xây dựng đều không thể vượt quá tầng nước giữa (-1000m)

Tôi không rõ về áp lực nước, nhưng nếu làm một phép tính đơn giản, khoảng cách từ tầng nước sâu (-1000m) đến mực nước biển (0m) cũng tương đương với độ cao của 22 tòa nhà 15 tầng. Không thể nào bơi lên từ độ sâu như vậy bằng sức người.

Các tàu thoát hiểm trông như những đốm sáng nhỏ dần khi bị áp suất nước nhấn chìm trở lại. Nhìn hình ảnh 72 chiếc tàu thoát hiểm dần chìm xuống, Yoo Geum hét lên, và Seo Jihyuk nín thở. Baek Aeyoung nhìn màn hình, cất lời:

"... Có vẻ như chúng ta không nên lên tàu thoát hiểm."

Nhìn những con tàu dần bị nhấn chìm trong bóng tối, Shin Haeryang nghiến răng nói:

"Ai đó đã động vào tàu thoát hiểm."

Tôi nhìn những chiếc tàu sáng lên như những bóng đèn trên màn hình mà ngây người suy nghĩ. Có lẽ trong đó là tiếng la hét liên tục. Không thể nào mà 72 chiếc tàu thoát hiểm lại cùng gặp sự cố, điều đó chỉ có thể là ai đó đã cố tình phá hoại. Tôi lơ mơ hỏi Shin Haeryang ở bên cạnh.

"... Ai lại điên rồ đến mức làm chuyện đó?"

"Không biết. ... Có quá nhiều người có thể làm điều này."

Cái căn cứ này đúng là đồ bỏ đi, người lẫn thiết bị chẳng ra gì.

"Anh định làm gì tiếp theo?"

"Ban đầu, mục tiêu của chúng ta khi đến đây là cứu Kim Gayoung và sử dụng tàu cứu hộ của khu Jujak để thoát ra. Giờ thì việc thoát khỏi khu Jujak là không thể, nên hãy tập trung cứu Kim Gayoung."

Tôi ngạc nhiên khi thấy Shin Haeryang vẫn giữ mục tiêu cứu các nhà nghiên cứu. Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ muốn đến khu Hyeonmu hoặc Cheongryong để tìm thêm tàu thoát hiểm, nhưng có vẻ anh ấy không phải loại người như vậy, hoặc có lẽ do tôi đã không quá kì vọng gì về tính cách của anh ấy.

Shin Haeryang nhanh chóng động viên mọi người, giúp họ không lãng phí thời gian mà tiếp tục tiến về chỗ ở của khu Jujak. Nhìn vào lưng Shin Haeryang, tôi xin anh ấy cõng đứa trẻ. Shin Haeryang chậm rãi lắc đầu từ chối. Nhìn anh ấy, tôi hỏi:

"Liệu tàu thoát hiểm của khu Baekho có thoát được không?"

Nghe câu hỏi, Shin Haeryang im lặng một lúc, có lẽ anh ấy đang nghĩ đến đồng đội của mình rồi lên tiếng.

"Sau khi phóng, tôi thấy tàu thoát hiểm đầu tiên vào tầng nước sâu (1000m - 3000m), nhưng từ đó trở đi thì không rõ nữa."

Seo Jihyuk và Baek Aeyoung cũng nhanh chóng hồi phục sau cú sốc, và bắt đầu tranh luận về nguyên nhân sự cố của các tàu thoát hiểm. Họ bàn về vấn đề ở hệ thống phóng, rồi lại nghi ngờ tình trạng động cơ, còn có người nghĩ rằng do phóng sai cách. Câu chuyện của họ càng lúc càng căng thẳng, và Yoo Geum cất lời:

"Nếu thế, những người trong tàu thoát hiểm kia sẽ ra sao?"

Đó là câu hỏi mà tôi muốn đặt ra nhưng không dám. Yoo Geum đã hỏi nó trước. Nhưng nghĩ lại, thật sự tôi không muốn nghe câu trả lời này. Điều đó thật quá tàn nhẫn kể cả khi so với những gì tôi đã trải qua cho đến nay. Seo Jihyuk gãi má rồi đáp lại bằng một câu hỏi:

"GMDSS và GPS có thể định vị họ, nhưng có ai quanh đây để mà đến cứu không?"

"Chắc... không có ai cả."

Yoo Geum đáp lời, và Seo Jihyuk gật đầu. Đúng vậy, không có ai cả.

"Tàu thoát hiểm dùng một lần, liệu có đủ dưỡng khí cho 72 tiếng không? Hay chỉ có chút ít?"

"... Chút ít thôi?"

"Ding dong! Chính xác!"

Seo Jihyuk giả vờ gõ xylophone và khuôn mặt của Yoo Geum trở nên tuyệt vọng. Khuôn mặt tôi chắc cũng có vẻ giống vậy. Seo Jihyuk cau mày rồi giải thích thêm.

Thực ra, lượng oxy trên tàu thoát hiểm không ít. Nhưng áp suất không khí ở dưới biển khác xa so với mặt biển. Nếu ở gần mặt nước, có một con tàu hoặc vật gì đó nâng lên thì vẫn còn cơ hội sống sót. Nhưng ở dưới biển, chỉ hít thở cũng khó khăn vô cùng. Hít thở ở đáy được 2 phút nhưng ở mực nước biển lại được 2 giờ. Tôi đờ đẫn nghe những lời giải thích thì bỗng nhiên cảm nhận rung động từ chiếc máy tính bảng. Có thông báo mới trên hệ thống của căn cứ.

[Tiêu đề: "Chúng tôi đang chờ! Làm ơn đến nhanh!"

Nội dung: "Điện đã tắt! Chúng tôi đang chờ, làm ơn cứu với! Muốn rời khỏi nơi này. Khu Jujak, phòng 77!"]

Chuông thông báo kéo tôi trở lại thực tại. Nghĩ đến cảnh họ chờ đợi trong bóng tối với nước dâng lên, chỉ còn chiếc máy tính bảng, tôi không thể tưởng tượng nỗi sợ của họ. Chúng tôi tiếp tục bước đi không ngừng, bây giờ chỉ cần xuống cầu thang là sẽ đến khu ký túc xá của Jujak.

.

.

.

* Danh sách người đồng hành:

- Shin Haeryang

- Baek Aeyoung

- Seo Jihyuk

- Yoo Geum

- Park Moohyun

- Đứa trẻ chưa rõ danh tính