Trở thành kẻ bợm rượu trong tiểu thuyểt võ hiệp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 7

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 12

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 7

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 482

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Web novel - Chương 59

Chương 59: Tiêu diệt ma vật – Phần 1

 

 

 

 

 

 

"Người phụ nữ đó chính là tiền bối được gọi là Goá Phụ Độc..."

"Nghe đồn cô ấy cực kỳ xinh đẹp, và có vẻ như lời đồn là thật."

Chỉ sau khi giới thiệu xong, Jang Sam và Gu Wang Soo mới nhận ra rằng người phụ nữ nổi danh khắp học viện với biệt danh Goá Phụ Độc đang đứng ngay trước mặt họ, khiến họ chết lặng.

"Giờ thì tôi hiểu tại sao đàn ông lại bị cô ấy mê hoặc."

Jang Sam gật đầu, công nhận sức hút mà chỉ nghe lời đồn thôi thì không thể hiểu được, một bông hoa hồng dụ hoặc đến mức khiến người ta cố với tay chạm dù biết sẽ bị gai đâm.

"Nhưng mà tại sao tiểu thư Jegal lại nhìn cô ấy như vậy?"

Gu Wang Soo thắc mắc, nhận ra ánh mắt mãnh liệt mà Jegal Yeon Ji đang dành cho Dang Seon Yeong, một ánh nhìn chưa từng thấy trước đây.

Jang Sam tặc lưỡi đáp:

"Quá rõ ràng còn gì."

"Gì cơ?"

"Ghen. Tình địch."

‘Ghen ư!’

Gu Wang Soo sốc đến nỗi mắt cứ đảo qua lại giữa Baek Woo Jin, Dang Seon Yeong và Jegal Yeon Ji.

‘Thật khó tin.’

"Tôi cứ tưởng tiểu thư Jegal chỉ đơn thuần là có thiện cảm với đội trưởng thôi chứ..."

Rõ ràng là Jegal Yeon Ji có tình cảm với Baek Woo Jin. Ai đã từng ở gần họ đều sẽ nhận ra điều đó, điều đó thể hiện quá rõ ràng.

"Chẳng lẽ là Độc Phụng thích…?"

Tất cả những lời đồn đại lan truyền về Độc Phụng cuối cùng cũng dẫn về cùng một kết luận: cô là một bông hoa mọc trên vách đá, đẹp mê hồn nhưng đầy độc, hơn nữa là không ai có thể chạm tới.

Rất nhiều nam nhân đã phải nhận lấy kết cục bi thảm vì cô, đến mức bị gán cho biệt danh "Góa phụ độc". Thế nên việc Baek Woo Jin có thể khiến cô động lòng thật sự là điều không thể tưởng tượng nổi.

Khi Gu Wang Soo vẫn còn há hốc miệng thốt lên đầy hoài nghi, Jang Sam vỗ vai cậu như để an ủi:

"Đừng sốc quá. Trên đời này có rất nhiều chuyện còn vượt xa trí tưởng tượng của cậu."

Dang Seon Yeong đối diện với ánh mắt dữ dội của Jegal Yeon Ji mà không hề nao núng.

‘Cái này... có thể nguy hiểm đây.’

Ánh mắt ấy chứa đầy cảm xúc không thể nhầm lẫn, một cơn ghen dữ dội, mãnh liệt như keo dính chặt không buông.

Là người đã quá quen với những ánh nhìn ghen tị, nhưng đây là lần đầu tiên Dang Seon Yeong cảm nhận được sức nặng mạnh mẽ đến vậy.

‘Mình phải cẩn thận... Không, mình đang nghĩ gì vậy chứ?’

Cô lắc đầu thật mạnh, như muốn xua đi ý nghĩ rằng mình sẽ phải cạnh tranh với người con gái ấy. Rồi cô lấy lại bình tĩnh, quay sang nhóm người trước mặt.

“Chúng ta sẽ làm việc cùng nhau trong nhiệm vụ này, nên mong mọi người hãy hợp tác vui vẻ.”

“Vâng!”

“Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!”

Jang Sam và Gu Wang Soo hào hứng đáp lời trước chất giọng ngọt ngào của cô, còn Shin Ye Hwa và Jegal Yeon Ji thì im lặng, môi mím chặt.

Baek Woo Jin bước lên phía trước.

"Chúng ta sẽ lên đường trong vài ngày tới nếu thời tiết không thay đổi. Mọi người hãy chuẩn bị đầy đủ và đợi thông báo."

Tất cả đều gật đầu đồng thuận.

“Buổi huấn luyện hôm nay đến đây là kết thúc. Tôi cần thảo luận lịch trình với tiểu thư Dang, nên tất cả thu dọn rồi về nghỉ đi.”

Baek Woo Jin và Dang Seon Yeong trao nhau ánh mắt trước khi quay đi, nhưng Jegal Yeon Ji đột ngột chặn đường họ.

“Tôi cũng muốn tham gia.”

Đôi mắt cô ánh lên sự quyết tâm mãnh liệt chưa từng thấy.

“Dù gì tôi cũng là quân sư. Tôi cũng cần phải biết những việc liên quan.”

Baek Woo Jin mỉm cười rộng và xoa đầu cô.

"Baek Thiếu gia…!"

Jegal Yeon Ji ngượng ngùng gọi tên anh với giọng đầy bất ngờ, còn Baek Woo Jin thì vẫn cười:

"Vì ta thấy rất cô đang làm rất tốt!"

Rõ ràng là cô đang nỗ lực rất nhiều để làm tròn vai trò quân sư của đội.

Cô nói đúng. Với tư cách là một cố vấn, cô cần nắm rõ lịch trình, điểm đến và lộ trình, dù những người khác có thể không cần biết.

"Vậy chúng ta cùng đi!"

Khi Jegal Yeon Ji nhập nhóm một cách tự nhiên, Shin Ye Hwa cũng bước lên với ánh mắt không cam lòng.

"Tớ... cũng đi được không?"

"Không."

Baek Woo Jin trả lời dứt khoát.

"Ugh..."

Nhìn gương mặt cô méo xệch vì thất vọng, anh tiếp tục nói:

"Ye Hwa…"

"Vâng...?"

"Cậu biết là mỗi người có khả năng khác nhau đúng không?"

Cô gật đầu trong im lặng. Cô biết rằng việc chen vào cuộc trò chuyện giữa họ sẽ không giúp ích gì. Mục đích của cô chỉ là muốn phá vỡ sự thân mật giữa Baek Woo Jin và hai người con gái kia mà thôi.

Mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ. Trong khi mọi người đều đang tiến về phía trước, cô lại cảm thấy như mình đang đứng yên một chỗ.

"Tớ nghĩ tớ có thể đóng góp điều gì tốt nhất cho đội chúng ta?"

Điều khiến cô xấu hổ nhất chính là giọng điệu của anh.

Shin Ye Hwa vẫn còn coi anh là bạn thời thơ ấu, chứ không chỉ là đội trưởng. Nhưng Baek Woo Jin thì đã khác. Không, anh đang dần thay đổi.

Với anh hiện tại, cô chỉ là một thành viên trong nhóm. Giọng điệu nghiêm khắc đó đã nói lên tất cả.

“Tớ… tớ…”

Làm thế nào để cô có thể góp ích cho nhóm này?

Đó là một câu hỏi mà cô chưa từng nghĩ đến trước đây.

Với ánh nhìn đầy tiếc nuối, cô nhìn về phía Baek Woo Jin. Khuôn mặt ngây thơ, non nớt năm nào giờ đây đã trưởng thành, trở thành gương mặt của một người đàn ông thực thụ.

Cô nhận ra…chỉ mình cô vẫn còn mắc kẹt trong quá khứ, vẫn là một đứa trẻ.

“Mình phải…!”

Cô không thể cứ tiếp tục như thế này nữa.

Nếu muốn đứng bên cạnh Baek Woo Jin, cô không thể là gánh nặng cho anh, mà phải học cách sánh bước cùng anh.

Cô đã từng thề rồi cơ mà?

Rằng sẽ thay đổi bản thân, chỉ để có thể chạm tới trái tim anh.

‘Làm sao để Woo Jin chú ý đến mình…’

Với tư cách là một thành viên trong nhóm, cách tốt nhất để giảm bớt gánh nặng cho anh chỉ có một đáp án… dù cô có nghĩ bao nhiêu lần đi nữa.

Đôi mắt từng lạc lối tìm đường nay đã sáng lên rực rỡ như được khai sáng.

Ánh nhìn kiên định ấy chạm đến Baek Woo Jin.

“Trở nên mạnh mẽ hơn.”

Khi thành lập nhóm nhỏ này, Baek Woo Jin từng nói rằng anh cần những đồng đội đáng tin cậy, những người có thể dựa vào khi đối mặt với lằn ranh sinh tử.

Thực lực của anh giờ đã ở tầm cao mà cô không thể nào với tới được nữa.

‘Liệu Woo Jin có thể tin tưởng để giao lưng mình cho mình không?’

Tất nhiên là không rồi. Ai lại dám giao mạng sống cho một người yếu kém như cô chứ?

Cô lau đi những giọt nước nhỏ đọng nơi khóe mắt bằng tay áo, rồi lặp lại câu nói:

“Phải trở nên mạnh hơn hiện tại rất nhiều.”

Baek Woo Jin nhìn cô chăm chú, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười.

“Vậy, cậu nghĩ giờ mình nên ở đâu?”

Với lòng tin được thắp lại, cô đáp:

“Ở lại đây.”

Trước câu trả lời chính xác đó, Baek Woo Jin mỉm cười thật tươi.

“Câu trả lời đúng đấy!”

Khoảnh khắc ấy, Shin Ye Hwa cảm giác tim mình như ngừng đập.

Lâu lắm rồi...

Kể từ lần cuối cùng anh mỉm cười với cô như thế.

‘Ấm áp quá…’

Toàn thân cô như bốc cháy, như đang đứng sát bên một ngọn lửa lớn. Làn da râm ran như thể có kiến bò, nhưng lại không thể đưa tay gãi vì xung quanh có người.

Cảm giác đó… như một thứ gây nghiện. Chỉ để thấy lại nụ cười ấy, chỉ để được cảm nhận lại điều này, cô cảm thấy như có thể làm bất cứ điều gì.

‘Mình sẽ làm được. Mình chắc chắn sẽ làm được.’

Ngẩng đầu nhìn Baek Woo Jin với một quyết tâm mãnh liệt, ánh mắt cô bắt đầu rưng rưng.

“Ta trông chờ nhiều ở em đấy. Cố gắng hết sức nhé.”

“V-Vâng…!”

Nhận ra giọng cô có chút thay đổi, Baek Woo Jin hơi nghiêng đầu khó hiểu, nhưng rồi quay đi.

Shin Ye Hwa nhìn theo cho đến khi Baek Woo Jin rời khỏi cùng những người khác. Sau đó, với vẻ mặt cứng rắn, cô siết chặt thanh đại kiếm đang dựng sát tường phòng tập.

***

Ngày khởi hành đã đến.

Mặt trời đã lên cao giữa bầu trời trong xanh. Dù thời tiết vẫn còn hơi se lạnh, nhưng không đến mức khiến người ta phải co ro kéo cổ áo.

Rất nhiều chuyện đã xảy ra trước khi đến ngày hôm nay.

Ngay cả khi là một đội gồm đầy đủ hai mươi người đi săn thú dữ cũng đủ để khiến người ta xì xào bàn tán, huống chi đây chỉ là Long Thần Đội với vỏn vẹn năm người lại dám đề xuất nhiệm vụ nguy hiểm như vậy. Các giáo sư mà họ gặp dọc đường liên tục khuyên can họ nên từ bỏ, khiến cả nhóm không khỏi phiền lòng.

Thật ra thì… cũng có phần buồn cười.

Thế giới này chỉ cần chút mâu thuẫn là đã rút kiếm. Mục đích muốn bảo vệ những tài năng trẻ khỏi kết cục bi thảm là đáng quý, nhưng việc bao bọc cũng cần có giới hạn.

‘Nếu vậy thì thôi, cứ trồng hoa trong nhà kính cho xong.’

Đó là giới hạn của những gì họ có thể làm. Việc quyết định nhiệm vụ thuộc về quyền hạn của đội trưởng, và trách nhiệm cũng vậy.

Dù là được vinh danh nhờ nhiệm vụ khó, hay bỏ mạng nơi hoang dã, đó là chuyện giữa người lãnh đạo và những người dám đi theo anh ta.

Baek Woo Jin và Long Thần Đội tập hợp tại điểm xuất phát.

“Ta tin mọi người đã chuẩn bị kỹ càng.”

“Yên tâm đi! Tôi đã mang đủ dụng cụ rút quẻ và xem bói cả ngoài trời rồi...”

Gì vậy trời, tên này bị gì thế?

Thấy không ổn, Baek Woo Jin ra hiệu cho Gu Wang Soo:

“Kiểm tra túi hắn đi.”

“Rõ!”

Gu Wang Soo nhanh chóng áp sát từ phía sau Jang Sam.

“Ê ê, làm gì đấy!”

“Ngồi im đó!”

Chỉ trong tích tắc, hai thằng bạn chí cốt đã biến thành phe đối đầu.

Gu Wang Soo giật lấy bọc hành lý mà Jang Sam mang theo và mở ra xem.

Sách tướng số và phong thủy, gậy cầu cơ của thầy pháp, chuông dùng để trừ tà…

Thứ duy nhất có ích cho việc cắm trại là một mẩu đá đánh lửa. Còn lại toàn là đồ cúng bái xem bói, như lời hắn nói.

Baek Woo Jin lẩm bẩm không tin nổi.

“Thằng này điên thật rồi à…”