Trở thành bạn trai trong "Vở kịch thanh xuân" của Nữ thần học viện, nhưng chẳng ngỡ từ bao giờ, nó đã chẳng còn là vai diễn nữa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

160 1838

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

69 736

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

287 6875

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

759 56543

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

105 2856

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

(Đang ra)

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

タジリユウ

Tôi tiếp xúc mọi người trong khi cố gắng che giấu sự thật rằng công việc của tôi là một 『Thánh nam』, nhưng những người xung quanh dần dần bắt đầu tôn kính tôi…

16 93

Web novel - Chapter 1: Cùng Em Gái Tiến Đến Lễ Hội.

Chương 1: Cùng Em Gái Tiến Đến Lễ Hội.

“――Niini~!”

Tan học về, tôi tạt qua nhà trẻ đón con bé Kokoa, vừa tới nơi thì đã thấy một hình bóng bé tí với mái tóc hai bím ngắn cũn lon ton chạy về phía mình.

Kokoa đấy, cô em gái cưng của tôi, vừa mới lên bốn.

“Kokoa, anh đến đón em nè.”

“Dạ!”

Tôi vừa khom người dang tay ra, con bé đã lao ngay vào lòng, dụi dụi cái má phúng phính của nó vào má tôi. Đúng là lúc nào cũng quấn người hết biết.

Mà nói mới nhớ...

“Gọi anh là ‘oniichan’, không phải ‘niini’, nghe chưa?”

“Hông chịu đâu... niini cơ!”

Kokoa liền phồng má, lắc đầu lia lịa.

Hồi nó còn bé tí tôi cũng cố sửa mấy lần rồi, nhưng con bé hình như khoái chí với cái tên ‘niini’ này lắm, nhất quyết không đổi.

Mà thôi, gọi sao cũng được, miễn nó dễ gọi là được rồi. Đợi nó lớn thêm tí nữa chắc tự khắc sửa thôi.

“Chào buổi chiều, Shirai-san.”

“A, sensei!”

Lúc tôi đang ôm Kokoa thì cô Sasagawa Misora, giáo viên của con bé, một người phụ nữ tầm ngoài đôi mươi với nụ cười lúc nào cũng tỏa nắng, lên tiếng chào. Cô ấy vừa xinh vừa hiền, nhưng nhìn chiếc nhẫn ở ngón áp út tay trái thì biết là hoa đã có chủ mất rồi.

“Chào cô Sasagawa-sensei ạ. Lúc nào cũng cảm ơn cô đã chăm sóc Kokoa.”

“Có gì đâu em. Kokoa-chan ngoan với hiểu chuyện lắm, trông em ấy cô cũng vui.”

“Dạ! Kokoa ngoan mà!”

Được khen mát lòng mát dạ, Kokoa ưỡn ngực gật gù ra vẻ tự hào. Nhìn cái mặt nó đúng là chỉ muốn nựng.

“Con chuẩn bị đồ về chưa nào?”

“Dạ rồi ạ!”

“Cô đoán Shirai-san sắp đến rồi, nên Kokoa-chan tự giác soạn đồ chuẩn bị về rồi đấy. Phải không con?”

Cô Sasagawa mỉm cười dịu dàng, xoa đầu Kokoa. Con bé sướng ra mặt, toe toét cười đáp lại thật xinh.

“Vậy tụi em xin phép về.”

“Ừ, hai anh em về cẩn thận nha. Kokoa-chan, mai gặp lại con!”

“Bai bai cô!”

Tôi xách hộ Kokoa cái túi rồi hai anh em rời nhà trẻ. Đang thong thả đi về thì…

“Niini.”

Con bé giật giật gấu áo tôi.

“Gì thế?”

“Em muốn đi coi lễ hội.”

Lễ hội? À ờ…

“Là cái lễ hội ở thành phố thứ Bảy tuần sau ấy hả?”

“Dạ!”

Kokoa gật đầu lia lịa.

Chúng tôi chưa hề hé răng nửa lời với nó về cái lễ hội này - cái được tổ chức ở thành phố chứ không phải thị trấn mình đang ở - nên chắc mẩm là hôm nay nó nghe lỏm được gì đó ở nhà trẻ rồi. Con bé đã mở lời muốn đi thế này, tôi cũng không nỡ làm nó tụt hứng.

“Để anh hỏi mẹ xem sao, nhưng chắc là được thôi.”

“N!”

Nhìn cái điệu gật đầu không ngớt là biết nó háo hức cỡ nào rồi. Cũng phải, hai anh em tôi ít khi được đi chơi xa, nên đổi gió một bữa cũng hay. Chỉ là đi lễ hội thôi thì chắc mẹ cũng không khó khăn gì đâu.

Vậy là, kế hoạch đi lễ hội vào thứ Bảy coi như được chốt.

Và tối thứ Bảy hôm ấy…

“Niini! Nhanh lên nào!”

Kokoa, điệu đà trong bộ yukata, cứ nhảy tưng tưng như lò xo, réo tôi đi nhanh lên. Con bé ngóng ngày này suốt rồi, nên cái vẻ sốt ruột kia cũng là dễ hiểu.

Lễ hội thì bắt đầu từ trưa rồi, nhưng túi tiền nhà tôi không được rủng rỉnh cho lắm, nên hai anh em đành đợi đến tối mới đi cho tiết kiệm.

“Từ từ nào em, lễ hội có chạy đi đâu mà sợ.”

“Hông chịu, nhanh lên cơ!”

“Rồi rồi, biết rồi, đi đây.”

Đồ đạc đã chuẩn bị xong xuôi, chẳng quên thứ gì, xem như sẵn sàng lên đường. Ngay lúc vừa định mở cửa đi thì…

“Ưm…!”

Kokoa chạy một vòng ra chắn trước mặt tôi, dang rộng hai tay.

“Hửm…”

Nhìn là biết nó muốn gì rồi, nhưng mà hôm nay đi lễ hội đông lắm đây…

“Em muốn cõng cơ!”

Thấy tôi còn chần chừ, Kokoa níu lấy áo tôi, nằng nặc đòi.

“Tới nơi là phải tự đi bộ đấy nhé?”

“Dạaa!”

Cõng nó chen giữa đám đông thì đúng là hơi ngại, nhưng mà thả nó tự đi giữa biển người lúc nhúc ở lễ hội thì tôi cũng lo chẳng kém.

Thôi thì tới đâu hay tới đó vậy. Tôi cúi người, xốc con bé lên lưng.

“Lễ hội, lễ hội!!!”

Vừa yên vị trên lưng tôi, Kokoa đã sung sướng lắc lư người. Hơi mỏi vai thật đấy, cơ mà nhìn nó dễ thương thế này thì đành chịu vậy.

“Em có muốn ăn món gì đặc biệt không?”

“Ưm…? Kẹo táo ạ!”

“Okee, lát anh mua kẹo táo cho.”

“Dạ!”

Hai anh em vừa đi vừa rôm rả bàn tính, chẳng mấy chốc đã tới khu vực lễ hội.

Ngay khi vừa đến nơi…

“Dừng lại đi, làm ơn…!”

Một tiếng hét thất thanh, nghe như tiếng cầu cứu, vang lên xé tan không khí náo nhiệt. Đi lễ hội thì đúng là kiểu gì cũng gặp chuyện, nhưng chẳng hiểu sao, giọng nói này nghe cứ quen quen thế nào ấy.

Hướng phát ra âm thanh là từ giữa đám đông đang chen chúc, hình như có chuyện gì rắc rối thật rồi.

“Niini…?”

Kokoa dường như cũng cảm thấy có gì đó không ổn, con bé ngước lên nhìn tôi, vẻ mặt đầy lo lắng. Dắt theo trẻ con thế này, thật lòng tôi chẳng muốn dính vào chuyện lằng nhằng đâu…

“Nhưng lỡ mà là người mình quen thì gay go…”

Nghĩ đoạn, tôi liền cố lách người vào sâu hơn trong đám đông.

"Nigg-"