―Đêm Sáng Helle Nacht.
Đó là tên của một bang hội hắc ám khổng lồ sẽ thống trị toàn vùng Lyon vào khoảng hơn mười năm tới.
Người đứng đầu chính là thị trưởng Gregorio, một bang hội hắc ám tuyệt vời đến mức người đứng đầu lại là vị thị trưởng đương nhiệm, người đang đảm nhận một chức vụ công.
Điều đáng kinh ngạc hơn là, mãi đến nửa sau của cốt truyện, khi mọi tội ác của Gregorio bị nhân vật chính Sieg phơi bày, thì sự thật rằng thị trưởng Lyon chính là thủ lĩnh của bang hội hắc ám mới bị lộ ra.
Mức độ chuẩn bị quá kỹ lưỡng đến mức khiến người ta phải khóc.
Không còn nghi ngờ gì nữa.
Quả nhiên, mọi thứ đều có liên kết với nhau.
"Haizz…"
Tôi vô thức thở dài.
…Thật sự, ông thị trưởng này phiền phức vờ lờ.
Tôi chỉ muốn nói, "làm việc đi, làm ơn làm việc giùm cái."
Bên ngoài, ông ta thay thế cho các lãnh chúa bất tài, bố mẹ của Ultos, thực hiện hoàn hảo mọi công việc chính trị, còn phía sau thì lại âm thầm nuôi dưỡng bang hội hắc ám một cách đầy thích thú.
Tôi công nhận ông ta có năng lực, nhưng ước gì ông ta dùng năng lực đó vào việc khác.
Không, thật đấy.
Và rồi, trong lúc tôi đang chán nản thở dài thì—
"A! Mày sẽ sớm hiểu ra thôi! Trên đời này có những chuyện mày không nên tự tiện xen vào đâu!!!!!!"
Tên cướp A gào lên.
"Mày nghĩ có thể đụng vào tao rồi chạy thoát à???? Dù Đêm Sáng Helle Nacht là một bang hội mới nổi, nhưng từ trước đến nay, chưa từng có ai dám động vào bọn tao mà có thể sống sót quay trở về đâu!!!"
"…Thế à."
Tôi đã cho Enrique đánh bầm dập hơn 10 tên trên đường đến đây, nên giờ cũng không biết phải trả lời như thế nào, chỉ đành lắng nghe bài diễn thuyết của tên cướp A đang cười điên dại với vẻ mặt phức tạp.
Hơn nữa, tôi còn định cho Enrique đánh thẳng vào làng Haven, nên số thiệt hại bên Đêm Sáng Helle Nacht sẽ còn tăng lên gấp nhiều lần.
"Kukuku, có hối hận cũng muộn rồi, tên đeo mặt nạ!!!!!!"
Nhìn thấy tôi im lặng, tên cướp A tưởng rằng tôi đã bị dọa cho sợ đứng người nên càng đắc ý.
Gã tiếp tục nói với vẻ phấn khích tột độ.
"Tao có một món quà tuyệt vời dành cho mày đây!! Mày có muốn biết sự khác biệt giữa bang hội của bọn tao và các bang hội ngầm khác không??? Nghe cho kỹ đây! Trong bang hội này không ai biết thủ lĩnh là ai cả!!"
"Cái gì?"
Tên đó cứ cười nhạo tôi mãi và nói không ngừng, như thể hắn nghĩ điều đó rất tuyệt vời.
"Không ai biết tên của thủ lĩnh!! Bất kỳ ai cố điều tra danh tính của hắn đều bị thủ tiêu hết!!! Đã bao giờ có bang hội đáng sợ như vậy chưa???? Vậy mà bọn tao vẫn xâm nhập sâu vào Lyon!!! Đúng vậy, bọn tao chính là quái vật!!! Mày đã từng nghe tên thủ lĩnh của bọn tao chưa!? Chắc chắn là chưa rồi!!!"
Gã khạc nhổ về phía tôi với vẻ mặt hoàn toàn đắc thắng.
"…Ra vậy."
Tôi hiểu được sơ đồ của tổ chức rồi. Gregorio đúng là vận hành bang hội một cách cực kỳ kỹ lưỡng.
Thôi vậy.
Tôi quyết định ném thẳng một quả bom vào mặt của cái tên đang tỏ ra đắc thắng kia.
"À, ra là thị trưởng Gregorio."
"Đúng rồi!!! Cùng với thị trưởng Gregorio, bọn tao sẽ thống trị toàn bộ Lyon!!!!!! Thế nên bọn tao sẽ không đời nào khai ra vị trí của căn cứ cho mày đâu!!!"
"Vậy sao."
"Kế hoạch của bọn tao là hoàn hảo!!!"
— — — — — Hả????
"Hả?"
"Hả??"
Một khoảnh khắc im lặng.
—Khuôn mặt tên cướp đang hớn hở bỗng chốc đơ ra.
"………"
"………"
"T-Thị… Thị trưởng Gregorio…???"
"Đúng rồi."
Tên cướp A làm vẻ mặt như thể không hiểu nổi chuyện gì vừa xảy ra.
Bị tiết lộ một bí mật kinh thiên động địa lẽ ra phải đến hơn chục năm nữa mới được tiết lộ, hắn ta hoàn toàn bị sốc.
"Chờ… chờ chút đã. Đùa dai quá nha. Gregorio… là thị trưởng của Lyon mà, đúng không???"
"Đúng rồi."
"Là cái ông đẹp trai thân thiện được các quý bà ở Lyon yêu thích ấy hả???"
"Chính ổng đó."
"………"
"………"
Một lát im lặng.
Bầu không khí khó xử bao trùm cả hai chúng tôi.
Một làn gió đêm dễ chịu nhẹ nhàng thổi qua.
Một đêm đẹp trời.
… Nhưng tiếc là, vì tương lai của bản thân, tôi vẫn quyết tâm bắt hắn phải khai ra mọi thông tin đến cùng.
"K-Không, không thể nào… tên Mặt Nạ… à không, thưa anh Mặt Nạ. Bởi vì, tại sao thị trưởng lại cho tấn công vùng lân cận thành phố của chính mình chứ?"
"………"
Tôi hiểu cảm giác đó.
Nhìn từ bên ngoài thì đúng là khó hiểu thật.
"………"
Nhưng tôi vẫn im lặng thúc giục tên cướp A.
"À, không, giờ nghĩ lại thì, đội kỵ sĩ lẽ ra phải tuần tra khu vực này cũng bị hoãn vì có hội nghị quý tộc gì đó ở Lyon… Rồi lại còn chuyện bang hội tụi tôi cứ luôn thoát được khỏi cuộc truy quét một cách lạ kỳ…"
Có vẻ như hắn bắt đầu nhận ra điều gì đó, và khuôn mặt hắn dần tái mét khi tự nói ra.
"Không lẽ… thủ lĩnh của bọn tôi… lại chính là thị trưởng Gregorio…???"
Giọng nói đầy sự ngỡ ngàng của tên cướp A vang vọng khắp nơi—
"À mà, thêm chút thông tin nhỏ cho vui nhé, ở phía trước có thằng con trai của Rain bị đánh bầm dập đến mức nằm liệt giường rồi đấy."
"Con trai của Rain!? Gì cơ!? Ai mà lại làm chuyện ác ôn thế chứ!?"
"Lẽ ra mày, nhưng tao làm thay rồi."
"Hảảảảảaaaaaaaaa!?!?!?!?!?"
Tên cướp A hét lên với vẻ mặt đầy sợ hãi.
"Ge–Genesis gì đó không??? Rốt cuộc anh đang muốn làm cái gì vậy!?!?!?"
Hắn run rẩy, hét lên.
"Tôi không hiểu!!"
Tôi đáp lại hắn bằng một nụ cười khoái chí.
Tôi muốn làm gì à?
Chẳng phải quá rõ rồi sao.
Điều tôi mong muốn, tất nhiên là—
"Một cuộc đời quần chúng."
"…Hả??????"
Và cứ thế.
Cuối cùng, tôi đã khiến cho tên cướp kia hoảng loạn đến độ bật ra câu.
"Đ–Đại ca à, làm ơn đừng làm gì tôi nữa. Tôi sẽ khai ra hết chỗ ẩn náu, cầu xin anh từ giờ trở đi, đừng dính líu gì đến cuộc đời của tôi nữa."
Sau đó, tôi chạy về hướng căn cứ của địch.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tên cướp A: Vì quá kinh hoàng trước những hành vi khó hiểu của tên đeo mặt nạ, kẻ đã bình thản nói ra tên thủ lĩnh của bang hội mà không ai biết, và đánh bầm dập con trai của một đội trưởng kỵ sĩ nổi tiếng, nên hắn đã khai ra vị trí của căn cứ.