Tôi đến cửa hàng của Lambert-san sau khi đã chuẩn bị xong những sản phẩm mà anh ấy đặt hàng ngày hôm qua. Những hộp, lọ chứa xà phòng, dầu gội, dầu xả và kem ủ tóc được tôi đặt vào trong phòng khách của cửa hàng cho Lambert-san. Như thường lệ Fer và Sui đi theo tôi nhưng chúng chẳng có chút hứng thú gì với việc buôn bán đang diễn ra. Fer nằm ngủ sau ghế của tôi trong phòng khách còn Sui thì tất nhiên vẫn ngủ ngon lành trong túi chiếc túi của em ấy.
[Vâng, đã đủ những gì tôi đặt hàng] Lambert-san mỉm cười [Lẽ ra tôi nên đặt những sản phẩm này sớm hơn. Chúng tôi thực sự đã cháy hàng sản phẩm này rồi]. Lambert-san đặt tay lên 1 trong những cái thùng chứa loại xà phòng rẻ tiền khi nói.
[Về việc thanh toán, vì là hơn 100 đồng vàng, liệu tôi có thể trả bằng đồng vàng lớn không?] Anh hỏi.
Tôi gật đầu [Vâng, được mà]. Hôm qua tôi đã tính qua giá tiền, tổng cộng mọi thứ có giá là 612 đồng vàng. Tôi bắt đầu quen với việc được trả 1 khoản tiền lớn nên việc bị shock đã giảm dần. Tôi còn không bị nói lắp nữa. Khi còn sống và làm việc tại Nhật Bản, tôi thường phải vật lộn về vấn đề tài chính với số tiền ít ỏi còn lại trước ngày trả lương. Tôi không thể nghĩ rằng xuyên không đến thế giới khác lại có lợi thế này … Yup, không phải tiết kiệm từng xu là một việc tốt.
[Chà, đây là 60 đồng vàng lớn và 12 đồng vàng thường] Lambert-san nói và đặt đống tiền lên trên bàn trước mặt tôi. [Làm ơn hãy kiểm tra lại]. Như một lẽ thường tình ở thế giới này, những đồng tiền được đặt thành từng chồng 10 đồng khi giao dịch. Đủ rồi, 60 đồng vàng lớn, mỗi đồng có giá bằng 10 đồng vàng thường cộng thêm 12 đồng vàng thường nữa, 612 đồng đủ cả.
[Vâng, đã đủ rồi] Tôi xác nhận. Lambert-san kể, giữa những Thương nhân với nhau thì việc sử dụng đồng vàng lớn khi thanh toán những giao dịch hơn 100 đồng vàng đã là một thói quen. Nó giúp việc di chuyển giữa các thành phố để buôn bán với những Thương nhân khác dễ dàng hơn đôi chút, đặt biệt là nếu Thương nhân đó không có Hộp vật phẩm. Ngược lại thì một đồng vàng lớn lại hơi quá to cho việc thanh toán hàng ngày như mua thực phẩm từ các quầy hàng hay đóng thuế, phí của thành phố. Dù sao thì tôi cũng đã có rất nhiều đồng vàng thường nhưng tất nhiên, tôi cũng có Hộp vật phẩm nữa. Trong quá khứ, một đồng vàng trắng có giá 100 đồng vàng thường là đồng tiền được làm từ hợp kim của Mithril và vàng. Nó được dùng để trao đổi giữa các quốc gia hay đôi khi là bởi những Thương nhân giàu có khi thực hiện các giao dịch rất lớn.
Khi Lambert-san sắp xếp các thùng gỗ và chai lọ để đưa vào kho, tôi chợt nhớ ra thứ gì đó.
[À, tôi có vài thứ muốn hỏi Lambert-san. Liệu tôi có thể có một chiếc áo choàng được làm ở đây không?] Tôi hỏi
[Chà, tất nhiên chúng tôi cũng nhận ủy thác của khách hàng để làm đồ da nên sẽ không có vấn đề gì cả] Lambert-san giải thích [Thế loại da cậu muốn sử dụng là loại gì?]
[Thì anh thấy đấy …] Tôi giải thích với Lambert-san về Wyvern.
[Oh, Wyvern …] Anh mở to mắt [Tôi đã nghe về một đàn Wyvern xuất hiện gần thành phố và đã bị giải quyết nhưng tôi không biết là Mukouda-san liên quan đến đấy …]
Không, không phải tôi, người xử lý bọn chúng là Fer và Sui nhưng tôi không thể nói với Lambert-san như thế. Thay vì vậy tôi nhấn mạnh.
[Thế nên tôi muốn anh làm cho tôi một cái áo choàng và thắt lưng từ da Wyvern] Tôi yêu cầu.
[Tôi luôn muốn một ngày nào đó được làm việc với da Wyvern] Lambert-san nói với một ánh nhìn xa xăm và gật đầu. [Tôi tự hào nhận ủy thác từ cậu. Đây là cơ hội có một trong đời đối với cửa hàng tôi, được làm việc với da của Wyvern]. Oh, làm việc với da Wyvern không phổ biến sao? Tôi đã nói với Hội trưởng khi ở Guild Mạo hiểm giả về việc có một cái áo choàng làm từ da Wyvern nhưng ông ấy chẳng đả động gì về việc nó sẽ rất khó khăn cả. Tôi cứ nghĩ là nó là một việc đơn giản cơ. Lambert-san tiếp tục để giải thích.
[Tuy nhiên, nó sẽ tốn chút thời gian để làm việc với da của Wyvern, cậu có ổn với việc đó không?]
[Sẽ mất tầm bao nhiêu lâu?] Tôi hỏi.
[Hmmmm] Lambert-san nhìn lên trần và, suy nghĩ một lúc. [Nó sẽ mất khoảng 6 tháng …]. Thực sự lâu thế sao? Nhớ lại thì ông chú Johan ở Guild Mạo hiểm giả nói cần dùng tới dao Mithril để xẻ thịt lũ Wyvern mà tôi bán nên thuộc da và làm áo choàng, thắt lưng và có lẽ cả đôi giày nữa, điều đó sẽ tốn nhiều thời gian hơn do độ khó khi làm việc với các loại da. Thì, tôi cũng không thực sự vội nên phải đợi nửa năm cũng không là vấn đề.
[Cậu biết đấy, ngay cả nếu cậu tự mình cung ứng da thì những thợ thủ công có thể xử lý loại nguyên liệu này không hề phổ biến nên tất nhiên họ sẽ tốn nhiều thời gian hơn để thực hiện công việc. Về giá thì …] Lambert-san chỉ có thể cho tôi cái giá ước tính nhưng nó sẽ không đời nào ít hơn 500 đồng vàng đâu.
Tôi của ngày xưa có lẽ sẽ phải nuốt nước bọt khi nghe cái giá như vậy nhưng hiện giờ tôi có thể đồng ý một cách dễ dàng, ngay cả sau khi phải trả 370 đồng vàng cho cái bồn tắm của tôi (bồn tắm CỦA TÔI!) 2 ngày trước. Sau cùng thì những thứ được làm khi đặt hàng luôn có giá đắt hơn hàng có sẵn. Làm việc với da Wyvern là một công việc khó khăn nên nó sẽ tốn nhiều thời gian và công sức bỏ ra. Không thể tránh được.
[Oh, cái giá đó, tôi có thể trả bằng số da Wyvern còn thừa không?] Wyvern là một sinh vật to lớn và Lambert-san có thể làm một chiếc áo choàng, thắt lưng và đôi giày chỉ từ một bộ da Wyvern mà vẫn còn thừa rất nhiều da chưa được sử dụng.
[Eh-, cậu chắc chứ?] Lambert-san nói. Anh ấy dừng lại chút trong lúc suy nghĩ. [Da Wyvern là một mặt hàng rất hiếm trên thị trường nên đó có lẽ là một giao dịch tốt đối với tôi …] Anh lắc đầu [Tôi không thể đồng ý ngay lúc này được, Mukouda-san, tôi sẽ phải cân nhắc nhưng đây chắc chắn là một lời đề nghị hấp dẫn. Làm ơn hãy bàn bạc về nó sau được chứ?]
Cách sử dụng duy nhất mà tôi có đối với da Wyvern là bán nó lấy tiền nên nếu tôi có thể trao đổi 1 bộ da để trả tiền cho việc làm áo choàng, thắt lưng và đôi giày mà tôi muốn thì không có vấn đề gì với việc đấy. Mặt khác nó sẽ tiết kiệm tiền cho tôi.
[Thế, tôi sẽ rất vui nếu anh có thể chấp nhận ủy thác này, Lambert-san] Tôi nói. Lambert-san gật đầu và tôi đứng lên, cầm theo chiếc túi của Sui và Fer cũng đã tỉnh giấc sau lưng tôi.
[Rồi, giờ tôi sẽ đến Guild Mạo hiểm giả. Sau đấy tôi sẽ mang da Wyvern quay lại đây. Cảm ơn anh nhiều]
[Vâng, tôi sẽ đợi] Nói xong Lambert-san tiễn tôi tới cửa trước. Chúng tôi rời khỏi cửa hàng và hướng tới Guild Mạo hiểm giả.