Sáng hôm sau, chúng tôi đi tới Guild Mạo hiểm giả, một nơi đã trở nên quen thuộc. Ngay khi tôi xuất hiện, một nhân viên liền chạy đi thông báo với Hội trưởng. Sau khi chào hỏi, chúng tôi đi thẳng xuống nhà kho thân thuộc để gặp ông chú Johan.
[Xong cả rồi đây con trai] Ông chú vẫy tay và chỉ vào đống đồ bên cạnh [Đây là thịt từ 6 con Wyvern, 6 viên ma thạch và 6 bộ da của chúng]
Tôi cho đống thịt, ma thạch và bộ da vào trong Hộp vật phẩm của mình trong lúc Hội trưởng bắt đầu đọc một tờ giấy giải thích chi tiết về khoản thanh toán tôi được trả.
[Chi tiết là thế này,] ông nói [Phần đầu tiên là tiền cho yêu cầu chinh phạt. Nó là một yêu cầu cấp bách nên có mức tiền thưởng cao, 840 đồng vàng. Giờ đến tiền mua nguyên liệu, có 13 bộ nanh giá 169 đồng vàng, 13 túi độc giá 143 đồng vàng, 13 kim độc cũng có giá 169 đồng vàng, đó là tất cả từ lũ quái vật] Ông lần tay theo từng dòng trên giấy [Cậu đã bán cho chúng tôi da và ma thạch từ 5 con Wyvern, nó có giá 1000 đồng vàng cho bộ da và 1650 đồng vàng cho ma thạch. Thế nên tổng tất cả là] Ông đột ngột dừng lại, kiểm tra lại tờ giấy một lần nữa [3971 đồng vàng]
Ông gấp tờ giấy lại một cách hài lòng [Như những lần trước chúng tôi sẽ trả cậu 397 đồng vàng lớn và 1 đồng vàng nhỏ nếu cậu đồng ý]
Quá là nhiều tiền đi. Tôi đoán có một số tiền lớn đến vậy sẽ gặp chút rắc rối nhưng nó cũng không tệ bằng khi không có tiền. Chúng tôi sẽ có một cuộc hành trình dài nên tôi sẽ có cơ hội tiêu pha số tiền đó trên đường thôi. Điều làm tôi thắc mắc là những gì mà Hội trưởng đã nói trước đó … um, nhớ lại nào, nghĩ đi, ah rồi …
[Đợi chút, không phải ngài đã nói khoản thanh toán sẽ khoảng hơn 2500 đồng vàng sao? Ngài có chắc là không trả cho tôi quá nhiều chứ?] Tôi thắc mắc không biết ông ấy có nhầm lẫn chỗ nào không.
[Oh, tính toán trước đó của tôi sao?] Hội trưởng gật đầu [Nó dựa vào giá mua thông thường cho những nguyên liệu của Wyvern nhưng bộ da được giữ ở tình trạng tốt hơn bình thường nên chúng tôi sẽ trả cho chúng với giá cao hơn. Ngoài ra còn dựa vào sự cấp bách của yêu cầu chinh phạt nữa] Oh tôi hiểu rồi [Cậu và những ma thú của mình ở đây khi lũ Wyvern xuất hiện là cứu cánh của chúng tôi. Tôi có thể yêu cầu tất cả những Mạo hiểm giả từ ranh C trở lên tham gia cùng với sự trợ giúp của Hội Hiệp sĩ thì chúng tôi có thể chống lại đàn Wyvern nhưng chúng tôi cũng sẽ phải chịu rất nhiều thương vong để có thể đánh bại chúng. Chính vì vậy mà tôi đã tăng số tiền sẽ trả cho nhiệm vụ chinh phạt đó]
Đấy là lý do mà số tiền được trả lại cao đến vậy sao? Xin lỗi nhưng Fer và Sui bắn hạ lũ Wyvern từ trên trời và cắt bay đầu chúng, *chop chop chop*, chúng nó còn không thể đánh trả nữa hahaha. Tôi mừng là ông ấy không nhận ra Fer và Sui thích thú như thế nào khi chúng tôi quay trở lại Guild Mạo hiểm giả, nơi mọi người đang lo lắng cho chúng tôi. Tôi quyết định sẽ mua gì đó cho Fer và Sui như là một phần thưởng. Chắc nó sẽ liên quan đến thức ăn thôi, tôi hiểu quá rõ 2 đứa tham ăn tục uống đó mà.
Fer và Sui đang càng ngày càng bá đạo thêm. Đặc biệt là Sui đã phát triển và vẫn còn trở nên mạnh hơn nữa. Liệu em ấy có tiến hóa nữa không? Tôi không thể đoán được nhưng có khả năng là như vậy. Khá đáng sợ khi biết em ấy mạnh đến thế nào. Dù sao em ấy vẫn dễ thương nên tôi cũng không lo lắng nhiều.
Một nhân viên xuất hiện mang theo một cái túi gai lớn và trông nặng trĩu. [Được rồi, đây là 397 đồng vàng lớn và 1 đồng vàng nhỏ] Hội trưởng nói, đẩy túi tiền về phía tôi. Vì không muốn trông tham lam nên tôi không đếm tiền trước mặt ông và Guild Mạo hiểm giả cũng luôn chính xác trong các giao dịch trước đó với tôi nên cho túi tiền thẳng vào Hộp vật phẩm.
[Cậu sẽ rời Carerina luôn sao?] Hội trưởng hỏi dò.
[Vâng] Tôi xác nhận. Chúng tôi đã có mọi thứ mình muốn ở đây và Fer thì háo hức muốn ăn hải sản. Tôi cũng muốn nhìn ngắm nhiều thứ của thế giới này hơn nữa.
[Claire, Doran, Neihof, chúng tôi đã gửi tin nhắn đến Hội trưởng của Guild mạo hiểm giả ở mỗi thành phố trên lộ trình của cậu từ Berleean ra biển. Làm ơn đừng quên điều đó] Hội trưởng nhắc nhở tôi.
[Vâng, tôi hiểu. Chúng tôi sẽ lắng nghe những yêu cầu đó trong lúc chúng tôi đến thăm từng các thành phố, không phải lo. Tôi đã lên kế hoạch đi tham quan rất nhiều]
[Tôi mang ơn cậu nhiều] Hội trưởng trang trọng nói [Hội trưởng của mỗi thành phố đều mong chờ chuyến viếng thăm của cậu]
Chà, những gì họ mong đợi là chúng tôi xuất hiện và xử lý những nhiệm vụ thảo phạt cao cấp còn tồn tại nhưng việc đó cũng tương tự thôi, họ vẫn hài lòng khi được gặp chúng tôi.
[Fer, Sui và tôi đều mang ơn với ngài và Guild Mạo hiểm giả ở Carerina vì rất nhiều điều] Tôi cũng trang trọng đáp lại [Nhớ là tầm nửa năm sau chúng tôi sẽ còn quay lại đây để lấy những đồ tôi đặt hàng từ Lambert-san nên tôi có thể gặp ngài lần nữa mà]
[Tất nhiên tất nhiên, tôi sẽ đợi] Hội trưởng mỉm cười, bắt tay tôi [Làm ơn hãy an toàn quay lại]
[Đúng đó con trai, chú càng sớm quay trở lại đây thì ta càng sớm được làm việc và kiếm thêm nhiều tiền] ông chú Johan cười lớn trong khi bắt tay. Tôi nói lời tạm biệt tới Hội trưởng và ông chú Johan và rời Guild Mạo hiểm giả.
[Chà, thế chúng ta đi chứ?] Tôi nói với Fer.
[Umu. Càng sớm đến được Claire càng tốt. Lên đi] Fer mong chờ được đi lắm rồi
Yeah yeah, tôi đoán nó chỉ muốn tới Doran, thành phố Dungeon càng sớm càng tốt thôi. Khoai nhỉ, tôi sẽ lên kế hoạch để ở Claire vài ngày, tôi suy nghĩ trong khi leo lên lưng Fer và chúng tôi rời đi, bỏ lại Carerina sau lưng.