Chương 150: Dâng lễ, chậm trễ
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Được rồi, giờ chúng tôi đã quay trở lại từ dungeon và cũng đã đến lúc để dâng lễ lên cho các vị Thần và Nữ thần. “Ehh, các ngài có thể thấy nghe tôi chứ?” Ngay khi lên tiếng, tôi lập tức nhận được câu trả lời hay nói đúng hơn là những lời phàn nàn, yêu cầu chồng chéo lên nhau về cùng một việc.
“Oh, oh, oh. Ta đợi ngươi dài cả cổ ra rồi”
“Cuối cùng cậu cũng quay trở về hả?”
“Nhanh nào, ta đang chết khát ở đây”
“… đồ ăn, luôn và ngay”
“Ooooh, ta chán phải chờ đợi rồi”
“Ngươi đang ở đâu vậy? Rượu, đồ có cồn, nhanh tay nhanh chân lên nào”
… Chà, có vẻ họ đều háo hức chờ đợi tôi quay trở lại một cách an toàn. Thật tuyệt khi được mong chờ đến vậy, tôi nghĩ.
“Ngươi nên nhanh lên và dâng thứ ta muốn lên, biết chưa hả!” Ah, Nữ thần đáng thất vọng-sama, thật tuyệt vời làm sao khi một lần nữa được nghe lại chất giọng the thé của người. Bằng cách nào đó mà tôi lại thấy nhớ âm thanh văng vẳng bên tai ấy trong suốt mười ngày qua … “Ngươi, ta đã thấy người ăn thứ ‘Kem’ đó trong dungeon! Chúng là gì!? Tại sao ngươi lại che giấu một thứ đồ ngọt ngon lành đến vậy với ta! Ta cũng muốn ăn nó nữa!!” Có vẻ như Ninril-sama đã theo dõi tôi rất kỹ càng. Phải chăng Quý cô tò mò đây không thể cưỡng lại việc rình mò quan sát tôi?
“Vâng vâng, tôi hiểu rồi” Tôi đồng thuận. Càng sớm thỏa hiệp và dâng lễ cho cô ấy càng tốt “Vì Ninril-sama muốn đồ ngọt như thường lệ nên tôi sẽ thêm ít kem vào lễ vật”
“Đúng vậy, ngươi biết đấy” Ninril-sama nở nụ cười tự mãn “Đồ ngọt như mọi khi và tất nhiên đừng có quên dorayaki”
Yeah yeah, rõ rồi. Mở Siêu thị trực tuyến, tôi sẽ chọn ra một vài loại kem trước. Cái này vàaaa … cái này? Một lốc gia đình gồm sáu cốc với ba hương vị khác nhau cùng một phần gia đình khác có sáu cây kem que phủ socola. Tôi mua thêm dorayaki cùng như bánh ngọt và các loại bánh kẹo khác cho đủ giới hạn ba đồng bạc rồi cho chúng vào giỏ hàng.
“Làm ơn người tiếp theo” Tôi thông báo trong lúc nghĩ, nếu được quay trở lại thế giới của mình và cần một công việc partime thì tôi sẽ ứng tuyển vào vị trí nhân viên ban hàng tại konbini …
“Tiếp theo sẽ là ta” Kishar-sama lên tiếng “Loại kem dưỡng đắt tiền lần trước mà cậu dâng lên quáaaa tốt luôn! Đúng như cậu nói nó rất đa dạng về thành phần. Làm ơn hãy gửi lên cho ta một một loại kem dưỡng đắt tiền như thế nữa nhé?”
Fuhaha, cô ấy bắt đầu hành động giống y như em gái tôi, người đã trở nên nghiện đống mỹ phẩm càng lúc càng đắt tiền và trên hết là tôi lại phải đưa ra lời khuyên về những thứ mà mình không rõ thông tin sao? Sau cùng làm thế nào để tôi có thể biết các loại kem và dưỡng da đó hoạt động ra sao … Mà tôi nghĩ nếu chúng có giá càng cao thì chất lượng sẽ càng tốt, giống như thịt bò wagyu nội địa sẽ đắt hơn thịt giảm giá trong quầy đông lạnh của siêu thị vậy.
Xem nào, tôi tìm kiếm trên Siêu thị trực tuyến và tra cứu lại lịch sử mua hàng của mình để tìm ra tên của loại kem dưỡng mà tôi đã mua cho Kishar-sama vào lần trước. Khá chắc thứ tôi đã bỏ vào giỏ hàng cho cô ấy là một lại kem dưỡng phù hợp, ba đồng bạc cho duy nhất một tuýp nhỏ. Tôi tự hỏi em gái mình có bỏ tiền cho một thứ có giá thấp thế này, tôi có thể thấy những sản phẩm khác trên trang ‘khuyến nghị’ của Siêu thị trực tuyến có giá cao hơn rất nhiều. Có lẽ không phải một ý kiến hay nếu để Kishar-sama biết việc tôi đang so sánh thói quen chi tiêu của cô ấy với em gái mình, tôi quyết định. Dường như phạm vi sản phẩm của Siêu thị trực tuyến cũng có giới hạn hơn so với những loại mỹ phẩm mà em gái tôi đã mua. Tôi đoán một cửa hàng mỹ phẩm thực sẽ có nhiều loại mặt hàng đắt tiền hơn nhưng tất nhiên ở thế giới này, tôi chỉ có thể tiếp cận những gì mà Siêu thị trực tuyến đưa ra.
“Tiếp theo là …?”
“Là ta” Agni-sama nói, cô vẫn giữ vị trí quen thuộc trong hàng chờ. “Hiển nhiên là ta muốn đồ có cồn, các loại khác nhau như lần trước. Ngươi chọn gì cho ta cũng được” Quả nhiên sẽ là đồ có cồn. Lần này tôi đã chọn rất nhiều các loại rượu ngoại cho cô ấy cũng như bia và rượu vang cùng một thùng whiskey Mỹ cho đủ 3 đồng bạc.
“Tiếp …” Chắc chắn sẽ là Ruka-sama.
“Thức ăn và đồ ngọt” Giọng nói kì lạ giống một đứa trẻ của cô ấy vang lên “Oh, ta cũng muốn ăn kem nữa”
Ah Ruka-sama, tôi hết sạch thực phẩm đã chuẩn bị rồi nên lần này tôi sẽ chọn các thứ từ Siêu thị trực tuyến. Tôi chọn loại kem tương tự như mình đã chọn cho Đáng thất vọng-sama lúc trước rồi thêm croquettes thịt bò, cốt lết giăm bông, gà rán, tôm xào tỏi ớt, macaroni au graitin và hoàn thành việc dâng lễ cho cô ấy với bánh mì và đồ ngọt như thường lệ để cho đủ ba đồng bạc. Xong. Tiếp theo là đến bộ đôi nghiện rượu …
“Hephaestus-sama và Vahagn-sama, tiếp theo là đến hai người” Tôi nói có phần thô bạo trong lúc hướng ánh nhìn về tấm futon mềm mại trên giường, nơi Sui-chan đang say giấc nồng. Sắp rồi, sắp rồi …
“Yep, đến lượt chúng ta” Hephaestus-sama nói. Hai vị thần này sẽ hợp tác với nhau để có được những lễ vật họ muốn và chia sẻ chiến lợi phẩm với nhau một cách thân thiện, không như bốn Nữ thần hay cãi cọ kia. “Ta muốn thứ gì đó giống với lần trước, chàng trai từ thế giới khác. Whisky cho phần của ta còn Thần chiến tranh đây muốn vodka”
“Oh, thứ rượu vodka đó uống thực sự sướng” Vahagn-sama nói “Đỉnh của chóp luôn đó”
Oh, hai vị thần-sama đây thực sự thích uống đồ có cồn, họ đổ chúng xuống họng như thể tôi uống trà vậy. Cá nhân tôi đa phần thích uống bia nhưng đôi khi cũng là những thức uống nặng đô khác, thường là cocktail vodka. Uống thẳng bia rượu như hai người này không hợp với tôi lắm nhưng tôi đoán mỗi người chúng ta đều có những sở thích khác nhau. Tôi tìm kiếm trên danh sách của Siêu thị trực tuyến và tìm thấy ba chia rượu whisky giá cả khá hợp lý từ những nơi khác nhau trên thế giới và thêm chúng vào giỏ hàng trước khi ngó qua những loại vodka được cung cấp. Mặc dù không có nhiều nhưng tôi cũng đã tìm được hai chai vodka phù hợp với giá cả giới hạn, một chai đến từ Nga và một từ Thụy Điển. Xong. Tôi nhét tiền vào giao diện của Siêu thị trực tuyến cho đến khi hóa đơn được thanh toán và một hộp các tông lớn đã xuất hiện trước mặt.
Tôi sắp xếp bộ bàn thờ bằng bìa các tông cứng hay dùng của mình (tôi đã viết nguệch ngoạc tên của các vị Thần và Nữ thần lên mặt trước của mỗi thùng nhằm trách việc sử dụng nhầm các bàn thờ sẽ làm khó chịu các Đáng thất – uh, các vị thần) trước khi phân loại lễ vật và sắp xếp chúng lên các thùng. “Oh đúng rồi, Ninril-sama và Ruka-sama, kem chính là đá và nó sẽ tan chảy nếu không được giữ lạnh” Tôi nói thêm.
“Ta hiểu rồi”
“… (gật đầu mãnh liệt)”
“Vậy thì được rồi, các vị Thần và Nữ thần, làm ơn hãy nhận lễ vật” Tôi mệt mỏi nói trong lúc quan sát đống vật phẩm trên thùng các tông biến mất kèm theo tiếng hò reo ồn ào và những tiếng ré lên đầy nữ tính (Ah, Kishar-sama …?). Rõ ràng giọng nói to nhất chính là của Hephaestus-sama.
“Yahoo! Cuối cùng thì rượu, rượu và rượu! Đã lâu lắm rồi kể từ khi chúng ta có được thứ này nhỉ Thần Chiến tranh?”
“Anh nói đúng, Heffy. Hôm nay là ngày chúng ta sẽ uống thoải mái, yeah yeah” Đồng bọn của thần Hephaestus-sama đáp lại.
Mấy người mở tiệc ngay khi có rượu sao? Thật là … Tôi nhún vai khi những giọng nói biến mất. Sẽ tốt hơn nếu họ thưởng thức một cách từ từ chứ không phải uống hết chúng trong một lần. Mà tôi cũng chẳng quan tâm lắm, những việc đó nằm ngoài tầm với của tôi rồi và tôi cũng nghi ngờ về việc họ có thèm lắng nghe lời khuyên của tôi không nữa. Tôi ngáp dài, vươn vai mệt mỏi trước khi cất đống thùng các tông vào Hộp vật phẩm cho những lần dâng lễ tiếp theo. Quá mệt mỏi, tôi quyết định sẽ đi ngủ và mặc kệ mọi thứ cho ngày mai. Đếm những vật phẩm thu thập được trong dungeon, lên danh sách những thứ cần bán quả là một công việc mệt nhọc, đặc biệt là thanh kiếm đó … Giường, giường, giường. Tôi nhấc Sui-chan sang một bên và chìm vào giấc ngủ chỉ sau mười giây đặt lưng xuống futon.
-------
Macaroni au graitin: hay còn gọi là món nui phomai theo tiếng Việt
Croquettes thịt bò: