Chương 153: Món thịt băm cùng tráng miệng sau bữa ăn
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
“Xin lỗi lại để các ngươi phải chờ” Tôi ngay lập tức xin lỗi dù biết nó chẳng có ích gì nhưng vì là một người Nhật nên …
“Ngươi ở chỗ quái nào vậy” Fer cằn nhằn.
“Ngươi lại xuống muộn” Dora-chan xen vào.
“Xin lỗi, xin lỗi. Ta làm bữa tối luôn đây”. Lời xin lỗi duy nhất mà hai đứa chúng chấp nhận chỉ có thể là thức ăn đựng trong một cái bát lớn. Bát à. Tất nhiên rồi, nhờ có chiếc máy xay Mithril mà Sui-chan đã làm nên lúc này tôi đang có rất nhiều thịt Orc tướng quân và thịt Huyết giác ngưu xay. Tôi nên làm món gì cho nhanh và đơn giản đây, chà, trứng tráng thịt thì sao nhỉ? Phô mai nóng chảy cùng cà tím cũng rất hợp với thịt băm nữa, tôi có thể làm xen kẽ cả hai món. Yosh, bắt tay vào làm thôi. Mở Siêu thị trực tuyến, tôi bắt đầu mua hành tây, tương cà, phô mai và nước sốt thịt đóng lon trước khi chuyển sang phần dụng cụ nấu nướng để mua thêm một số đĩa ăn size cực lớn.
Tôi quyết định sẽ làm luôn món trứng tráng đơn giản để nhanh chóng phục vụ lũ ma thú kế ước của mình do có vẻ chúng đang hơi thiếu kiên nhẫn. Băm nhỏ hành tây và phi với dầu cho đến khi chúng chuyển sang trong suốt, thêm thịt Orc tướng quân cùng thịt Huyết giác ngưu xay vào và xào cùng nhau sau đó rắc thêm chút muối, tiêu rồi thêm chút xì dầu cùng với đường nhưng không quá nhiều. Khi thịt đã chuẩn bị xong, tôi đặt chúng sang một bên cho nguội bớt.
Giờ đến phần trứng. Đun chảy bơ trên chảo nóng, tôi đập trứng vào và san đều cho đến khi trứng se lại rồi đổ thịt băm lên trên. Tôi lấy một trong những chiếc đĩa lớn rồi dùng nó để đậy chảo lại trước khi lật ngược chảo và hây zô! Một đĩa trứng tráng thịt băm lớn, đúng hơn là ngoại cỡ đã sẵn sàng.
“Yup, trông ổn đấy” Tôi lầm bẩm và bắt đầu làm đĩa trứng tráng thứ hai. Tôi sẽ cần ba đĩa như vậy cùng sốt cà chua ở trên (tất nhiên rồi!) và Bếp hắc ma thuật với bốn đầu đốt thực sự là một cứu cánh. Cùng lúc tôi chỉ có thể làm hai đĩa trứng tráng vì xào thịt và rán trứng, mỗi việc đã sử dụng một đầu đốt của bếp. Tôi cho nhiều thịt vào trứng hơn so với những gì mà tôi thường làm cho mình vì tôi biết ba đứa này đều thực sự thích thịt. Thêm tương cà và đặt mấy chiếc đĩa quá khổ xuống cho bọn chúng, tôi liền bắt tay vào làm mẻ trứng tiếp theo trong lúc mấy đứa nó ăn.
“Đây, ăn đi trong lúc ta làm thêm món khác” Tôi nói và quay lưng trở lại bếp.
“Trứng và thịt, huh? Khá được đấy” Fer lầm bầm qua thần giao cách cảm trong lúc cắm sâu mõm vào đĩa trứng. Tại sao nó phải lầm bầm? Tôi thắc mắc trong lúc làm món tiếp theo. Okay, hóa ra miệng Fer đã đầy ú ụ trong lúc đang sử dụng thần giao cách cảm …
“Ohhh, trứng lòng đào và không quá chín” Dora-chan nói thêm.
“Trứng và thịt, rất ngon ạ-” Sui-chan nhận xét.
Có vẻ mọi người đều thích món trứng tráng. Tiếp theo tôi sẽ làm món thịt băm cà tím phủ phô mai nóng chảy. Tôi bóc vỏ và cắt đôi cà tím trước khi chiên thịt Orc tướng quân và thịt Huyết giác ngưu với một chút muối, tiêu. Khi thịt đã chín vàng thì thêm cà tím vào rồi rưới nước sốt thịt lên trên. Vì nước sốt có hương vị khá mạnh nên tôi phải cẩn thận cho từng chút từng chút một và thường xuyên nếm thử trong lúc đảo đều tất cả. Khi mọi thứ đã chín đều, tôi cho thịt cùng cà tím vào một cái chảo lớn, rắc lên trên một lớp pho mai dày trước khi cho vào lò nướng. Ngay khi phô mai chuyển qua màu nâu nhạt, tôi đoán món ăn đã hoàn thành nên vội lấy nó ra và bày lên ba đĩa. Đó cũng là lúc bộ ba háu ăn chén xong phần trứng tráng của chúng. Mình đã khá hơn trong khoản này, tôi thầm nghĩ. Tất nhiên, căn giờ là một chuyện tối quan trọng trong nấu nướng.
“Xong rồi đây, cẩn thận nóng đấy” Tôi cảnh báo nhưng có vẻ đã hơi muộn với trường hợp của Dora-chan. Phô mai nóng chảy vừa ra khỏi lò giống như một quả bom napalm vậy.
“Nóng nóng nóng … phù phù, oh yeah, món này ngon quá …” Nó vừa thổi vừa làm một miếng đầy mồm rồi lại tiếp tục thổi và ăn, quá vội vàng khi không để thức ăn nguội đi một chút nhưng đây lại là kiểu món sẽ ngon hơn khi ăn nóng. Đột nhiên một luồng khí mát lạnh từ đâu đó thổi đến. Gì vậy? Tôi nhìn quanh và thấy Fer đang sử dụng Phong ma pháp để làm nguội phần thịt băm nướng pho mai của mình. Có lẽ đó cũng là một cách.
“Thế này là ổn” Fer nhận xét trong lúc dí sâu mõm vào trong đĩa “Ah, vẫn nóng … nhưng dù sao cũng rất ngon”
Sui-chan chỉ phải đợi vài giây cho đĩa thức ăn của em ấy nguội bớt trước khi lao vào đánh chén. Dường như em ấy có thể xử lý những món ăn nóng tốt hơn hai đứa kia và việc này khiến tôi có đôi chút kinh ngạc. Sau cùng Slime cũng là những sinh vật dạng nước mà, đúng không?
“Món ăn ngon vì nó nóng hổi” Sui-chan nói “Nhiều thịt nên rất ngon ạ-” Quả nhiên Sui-chan rất thích phô mai.
Oh, giờ chưa phải lúc để tôi dừng lại, tôi cần làm thêm món trứng tráng khổng lồ cho lần phục vụ tiếp theo. Tiếp đó tôi sẽ làm thịt băm phủ phômai nướng, thêm cả món trứng tráng rồi đến thịt băm rồi lại đến trứng tráng … cuối cùng bữa tối của mọi người cũng kết thúc. Chà, trừ phần ăn của tôi, một miệng đầy hay một hai miếng ăn vội trong lúc nấu “““Phần nữa””” cho cả ba đứa như thường lệ thì tôi cũng đã gần giải quyết xong phần ăn của mình cho đến khi ---
“Này này Chủ nhân ơi, đã đến lúc cho phần thưởng của Sui chưa ạ-?” Sui-chan tràn đầy hi vọng hỏi.
“Oh, đợi anh chút” Tôi nói và nuốt vội miếng cuối cùng trong món thịt băm cà tím nướng.
“Nuu, phần thưởng về việc gì vậy?” Fer nghi ngờ hỏi.
“Phần thưởng, huh?” Dora-chan xen vào.
“Ah, thì mấy đứa biết đấy …” Tôi bắt đầu giải thích nhưng Fer và Dora-chan đã vây lấy tôi.
“Vậy đây là phần thưởng cho Sui?” Fer gây áp lực.
“Yeah, cho việc gì vậy?” Dora-chan cũng lơ lửng trước mặt tôi.
“Thôi nào, lại gần quá rồi đó” Tôi nói trong lúc đẩy chúng lùi lại “Hai ngươi thấy đấy, lúc trước ta đã được Sui-chan làm cho một vật phẩm để nấu nướng và ta nghĩ em ấy xứng đáng nhận được phần thưởng cho việc này” Trong lúc giải thích, tôi thấy biểu hiện trên mặt của Fer và Dora-chan đã nhanh chóng thay đổi “Tất nhiên ta sẽ cho hai ngươi thứ đó nữa, được chưa?”
“Vậy phần thưởng đó là gì?” Fer hỏi trong lúc vểnh tai lên.
“Yeah, giống như anh chàng to xác nói, nó là gì?” Dora-chan thêm vào, thậm chí còn bay vù vù bên đầu tôi một cách kích động.
“Là bánh ngọt” Tôi đáp.
“Bánh ngọt, có phải là thứ ngọt ngào bông mịn màu trắng mà ngươi hay dâng lên cho Ninril-sama đúng không?” Fer liếm mép hỏi. Nghĩ lại thì hồi trước tôi cũng từng cho Fer ăn bánh ngọt và nó cũng cực kì thích chúng, những thứ như anpan hay bánh mì cuộn socola.
“Yeah, ngươi biết ta có kỹ năng để lấy được những món đồ từ thế giới khác rồi, đúng không? Kỹ năng này đã được nâng cấp. Giờ nó thậm chí còn cho phép ta đặt thêm nhiều bánh và đồ ngọt xịn hơn những thứ mà lúc trước ta có thể lấy được” Tôi giải thích.
“Oh thật sao?” Chắc chắn giờ Fer đang cảm thấy rất hứng thú.
“Vì đã chế tạo vật phẩm để nấu nướng đấy cho ta nên Sui-chan xứng đáng nhận được một thứ gì đó và đây sẽ là một phần thưởng hoàn hảo vì em ấy rất thích đồ ngọt. Đừng lo, tất nhiên sẽ có cả phần cho ngươi và Dora-chan nữa”
“Hummm, ta không hề lo lắng” Fer chém gió. Hiển nhiên ngươi không lo lắng khi có thứ gì đó sẽ thoát khỏi dạ dày ngươi mà, đúng không Fer????
Vậy bắt tay vào việc thôi. Tôi mở Siêu thị trực tuyến và chọn vào menu cửa hàng Sanke mới. Để xem nào, tôi nên chọn thứ gì đây … Chà, có vẻ hơi bình thường nhưng tôi không thể cưỡng lại món shortcake dâu tây. Tiếp theo, ohhh, họ còn đang tổ chức Hội chợ Matcha giới hạn nữa, bao gồm tất cả các loại bánh và đồ ngọt có hương vị trà xanh. Dù bị cám dỗ nhưng tôi biết Sui-chan không thích những thứ đắng nên tôi lại tiếp tục. Bánh socola trắng, ohhh, cả bánh tart việt quất nữa, yup, trông rất ngon miệng và tất nhiên là cả sản phẩm đặc trưng của Sanke, món pudding trứng sữa nổi tiếng khắp thế giới của họ. Tôi quay trở lại và thêm vào giỏ hàng một vài miếng shortcake matcha cho bản thân sau khi suy nghĩ tại sao mình lại không mua chúng? Vậy là đủ, tôi quyết định và nhét tiền vào màn hình Siêu thị trực tuyến. Vài giây sau, một thùng các tông xuất hiện như thường lệ.
Tôi mở chiếc hộp ra với đôi chút khó khăn vì cả ba đứa đang thò đầu vào xem chúng nhận được những gì. Bên trong là một chiếc hộp khác chứa bánh và pudding, được bọc cẩn thận xung quanh bằng túi lạnh để giữ được độ tươi mát. Tôi lấy bánh ra và đặt chúng lên đĩa rồi mở nắp pudding trong một chiếc hộp nhỏ và cho vào đĩa luôn. Có hơi vỡ một chút nhưng tôi đoán điều này cũng không ảnh hưởng đến hương vị.
“Của mấy đứa đây” Tôi nói và đặt đĩa xuống cho bộ ba thiếu kiên nhẫn.
“Umu” Fer quan sát cái đĩa, rõ ràng là nó đang cố gắng quyết định xem loại bánh nào sẽ được thử trước.
“Oh vậy đây là bánh sao? Để xem nó có vị như thế nào …” Dora-chan chưa từng được ăn bánh nhỉ?
“Hooray-” Trước đó Sui-chan đã được ăn bánh nên em ấy đang rất hạnh phúc khi có thêm cơ hội được ăn tiếp.
Sau vài giây nếm thử bánh ngọt và pudding …
“Umu, thực sự rất ngon, thứ màu đỏ trên lớp màu trắng này là gì?” Fer lẩm bẩm Vậy món yêu thích của Fer là shortcake dâu tây?
“G-G-Gì thế này!? Cái thứ lắc lư này thật quá tuyệt. Cho ta thêm nữa đi!” Oh có vẻ Dora-chan rất thích pudding. Tôi lấy thêm pudding cho Dora-chan nhưng tôi nghi ngờ về việc nó sẽ hài lòng chỉ với một phần thêm nữa. Dù ba phần ăn lắc lư này có lẽ là hơi quá với một con Rồng Pixie. Có lẽ vậy.
“Cái bánh em đang ăn rất ngọt và ngon ạ-! Thêm nữa đi, thêm nữa đi ạ, Sui muốn ăn thật nhiều nữa-!” Yeah, Sui-chan thực sự rất thích đồ ngọt. Tôi lấy thêm một phần bánh nữa cho em ấy nhưng đó sẽ là cái cuối cùng, tôi quyết định. Sẽ có những cơ hội khác để tận hưởng sự ngọt ngào của em ấy … uh, Sui-chan không có răng, sự ngọt nào của em ấy … ummm, tôi từ bỏ và hướng sự chú ý về phần tráng miệng của mình, một miếng shortcake trà xanh từ sự kiện Hội chợ Matcha giới hạn của Sanke. Tôi cần cà phê để ăn chung với món này và hiển nhiên sẽ là cà phê đen. Tôi cân nhắc về việc sử dụng hạt cà phê hòa tan nhưng cà phê đen ư? Nah. Mở Siêu thị trực tuyến thêm một lần nữa, tôi bắt đầu tìm kiếm … ah đây rồi, cà phê túi nhỏ giọt (TN: kiểu trà túi nhúng ấy). Tôi chọn mua một hộp và nhét thêm tiền vào giao diện Siêu thị trực tuyến để thanh toán.
Thật tuyệt khi giờ có những thứ tiện lợi như cà phê túi nhúng. Khi muốn uống cà phê đen, thật dễ dàng và nhanh chóng pha chế, chỉ cần làm đúng theo hướng dẫn trên hộp và không thể nhầm lẫn. Tôi đặt túi cà phê ngang miệng cốc bằng cách sử dụng tay cầm nhỏ được gấp kiểu origami và rót nước nóng từ Hộp vật phẩm vào. Thật chậm rãi, từ tốn đổ nước qua chiếc túi nhỏ để cà phê đen nhỏ giọt rơi xuống chiếc cốc ở dưới. Mùi cà phê mới pha lấp đầy khoang mũi với một hương thơm dễ chịu. Thật tuyệt vời. Tôi nhấp ngụm đầu tiên, oh đúng vậy, nó chắn chắn có nhiều hương vị hơn cà phê hòa tan.
Tôi cắn một miếng shortcake matcha. Đó là một hương vị người lớn, ngọt ngào pha lẫn đắng chát. Làm thêm ngụm cà phê nữa, ngon tuyệt, lại thêm một miếng bánh. Yosh, cà phê rất hợp với vị ngọt của matcha, phải không? Tôi ổn định chỗ ngồi để thư giãn …
“Này ngươi, cho ta thêm thứ lắc lư!”
“Chủ nhân-, Sui muốn ăn thêm bánh!”
Dora-chan và Sui, làm ơn mấy đứa có thể im lặng chút không? Dường như Dora-chan đã nghiện pudding còn Sui-chan sau khi ăn đồ ngọt khiến em ấy trở nên hiếu động và hay đòi hỏi.
Nhắc đến đồ ngọt và việc hay đòi hỏi khiến tôi nhớ lại về ai đó … Ah, Nữ thần đáng thất vọng-sama. Ôi trời. Tôi sẽ không thể giữ bí mật về cửa hàng Sanke và khi bị cô ấy phát hiện ra, tôi sẽ bị quấy rầy không thương tiếc. Ah, thật đau đớn làm sao. Sự ngọt ngào của shortcake matcha cùng cà phê nhỏ giọt trở nên đắng ngắt trong khoang miệng.
“Này nghe không vậy? Món lắc lư của ta đâu?”
“Sui muốn ăn thêm bánh-!”
…… haaa.