Tôi Yêu Nữ Phản Diện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

1 2

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

4 1

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

17 275

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

29 521

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

89 2074

Arc 10 (127-142) Xâm nhập vào Học Viện - Chương 136: Lời ca của chú chim trong xiềng xích

(*POV của Philine)

Sau khi chia tay Claire và Rei, tôi trở về cung điện.

Tôi đưa cặp của mình cho người hầu trước khi đi về phòng.

Tâm trạng tôi hơi phấn chấn.

Những lời Claire để lại vẫn khắc sâu trong lòng tôi.

Chắc chắn, ngay cả một người như tôi cũng có thể làm được điều gì đó.

Khi nghĩ về điều đó, tôi có cảm giác rằng một điều gì đó có thể sẽ thay đổi.

"Ara, không phải là Công Chúa đây sao. Người thế nào rồi?"

“Hilda, chào chị"

Người vừa gọi tôi là một người phụ nữ tên Hildegard Eichrodt, một quan chức của Đế Quốc.

Chị ấy có mái tóc bạc, đôi mắt đỏ và đeo một chiếc kính một mắt – một điều khá hiếm thấy ở phụ nữ.

Chỉ nhìn qua vẻ ngoài, Hilda toát lên vẻ khá lạnh lùng, nhưng thực tế thì chị ấy rất tốt bụng.

Khi con mèo tôi nuôi bị lạc trong cung điện, chị ấy đã giúp tôi tìm nó, và từ đó chúng tôi bắt đầu trò chuyện nhiều hơn.

"Ngài vừa trở về từ Học Viện sao?"

"Đúng vậy, ta vừa mới về."

"Ngài vất vả rồi… Đã có chuyện gì vui xảy ra sao?"

"Eh? Nó hiện rõ trên mặt ta sao?"

Nghe Hilda nói vậy, tôi đưa cả hai tay lên má.

Không biết có phải tôi đã vô thức để lộ niềm vui của mình không.

"Không hẳn là biểu cảm, mà là bầu không khí ngài toát ra. Trông ngài rất hạnh phúc. Dù sao thì thần vẫn luôn quan sát người mà, Philine-sama."

"Ta…ta hiểu rồi… Chị nói vậy làm ta hơi ngại…"

Tôi không được để bản thân trở nên quá phấn khích.

Dẫu vậy, hơi ấm từ Claire vẫn cháy rực trong lồng ngực tôi.

"Đã có chuyện gì xảy ra sao? Nếu ngài không phiền, thần rất muốn nghe"

"Thật ra thì―"

Tôi kể cho Hilda nghe về những gì đã xảy ra hôm nay.

Về việc tôi được tặng những món bánh ngọt hiếm có.

Về cuộc trò chuyện với Claire.

Về hai người bạn mới mà tôi đã kết thân.

Chắc hẳn tôi đã rất mong có ai đó hỏi mình về chuyện này.

Tôi kể với một sự hào hứng mà chính tôi cũng cảm thấy bất ngờ.

"―Và đó là những gì đã xảy ra. Chị có nghĩ rằng có những điều mà ngay cả ta cũng có thể làm được không?"

"Philine-sama, thần có thể nói điều này không?"

"?"

Sau khi nghe câu chuyện của tôi, Hilda lên tiếng với giọng nghiêm nghị.

Tôi hơi bối rối.

"Sao vậy?"

"Thần nghĩ ngài không nên quá thân thiết với những người đó."

"T-Tại sao chứ?"

Tôi bối rối.

Tôi chỉ vừa mới kể về việc có những người bạn mới, vậy mà giờ Hilda lại bảo tôi không nên tiếp cận họ.

"Chúng là người của Bauer. Nếu vô tình kết thân với chúng, có thể sẽ rất nguy hiểm."

"Nguy hiểm, chị nói sao…? Claire không phải người như vậy"

"Điều đó có thể đúng, nhưng Claire François được tôn sùng là anh hùng của cuộc cách mạng. Ngay cả ngài cũng không thể phủ nhận rằng cô ta không phải là một học sinh bình thường. Có khả năng cô ta đang tiếp cận ngài, một Công Chúa, với ý đồ nào đó"

Lời nói đó kéo tôi trở lại với thực tế.

Đôi khi, ngay cả tôi cũng quên rằng mình là Công Chúa của Đế Quốc.

Không ít lần có người tiếp cận tôi với ý đồ xấu.

Vì thấy điều đó phiền phức, tôi đã dần tránh tiếp xúc với người khác, nhưng…

"Claire khác mà. Cậu ấy lắng nghe ta rất chân thành."

"Chúng có thể đã tính toán đến điều đó. Có lẽ chúng đang cố lợi dụng điểm yếu của Công Chúa"

"!"

Tôi cứng họng khi nghe điều đó.

Đúng là tôi gần như không có chút tự tin nào.

Tôi rất biết ơn vì được Claire động viên, và tôi muốn gần gũi với cậu ấy hơn.

…Chẳng lẽ tất cả chỉ là vì cậu ấy muốn lợi dụng tôi sao?

"Công Chúa, nếu người cần ai đó để tâm sự, xin hãy cứ đến tìm thần. Khác với những người đó, thần không tiềm ẩn bất kỳ nguy cơ nào. Ngài có thể tin vào thần"

Đôi mắt Hilda dịu lại, chị ấy nở một nụ cười với tôi.

Với biểu cảm đó, vẻ đẹp băng giá của chị ấy bỗng trở nên mềm mại hơn.

Có lẽ Hilda chỉ đang lo lắng cho tôi mà thôi.

"Chị nói đúng… Được rồi, ta sẽ ghi nhớ lời chị. Nhưng ta vẫn muốn thân thiết với Claire"

"Kết giao với người khác là một điều tốt. Ngay cả trên phương diện ngoại giao, đó cũng là điều quan trọng. Tuy nhiên, xin hãy nhớ rằng có một ranh giới mà ngài không được vượt qua. Vì lợi ích của chính ngài, và cũng vì lợi ích của Đế Quốc"

Vì lợi ích của Đế Quốc― mỗi khi đối mặt với những lời đó, tôi lại cảm thấy yếu đuối.

Dù danh hiệu Công Chúa của tôi chỉ như một món trang sức, tôi vẫn là thành viên của Hoàng Tộc.

Cảm giác hạnh phúc sau khi nói chuyện với Claire dần phai nhạt.

"Thần xin lỗi, Công Chúa. Thần không muốn làm người mất hứng. Nhưng thần sẽ không chịu nổi nếu có ai đó làm tổn thương trái tim dịu dàng của người."

"Ta hiểu rồi, Hilda. Cảm ơn chị"

Chắc chắn rồi, Hilda cũng không muốn phải nói ra điều này.

Chị ấy thẳng thắn với tôi cũng chỉ vì lo lắng cho tôi.

"Thần mừng vì ngài đã hiểu. Để thần tiễn người về phòng. Thần muốn nghe ngài kể thêm về chuyện trên trường"

"Không cần đâu, Hilda. Ta xin lỗi vì đã làm phiền chị dù chị rất bận rộn. Ta sẽ tự đi một mình."

"Ngài không cần bận tâm đến thần đâu ạ…"

"Ta chỉ cần một chút thời gian để suy nghĩ một mình thôi. Hẹn gặp chị sau."

Tôi từ chối lời đề nghị của Hilda rồi vội vã trở về phòng.

Tôi bảo các hầu gái để tôi một mình một lát.

Tôi nằm dài xuống giường, bộ đồng phục vẫn đang mặc trên người.

"Claire…"

Những suy nghĩ đã nảy mầm trong đầu tôi. Tôi muốn nói chuyện với Claire nhiều hơn.

Ngày càng nhiều hơn, về vô số chuyện khác nhau―bắt đầu từ những chuyện vô nghĩa và dần dần sâu sắc hơn.

Tôi muốn biết thêm về người ấy.

Tôi có một linh cảm.

"Nếu là Claire, có lẽ cậu ấy có thể trở thành nguồn sức mạnh của mình"

Tôi cũng là một thành viên của Hoàng Tộc.

Ngay cả tôi cũng nghiêm túc suy nghĩ đến lợi ích của Đế Quốc theo cách riêng của mình.

"Mình tự hỏi liệu ngày mai có thể đến sớm hơn không…"

Chỉ cần đến trường, tôi sẽ được gặp Claire.

Tôi quyết định hoàn thành công việc hàng ngày sớm hơn để có thể đi ngủ sớm.

Chậm rãi đứng dậy, tôi rung chuông gọi người hầu mang quần áo để thay.

"Mình chỉ cần làm những gì mình có thể, từng chút một, đúng không?"

Tự nhẩm lại những lời Claire đã nói, tôi đứng dậy.