Tôi xuyên vào người một tên quý tộc ốm yếu

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

313 9494

Kami to Yobare, Maou to Yobarete mo

(Hoàn thành)

Kami to Yobare, Maou to Yobarete mo

Shimamon

Đây là câu chuyện về một cô gái đơn độc và tân nhân loại không ngừng phát triển.

92 3859

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

(Đang ra)

I’m Just a Friend of the Prince, but Before I Knew It, I Have a Harem

青春詭弁

Đây là một bộ romcom, trong đó Shiro, bạn của hoàng tử, bằng cách nào đó đã xây dựng harem trong khi đưa ra lời khuyên về tình yêu và chống lại một stalker đang đuổi theo anh.

3 12

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

22 312

Sword Saint Adel's Second Chance

(Đang ra)

Sword Saint Adel's Second Chance

Hayaken

Được ca ngợi là anh hùng đã dẫn dắt đất nước của mình giành chiến thắng trong một cuộc đại chiến, Kiếm Thánh Adel mù giờ đây đang tuyệt vọng. Thật không may, anh đã thất bại trong việc bảo vệ ân nhân

2 27

Volume 03 - Chương 55: Lời Mời (2/3)

Trans: Hành

---------------------------------------

Khi thời gian tới, Ketlan làm một chuyến ghé thăm tới biệt thự của Liberan.

Bởi vì Cassion đã thu thập xong dữ liệu, Ketlan tự hào thông báo rằng Liberran là người đã giết các nam tước.

“Tạ ơn anh nhiều. Tôi không biết phải phải tỏ lòng biết ơn này bằng lời như thế nào nữa.”

Ketlan cúi đầu với Ruel.

Tak.

Đặt ly trà xuống, Ruel cười nhạt.

“Ta chỉ thực hiện lời hứa của mình. Anh có thể đi rồi, sẽ không có ai làm phiền anh nữa đâu.”

Có vài người sẽ xem đây như một vở dịch đã dàn dựng sẵn và lên kịch bản trước.

Nhưng.

Mấy thứ còn lại đành phải phụ thuộc vào Ketlan thôi.

 “Tôi không biết phải cảm ơn anh như thế nào nữa.”

“Vậy anh gửi cho tôi vài người nghệ nhân tới Setiria đi. Đương nhiên, phải làm trong bí mật và đừng gây chú ý đó.”

Nếu quặng tinh khiết của Setiria được qua tay mấy người nghệ nhân này, giá trị của nó sẽ tăng lên gấp đôi.

Hắn có thể tưởng tượng cảnh Jirie nhảy cẫng lên vì khoái chí rồi.

‘Mình đã có quá nhiều thứ để mất.’

Ruel nói chuyện với Ketlan, người vẫn đang trong trạng thái Tôi-không-biết-mình-nên-cảm giác-như-thế-nào-nữa.

“Hãy đưa người tới chỗ Thương gia xứ Beto đi. Khác với những nơi kia, chất lượng quặng tại Setiria rất tốt đấy.”

“Tôi có biết về Thương Gia Beto. Đúng là như anh nói, quặng ở đó rất nổi tiếng vì độ tinh chất cao và giá cả phải chăng.”

“Nhớ gửi các nhà mạo hiểm gia còn lại luôn nha.”

Dù là thương gia hay công nhân thì Setiria đã hút khách hơn trước đây rồi..

Trước đó, bởi vì Carbena mà việc trao đổi hàng hóa ở đây trở nên mất giá, thế nên các nhà mạo hiểm giả bỏ đi.

Kể cả công nhân cũng không chịu được mà bỏ qua lãnh thổ khác mà.

Nếu hỏi về thứ mà Setiria đang thiếu hụt nhất thì đó là người.

Ruel sử dụng Hơi Thở.

“Nếu anh có dư công nhân thì gửi qua đây. Tôi sẽ trả anh một khoảng lớn cho.”

“Được chứ. Prios chúng tôi không mấy đặc biệt, nhưng nghệ nhân thì tôi đảm bảo cho anh.”

Ruel nghe Ketlan nói trong khi cầm ly trà lên.

“Đây chỉ là mong ước cá nhân của tôi thôi nhưng tôi muốn Prios kết thân với Setiria hơn.”

“Đó là một mong ước hay đấy.”

Vì Prios kiểu gì cũng thuộc về Ruel rồi nên sẽ càng có lợi cho hắn nếu Prios lớn mạnh hơn.

Thế là Ruel chỉ vào ngực Ketlan, “Anh đừng quên lời thời mana đó.”

Nghe những lời đó, Ketlan càng cười tươi hơn.

“Đương nhiên rồi. Cũng là nhờ ơn anh đã giúp đỡ tôi trong lúc tôi khó khăn mà.”

“Tốt, vậy anh hãy nhớ mãi lòng tốt của tôi đi. Vì từ giờ trở đi, tôi sẽ đòi lại riết đó nên anh hãy chuẩn bị trước đi.”

“Cứ tự nhiên, bất cứ lúc nào cũng được. Tôi sẽ chào đón anh kể cả khi chân trần luôn”, tuy ánh mắt tin tưởng của Ketlan khiến Ruel thấy hơi nặng nề nhưng chẳng sao cả.

“Tôi nghe là Prios đang ủng hộ Nhị Hoàng Tử đúng không?”

“Tôi sẽ bỏ ngay. Dù sao thì đó không phải là ý của người dân Prios mà là gã Liberan thôi.”

“Khỏi, trừ khi nào tôi yêu cầu anh thì anh không cần dè dặt như thế này đâu.”

“Prios chúng tôi sẽ đứng Setiria nha.”

“Ừ, khụ khụ.”

Nhìn Ruel ho, Ketlan hỏi với tôn giọng lo lắng.

“Sức khỏe của anh… có vẻ như không tốt như lời đồn.”

“Kệ chúng đi. Hãy cho tôi biết nếu có ai muốn tiếp cận anh. Và nếu anh biết chuyện gì về Huyết Tro thì hãy báo tôi.”

Ruel đặt tách trà xuống và vội vàng đứng dậy.

“Anh rời đi sớm thế?”

“Tôi không muốn làm phiền anh nữa. Cảm ơn vì tách trà nhé.”

Ttak.

Tiếng gậy gõ vào nền nhà vang lên.

Ruel dừng lại và đứng trước cửa, “Nếu anh có người hộ tống đáng tin nào thì hãy giữ người đó bên mình. Dù là trước hay sau sự cố này.”

“Tôi sẽ chú ý.”

Sau khi Ketlan tiễn hắn đi, Ruel bước ra ngoài.

“Cassion, hãy để vài người lại cho ta. Ta không biết lũ Huyết Tro muốn giở trò gì nữa.”

“Yes, my lord.”

“Con thì lo cho Ngài hơn đó Ruel-nim”, Aris nghiêm mặt nói.

Ruel lại phá hòng kế hoạch của Huyết Tro. Thế nên cũng đúng khi lo lắng cho hắn.

“Ta thì có gì chứ?”, Ruel nhìn Aris trong khi bước lên xe.

Chỉ khi đó Aris mới chịu nhận là mình nói lầm và cúi đầu.

Ruel hiểu ý Aris nhưng cậu không nên lo cho hắn như vậy.

“Là con lỡ lời.”

“Ừm.”

Ngay sau khi hắn bước vào trong xe, Ruel vừa suy nghĩ, vừa vuốt đầu chú cáo đang chào đón mình.

Thủ lĩnh Huyết Tro được gọi là Đức Ngài.

Còn lí do họ nhắm đến hắn là vì bước đi vĩ đại đầu tiên.

Hắn biết được kể cả những quý tộc không phải là nam tước cũng tham gia Huyết Tro, và cái đám đó có liên quan đến cái chết của cha hắn và cũng là nguồn gốc của căn bệnh đeo bám hắn.

‘Cơn bệnh của mình là…’

Tệ quá, đây là thứ tạo ra bởi Huyết Tro.

Và mình còn không biết liệu nó là bệnh hay lời nguyền không nữa.

Ruel thở ta một hơi thở dài.

“Ngài đang bối rối à?”, Cassion hỏi hắn trong khi đi vào xe ngựa.

“Ừ”, Ruel trả lời và dung Hơi thở.

Đầu óc hắn rối bời thật.

Bước đầu vĩ đại là gì, còn Đức Ngài là ai? Mấy thứ này đâu có trong tiểu thuyết đâu.

Đó là lí do hắn bối rối.

“Ngài đang suy nghĩ nhiều lắm à? Con e rằng Ngài sẽ ngã bệnh mất”, Aris lo lắng nhìn Ruel nhăn mày.

– Leo biết cách để Ruel hết lo đó. Nghe nè, Ruel lo là vì Ruel đang đói á –

Ruel nhăn mặt trước suy nghĩ chợt xuất hiện trong khi Leo đang nói chuyện.

‘Tóm lại là mình rất quan trọng.’

Việc Huyết Tro liên tục ám sát hắn đã chứng minh tầm quan trọng của hắn rồi.

‘Mình sẽ nói chuyện với Banios vậy.’

Anh ta đang giam giữ vài tên Huyết Tro, thế nên họ sẽ có một số thông tin tương tự như Liberan đi?

Khi đó, giá trị của hắn sẽ tăng lên bao nhiêu đây?

“Ruel-nim, Ngài đang tính làm gì vậy?”

“Ta chỉ đang nghĩ cách ép cung vài người thôi… Khụ, khụ.”

Vì hắn đã đứng bên ngoài một hồi lâu nên hắn bị sổ mũi rồi,

Khịt.

“Về nhà thôi”, Ruel nói trong khi uống thuốc mà Cassion đưa cho mình.

***

“Xin chào lãnh chúa.”

Ngay khi hắn về nhà và bước ra khỏi xe ngựa, một quý ông ăn bận lịch thiệp kính cẩn chào đón hắn.

“Ông à?”

“Xin lỗi vì sự giới thiệu chậm trễ này. Tôi tên là Hoswell, quản gia của Tam Hoàng Tử. Theo lệnh ngài ấy, tôi đến đây với bức thư hoàng gia cho ngài ạ.”

“Thư ư?”

“Vâng, đây là bức thư chứa đựng hy vọng rằng Ruel Setiria sẽ là đại diện của phái đoàn tới Vương quốc Cyronian. Tất nhiên, Ngài có thể từ chối. Dù sao thì đó cũng là sự lựa chọn của Ngài. Trước hết xin Ngài hãy nhận lấy cái này.” 

Cassion nhận lấy bức thư rồi đưa nó cho Ruel.

“Ha”, Ruel đứng hình một lúc. Ruel đâu ngờ anh ta sẽ ép hắn đi đâu. Hắn đã bảo mình rất yếu và không khỏe mà. 

Nhức đầu, Ruel ôm đầu mình và nhăn mặt.

Hắn có thể cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay cùng với cơn sốt đang tăng dần.

“Tam Hoàng Tử có biết ta yếu như thế nào không?”, tông giọng Ruel không mấy dễ chịu.

Hắn không thích khi anh ta cứ ép hắn như vậy.

“Với tất cả sự tôn trọng tôi, thay khác với ý muốn của chủ nhân, quyết định này được đưa ra theo ý kiến của Ganien Croft - đại diện của phái đoàn đến đây để liên minh ạ”

‘... đệt mej, thằng chos Ganien.’

Máu dồn lên não, Ruel đứng đơ ra một hồi.

“Ngài ổn không vậy?”, gần như tất cả mọi người đồng thanh hỏi.

“Ta thấy hơi chóng mặt thôi, các ngươi đừng lo.”

Khịt.

Ruel rén thở qua cái mũi đầy nước và hỏi Hoswell một câu.

“Còn ngày khởi hành thì sao?”

“Ngài sẽ khởi hành sau hai tuần ạ. Vậy thôi”, nói rồi Hoswell lịch sự cúi đầu một cái.

“Ông bận bịu đến thê sao? Ông còn gì để gửi gắm đến ta không? Ta có vài thứ muốn gửi tới Hoàng tử đấy.

Howsell mỉm cười đáp, “Tất cả những gì mà Hoàng tử bảo với tôi là mong Ngài sẽ giữ gìn sức khỏe trong hai tuần tới thôi.”

Ruel gật đầu nhẹ một cái, “Được, vậy ổng bảo ngài ấy đừng lo giùm ta.”

“Vâng, vậy tôi đi đây.”

Sau một cái chào đơn giản, Hoswell trèo lên lưng ngựa và rời đi.

Ruel dõi theo ông ta rồi quay qua nhìn Cassion.

Hắn nghĩ là Banios không chỉ gửi quản gia của anh ta đến chỉ để đưa thư đâu.

Nghĩa là còn có thứ gì khác ngoài bức thư đó nữa.

“Vào nhà thôi.”

Ttak.

Tiếng gậy vang lên hân hoan.

“Nhìn theo tướng tá của ông ấy, tôi nghĩ ông ấy từng là hiệp sĩ”, Cassion nhỏ giọng nói.

–... Ớ! –

Trước tiếng kêu bất ngờ của Leo, Ruel vội vàng dừng bước và bịt miệng lại.

'Chết tiệt.'

Trong miệng hắn có thứ gì đó nóng hỏi muốn trào ra.

Cơn đau như dao đâm lại bắt đầu và dần lan ra khắp cơ thể.

Run rẩy.

Ruel rùng mình.

"Tôi sẽ đỡ Ngài. Trong khi đó, xin hãy che miệng mình bằng thứ này”, Cassion lập tức đưa chiếc khăn tay của mình cho Ruel.

– Nó đột nhiên tăng lên kìa! Có vẻ như là do lúc nãy Leo đã không ăn hết rồi! –-

Leo đã ăn vài thứ màu đen trong xe ngựa, nhưng không nhiều cho lắm.

'… Và thế là không đủ. Nếu sự cân bằng không được duy trì, các triệu chứng sẽ xuất hiện ngay lập tức.'

Nước da nhợt nhạt của Ruel đã trở nên trắng hơn.

“Thay vì để mọi người đỡ, con sẽ sử dụng [Cầm] để đưa Ngài ấy đi cho”, Aris bĩnh tĩnh nhìn Cassion.

Tuy tình trạng của Ruel đã trở nên tồi tệ hơn, nhưng may mắn thay, sức đề kháng vẫn như cũ.

“Hãy di chuyển Ngài ấy cẩn thận.”

"Dạ."