Tôi tình cờ thấy cô bạn xinh đẹp và duyên dáng của mình đang cầm trên tay cuốn sách lãng mạn mang tên “Cách Để Một Chàng Trai Thích Bạn”. Thấy thế,tôi quyết định đưa ra vài lời khuyên về tình yêu.Thực ra, chàng trai mà cô ấy đang mơ mộng có vẻ là tôi!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xác suất để tôi gặp và yêu em

(Đang ra)

Xác suất để tôi gặp và yêu em

吉月 生

Một câu chuyện tình thuần khiết, với cái kết đắng lòng không khỏi khiến độc giả rơi lệ.

9 107

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

(Đang ra)

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

甘木智彬

Trong trò chơi đó, nhân vật chính Kei, một người chơi hardcore và là một cung thủ bậc thầy trên lưng ngựa, một ngày nọ bị dịch chuyển cùng người bạn đồng hành 『Russian NINJA』 đến một thế giới giống hệ

1 3

Sakurada Reset

(Đang ra)

Sakurada Reset

Kouno Yutaka - 河野裕

Sakurada - nơi mà hơn một nửa dân số sở hữu những năng lực đặc biệt. Asai Kei có một trí nhớ tuyệt vời, còn Haruki Misora có thể quay ngược thời gian.

16 1703

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

(Đang ra)

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

相模優斗

Đây là câu chuyện quay ngược thời gian của chàng hiệp sĩ từng bị hành quyết và trở lại làm người mạnh nhất thêm một lần nữa!

127 15080

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

(Đang ra)

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

♂ Senpai: Mang khí chất soái ca, con nhà giàu.♀ Ryoko Nakano: Hơi mũm mĩm, sở hữu vòng một khủng.

6 1

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

(Đang ra)

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

心音ゆるり

Vậy nhưng, Atami Michika cũng đã ấp ủ tình cảm với một người trong suốt bảy năm trời. Vào một ngày trong quá khứ, cô đã được người ấy cứu nhưng không thể tỏ rõ lòng biết ơn của mình.

17 6

WN - Chương 38: Nụ hôn má từ cô ấy

Vào sáng sớm, khi ánh nắng đầu tiên len lỏi qua khe cửa, tôi và Makoto cùng tỉnh dậy gần như đồng thời. Chúng tôi ngồi dậy, ánh mắt giao nhau và khẽ trao nhau lời chào buổi sáng, lời nói tựa như những giai điệu nhẹ nhàng của một khúc nhạc êm đềm.

“Chào buổi sáng, Makoto.”

“Ch-chào buổi sáng, Kakeru-kun…”

Gò má của Makoto ửng hồng, trông cô có phần ngượng ngùng.

“Có chuyện gì vậy?”

“À, không… lần trước tớ lỡ chui vào chăn của Kakeru-kun khi cậu đang ngủ, nhưng lần này mình lại có thể nằm ngủ trong giường cùng Kakeru-kun, cảm giác thật kỳ lạ... nhưng tớ rất vui vì chúng ta có thể bên nhau như thế này.”

“Tớ cũng vậy, Makoto…”

Nghe tôi nói vậy, Makoto nở nụ cười hạnh phúc rồi ôm chầm lấy tôi.

“Được Kakeru-kun ôm vào buổi sáng thế này cứ như một giấc mơ vậy…”

“Đây không phải mơ đâu. Từ giờ cậu có thể ôm tớ bao nhiêu cũng được.”

“Vâng…!”

Chúng tôi lặng lẽ ôm nhau trên giường, để mặc thời gian trôi qua, rồi dần dần buông vòng tay ra khỏi nhau.

“Tớ không bao giờ ngờ rằng có thể được ở bên Makoto hạnh phúc như thế này… Đến tận ngày hôm qua, tớ vẫn nghĩ rằng cậu dành tình cảm cho một người khác, và chỉ biết dõi theo cậu từng chút một khi cậu thân thiết hơn với người ấy. Tớ cứ nghĩ mình chỉ có thể đứng bên lề, lặng thầm chờ đợi.”

“Đến giờ cậu mới nhận ra sao? Tớ chỉ luôn thích mỗi Kakeru-kun thôi, cậu có biết không? Dù tớ đã nhiều lần chủ động đến gần, nhưng cậu chẳng hề nhận ra cho đến khi tớ phải nói thẳng ra.”

“Tớ xin lỗi… nhưng làm sao tớ biết được người mà cậu cần tớ tư vấn tình cảm lại là mình chứ?”

“Có lẽ là vậy…”

Makoto tiến đến gần tôi với vẻ mặt hơi giận dỗi, khiến tôi vô thức ngả lưng xuống giường.

“M-Makoto?”

Thế mà Makoto vẫn tiến đến, cô đặt chân giữa tôi và nhẹ nhàng nằm đè lên tôi.

“Tớ yêu Kakeru-kun.”

“Ừm, tớ biết mà—”

“Nếu chỉ là lời nói và một cái ôm, có lẽ Kakeru-kun sẽ không thể cảm nhận trọn vẹn tình cảm của mình, nên mình phải bày tỏ cho cậu hiểu thật rõ.”

“Cậu đâu cần phải làm đến thế…”

Vừa định phản bác thì Makoto đã ghé mặt sát tôi và đặt một nụ hôn nhẹ lên má trái tôi.

Khoảnh khắc ấy, tôi bất giác đưa tay chạm vào má và lắp bắp.

“M-Makoto?!”

“K-Kakeru-kun chẳng nhận ra tình cảm của tớ dù tớ đã tiếp cận như vậy, nên tớ nghĩ làm thế này sẽ dễ hiểu hơn! Tớ muốn hôn má anh, nhưng… đó không phải ý của tớ — không, không phải như thế…”

Rồi Makoto hôn nhẹ lên má phải tôi lần nữa và đặt bàn tay nõn nà ấy lên tay tôi.

“Tớ muốn nhiều hơn cả việc chỉ hôn cậu… Tớ muốn làm mọi thứ cùng cậu.”

“Makoto…”

Khi Makoto nói với tôi những điều như vậy trong hoàn cảnh này, tôi không khỏi liên tưởng đến những điều kỳ lạ, nhưng rõ ràng vẫn còn quá sớm để những điều đó xảy ra, vì vậy tôi lắc đầu và gạt bỏ ý nghĩ đó. Dù sao thì, thật kỳ quặc nếu cứ im lặng trong bầu không khí này, và tôi muốn nói với Makoto rằng tôi yêu cô ấy nhiều như cô ấy đã dành tình cảm cho tôi.

Tôi nhẹ nhàng hôn lên má trái của Makoto khi cô ấy đang cúi xuống.

“….!”

“Tớ trả lại đấy.”

Makoto, giống như tôi trước đó, đặt tay lên má trái của mình và mỉm cười hạnh phúc.

“Kakeru-kun hôn tớ… Nhưng, Kakeru-kun, mình đã hôn cả hai má của câu, mà câu mới chỉ hôn một bên má tớ thôi đó…”

Trước khi Makoto nói hết câu, tôi hôn lên má phải của cô ấy như mong muốn.

Bất chợt, Makoto ôm tôi thật chặt, như thể cô không thể giữ được cảm xúc đang dâng trào trong lòng mình.

“T-tớ yêu Kakeru-kun nhiều đến mức muốn lưu giữ khoảnh khắc này lâu hơn một chút, được chứ?”

“Ah, ────”

“Dù cậu có nói không, mình cũng không buông đâu! Tớ sẽ làm thế này nhiều và nhiều hơn nữa, vì khi còn là bạn, mình đã không thể làm được!”

Nói xong, Makoto bật lên một tiếng cười vui vẻ, như thể niềm hạnh phúc tràn ngập trong lòng cô.

“Làm sao tớ có thể từ chối được… Như tớ đã nói lúc nãy, cứ ôm tớ bao nhiêu cũng được.”

Nói xong, tôi cũng ôm chặt lấy Makoto, và chúng tôi lại quấn quýt trong vòng tay nhau.

Có vẻ như Makoto ──── và tôi thích nhau nhiều hơn như chúng tôi nghĩ.

Do em đần quá mà Hửm?? Theo bầu không khí này thì…