Tôi sẽ không bao giờ nhượng bộ trước Thiếu nữ Thần Chết

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13867

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 10

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 9

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1648

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3536

Vol 1: Giương cờ chống lại Thiếu nữ Thần Chết! - Chương 16 - Cùng nhau, nơi này và nơi kia

[Camera của cậu bị hỏng rồi sao? Cả trước lẫn sau luôn hả?]

[Nhận diện khuôn mặt không yêu cầu độ nét cao đâu, chỉ cần camera còn dùng được là ổn rồi.]

Trên màn hình, chưa đầy mười giây sau khi tôi nhắn: [Biên tập ơi, camera điện thoại của tôi bị hỏng nên không thể dùng nó để nhận diện khuôn mặt được], thì biên tập viên đã trả lời:

[Cậu có thể mượn điện thoại của ai đó, bố mẹ hoặc bạn bè, chỉ để xác thực thôi mà.]

Cùng với sự phát triển của thời đại, hợp đồng giấy truyền thống dần được thay thế bằng các hợp đồng online. Ví dụ như căn hộ tôi đang thuê hiện tại, thậm chí còn không có một bản hợp đồng giấy nào. Sau khi bạn quyết định thuê căn nào đó, ban quản lý sẽ gửi cho bạn một đường link website để ký hợp đồng online. Ở đó, bạn có thể xem trước nội dung hợp đồng. Nếu thấy mọi điều khoản ổn, bạn có thể ký trực tiếp trên điện thoại.

Nếu sau này muốn xem lại hợp đồng hoặc cần bản giấy, bạn có thể yêu cầu họ gửi bản hợp đồng đã ký qua email, rồi đem ra tiệm in để in ra.

Ngày trước, hợp đồng tiểu thuyết cũng từng được ký tay trên giấy. Quy trình đại khái là như thế này: khi một biên tập viên tỏ ý muốn ký hợp đồng với truyện của bạn và bạn đồng ý, ban biên tập sẽ tập hợp tất cả các hợp đồng cần ký trong tuần, in ra rồi gửi đến từng tác giả. Mỗi hợp đồng có hai bản. Tác giả sẽ ký cả hai rồi giữ lại một bản, in cả hai mặt CMND, sau đó gửi bản còn lại về cho ban biên tập. Sau khi nhận được bản hợp đồng đã ký, ban biên tập sẽ cập nhật trạng thái của tác phẩm thành "đã ký hợp đồng".

Quy trình ký hợp đồng giấy có hai nhược điểm lớn. Thứ nhất là nó tốn kém. Các website lớn mỗi tuần đều ký hợp đồng với khoảng 50–60 tác giả, nghĩa là họ phải in ra 50–60 bộ hợp đồng dày cộm. Việc in ấn bằng máy in hoặc tại các tiệm in văn bản đều rất tốn tiền. Hơn nữa, vì lý do bảo mật, họ thường sẽ sử dụng dịch vụ chuyển phát nhanh đắt đỏ để tránh bị thất lạc hợp đồng, chi phí từ đó cũng tăng lên đáng kể.

Thứ hai là rất tốn thời gian. Sau khi ban biên tập gửi hợp đồng đi, khi đến tay tác giả, tác giả lại phải in bản sao CMND của mình, mà chuyện đó cũng phát sinh chi phí, rồi lại gửi ngược về bằng chuyển phát nhanh.

Toàn bộ quá trình này nếu không có bất kỳ trục trặc nào xảy ra thì nó có thể kéo dài đến nửa tháng. Nếu chẳng may tài liệu bị thất lạc, tác giả sẽ phải ký lại một bản hợp đồng mới.

Chính vì vậy vào một thời điểm nào đó trong tương lai, tôi tin chắc rằng hợp đồng online sẽ thay thế hoàn toàn hình thức ký hợp đồng giấy thông qua chuyển phát nhanh. Chỉ là… tôi không ngờ nó lại liên quan đến cả việc phải nhận diện khuôn mặt.

[Tôi sống một mình và đang thuê trọ bên ngoài. Còn cha mẹ tôi thì ở xa.]

Nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn của biên tập viên trên màn hình một lúc, tôi thở dài rồi gõ vào khung chat:

[Điện thoại của tôi cũ lắm rồi, cả hai camera đều bị hỏng nên tôi không thể dùng tính năng nhận diện khuôn mặt.]

Sau đó, tôi gõ thêm:

[Chúng ta có thể dùng phương thức ký online khác mà không cần phải xác thực khuôn mặt được không? Hoặc có thể gửi hợp đồng giấy qua chuyển phát nhanh và tính phí khi nhận hàng chẳng hạn?]

Thú thực thì tôi cũng không thực sự muốn chọn hình thức thanh toán khi nhận hàng chút nào, vì dạo gần đây tôi đang khá túng thiếu.

[Hiện tại bên tôi đang là đối tác độc quyền với website ký hợp đồng online này nên không thể đổi được. Nhưng thế này nhé, ngày mai trong giờ làm việc tôi sẽ trao đổi lại với tổng biên tập. Có thể chúng tôi sẽ gửi cho cậu một bản hợp đồng giấy riêng. Tuy nhiên, thời gian đăng ký chính thức cho tác phẩm của cậu có thể sẽ bị chậm lại một chút.]

Thấy biên tập viên cuối cùng cũng đồng ý gửi hợp đồng giấy, tôi thở phào nhẹ nhõm.

[Không sao, không sao. Trễ vài ngày cũng chẳng có vấn đề gì, tháng này mới bắt đầu mà.]

Tôi có kinh nghiệm ký hợp đồng, đó là chỉ cần không vướng vào cuối tháng thì chẳng cần phải vội.

Thu nhập từ truyện được tính theo từng tháng. Chỉ khi ký hợp đồng thì bạn mới bắt đầu được tính tiền. Nói cách khác, nếu bạn ra mắt truyện trong tháng này, người đọc thấy hay và bình chọn hàng tháng cho bạn, nhưng bạn chưa ký hợp đồng hoặc chưa liên kết tài khoản ngân hàng trong tháng đó thì đến khi bước sang tháng mới, toàn bộ thu nhập sẽ bị xóa sạch trừ phần quà tặng.

Ví dụ, một tác giả ra mắt truyện vào ngày 29 tháng 4 và được 10 bình chọn hàng tháng từ độc giả. Theo quy định, mỗi bình chọn sẽ có giá trị là 0,5 tệ, và nếu có nhiều bình chọn hơn thì có thể nhận thêm các phần thưởng phụ. Nhưng nếu tác giả mãi đến ngày 1 tháng 5 mới ký hợp đồng, thì toàn bộ khoản thu nhập trong tháng 4, ngoại trừ quà tặng, sẽ không còn hiệu lực.

Nhưng tình huống của tôi thì khác. Hôm nay mới là ngày 2 tháng 5, mà ngày mai lại là thứ 6, ngày làm việc cuối cùng của tuần. Ban biên tập chỉ có thể gửi hợp đồng vào mỗi thứ 6, vậy nên họ sẽ không hoãn lại sang tuần sau. Dù bên chuyển phát có chậm đến đâu, thì chắc chắn tuần sau hợp đồng cũng sẽ đến tay tôi. Tôi sẽ ký rồi gửi lại sớm nhất có thể, thế nên ngày đăng ký chính thức sẽ không quá nửa tháng đâu.

Chỉ cần ký hợp đồng trong tháng 5 thì đến kỳ đối soát của tháng 6, tôi vẫn sẽ nhận đủ toàn bộ thu nhập từ tháng 5.

[Cảm ơn biên tập viên.]

Thấy vấn đề hợp đồng cuối cùng cũng được giải quyết, tôi gửi một tin nhắn cảm ơn đến biên tập viên với đôi tay vẫn còn hơi run.

Biên tập viên không nói gì thêm, chỉ gửi lại một tấm ảnh con mèo cam với dòng chữ: [Hãy cố gắng, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.jpg.]

"Phù…"

Tôi thở ra một hơi dài khi đang ngồi trên ghế máy tính, rồi liếc nhìn góc dưới bên phải màn hình.

7:50 tối.

Mặc dù tôi đã tràn đầy năng lượng cả ngày, nhưng vì vừa mới ăn tối xong nên tôi quyết định sẽ vận động nhẹ một chút trong phòng khách.

Nghĩ vậy, tôi liền kéo chiếc bàn ăn nhỏ sang bên cạnh để dọn chỗ ở giữa phòng, rồi bắt đầu bài khởi động trên tấm đệm trải sàn.

Duỗi người, nhảy tại chỗ, giãn cơ chân...

Tôi tiếp tục cho đến khi toàn thân bắt đầu nóng lên, sau đó nằm xuống đệm. Dựa theo ký ức mơ hồ từ hồi trước về vài bài tập siết bụng dưới, tôi bắt đầu vận động phần bụng và thân dưới.

Dù cơ thể hiện tại của tôi rất mảnh mai với làn da trắng trẻo và có những đường cong tuyệt đẹp, nhưng tôi lại có cảm giác như nó vừa mới được "tạo ra".

Chạm vào đâu cũng thấy mềm nhũn, không có lực, cũng chẳng có độ săn chắc. Cứ như thể tôi là một tờ giấy trắng vậy.

Hồi trước, khi công việc chưa bận rộn như bây giờ, tôi thường xuyên tập những bài thể dục như này để tránh cơ thể bị "biến dạng" vì ở nhà quá lâu. Nhưng theo thời gian, tôi dần trở nên lười biếng rồi bỏ bê việc luyện tập. Giờ đây khi quay lại với những bài tập quen thuộc ấy, tôi có cảm giác chẳng khác gì một cô học trò đang ôn lại bài học sau một thời gian bỏ quên sách vở.

Sau khi hoàn tất các bài khởi động và siết cơ tại nhà, tôi buộc gọn mái tóc dài ra phía sau, mở cửa và bước ra ngoài.

Tôi chạy bộ hai vòng quanh khu chung cư. Mười phút sau, tôi quay lại căn hộ mình đang thuê để xoa bóp phần bắp chân và đùi đã căng lên vì vận động, duỗi người thật dài để giãn cơ rồi dùng chiếc khăn mới mua lau mồ hôi, tôi ngồi trở lại trước bàn máy tính.

Đến giờ viết rồi!

Sau khi vận động, không chỉ cơ thể tôi trở nên sảng khoái mà đầu óc cũng vô cùng tỉnh táo. Tôi rất thích sáng tác trong trạng thái như vậy, ý tưởng rõ ràng, tốc độ gõ cũng nhanh hơn hẳn.

"Cạch, cạch, cạch…"

Trong căn phòng trọ yên tĩnh, tiếng gõ phím cơ cũ kĩ vang lên giòn giã khắp không gian nhỏ hẹp.

Dĩ nhiên là tôi vẫn chưa thể quen hoàn toàn với việc gõ phím bằng đôi tay nhỏ nhắn này. Tôi không thể đạt đến tốc độ như hồi còn dùng đôi tay to lớn trước kia.

Trước đây, tôi có thể viết từ 2.000 đến 3.000 chữ trong một giờ. Còn bây giờ chắc chỉ được tầm 1.500 chữ là cùng, và nếu là đoạn phức tạp, có khi một tiếng còn chưa tới 1.000 chữ.

Nhưng cũng chẳng sao cả. Tôi sẽ viết từ từ. Nếu không thể nhanh bằng người khác thì tôi sẽ bù lại bằng thời gian. Cần cù bù thông minh mà.

Với tâm thế ấy, tôi ngồi trước máy tính suốt hơn một tiếng đồng hồ, rồi đứng dậy nghỉ mười phút bên khung cửa sổ, vừa nghe nhạc vừa nhìn ra cảnh đêm ngoài kia. Sau đó lại quay lại viết tiếp.

Cứ theo nhịp viết một tiếng, nghỉ mười phút như thế, tôi viết đến khi không thể viết nổi nữa, mà lúc ấy đã là khoảng 10 giờ tối rồi.

Lý do là vì tôi mệt.

Tôi thật sự rất mệt, mệt đến mức không thể ngồi yên nổi, chỉ muốn lăn ra ngủ.

Dù đồng hồ dưới góc phải màn hình vẫn chỉ 10 giờ tối, nhưng nếu là tôi của những ngày còn là "ông chú", thì giờ này hoặc là đang cày deadline, hoặc là đang chơi game rồi. Phải đến tận nửa đêm, thậm chí 1–2 giờ sáng tôi mới thấy buồn ngủ. Còn bây giờ, tôi hoàn toàn không còn chút hứng thú nào để viết, đầu óc cứ như phủ một lớp sương mù.

Aah... đồng hồ sinh học của bé gái đúng giờ thật đấy.

Nhưng như vậy cũng tốt. Ngủ sớm dậy sớm mới khỏe mạnh được.

Sau khi rà soát sơ qua các bản thảo, kiểm tra lại xem có lỗi chính tả hay ngữ pháp nào không, tôi tắt máy tính rồi ngáp một cái thật dài, cầm theo một bộ lót mới và bước vào phòng tắm.

Bước tiếp theo là tắm rửa rồi đi ngủ.

Khoan đã…

Chỉ đến khi bắt đầu cởi đồ, tôi mới nhận ra một điều cực kỳ quan trọng.

Tắm… tắm á?

"...."