Tôi sẽ biến cậu thành otaku, hãy biến tôi thành riajuu!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Đang ra)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

51 63

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

10 20

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

152 167

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

252 4535

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

(Đang ra)

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

Ryuto

Câu chuyện kể về một người đàn ông 29 tuổi, độc thân, được chuyển đến thế giới khác và cố gắng sống một cuộc đời tự do tự tại. Tuy nhiên, kế hoạch của anh nhanh chóng đổ bể khi ngay ngày đầu tiên đã b

28 116

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

292 1357

Quyển 13 - Chương 4

「Vậy thì, Azuki, cảm ơn cậu đã chăm sóc tớ nhé!」

Ngày hôm sau.

Tôi cùng Azuki và chị Murasaki đến sân bay Haneda để tiễn Koigasaki.

「Momo này, nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Lúc nào rảnh thì cứ ghé nhà tớ chơi, tớ luôn chào đón cậu!」

「Cậu cũng nhớ cẩn thận đừng để thời tiết thay đổi làm ảnh hưởng sức khỏe đấy.」

「Vâng ạ! Chị Murasaki cũng vậy, cảm ơn chị vì đã bớt chút thời gian đến đây giữa lúc bận rộn như thế!」

Sau khi chào tạm biệt hai người họ, ánh mắt Koigasaki hướng về phía tôi.

「Cậu cũng giữ gìn sức khỏe nhé... Hẹn gặp lại tháng sau.」

「Ừm, Kasiwada cậu cũng vậy.」

Chúng tôi nhìn nhau, lời từ biệt ngắn gọn. Giữa chúng tôi không cần thêm bất cứ lời nói nào nữa.

Sau khi mỉm cười vẫy tay, bóng dáng nhỏ bé đang đi về phía cổng lên máy bay trông thật đáng tin cậy.

Cứ thế, Koigasaki lại trở về Hokkaido, nơi cô bé sinh sống.

「Ưm – mọi người đến đủ cả rồi chứ? Vậy thì, chúng ta bắt đầu bàn bạc thôi nào~!」

Hai ngày sau.

Câu lạc bộ Nghiên cứu Manga của chúng tôi tụ tập tại một nhà hàng gia đình gần Akihabara. Đương nhiên, là để bàn bạc chuyện Lễ hội trường.

「Ưm, trước hết là chuyện Lễ hội trường có thực sự làm phim người thật đóng theo phong cách otaku hay không... Sakura-san cũng rất tán thành, nên nếu không có ý kiến phản đối nào khác, lần này sẽ chốt hạ như vậy, được không mọi người?」

Nghe Iwamoto-senpai nói vậy, tất cả mọi người đều đồng thanh đáp 「Được ạ~」「OK~」.

「Phim otaku người thật đóng, Kasiwada-kun đúng là thiên tài! Nghe thôi đã thấy thú vị rồi!」

Sakura-san, người đang ngồi cạnh tôi và đã hồi phục sức khỏe, nhìn tôi với đôi mắt lấp lánh nói. Sakura-san cũng tán thành làm phim người thật đóng, thật tốt quá.

「Vậy thì, Lễ hội trường lần này đã quyết định làm phim người thật đóng theo phong cách otaku. Tiếp theo là chủ đề phim quan trọng nhất... Mọi người muốn làm về gì thì cứ đưa ra ý kiến nhé.」

「Thể loại idol đang thịnh hành gần đây thì sao? Kiểu như LoveYouLive hay iPro ấy.」

「Phần hát và nhảy thì sao mà làm được chứ.」

「Hơn nữa, dù thế nào đi nữa thì số người cần cũng quá nhiều, không thể tìm đủ bấy nhiêu người được.」

「Đúng là phải như Kasiwada nói, chọn mấy thể loại hài lãng mạn như tình yêu giả hay nữ chính nổi bật ấy.」

Mọi người thay phiên nhau phát biểu ý kiến về lời nói của Iwamoto-senpai.

Chủ đề phim à... Mặc dù tôi cũng đã nghĩ khá nhiều, nhưng vẫn chưa có ý tưởng nào khiến tôi cảm thấy 「Chính là nó!」.

「À, về điểm này... Bộ anime 『Bạn gái mùa hạ.』 của mùa này thì sao ạ?」

Lời đề xuất của Sakura-san khiến mọi người đều tập trung.

『Bạn gái mùa hạ.』... Đây là một trong những tác phẩm được chú ý trong anime tháng Bảy. Ban đầu nó là một game mobile hẹn hò dành cho nam giới, vì được yêu thích rộng rãi nên nhân cơ hội này đã được chuyển thể thành anime. Tôi có chơi game và cũng xem anime, đây là một tác phẩm tôi khá yêu thích.

Đúng như tên gọi, tác phẩm lấy chủ đề 「mùa hè」, là một bộ phim tình cảm học đường với bốn cô gái làm nữ chính. Trong game, dù đã kết thân và tỏ tình với các cô gái, bạn vẫn có thể tiếp tục câu chuyện với tư cách là một cặp đôi. Khái niệm này có lẽ khá giống với 『Love Minus』 trong các game offline.

Về phần anime, thì dùng hai tập để miêu tả một nữ chính, từ lúc gặp gỡ đến thân thiết, tỏ tình, rồi trở thành người yêu trong một câu chuyện ngắn. Sau khi câu chuyện ngắn kết thúc lại quay về điểm khởi đầu, rồi tiếp tục câu chuyện của nữ chính tiếp theo... Có thể nói đây là một hình thức khá đặc biệt.

Mặc dù là thể loại tình cảm chính thống, nhưng các nhân vật lại đầy sức hút, những câu chuyện thanh xuân ngọt ngào pha chút chua chát cũng vô cùng thú vị.

Các nữ chính chủ yếu có bốn người, so với các anime thể loại idol khác thì ít hơn nhiều, chắc là có thể tìm được diễn viên phù hợp thôi.

「À~ Bộ đó bây giờ cũng khá nổi, chắc mọi người sẽ bị cuốn hút ngay!」

「Hơn nữa lại là phim hài lãng mạn hiện đại thông thường, quay phim cũng không thành vấn đề!」

「Được đó được đó! Sakura-chan đúng là giỏi thật!」

Phản ứng của mọi người trước ý kiến của Sakura-san đều tích cực đến mức thú vị. Mặc dù có lẽ một phần là do đây là ý kiến của Sakura-san... nhưng bỏ qua điểm đó, tôi cũng thấy ý kiến này rất hay. Quả thật, bộ anime đó có thể dựng thành phim được, hơn nữa trong giới otaku thì nó đang là chủ đề nóng.

「Ừm, tôi cũng thấy không tồi!」

「Ra vậy, 『Bạn gái mùa hạ.』... Dù sao thì đây cũng là bộ được cho là có sức hút nhất mùa này. Còn ai có ý kiến khác, hay có người phản đối không?」

Không ai phản ứng gì với câu hỏi của Iwamoto-senpai.

Cứ thế, chủ đề phim người thật đóng đã thuận lợi được quyết định là 『Bạn gái mùa hạ.』.

「Vậy thì tiếp theo, là vấn đề quan trọng nhất... nữ diễn viên chính! Tuy nhiên cũng phải xem chúng ta định đưa bao nhiêu nữ nhân vật vào phim. Nếu được thì tôi muốn cả bốn nhân vật đều xuất hiện, nhưng nữ thành viên của chúng ta thì chỉ có ba người...」

「Ơ... Diễn viên sẽ chọn từ các thành viên của câu lạc bộ mình ạ?」

Lời nói của Iwamoto-senpai khiến Hasegawa ngạc nhiên.

「À – tôi cũng chỉ mơ hồ nghĩ vậy thôi...」

Lời của Iwamoto-senpai khiến mọi người bắt đầu xôn xao.

Tôi thì chưa đặc biệt nghĩ đến vấn đề diễn viên, nhưng nếu chọn từ các thành viên trong câu lạc bộ mình thì cũng được. Mà các bạn nữ của câu lạc bộ Nghiên cứu Manga chúng tôi, từ Hasegawa cho đến Sakura-san và Nikaidou-san, ai cũng có ngoại hình rất tốt.

「Nữ chính 『Suzune』... hợp với Sakura-chan quá!」

「Ừm, chắc chắn hợp!」

Các senpai đã bắt đầu tự ý đoán danh sách diễn viên rồi.

Nữ chính 「Aomi Suzune」 là một tiểu thư, kiểu mỹ nữ chính hiệu hoàn hảo, làm được mọi thứ. Sakura-san quả thật cũng khá hợp, nhưng... trong lòng tôi lại thấy Hasegawa hợp với nhân vật này hơn. Không chỉ vẻ ngoài và cảm giác, tôi còn thấy cả nội tâm cũng rất giống. Hơn nữa còn có cả thiết lập cần một thời gian mới có thể mở lòng với người khác nữa...

「Hai senpai ngực khủng thì sao đây... À, senpai 『Erika』 có cá tính mạnh mẽ lại thích trêu chọc thì hợp với Nikaidou-senpai quá!」

「Ưm~ Mấy cậu đừng có tùy tiện nói lạc đề như thế! Xin lỗi, ban đầu là tôi tự ý nghĩ là sẽ mời các thành viên nữ diễn, nhưng vẫn phải nghe ý kiến của các bạn nữ cái đã.」

Iwamoto-senpai ngắt lời mọi người, ánh mắt hướng về Hasegawa và Sakura-san.

「À, được... Nếu được diễn thì em muốn diễn ạ! 『Suzune』 là nhân vật em thích nhất, nếu có thể diễn thì em sẽ vui lắm!」

Sakura-san nói với ánh mắt lấp lánh. Sakura-san là một cosplayer, xem ra cũng rất thích những màn biểu diễn như thế này.

「Cái đó, em... Nếu được thì em không muốn làm diễn viên mà muốn làm người đứng sau hậu trường.」

Mặt khác, Hasegawa nói một cách hơi do dự.

Ừm, với tính cách của Hasegawa thì đương nhiên là như vậy rồi... Mặc dù cô bé không hẳn là nhút nhát, nhưng cũng không phải là kiểu người tự nguyện nhận việc vào mình. Hồi năm nhất cấp ba, cô bé đóng vai hoàng tử trong Lễ hội trường là vì không còn ai khác diễn được nên đành phải thế, còn cosplay cũng là do Azuki cố gắng hết sức năn nỉ, cô bé mới hóa trang một lần...

Dù tôi rất muốn thấy Hasegawa được xuất hiện trên màn ảnh rộng. Cô ấy mà lên hình thì chắc chắn sẽ rất đẹp.

“À, thế thì được thôi! Kế đến là phải xác nhận xem chị cả có thể diễn không… nhưng tôi nghĩ chị ấy sẽ từ chối vì bận đi xin việc mất. Thôi thì tìm xem ngoài hội Manga của mình, còn có cô gái nào khác chịu đóng không vậy.”

Nghe anh Iwamoto nói xong, mọi người lại bắt đầu xôn xao bàn tán.

“Mấy cô gái chịu đóng ư… nói vậy thôi chứ bọn mình cũng chẳng quen nhiều cô gái dễ thương cho lắm…”

Anh Kawakita nói đến đây, bỗng quay sang nhìn tôi.

“...?”

“À… đúng rồi, có chứ!”

Anh Kondo năm hai cũng vừa nói vừa hướng mắt về phía tôi, rồi sau đó ngày càng nhiều thành viên khác trong câu lạc bộ cũng dồn ánh nhìn về phía tôi.

“Kashiwada! Bạn gái cậu, Koigasaki-san đó! Rồi còn cô bạn Cosplayer của cô ấy, Sakurai-san nữa! Cả cô Murasaki, hậu bối hồi cấp ba của Nikaidou-senpai, người đã giúp vẽ bản nháp trong đợt tập huấn nội trú kia kìa! Mấy người cậu quen toàn là mỹ nữ hết đó!”

Nghe anh Kawakita nói vậy, mấy thành viên khác cũng tự tiện hùa theo ồn ào: “Phải đó!”, “A— ai đóng vai nào cũng hợp hết!”, “Chị Fudeko với cô Murasaki hợp đôi cực luôn nhỉ?”.

“Ơ, ơ kìa! Không phải! Trước hết là Koigasaki… bạn gái tôi thì không thể được đâu! Cô ấy về Hokkaido rồi mà!”

“Ồ, vậy sao? Dù tiếc thật, nhưng mấy cô gái khác vẫn có cơ hội mà!”

“Không, chưa hỏi thì làm sao biết được… Đặc biệt là cô Murasaki… cô ấy là mangaka chuyên nghiệp, chắc chắn sẽ rất bận.”

“Cậu cứ hỏi thử xem! Tớ chỉ đơn thuần là muốn gặp lại Sakurai-san và cô Murasaki thôi mà~!”

“Ư, ơ…”

Lời phát biểu quá thật thà của anh Kawakita làm tôi khó mà giấu được sự lúng túng. Quả thật, cái người này trong đợt tập huấn nội trú không chỉ tìm gặp Koigasaki, mà còn tìm cả Azuki và cô Murasaki nói chuyện rất nhiều.

Tôi thật sự rất không muốn để Azuki hay cô Murasaki gặp lại cái con người trăng hoa như vậy…

Thế nhưng, không chỉ riêng anh Kawakita, tôi phát hiện gần như tất cả các thành viên khác đều đang nhìn tôi bằng ánh mắt đầy mong đợi.

Tình cảnh này thật sự khó mà từ chối được… Nếu không có diễn viên nào khác, thì bộ phim cũng chẳng quay được…

“Tôi… tôi biết rồi. Dù sao thì tôi sẽ đi hỏi thử xem…”

“Ồ hô~!”

“Nhờ cậu đó, Kashiwada!”

Tất cả mọi người bỗng nhiên trở nên cực kỳ phấn khích, khiến tôi không khỏi ngớ người ra.

“À, tiếp theo là vai nam chính quan trọng nhất! Phải quyết định xem ai sẽ đóng vai nhân vật chính.”

Vai chính… phải rồi, tôi quên mất.

Nhắc đến nhân vật chính “Natsuno Sora” trong “Bạn Gái Màu Hè.”, đó là một nam sinh trung học chẳng có gì nổi bật. Về ngoại hình, cậu ta có chiều cao cân nặng khá trung bình, dung mạo cũng không đẹp mà cũng chẳng xấu.

“Ừm— xét về chiều cao và vóc dáng, thì Kawakita hay Kashiwada có vẻ gần với nhân vật nhất nhỉ?”

“Ơ?”

Lời anh Iwamoto nói khiến tôi có chút nao núng.

Nghe anh ấy nói vậy, tôi liền đảo mắt nhìn quanh các thành viên của câu lạc bộ Manga… Quả thật, nếu anh Iwamoto đóng vai “Natsuno” thì anh ấy quá cao và quá gầy.

Những người còn lại, có người thì hơi tròn trịa, có người tuy không béo nhưng vóc dáng lại quá vạm vỡ, hoặc là chiều cao dưới mức trung bình, có thể nói là chênh lệch quá lớn so với chiều cao và vóc dáng của “Natsuno”.

“Dù nói nữ chính là quan trọng nhất, nhưng vai chính ‘Natsuno Sora’ lại có nhiều cảnh nhất, nên việc tìm người đóng là rất hệ trọng. Để cậu ấy dù đứng cùng cô gái nào cũng trông giống ‘Natsuno’, tôi nghĩ chiều cao và vóc dáng tuyệt đối phải sát với nguyên tác mới tốt.”

Những gì anh Iwamoto nói quả thật rất thuyết phục.

Thế nhưng, dù là như vậy, việc bắt tôi đóng vai chính trong phim… thì tuyệt đối không thể. Dù biết có thể quay cảnh tình tứ với nhiều cô gái thì rất là sướng… Không không không! Tôi đã có Koigasaki rồi!

Và quan trọng nhất, kinh nghiệm diễn xuất của tôi chỉ dừng lại ở vai Bạch Tuyết hồi năm nhất cấp ba… cái kiểu diễn ấy đến cả tôi còn thấy thảm hại. Để tôi đóng thì chắc phim thành hài kịch mất thôi.

“Tôi hơi thiếu tự tin…”

“Thế à! Vậy thì hết cách rồi, đành phải để tôi thôi!”

“Ơ…”

Nghe tôi nói vậy, anh Kawakita vui vẻ đáp lời, cứ như thể đã chờ sẵn câu nói này của tôi vậy.

Không ngờ anh Kawakita lại muốn đóng… Vai chính trách nhiệm nặng nề lắm, tôi cứ tưởng mọi người sẽ đẩy qua đẩy lại chứ.

Khoan đã… Đã là anh Kawakita thì, lẽ nào anh ta chỉ muốn được tán tỉnh con gái nên mới muốn đóng vai chính?

“Hồi cấp ba tôi từng ở câu lạc bộ kịch.”

“À… thế, thế sao?”

“Tôi còn nghĩ nếu Kashiwada muốn đóng thì sẽ nhường cho cậu, nhưng mà cậu không muốn thì đành chịu vậy thôi!”

Miệng nói vậy, nhưng anh ta trông hăng hái thấy rõ! Anh Kawakita chắc chắn là muốn đóng vai chính…!

Không, không phải, vì tôi đã thấy mình không thể diễn được, anh ta như vậy ngược lại là đang giúp tôi…

Thế nhưng, nếu vậy, anh Kawakita sẽ đóng cặp với Sakura-san… chuyện này thì coi như bỏ qua đi, nhưng còn phải diễn cảnh tình tứ với Azuki hay cô Murasaki nữa sao… Điều này khiến tôi có chút không vui.

Không đúng, Azuki và cô Murasaki còn chưa quyết định có đóng hay không mà.

“Nếu Kawakita và Kashiwada không có ý kiến gì, vai chính ‘Natsuno Sora’ sẽ được chốt cho Kawakita diễn, được chứ?”

“… À, vâng, tôi không có vấn đề gì ạ.”

“Thật là hết cách mà~ haha.”

Thế là, vai chính “Natsuno Sora” đã được chốt cho anh Kawakita đảm nhiệm.

Không phải, vì tôi đã không muốn đóng, nên vốn dĩ phải là như vậy mới đúng…

Sau đó, chúng tôi bàn bạc xem ai sẽ phụ trách vai trò nhân viên ở mảng nào.

Anh Iwamoto hình như đã tìm hiểu về cách quay phim cơ bản cho một bộ phim độc lập, đồng thời giải thích cần có những thành viên nào. Trong quá trình đó, anh ấy hỏi mọi người muốn đảm nhận vai trò nhân viên thuộc loại nào, và nếu có sự trùng lặp, thì những người liên quan sẽ tự bàn bạc với nhau.

Điều khiến tôi ngạc nhiên là, Hasegawa lại muốn làm người viết kịch bản.

Vì không có ai khác muốn viết kịch bản, thế là vai trò biên kịch được giao cho Hasegawa.

Tôi thì mong được đảm nhiệm việc dựng phim, và điều đó cũng đã thành sự thật. Tôi thường xem video trên mạng, nên vẫn luôn muốn thử chỉnh sửa video một lần xem sao.

Về các vị trí khác, anh Iwamoto là đạo diễn, anh Kondo là người quay phim, anh Sato là trợ lý quay phim, anh Hayashida phụ trách âm nhạc và hiệu ứng âm thanh, còn Sakura-san thì đảm nhận cả vai trò diễn viên chính lẫn phụ trách trang phục.

Hầu hết mọi người đều được như ý.

Ngoài ra, Azuki đã từng nói trong bữa tiệc mừng thành công của Summer Comiket rằng cô ấy có thể giúp về trang phục Cosplay, tóc giả hay trang điểm, v.v. Tôi phải xác nhận lại một lần nữa xem liệu cô ấy có thật sự giúp được hay không.

Tiếp đó, chúng tôi bàn đến việc dùng quỹ câu lạc bộ do trường đại học cấp để mua sắm các thiết bị cần thiết và phần mềm dựng phim. Ban đầu cũng có ý kiến dùng chức năng quay video của điện thoại thông minh, nhưng vì đã cất công quay phim, cuối cùng mọi người quyết định dù không thể mua được hàng chuyên dụng đắt tiền, thì chí ít cũng phải sắm một chiếc máy quay phim đúng nghĩa.

Anh Iwamoto nói rằng phần quỹ câu lạc bộ còn thiếu có thể sẽ được bù đắp từ tiền đóng góp của mọi người, nhưng anh ấy sẽ cố gắng hết sức để không gây gánh nặng cho bất kỳ ai.

Ngoài ra, anh ấy còn nói rất tiếc là không thể trả thù lao diễn xuất cho các diễn viên, nên khi đi mời thì nhớ phải nói rõ điều này.

"Thế rồi điều cần quyết định tiếp theo là… à, địa điểm quay ngoại cảnh. Tuy quay ở trường đại học không tốn tiền cũng hay đấy, nhưng nhìn chung thì không đẹp mắt lắm… Với lại, bối cảnh của 《Cô bạn gái mùa hạ》 là trường cấp ba, mà cấp ba với đại học thì khác hẳn nhau."

"À, nếu vậy thì sao không thử bãi biển – thánh địa của 《Cô bạn gái mùa hạ》 nhỉ!"

Anh Kondo lên tiếng.

"Trong phim hoạt hình cũng thường xuyên có cảnh biển, trong game cũng có những sự kiện hẹn hò ở bãi biển với từng cô gái. Tuy không được công bố chính thức, nhưng mọi người đều truyền tai nhau rằng thánh địa ấy có lẽ là một bãi biển ở Chiba. Hơn nữa, cảnh biển rất đẹp, em nghĩ quay lên sẽ rất lung linh."

"Biển ư, hay đấy!"

"Đã là thánh địa thì còn trung thành với nguyên tác hơn nữa chứ~!"

Anh Iwamoto và anh Kawakita đáp lời.

"À~ nhưng mà, nếu không đi từ sáng sớm tinh mơ thì có khi lại quay phải người khác đấy nha~"

"Đúng rồi… Để tới nơi từ sáng sớm, có khi phải lái xe đi từ đêm khuya… Hay là mình đi quay ngoại cảnh rồi ngủ lại luôn nhỉ? Tuy là một tác phẩm ngắn, nhưng để quay xong trong một ngày thì có lẽ cũng hơi khó."

"Quay ngoại cảnh và ngủ lại luôn! Hay quá đi~! Càng ngày càng giống hội nghiên cứu điện ảnh rồi!"

Quay ngoại cảnh ở biển, rồi còn ngủ lại nữa sao… Cứ như là đang quay một bộ phim điện ảnh thật sự vậy, khiến người ta phấn khích ghê!

"Thế nhưng── tuy việc lái xe chủ yếu sẽ do tôi và Kawakita, những người đã có bằng, đảm nhiệm, nhưng mà các cậu đều đã đặc biệt tham gia khóa học lái xe nội trú để lấy bằng rồi, nên giữa đường khi chúng tôi mệt thì phải đổi người lái đấy nhé."

Anh Iwamoto nói với tôi, và cả những thành viên đã lấy được bằng lái trong khóa học lái xe nội trú.

"! Lái… lái xe á…"

Tôi lấy bằng xong là chưa hề lái xe lại lần nào… Quãng đường dài thế này, lại còn phải chở nhiều người nữa, thật sự không nghĩ là mình có thể lái nổi…

Trước buổi họp tiếp theo, đầu tiên tôi phải đi thương lượng với diễn viên, nhóm quay phim thì mua sắm đầy đủ thiết bị cần thiết, còn người phụ trách kịch bản thì phải viết xong kịch bản. Sau khi xác nhận những công việc này, chúng tôi chốt ngày thảo luận kế tiếp.

"Vậy thì, hôm nay tới đây thôi nhé. Trước hết là Kashiwada, chuyện diễn viên nhờ cậu đó."

"Vâng ạ!"

"Và bạn Hasegawa nữa, khi kịch bản đại khái đã thành hình thì gửi cho tôi nhé. Nếu có bị kẹt ở đâu, cứ liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."

"Vâng, em cảm ơn rất nhiều."

Buổi thảo luận hôm ấy kết thúc tại đây, sau đó những ai muốn hát thì cùng nhau đi karaoke.

"Mà, được đóng vai 『Suzune』 vui quá trời luôn á~!"

Chúng tôi di chuyển đến quán karaoke cách quán ăn gia đình không xa, khi đang nghe các anh khóa trên hát, bạn Sakura ngồi cạnh tôi nói với vẻ mặt rạng rỡ.

"Nếu nhân vật chính là Kashiwada thì em còn vui hơn nữa đó nha~"

Sakura vô tình chạm vào bắp tay tôi rồi nói. Vừa nói cô ấy vừa ghé sát nhìn mặt tôi, khiến tim tôi không khỏi xao xuyến.

Tôi chợt nhớ lại khoảnh khắc khi ở khóa học lái xe nội trú, Sakura từng nói: "Em thật lòng… thích Kashiwada… đó nha…"

Tuy là lúc say, nhưng cô ấy lại có thể nói ra những lời như vậy, khiến tôi xao xuyến không thôi.

"Ha… haha… Tôi thì làm sao mà đóng được. Anh Kawakita vốn là người của câu lạc bộ kịch rồi, giao cho anh ấy là yên tâm nhất mà."

Nghe tôi nói vậy, Sakura phụng phịu phồng má.

"Rồi, bài tiếp theo là 『Nụ Cười Mùa Hạ 1, 2, Step!』. Bài này có phải của Sakura bé bỏng không ta~?"

"Đúng rồi ạ~! Của em đó ạ~! Quả nhiên mùa hè là phải chọn bài này rồi♪"

Sakura đầy khí thế đứng dậy, nhận lấy mic từ tay anh khóa trên rồi tiến ra phía trước để hát. Thật là hết chỗ nói, cô ấy còn đặc biệt ra hẳn phía trước để hát cơ đấy…

"Mà này… Hasegawa nói muốn làm biên kịch khiến tôi thật sự bất ngờ đấy."

Tôi mở lời với Hasegawa, người đang ngồi cạnh tôi, ở phía đối diện Sakura.

Hasegawa nghe tôi nói, khẽ nghiêng mặt nhìn sang.

"Trước đây tôi cũng có chút hứng thú với tiểu thuyết và kịch bản. Biết Koigasaki đang viết tiểu thuyết, trong lòng tôi vẫn luôn rất ngưỡng mộ. Bởi vì văn phong của tôi không tốt, thật sự là không thể viết được tiểu thuyết."

Hasegawa mà cũng ngưỡng mộ Koigasaki sao… Chuyện như vậy cũng có nữa.

Nhắc đến Hasegawa, cô ấy luôn tạo ấn tượng là một siêu nhân hoàn hảo cả trong học tập lẫn thể thao, vậy mà Hasegawa cũng có những điều mình cảm thấy 'không thể làm được' sao. Tuy suy cho cùng là con người, có điểm không giỏi cũng là chuyện đương nhiên, nhưng xảy ra với Hasegawa thì cảm giác thật lạ lùng.

"Cái đó, Kashiwada à…"

Hasegawa với vẻ mặt khó nói, nhìn mặt tôi và gọi.

"Nếu cậu tiện… cậu có thể xem qua kịch bản của tôi một chút không? Lần trước khi làm doujinshi, tôi thấy cậu giúp Sakura xem bản thảo truyện tranh, tôi nghĩ Kashiwada cậu rất giỏi mấy khoản này… Nếu lần này có Kashiwada cậu xem qua, tôi sẽ tự tin hơn nhiều. Với lại, tôi tuy có xem anime 《Cô bạn gái mùa hạ》, nhưng lại chưa từng chơi game, mong Kashiwada – người đã chơi game – có thể chỉ giáo thêm cho tôi."

"Ơ, tôi… tôi sao…! Nếu cậu muốn thì… tôi dĩ nhiên là được thôi…"

Nghe Hasegawa yêu cầu, tôi giật mình. Không ngờ Hasegawa lại nhờ tôi chuyện này…

"Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi… Vậy thì, nhờ cậu giúp đỡ nhiều nhé."

Hasegawa nở nụ cười, tôi cũng khẽ ‘Ưm!’ một tiếng, đầy năng lượng đáp lại cô ấy.

Rất nhiều việc hướng tới buổi lễ hội trường hôm nay đã thành hình rồi.

Thời gian cho đến ngày đó không còn nhiều, tôi phải xốc lại tinh thần mà cố gắng thật tốt!