"Chỗ đó có bẫy đấy. Cẩn thận nhé."
Tôi cẩn trọng bước đi trong tầng hầm tầng ba, nơi ánh sáng từ trần sập hầu như chẳng thể chiếu tới.
Từ đây trở đi, môi trường xung quanh cũng trở nên xấu hơn.
Có khả năng cao quái vật sẽ lao ra từ trong bóng tối, và sức mạnh của chúng cũng sẽ tăng lên đôi chút.
Dù vậy, với những mạo hiểm giả trong vùng này thì nơi này cũng chỉ là đường thông tới 'Mê Cung Đô Thị Au=Dread', nên cũng không cần quá sợ hãi.
"Này anh, mà ở đây không có Boss tầng à?"
"Ờ. Nghe nói ngày xưa từng có, ngay trước cửa 'Mê Cung Đô Thị Au=Dread', nhưng suốt mười năm nay thì không còn được ghi nhận nữa rồi. Tôi nhớ mang máng là từng có ghi chép, một loài quái vật gọi là 'Ảnh Nhân - Shadow Stalker' từng canh giữ cánh cửa thành từng nhóm đấy."
Tôi cũng đã đọc trước mấy bản ghi chép thông tin, nhưng thật ra chưa tận mắt thấy bao giờ.
Thời đó, đạo cụ ma pháp dùng để truyền hình ảnh chưa được phát triển, mà tới lúc tôi mạo hiểm ở đây thì sinh vật đó cũng đã không còn xuất hiện nữa.
"Vậy đó là loài quái vật như thế nào ạ?"
"Là những hình nhân đen kịt như ma nơ canh, chỉ có đôi mắt phát sáng rực như mắt mèo trong đêm tối... có ghi chép như thế."
"Như kia hả?"
Marina chỉ vào một góc căn phòng nhỏ phía trước.
Ở đó, có một bóng người đang đứng đơn độc.
Toàn thân đen sì, chỉ có đôi mắt là phát ra ánh sáng lấp lánh như dã thú trong đêm.
"……!"
Một luồng lạnh buốt chạy dọc sống lưng tôi.
"Tất cả dừng lại. Nó đang nhìn về phía này...!"
Nghe tôi nói, cả ba lập tức dừng bước, nét mặt căng thẳng, cảnh giác nhìn quanh.
Nhất là Silk, cô ấy là Tinh Linh Sư.
Nhờ mượn sức mạnh ám tinh linh, cô có thể quan sát dễ dàng hơn trong những nơi tối tăm.
"Chỉ có mỗi nó thôi...!"
"Giữ cảnh giác."
Một quái vật chưa rõ danh tính.
Chưa biết nó thù địch hay thân thiện.
Dù sao thì, đã sinh sống trong mê cung thì khả năng cao là nó sẽ tìm cách loại bỏ kẻ xâm nhập như chúng tôi.
"……"
Hai bên cứ thế nhìn chằm chằm không ai nói lời nào, cho tới khi sinh vật kia bỗng nhiên biến mất vào căn phòng nhỏ.
Giờ thì sao đây?
Đuổi theo tiêu diệt nó luôn?
Hay cứ lờ đi, hướng về cầu thang?
Dù không rõ mức độ trí tuệ của nó ra sao, nhưng nhìn kiểu hành động thì dường như đang quan sát chúng tôi.
Trong ghi chép cũng có đề cập rằng bọn 'Ảnh Nhân - Shadow Stalker' từng xuất hiện theo nhóm, rất có thể nó định gọi đồng bọn để phục kích hoặc tập kích.
Tuy nhiên, kỳ lạ là nó không có biểu hiện thù địch rõ rệt.
Có thể coi như... chỉ đơn thuần là đang dõi theo.
"Lấy ý kiến đi. Truy đuổi hay bỏ qua?"
"Em nghĩ không nên động vào thì hơn."
"Em cũng vậy. Nếu nó không tấn công mình, cứ mặc kệ đi ạ."
Rain trầm ngâm một lúc rồi nói:
"Tại nó là Undead, nên em nghiêng về truy đuổi."
"Hai phiếu bỏ qua, một phiếu truy đuổi. Rain, ổn chứ?"
"Còn anh thì sao?"
"Tôi chưa quyết được nên mới hỏi ý mấy đứa đó."
Tôi cười nhẹ.
"Nhưng mà cứ đề phòng cho chắc. Vừa tiến vừa rắc thánh thủy."
"Ừm. Dù hiện giờ không thấy có địch ý, nhưng vì là Undead, có khả năng nó sẽ tấn công."
"Mà nghĩ mới nhớ... 'Ảnh Nhân - Shadow Stalker' à. Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt thấy."
Theo báo cáo thì đó là đối thủ cực kỳ mạnh.
Thật tình, tôi chẳng muốn gặp lại chút nào.
Nhất là với loại Undead, khó dùng ma pháp suy yếu lên chúng, khiến tôi cũng khó hỗ trợ.
"Trước hết, quyết định phương châm hành động. Nếu xảy ra chiến đấu, ưu tiên khống chế bằng vật lý."
"Không dùng <Turn Undead> hả?"
Marina hỏi, tôi lắc đầu.
"Theo tài liệu tôi từng đọc, trừ khi làm nó yếu đi đáng kể thì mới có hiệu quả. Cứ xác định là nó sẽ dùng đủ mọi thủ đoạn đối phó bọn mình đi."
"Vậy, có nghĩa là... dùng cả ma pháp sao?"
"Ờ. Hình như có ghi nhận nó từng sử dụng Hắc Ma Pháp."
Hắc Ma Pháp là loại ma pháp đối lập với Thánh Ma Pháp của Tu Sĩ.
Nó mở toang vết thương, hồi sinh xác chết, gieo rắc bệnh tật và bất hạnh...
Tự thân học nó đã bị coi là phạm pháp, và chỉ có thể sử dụng bằng cách vay mượn sức mạnh của tà thần hoặc ác thần.
"Liệu bọn em có ứng phó nổi không ạ?"
"Được."
Tôi khẳng định chắc nịch.
Sự cẩn trọng quá mức của Silk đôi khi làm cô ấy nhìn mọi thứ theo chiều hướng tiêu cực.
Đến mức có thể cản trở hành động nếu không cẩn thận.
"Chẳng phải, lúc nguy cấp thì tôi sẽ xử lý sao? Cứ tin tôi đi."
"Vâng... nếu thầy đã nói vậy."
Silk gật đầu, nét mặt yên tâm hơn.
"Có thầy Yuke thì chắc chắn không sao mà."
"Ừm. Em cũng vậy, thấy an tâm hơn."
Ba đứa nó đã bớt căng thẳng, thế cũng tốt.
Chỉ có tôi là cảm thấy cái dạ dày sắp biểu tình vì lo lắng.
Nhưng mà, vẫn có một thu hoạch.
Đã hơn mười năm không ghi nhận được, vậy mà giờ chúng tôi đã bắt được hình ảnh 'Ảnh Nhân - Shadow Stalker' bằng đạo cụ ghi hình.
Đây là dữ liệu đủ giá trị để nộp lên.
Nghĩa là, điểm tín nhiệm của mạo hiểm giả chắc sẽ tăng kha khá.
"Có khả năng sẽ xảy ra chiến đấu ngay trước cửa. Chuẩn bị tinh thần nhé."
"Đã rõ."
"Hiểu rồi! Cố lên nào!"
"Ừm."
Cả ba gật đầu đáp lại lời tôi, ánh mắt hướng về phía trước.
Không quá căng thẳng, nhưng cũng không lơ là.
Tốt, trạng thái lý tưởng.
"Rồi, xuất phát thôi."
Tôi gia cố lại mấy ma pháp cường hóa rồi tiếp tục bước đi.
Dù trong tài liệu không đề cập, vẫn phải đề phòng khả năng bị tập kích... phải cẩn trọng hơn lúc nãy.
Nhưng mà, tại sao đúng lúc này 'Ảnh Nhân - Shadow Stalker' lại xuất hiện?
Có lẽ... mê cung này đang xảy ra dị biến.
Là sự biến mất của chúng mười năm trước mới là dị biến, hay là việc chúng đột nhiên tái xuất?
Dù thế nào đi nữa, chỉ đến khi có chuyện xảy ra mới biết được.
Chỉ biết rằng... mọi thứ đã khác xưa.
Nghĩ vậy, tôi bước qua hành lang ớn lạnh và tiến đến cuối tầng.
"Rồi, cầu thang đây rồi. Tiếp theo là tầng cuối. Trước tiên, nghỉ ngơi chút đã."
Từ cầu thang dẫn xuống tầng bốn, tôi cảm nhận thấy một luồng khí tĩnh mịch và kỳ lạ đang lan tỏa lên.