Tôi, một tên cô độc, đã cứu bạn cùng lớp của mình, một nữ diễn viên nổi tiếng khỏi bị bắt nạt. Đáng tiếc tôi lại không phải là một tên đẹp mã với nụ cười tỏa nắng. Nhưng không hiểu sao, sau khi được cứu thì cô ấy lại bám theo tôi mỗi ngày.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

302 8729

A Fairy Tale for the Villains

(Đang ra)

A Fairy Tale for the Villains

Nuts And Spices; 냥이와 향신료

Từ vựng Hán tự Dịch Đang tìm kiếm ... Tiếng Anh Từ điển JP

7 316

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

63 497

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

30 280

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

34 686

Đừng để thám tử suy luận. Nếu không, thế giới có thể sẽ bị hủy diệt.

(Tạm ngưng)

Đừng để thám tử suy luận. Nếu không, thế giới có thể sẽ bị hủy diệt.

夜方 宵

Tôi là thám tử. Không phải thám tử bình thường, mà là thám tử chính hiệu.

1 36

Tập 01 - Chương 01

Enjoy!

____________________________________________________________________________________

Tên tôi là Mochizuki Shuu.

Học sinh năm hai cao trung và là một Inkya. (người hướng nội và ngại giao tiếp.)

Inkya là cách viết tắc của tính cách u ám.

Dùng để chỉ những kẻ lập dị và không nói nhiều trong lớp.

Tôi không bị ghét nhưng cũng không được yêu thích.

Tôi không bị bắt nạt nhưng cũng chả có ai để hòa hợp.

Tôi có những người bạn để trò chuyện trong giờ giải lao, nhưng lại không có người bạn nào để đi chơi cùng trong những ngày nghỉ.

Và khi chuyển lớp, chúng tôi sẽ không còn nói chuyện nữa.

Tôi là loại tồn tại như vậy đấy.

Giống như không khí vậy. Đó là con người tôi.

Ể? Người yêu á?

Làm gì có chuyện đó chứ.

Tôi thậm chỉ còn không có bạn là nữ nữa là.

Tôi tự hỏi lần cuối cùng bản thân nói chuyện với một cô gái là khi nào...

Nếu nhớ không lầm, là khi tôi được nói “cảm ơn” vì đã nhặt cục tẩy cho cô bạn ngồi cạnh.

Có lẽ khoảng tháng trước.

Chỉ thế cũng hiểu tôi không có mối liên hệ gì với con gái rồi, đúng chứ?.

____________________________________________________

Kết thúc phần giới thiệu bản thân nào.

Trước giờ chủ nhiệm buổi sáng.

Vì đến sớm và không có việc gì làm, nên tôi chỉ nằm phịch xuống bàn giả vờ ngủ.

Chẳng còn cách nào khác, vì tôi chả có người bạn nào để nói chuyện trong giờ giải lao cả.

Những người thường ngủ vào buổi sáng hoặc là thiếu ngủ hoặc không có bạn bè bên cạnh để trò chuyện.

Đây là một trong những điều tôi học được sau 16 năm làm nhân vật nền u ám.

Tôi tất nhiên là người luôn đến lớp sau cùng.

“Nè, cậu có xem bộ phim hôm qua chứ?”

“Aa, tất nhiên rồi.”

“Ai trong lớp chắc chắn cũng đã xem qua rồi thôi.”

 Tôi có thể nghe thấy các bạn cùng lớp đang nói chuyện.

Chủ đề là về bộ phim hôm qua.

Bộ phim đó được thảo luận ít nhất một lần một ngày trong lớp này.

Một lý do là vì nó rất thú vị, nhưng còn lý do khác nữa.

Chính là nữ diễn viên chính thường được nhắc tên.

Đó chính là Sumimura Ruka.

Cô là một nữ diễn viên nổi tiếng, xinh đẹp đến đáng kinh ngạc, và---

“Dù sao thì chúng ta cũng học cùng lớp với Sumimura mà.”

Sumimura Ruka là bạn cùng lớp 3 năm hai của tôi.

“Chào buổi sáng”

Có rất nhiều lời đồn về cô.

Người được nhắc đến đã xuất hiện.

Giọng nói trang nghiêm của cô vang vọng khắp lớp học vào buổi sáng.

Đó là một giọng nói có thể chữa lành vết thương chỉ bằng cách lắng nghe nó.

Tôi nghĩ cô ấy có thể làm được điều đó là vì cô nàng không chỉ là diễn viên mà còn là một diễn viên lồng tiếng nữa.

Tôi thực sự rất muốn cô ấy làm ASMR.

Tôi chắc chắn sẽ mua nó với giá cao.

Sumimura bước qua lớp học và ngồi vào chỗ trong khi được mọi người chào buổi sáng.

Cô ấy là sự tồn tại đặc biệt trong lớp học này.

Đó là điều đương nhiên vì cô là một trong những nữ diễn viên nổi tiếng nhất Nhật Bản.

Tuy nhiên, điều đặc biệt không chỉ nằm ở công việc diễn viên mà còn ở số ngày cô tham dự lớp học.

Sumimura có vẻ rất bận rộn với công việc và hiếm khi đến trường.

Cô đã đóng vai chính trong hai bộ phim truyền hình khung giờ vàng, xuất hiện trong các chương trình buổi sáng và phim vào đêm khuya, thêm vào đó cô cũng được săn đón trong các chương trình tạp kỹ. (Chương trình hài)

Dường như cô đang chuẩn bị tham gia một bộ phim khác nữa.

Nếu công việc bận rộn thì việc đi học sẽ rất khó khăn.

Vì thế, số ngày cô nàng đến lớp không nhiều.

Tầm 2-3 ngày một tuần.

Bốn ngày là hết đát, và chưa bao giờ đến trường năm ngày một tuần cả.

Nhưng kết quả học tập của cô thì vẫn rất tuyệt vời.

Cô luôn được xếp vào top 20 trong các bài kiểm tra đầu năm ở trường.

Không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh.

Ông trời hẳn đã ban cho cô hai thứ đó.

khác hẳn với tôi, một tên u ám, có khuôn mặt và điểm số trung bình (tự nói).

"Nè, Sumimura-san. Hôm nay cậu rảnh không? Cùng đi karaoke với bọn tớ nhé?"

Và vì cô nàng hiếm khi đến trường, nên những thằng đẹp mã trong lớp luôn cố gắng bắt chuyện với cổ.

"Xin lỗi. Hôm nay tôi có việc rồi."

Và nó đã bị từ chối thẳng thừng.

Xấu hổ thay cho cậu ta.

Tôi đã thấy cô nàng bị nhiều tên con trai tán tỉnh.

Đó có thể là một lời mời hẹn hò hoặc là tỏ tình.

Nhưng tất cả đều bị từ chối.

Chúc may mắn, đẹp mã-kun.

Mấy tên đó tưởng mình đẹp trai, nên nếu tiếp tục nói chuyện với cô ấy, thì có lẽ sẽ hẹn hò được à.

Maa, điều này chẳng liên quan gì đến một thằng u ám như tôi cả.

Tôi chưa bao giờ nghĩ người như mình lại có thể hẹn hò với một nữ diễn viên nổi tiếng đại diện cho Nhật Bản, thậm chí tôi còn không nghĩ đến việc bọn tôi là bạn.

Nếu có thể nói chuyện một hoặc hai lần trước khi tốt nghiệp, tôi sẽ rất vinh dự.

Thời gian dường như trôi qua mà tôi không hề hay biết, chuông reo báo hiệu giờ chủ nhiệm buổi sáng vang lên.

_______________________________________________________

Thời gian trôi qua, đã đến giờ tan trường.

Lúc đó là cuối tiết thứ 6, sau tiết chủ nhiệm.

Tôi chả thuộc câu lạc bộ hay ủy ban nào nên thường sẽ cố về nhà thật nhanh, nhưng rồi thật ngu ngốc, tôi nhận ra rằng mình lỡ để quên điện thoại trong bàn học.

“Thật ngốc nghếch khi quên điên thoại mà. Mày làm sao thế hả, tao? Nếu không có nó thì mình chẳng thể làm gì cả.”

Cụ thể là đi chơi game onl, đi farm quái hay roll gacha.

Ngoải ra, tôi luôn đăng nhập hàng ngày nên tôi không muốn kỷ lục đăng nhập liên tục của mình bị phá theo cái cách nhảm nhí như vậy.

Tôi cũng chưa bao giờ nhận được tin nhắn của bạn từ Line cả, nên không cần lo lắng chuyện đó.

Có phần hơi đau thật đấy!

Tôi đã trao đổi ID với một số người trong lớp nhưng tôi chưa liên lạc với họ lấy một lần.

Tôi thậm chí còn chưa liên lạc với người mà tôi mới thêm vào Line hồi năm ngoái.

Maa, chuyện đó không quan trọng.

Bây giờ cái quan trọng là điện thoại của tôi.

Và game online.

Chắc sẽ không có ai trong lớp cả nhỉ.

Những người tham gia hoạt động câu lạc bộ hoặc ủy ban thường sẽ đến đó ngay, còn những người không tham gia sẽ nhanh chóng về nhà hoặc vui vẻ đi chơi.

Không ai nán lại lớp lâu cả.

Đối với tôi lúc này, điều đó rất hữu ích.

Là một kẻ u ám, thật mệt mỏi khi bước vào một lớp học mà những thành phần sôi nổi trong lớp đang nói chuyện…

“Tôi đã quênnn~”

Kẻ u ám ngâm nga một ca khúc kỳ lạ khi không có ai.

Nhân tiện, tôi sẽ không bao giờ làm như vậy khi có người ở cạnh.

Lý do là vì nó xấu hổ.

Nếu có ai đó phát hiện ra, tôi sẽ chết vì xấu hổ mất.

Mà dù chắc cũng chả có ai lại đi để tâm đến chuyện của tôi.

Tôi vừa bước đến phòng học vừa hát.

“?”

Lớp học mà tôi tưởng không có ai.

Lại có bóng người.

Thực ra, chỉ có một.

Có một nữ sinh đang lau nhà.

Cô gái đó là Sumimura Ruka, bạn cùng lớp kiêm nữ diễn viên nổi tiếng của tôi.

Uwa, xấu hổ chết mất.

Chắc chắn cổ thấy mình hát rồi…

Tôi sẽ chết trong đau đớn.

Hay là lại gần và nói: “Xin lỗi vì đã làm phiền!” nhỉ?

Nản quá đi mất.

“….?”

Sumimura đang lau nhà mà không để ý đến tôi.

Ý tôi là, tại sao cậu ấy lại phải trực nhật chứ?

Hiện không phải là phiên trực nhật của cổ mà.

Đúng là thường có vài người ở lại trực nhật sau giờ học, nhưng cũng mất tầm 10 phút là cùng.

Đã khá lâu kể từ khi tan học.

Ít nhất một giờ đã trôi qua.

Cô ấy ở lại dọn cho đến giờ này luôn sao, không thể nào.

Sao lại phải trực nhật khi không phải phiên của mình chứ?

Đó là những gì tôi nghĩ khi nhìn cô ấy trong lớp.

Trong khi quét sàn, tóc và quần áo của cô ướt sũng.

Như thể vừa bị ai đó đổ lên vậy.