Trans: Tama07
_________________________
Điều kiện cuối chắc không cần cũng được nhỉ? Bởi vì dù là ai đi nữa thì chỉ cần nhìn thấy Blanche là sẽ yêu con bé ngay.
Verite làm vẻ mặt á khẩu như muốn hỏi người như vậy có tồn tại trên đời này sao.
“Nhưng mà đó là suy nghĩ của cô, Sablian có thể nghĩ khác. Giả như Sablian bắt Blanche kết hôn thì tính sao nào?”
“Ta cũng lo thế đấy……”
Kết hôn là một phương tiện ngoại giao hữu dụng. Hiện giờ, việc tôi ngăn cản không để Blanche kết hôn chỉ là phán đoán theo cảm tính.
Nếu phán đoán theo lý trí thì việc Blanche kết hôn với nước khác sẽ có lợi hơn. Với cả, Sablian chắc chắn sẽ phán đoán bằng cái đầu chứ không phải bằng trái tim rồi.
Bởi vì chính anh ta đã kết hôn chính trị vì lợi ích quốc gia dù mắc chứng sợ phụ nữ.
“Nhưng mà này, trước giờ tôi đã thắc mắc điều này”
Khi tôi đang rối bời tột cùng thì giọng nói của Verite phát ra. Cậu ta hơi nheo mắt lại.
“Sao Sablian lại kết hôn với cô thế?”
Gì thế? Giờ cậu ta đang chửi mình sao. Chắc không phải đâu, nghe thêm chút nữa nào.
Verite làm vẻ mặt không thể hiểu nổi và nói tiếp.
“Nergen là cường quốc mà. Là nước có thể nắm quyền chủ động trong việc kết hôn. Nếu anh ta ghét phụ nữ thì đâu nhất thiết phải kết hôn. Vậy mà sao anh ta lại lấy cô thế?”
Ah, thì ra là ý đó. Thực ra tôi cũng tò mò về chuyện đó. Khi Abigail sắp kết hôn thì cô ta không được nghe giải thích kỹ càng từ cha mẹ. Chỉ là bảo đi lấy chồng thì đi vậy thôi.
Sablian là người đã bỏ trống vị trí Vương Phi trong 10 năm. Tại sao anh ta lại đột ngột có quyết tâm kết hôn vậy?
Dù nghĩ thế nào thì tôi vẫn chẳng thể tìm ra lý do gì để Sablian nhận Abigail làm phi. Có lý do gì để kết hôn với công chúa của một nước nhỏ và yếu trong khi còn không thích cô ta nhỉ? Còn chẳng được lợi gì nữa chứ.
“Dù sao thì vấn đề của Blanche là chuyện quan trọng hơn hết. Sablian định gả con bé về đâu nhỉ?”
Đúng vậy. Vấn đề bây giờ không phải Abigail mà là Blanche. Ở tuổi này mà tôi đã phải lo lắng tới chuyện kết hôn của con mình như vậy rồi sao.
“Mm, vì Blanche là con gái độc nhất nên chắc anh ta không gả con bé tới nước khác đâu nhỉ?”
“Có lẽ sẽ nhận ở rể cũng nên”
“Ở rể hay thế nào đi nữa cũng không được!”
Bảo đứa trẻ mới 11 tuổi kết hôn ư! Dù có hoàng tử hoàn hảo tới hỏi cưới thì cũng không phải bây giờ! Lùi lại 10 năm đi! Tôi không thể gả Blanche đi được!
Chưa kể, nếu theo như lời của ông Moyes thì những nước khác hiện cũng đang dòm ngó Blanche.
Chắc hẳn đã có nhiều nước khác gửi đề xuất tới Sablian. Dẫu sao đi nữa thì tôi vẫn phải ngăn không để cho Blanche kết hôn chính trị.
Liếc qua đồng hồ thì đã gần 10 giờ đêm. Sắp tới giờ Sablian tới rồi.
“Hiuuu, giờ ta phải đi đàm phán với Sablian đây. Cầu may cho ta đi”
“Đi nhé, Bibi”
“Ừm. Ta sẽ làm thật tốt và quay lại”
Tôi trở lại phòng ngủ một cách bi tráng. Khi còn lại một mình thì tôi có rất nhiều suy nghĩ.
Tôi biết. Đối với Hoàng Tộc thì kết hôn là việc làm ăn quan trọng. Vậy nhưng tôi mong Blanche có thể yêu người con bé chọn và có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Tất nhiên không phải bây giờ mà là 10 năm sau.
Khi tôi đang quyết chí như vậy thì Sablian bước vào như thường lệ. Anh ta chào tôi với khuôn mặt vô cảm như thường lệ.
“Nàng đang nghỉ sao, Phu nhân?”
“Mời bệ hạ vào. Cơ mà thứ kia là……..?”
Sablian đang cầm thứ gì đó trong tay. Vì được bọc vải bên ngoài nên tôi không thấy được thứ bên trong, nhưng nhìn thế nào thì vẫn thấy giống chai rượu vang.
“Có loại vang tốt vừa được nhập vào nên ta mang tới. Phu nhân cùng uống một ly chứ?”
Hưm. Làm thế nào đây nhỉ. Nói chuyện trong bầu không khí êm ấm một chút thì chắc sẽ tốt hơn nhỉ? Tôi gật đầu.
“Vâng. Được thôi”
“Nàng ngồi xuống đi, ta sẽ mang rượu tới”
Anh ta đi lấy ly rượu để ở trong góc phòng. Dáng vẻ rót rượu vang một cách điệu nghệ trông thật phong độ.
Tôi nghe thấy tiếng rượu vang được rót vào trong ly thủy tinh trong suốt. Nhìn dáng vẻ của Sablian khiến tôi có cảm giác lạ.
Không hiểu sao mà chúng tôi có vẻ giống vợ chồng thật sự.
Hồi đầu Sablian chỉ nắm tay và không nói gì rồi bỏ đi, nhưng càng ngày thì cuộc trò chuyện giữa đôi bên dần kéo dài hơn.
Sablian hỏi tôi ngày hôm nay như thế nào, hoặc là nói chuyện về tình hình chính trị cho tôi nghe.
Cùng nhau uống trà thảo mộc vào đêm muộn trở thành khoảng thời gian vui vẻ. Vậy nhưng hôm nay là lần đầu Sablian mang rượu tới.
“Ta mong là nó hợp khẩu vị của nàng”
Sablian lặng lẽ đưa ly rượu cho tôi. Chỉ với vài ánh nến nên xung quanh khá tối, rượu vang trông có màu đỏ gần với màu garnet đậm.
“Cảm ơn ngài”
Tôi nhấp một ngụm rượu. Ồ, rượu này được đấy. Có vị ngọt hơn tôi tưởng. Còn có hương trái cây nữa.
Cơ mà chẳng phải Sablian không thích đồ ngọt hay sao? Thế tại sao anh ta lại mang loại rượu như này tới nhỉ?
“Vị rượu có được không?”
“Vâng. Là vị mà thiếp thích”
“Thật may quá”
Sablian nhấp một ngụm và đặt ly xuống. Quả nhiên là không phải vị anh ta thích.
“Hôm nay không có chuyện gì đặc biệt chứ?”
“Vâng. Không có chuyện gì đâu……”
Dù có chuyện ông Moyes đã giao việc mai mối cho tôi. Tôi nghĩ xem phải làm thế nào rồi mở lời.
“Bệ hạ, dạo gần đây tình hình với các nước khác như thế nào vậy?”
“Không có chuyện gì lớn. Trừ tai nạn nhỏ ở vùng miền đông”
Ah. Chuyện thuyền thương mại bị chìm. Vẫn chưa có đề xuất kết hôn với Blanche sao?
“Vậy mới nhớ, ông Moyes đã xin yết kiến ta”
Thì ra không phải như vậy, đã có đề xuất kết hôn rồi. Vậy nhưng tôi thật sự thán phục với hành động của ông Moyes. Mới đó mà ông ta đã hành sự rồi sao. Tôi cẩn thận dò hỏi.
“Không lẽ……là chuyện đính hôn sao?”
“Vâng. Ông ấy đề xuất chuyện đính hôn giữa Blanche và thiếu gia của Cronenberg”
Giọng nói của anh ta quá đỗi điềm nhiên khiến tôi sởn gai ốc. Phải rồi, vốn dĩ anh ta là người lạnh lùng như thế này.
Đó không phải sai lầm. Bởi vì một vị Vua lý trí tốt hơn là một vị Vua cảm tính. Thế nhưng……..
“Ngoài Cronenberg ra thì còn có đề xuất nào từ nước khác không ạ?”
“Vâng. Sứ giả từ Rate cũng tới. Phía đó cũng đề xuất đính hôn”
Rate là một trong những quốc gia lân cận. Đó là quốc gia mạnh chỉ xếp sau Nergen.
Nếu đánh giá dựa trên sức mạnh thì Rate tốt hơn là Cronenberg. Lẽ nào anh ta định gả Blanche cho đằng ấy? Tôi hít một hơi thật sâu và lên tiếng.
“….bệ hạ. Thiếp có một thỉnh cầu”
“Phu nhân hãy nói đi”
Tôi biết việc mình làm là tối dạ và khờ khạo. Là quyết định không đúng đắn trên cương vị là Công chúa của Cronenberg, Vương phi của Nergen.
Vậy nhưng trước cả khi là công chúa hay Vương phi thì tôi là gia đình của Blanche.
“Xin hãy từ chối hết đề xuất đính hôn cho tới khi Blanche trưởng thành”
Xin lỗi cháu trai. Nhưng ta không thể để cháu và Blanche kết hôn được. Xin lỗi cả cha của Abigail. Cả ông Moyes nữa.
Sablian không nói gì trong một hồi lâu. Anh ta chỉ nhìn tôi như đang cố đoán suy nghĩ của tôi.
“Bao gồm cả đề xuất từ Cronenberg sao?”
“Vâng”
“Thật là một thỉnh cầu lạ lùng. Nếu Blanche thành hôn với phía Cronenberg thì sẽ có lợi cho phu nhân cơ mà”
“Vâng, thế nhưng…..”
Cảm thấy thấp thỏm, tôi nắm chặt lấy ly rượu. Tôi cảm thấy ly thủy tinh đang rung lên như là sắp vỡ.
“Thiếp không muốn sử dụng Blanche như là công cụ”
Những câu chuyện cổ tích mà Hoàng Tử và Công Chúa xuất hiện luôn kết thúc bằng dòng chữ ‘họ sống hạnh phúc bên nhau lâu thật lâu”.
Thế nhưng hiện thực không phải là chuyện cổ tích. Tôi biết rằng có thể yêu Hoàng Tử ngay cái nhìn đầu tiên thông qua việc kết hôn chính trị rồi sống bên nhau trọn đời là điều gần như vô vọng.
Bởi vậy nên tôi muốn Blanche được nhìn thế giới nhiều hơn, gặp gỡ nhiều hơn và sau đó chọn lấy người mình yêu.
Tôi mong là có thể vun vén cho cuộc sống của con bé bằng câu ‘sống hạnh phúc lâu thật lâu’ như trong truyện cổ tích.
Sablian im lặng một hồi. Anh ta uống hết rượu vang còn khoảng một nửa trong ly. Rồi sau một lúc im lặng thì Sablian lên tiếng.
“Nàng không cần phải thỉnh cầu việc như thế”
Lời nói ấy khiến tôi chết lặng. Dù tôi đã thỉnh cầu nhưng có vẻ anh ta vẫn sẽ bắt Blanche kết hôn chính trị.
Tôi phải thuyết phục Sablian thế nào đây? Phải bộc bạch thế nào thì anh ta mới chịu nghe đây. Khi nỗi khổ tâm cháy cuộn bên trong cổ họng tôi, thì Sablian nói.
“Từ đầu ta đã không có ý định để Blanche kết hôn với nước khác”
Nói gì cơ? Dường như khoảnh khắc ấy tôi đã trừng mắt lên. Tôi vội vã ngước đầu lên và nhìn anh ta.
Sablian mang nét mặt trầm lặng. Xét theo tính cách của Sablian thì đó không phải lời sáo rỗng và sẽ thay đổi.
“Ta chỉ hơi lo lắng vì nghĩ rằng phu nhân muốn để Blanche đính hôn với phía Cronenberg”
“Không! Không làm thế cũng được!”
Tôi hoảng lên và phát ra giọng nói với âm lượng cao. Sablian chỉ lặng lẽ cười như cảm thấy thú vị.
Ah, gì thế! Tôi đã khổ tâm mấy ngày liền đấy! Không hiểu sao tôi cảm thấy bất công vì phải mang tâm bệnh trong suốt thời gian qua.
“Nếu vậy thì không lẽ ngài định nhận ở rể”
“Không. Ta không có suy nghĩ đó”
Anh ta định không để Blanche kết luôn luôn sao? Tôi cứ tưởng là anh ta vẫn sẽ nhận con rể chứ. Sablian lặng lẽ nhìn tôi và nói.
“Nàng có vẻ nghi ngờ lời ta nói”
“Vâng? Ah, vâng….chuyện đó…..”
Không hiểu sao tôi thấy có lỗi vì đã nghi ngờ anh ta. Vì thấy xấu hổ mà tôi vuốt vuốt lọn tóc.
“Bệ hạ không thích phụ nữ nhưng đã kết hôn với thiếp. Ngài coi trọng lợi ích quốc gia tới vậy, nên thiếp nghĩ đương nhiên là ngài cũng sẽ bắt Blanche kết hôn chính trị”
Sự im lặng đi kèm với hương nho tỏa ra từ ly rượu vang trống rỗng. Tôi đưa mắt dò xét, rồi cẩn trọng hỏi.
“Bệ hạ, thiếp hỏi một chuyện được không?”
“Được chứ.”
“Sao ngài lại kết hôn với thiếp vậy? Ở vị trí của bệ hạ thì có thể từ chối được mà”
Kết hôn được gần hai năm rồi mà đi hỏi câu như vậy thì đúng là nực cười, nhưng mà nếu không hỏi thì chắc tôi sẽ phải sống cả đời mà không biết được lý do mất. Sablian hỏi lại với vẻ nghi hoặc.
“Phụ thân của phu nhân không nói cho nàng biết sao?”
“Vâng. Chỉ bảo thiếp đi kết hôn vậy thôi……”
Nét mặt của Sablian trở nên kỳ cục. Vẻ mặt đang đổ lỗi cho ai đó là tại sao không giải thích những chuyện như thế.
Vậy nhưng không phải là đổ lỗi cho tôi. Chắc có lẽ là đổ lỗi cho cha của Abigail.
Sablian đưa ly rượu lên môi. Sau khi nhấp một ngụm loại rượu không hợp vị thì anh ta bắt đầu câu chuyện một cách điềm nhiên.
“Kết hôn với phu nhân là vì lời hứa từ đời trước. Trong quá khứ, Phụ Hoàng đã được Cronenberg giúp đỡ và thoát chết trong chiến tranh”
Quá khứ, chiến tranh, lời hứa. Nghe những lời ấy khiến tôi như nhớ tới bài học lịch sử đã từng được nghe vào hồi nào đó.
“Vì thế mà Phụ Hoàng đã nói rằng sẽ chấp nhận một yêu cầu để đáp lại ơn cứu mạng”
“Yêu cầu gì vậy?”
“Việc Cronenberg yêu cầu là kết hôn tạo quan hệ đồng minh. Đời sau sẽ kết hôn để tạo nên mối quan hệ đồng minh giữa hai nước”
Gia sư của Abigail không cho cô ta biết đến cả chuyện đó. Giờ thì tôi mới hiểu được cuộc hôn nhân kỳ quặc mà phía mạnh không nhận được lợi ích gì này.
“Thời gian trôi qua, phía Cronenberg yêu cầu hoàn thành lời hứa trong quá khứ. Họ muốn Blanche và Hoàng Tử của Cronenberg kết hôn nhưng mà…..”
Anh ta nói đến đó và im lặng. Khi tôi nhìn anh ta với ý muốn hỏi không định nói tiếp sao, thì tôi thấy sự căm ghét trên bờ môi đóng chặt ấy.
Sao Sablian lại phản ứng như vậy? Có vẻ là anh ta ghét việc Blanche và Hoàng tử của Cronenberg kết hôn.
…….Ối chà. Khoan đã nào.
Hoàng Tử của Cronenberg tức là anh em của Abigail còn gì. Dường như nhiệt độ cơ thể của tôi vừa đột ngột giảm xuống. Giờ tôi mới hiểu được sự căm ghét kia.
Abigail có cả anh trai lẫn em trai. Thế nhưng đứa em trai của cô ta vẫn chỉ thua Abigail có một tuổi.
Tôi cảm thấy một sự ghê tởm đối với cha của Abigail. Nhưng thật may là Blanche đã không kết hôn.
Hôn sự ấy bị ngăn cản không phải là ý của Cronenberg. Giờ thì tôi mới hiểu được nguyên do Sablian kết hôn với Abigail.
“Lẽ nào…..bởi vì thế mà bệ hạ kết hôn với thiếp sao?”
“Vâng”
Người hoàn thành lời hứa của đời trước là Sablian. Câu trả lời điềm nhiên của Sablian khiến tôi thấy chóng mặt và lên tiếng.
“Nhưng mà bệ hạ……phụ nữ……”
“Ta không thích phụ nữ”
“Dù vậy nhưng ngài vẫn kết hôn thay cho Blanche sao?”
“Ta không muốn đứa trẻ đó cũng phải chịu điều ta đã từng phải chịu, nên đã kết hôn thay con bé. Chỉ vậy thôi”